Phần 2
Hương kẹp chân nhưng đã trễ một nhịp. Những ngón tay đầy ý đồ đen tối đã nằm lọt giữa đùi non lỳ lợm không chịu rời đi. Tuy Khánh vẫn đều đặn xoa bóp phía trong đùi nhưng thực chất là cố ý để ngón út chạm vào nơi Hương đang ra sức “gìn giữ”. Ngón tay rê dọc đường rãnh mỗi lúc một sâu khiến cho lớp vải mỏng chìm vào đường xẻ. Máu huyết chạy rần rật khắp cơ thể đổ dồn về nơi ấy bơm phồng cho cặp môi thêm căng đầy.
Khánh tiếp tục xoa bóp rồi nhẹ nhàng tách hai chân dồn Hương vào trạng thái kháng cự yếu ớt và run rẩy như con cừu non. Dù cố gồng mình nhưng cuối cùng Hương vẫn phải chịu khuất phục trước sự kiên trì của Khánh. Chân nàng mềm đi, yếu dần… rồi run run để mặc cho Khánh dạng ra. Nhưng hắn có làm gì nàng đâu, vẫn trong giới hạn của kẻ hầu hạ, chỉ thế thôi.
Tay hắn lại di chuyển về phía cuối hành trình bóp nhẹ cẳng chân, trả lại cho Hương chút bình yên tạm bợ. Khánh nhấc chân Hương xoay xoay cổ chân, bóp nắn bàn chân rồi đặt xuống nệm để tiếp tục chặng đường lội ngược dòng lên vùng đất màu mỡ. Hương lại căng mình nấc lên từng hồi theo mỗi bước tiến của đôi tay. Nó như đoàn hùng binh chực chờ giải phóng thành đô, dù chậm rãi nhưng bước tiến là không thể ngăn cản nổi… Cuối cùng những chiến binh điêu luyện đã về đích, lần thứ hai chạm vào dòng suối đang âm ỷ dưới lớp quần lót mỏng manh.
Khánh hững hờ tiếp cận nơi ấy trong “vô tình” nhưng thực chất là đang dùng chiêu trò để thu hút sự tập trung của Hương. Tay còn lại Khánh tự cởi áo sơ mi rồi khéo léo lột bỏ chiếc quần tây mặc trên người. Hương đang căng mình theo dõi diễn biến nơi cấm địa nên đã không nhận ra sự thoát y tinh tế ở Khánh. Giờ thì trên người hắn chỉ còn lại độc nhất mảnh quần lót.
Một tay Khánh rời khỏi đùi Hương để vòng lên trên xoa xoa bờ mông, tay còn lại luồn sâu xuống nệm, ngón cái và ngón trỏ tạo thành chữ V vuốt ve dọc đôi khe háng, thỉnh thoảng nhấn nhấn vài điểm dọc đường đi. Khánh như nhận thấy đóa hoa lọt giữa hai ngón tay mình đang tỏa hương ngào ngạt.
– Ôi..! A..!
Tiếng rên khe khẽ pha lẫn giữa não nề và uất ức. Chỉ còn một khoảng cách rất gần để khám phá chốn thiên đường, nhưng điều đó đã không xảy ra. Khánh khiến cho nơi ấy của Hương ẩm ướt rồi bỏ mặc, Khánh đã buộc nàng mở rộng cửa vào tử cấm thành rồi chẳng thèm xua quân chiếm đóng. Hương cảm nhận đôi môi nơi ấy đang mấp máy, dù cố ngăn sự rỉ rả nhưng giờ phút này nàng biết mình không thể. Khánh khẽ khom người hít mũi, đó cũng là phản ứng tất yếu của thợ săn trước con mồi đang trọng thương. Mùi đàn bà quý phái nồng nàn tỏa ra từ đóa hoa ẩn nấp nơi bí hiểm. Khánh còn lạ gì mùi lẫn vị của một “chiếc âm hộ đắt tiền” đang sũng ướt. Khánh thèm đưa lưỡi vào đường xẻ ấy để làm sạch mọi ngóc ngách, để được thưởng thức vị ngọt của sự cao sang… nhưng hắn biết chưa phải lúc.
Hương như kẻ bị thôi miên khi những thành trì kiên cố lần lượt sụp đổ dưới sự công phá của gã trai trẻ sành sỏi. Nàng nhón người đồng lõa để Khánh dễ dàng vén chiếc đầm maxi cởi qua khỏi đầu. Móc áo lót cũng được tháo rời, dây áo rớt qua hai bên để lộ một phần bầu sữa căng mọng trong tư thế nằm sấp bị ép tràn bên cạnh sườn. Thân thể nõn nà của Mỹ Hương gần như trần trụi trong ánh sáng êm dịu của không gian đậm chất phòng the. Không cần biết Hương có đồng ý hay không, Khánh nằm phủ lên người nàng. Da thịt ấm áp dán chặt vào nhau mang đến cảm giác đê mê khó tả. Hương mím môi nhắm nghiền đôi mắt không chút kháng cự… nàng đã thật sự chịu đèn.
Sức nặng không làm cho người phụ nữ nằm dưới khó chịu mà trái lại khiến Hương nghe êm ái làm sao. Da thịt trần trụi của hai nửa thế giới áp vào nhau nồng ấm ngọt ngào. Nằm sấp bên trên, Khánh vuốt ve đuổi theo cánh tay rồi đan vào bàn tay Hương dang ra hai phía. Khánh hôn lên khuôn mặt xinh đẹp đang kề má nằm nghiêng thả hồn lim dim trong đam mê ma mị. Nụ hôn ấy dịu dàng nhưng đắm đuối thấm đẫm hương vị ái ân.
– Chị có thích không!? – Lời Khánh rót bên tai.
Hương khẽ gật đầu, hàng mi vẫn khép chặt không dám nhìn Khánh vì xấu hổ. Khánh hiểu tâm trạng của nàng, hiểu từng giai đoạn đấu tranh nội tâm để có thể chiến thắng nỗi e ngại trong tiềm thức. Vì lẽ đó Khánh càng trân trọng những giá trị ở Hương.
– Chị xinh đẹp và thánh thiện vô cùng. Chị sẽ mãi là thần tiên tỷ tỷ của em.
– Khánh là đồ dối trá!
Giọng Hương nhẹ tựa cơn gió thoảng qua, khóe miệng không giấu được nụ cười duyên dáng đến mê người. Nàng trầm mình trong âu yếm nồng nàn, để mặc cho nụ hôn nối tiếp nụ hôn gieo xuống khắp khuôn mặt mê muội. Chưa từng có ai hôn nàng như thế, ngay cả người yêu đầu đời cũng vậy. Tất nhiên rồi vì hắn có yêu nàng đâu, chỉ là thằng sở khanh muốn chiếm hữu thân xác trinh nguyên của đứa con gái mới lớn. Còn gã doanh nhân kia nữa, suốt đời sống vợ chồng ngẫm lại chỉ hôn Hương một lần trong ngày cưới và một lần khi nàng sinh hạ Mỹ Hạnh. Thật tủi thân cho một số phận như Hương phải vay mượn nụ hôn giả dối của đứa trai bao đáng tuổi con mình. Nhưng hỡi ôi những gì đang diễn ra và sắp diễn ra khiến Hương nhầm lẫn giữa thực và hư để vùi nàng chìm trong hoan lạc.
Nằm trong vòng tay âu yếm của Khánh, nỗi ngọt ngào êm ái mà hắn mang lại thực chất cũng rất đời thường, ấy vậy mà với Hương nó thật xa xỉ. Có lẽ các chị ngoài kia nói đúng, không tội lệ gì gò bó bản thân mà hãy sống cho chính mình. Hãy tận hưởng khi có thể vì thời gian không đợi ai cả. Nàng đang trong thời kỳ xuân sắc mặn mà, lửa yêu đương vẫn âm ỉ, lửa ham muốn vẫn nhen nhóm trong tiềm thức chực chờ bùng cháy. Hôm nay chính là ngày đó, ngày mà Hương sẽ hưởng thụ những thứ bình dị nhất của cuộc sống.
Gác bỏ mọi ưu tư, Hương như cỗ máy vừa được chuyển sang chế độ vận hành đặc biệt. Nàng hoàn toàn nhẹ nhõm để sẵn sàng đón nhận những điều mới mẻ. Môi lại nở nụ cười kiêu sa quyến rũ hòa nhịp theo từng chiếc hôn. Khánh cắn nhẹ vành tai trắng trẻo sạch tinh tươm lưa thưa những sợi tóc tơ, hơi thở hầm hập phả bên tai nghe nhịp sống thật hối hả. Khánh nút nhẹ dái tai, lướt đầu lưỡi quanh vành tai rồi vòng xuống chiếc cổ thon thon. Gai ốc nổi khắp người, Hương trân mình bấu chặt tấm nệm khi bên dưới vừa len lén dâng trào dòng chảy tình yêu.
Khánh lật Hương nằm ngửa, nàng luống cuống giữ áo lót che ngực trong nỗi thẹn thùng thật đáng yêu. Chiếc áo nhỏ chỉ phủ được phần chóp chứ không thể giấu hết hai bầu sữa căng tròn ngồn ngộn phơi bày. Khánh tiếp tục nằm sấp trên người nàng, đôi tay ôm gọn khuôn mặt tròn phúc hậu ngắm nghía để khắc ghi từng đường nét trên khuôn mặt ấy. Hai ánh mắt vừa chạm đã hút vào nhau như định mệnh. Nàng đẹp quá, nét đẹp của một thiên thần hòa quyện với sự cao sang quý phái. Trong Hương cũng đang có những cảm nhận tương tự khi nhìn sâu vào mắt đối tác. Nét tinh khôi trong sáng của Khánh chiếm lĩnh cả tâm trí Mỹ Hương khiến trái tim bồi hồi xao xuyến, bao ký ức ùa về sống động như thuở thơ ngây trao thân cho tình đầu. Tay Hương rời bỏ áo ngực ôm lấy khuôn mặt trẻ trung của đứa con trai mới lớn nhưng rất chững chạc.
– Khánh đẹp trai lắm!
– Cám ơn chị – Khánh hôn nhẹ trán Hương thỏ thẻ – Còn gì nữa không?
– Em rất thu hút, rất ngọt ngào!
– Kẻ hèn này nguyện là bề tôi tận tụy, vậy xin nữ vương hãy ban lệnh đi!
Hương kéo Khánh xuống gắn hai đôi môi vào nhau, lưỡi quyện lưỡi trao chiếc hôn đắm đuối. Có lẽ đó là chiếc hôn tuyệt nhất cõi trần, hơn cả lần đầu với kẻ sở khanh vì lúc này Hương đã thật sự chín chắn và biết cách làm chủ cuộc đời mình.
Bằng chút động tác chuyên nghiệp, Khánh đã tách được chân Hương vốn bắt chéo để lọt vào giữa hai đùi. Dương vật xuôi chiều trong quần lót đã cương cứng thành thỏi dài cấn vào chiếc gò mềm mại của Mỹ Hương, đẩy nàng vào tình cảnh ngại ngùng xen lẫn ham muốn rạo rực.
Hương ngửa mặt thở như hấp hối, ngất ngây tận hưởng sự vuốt ve chiều chuộng khi lưỡi Khánh quầng đảo từ vành tai lướt dần xuống cổ. Từng centimet da thịt trên người nàng đều là báu vật hoàn hảo của tạo hóa nên Khánh không cho phép mình bỏ sót một chỗ nào. Đầu lưỡi tiếp tục rê lên triền đồi nhưng tay Hương đã run rẩy giữ chặt chiếc áo lót vốn đã bị tháo khóa từ trước, đó cũng là thành trì mong manh còn lại để che chắn phần trên của nàng. Thấy không dễ tiếp cận chỗ ấy, Khánh chuyển hướng liếm nhẹ khóe nách, mấp máy hai môi trên vùng da cánh tay. Hương lại nổi ốc khắp người, từng luồng điện chạy rần rật trên cơ thể đang run rẩy trước sự kích thích quá tuyệt diệu. Khánh nắm cổ tay Hương mở ra hai phía vùi mặt vào cạnh sườn, liếm ngược lên nách và liếm cả những giọt mồ hôi rịn ra vì kích thích.
– A… Đừng…
Hương rên rỉ như mèo con lạc mẹ, ngoe nguẩy gồng mình muốn thu hai tay lại nhưng làm sao thắng nỗi gọng kìm của Khánh. Chân vô thức co duỗi tìm phương chống đỡ nhưng cũng có cùng cái kết là không thể thoát được. Khánh đã nằm lọt giữa háng dán chặt xuống người nàng tạo nên thế khóa tam giác. Lưỡi Khánh không từ bỏ ý đồ, lại mon men leo lên triền dốc cao vời vợi lúc này đã không còn được tay Hương che chắn. Nàng run rẩy theo từng chút di chuyển của đầu lưỡi, hồi hộp theo dõi hành trình để rồi nhận ra sự bất lực khi không thể ngăn nỗi bước tiến của sự “xâm hại”. Đúng, Khánh đang tiến dần đến chiến thắng, tiến dần đến vinh quang khi đã lên đến đỉnh đồi. Bản mặt đẹp trai ủi vào lớp áo nhỏ che đậy hững hờ khối thịt vun cao, hàm răng cắn mép áo lót hất bỏ sự vướng víu qua một bên. Động tác gọn gàng như chú chó con nghịch ngợm gặm chiếc dép lôi đi.
Từ tuổi dậy thì, Hương đã được trời ban cho bộ ngực đầy đặn. Dù đã sinh nở và cho con bú từ mười mấy năm về trước, dù đã qua tay nhào nặn của hai người đàn ông nhưng đôi nhũ hoa không hề chảy xệ mà càng thêm săn chắc nảy nở, xứng đáng là niềm kiêu hãnh của phái nữ. Hương đang ở độ tuổi đẹp nhất của phụ nữ, của sự chín chắn và nồng nàn, cũng là độ tuổi mà nhu cầu sinh lý mạnh mẽ cuồn cuộn trong huyết quản. Nàng thèm lắm một lần được cháy bỏng cùng cơn mê thể xác, thèm lắm được thỏa mãn trọn vẹn trong âu yếm ngọt ngào.
Khánh thở phì phò vào vùng da non giữa cạnh sườn và cánh tay, thổi riu riu khắp ngọn đồi được bao bọc bởi làn da trắng như tuyết để gieo rắc sự mát lạnh lên da thịt nhạy cảm của Hương. Nàng nấc thành tiếng khi đầu lưỡi liếm vào hạt đậu bé xíu rồi bất ngờ đớp trọn cả một mảng lớn bằng tất cả sự tinh quái. Hương ngửa cổ rên xiết trong tình trạng bị khóa chặt hai tay xuống nệm, trông chẳng khác gì một cô gái trước viễn cảnh bị cưỡng hiếp. Ôi… một cảm giác mới lạ đầy phấn khích khiến Hương liên tục oằn mình chống đỡ xen lẫn hưởng ứng cuồng nhiệt.
– Khánh..! Thôi mà..! Ư..!
Hương ưỡn ngực nâng ngọn đồi lên cao như cừu non dâng hiến xác thịt cho loài hổ báo. Lúc này Khánh đã rời bỏ tay nàng, quay về vuốt ve khắp thân thể đang hừng hực lửa tình, tay còn lại phối hợp luân phiên vừa bú mút vừa nhào nặn hai quả đào tiên. Hương bấu tay cào cấu khiến tấm ga giường nhàu nát, chắc cũng chỉ có thế mới giải tỏa được cơn đê mê đến từ đôi bầu sữa đang cương cứng vì kích thích. Nàng ôm mặt Khánh kéo lên gắn môi mình vào môi hắn ngấu nghiến cưỡng chiếm một nụ hôn. Khánh đẩy lưỡi khám phá khoang miệng ngọt ngào rồi lại nút mạnh nuốt lấy chiếc lưỡi thơm ngọt của nàng, cảm giác ướt át mềm mại mang đến cho nhau đê mê ngây ngất.
Một lần nữa Hương phải ngửa cổ thở gấp như đang hấp hối vì cơ thể đòi hỏi lượng oxy nhiều hơn. Khánh không ngừng bóp nắn mơn trớn khiến cho hai bầu vú ngày càng căng tức ngây dại. Căn phòng lạnh ngắt vẫn không đủ hạ nhiệt cho thân thể trần trụi đang bị đốt cháy bởi nhục cảm. Hương ôm chầm lấy mặt Khánh nhưng lần này là đẩy hắn trở về vùng chiến địa để miệng lưỡi tiếp tục gieo xuống cặp nhũ hoa những đày ải thê lương. Bầu vú phập phồng đàn hồi, quầng vú nhíu lại khiến hai núm dựng lên mời gọi. Khánh lại được dịp ngoạm từng mảng thịt bú chùn chụt nhưng không giống đứa trẻ khát sữa mà như kẻ chết đói đang ăn hai khối thịt tươi mơn mởn.
Khánh vẫn duy trì thế nằm đè nhưng bước một chân ra ngoài, chân còn lại chắn giữa háng Hương. Bây giờ thì hai đôi háng xen kẽ kẹp lấy nhau như những ngón tay đan vào nhau sát rạt. Sự nổi cộm lúc này chuyển từ gò mu sang tì mạnh vào đùi xâm chiếm cả nhận thức, tiếp tục mang đến cho Hương những khiêu khích mới mẻ. Bàn tay lão luyện không ngừng vuốt ve trên da thịt mịn màng, trôi dần xuống vị trí thấp hơn để mơn trớn vòng eo rồi lướt chầm chậm xuống bụng dưới… Chiếc bụng phẳng phiu lập tức thoi thóp trong hơi thở rối nhịp. Những ngón tay mò mẫm tiến sâu hơn chạm đến ranh giới cấm địa, là nơi quần lót mảnh như một sợi dây vắt ngang chắn lối. Hương run run chụp tay Khánh giữ lại, bàn tay “hư hỏng” liền ngoan ngoãn nằm im thin thít. Nhưng sự dối trá ấy cũng chỉ tồn tại trong phút chốc, Khánh nắm lấy tay Hương chuyển lên trên, duỗi những ngón tay sang trọng đưa vào miệng mút tha thiết.
– Ôi… Kh… ánh… nh..! – Hương cố nhổm đầu dậy nhưng sự đê mê đã quật nàng rơi trở lại.
Khánh mút lần lượt từng ngón tay, liếm láp kẽ tay, mấp máy hai môi lên mu bàn tay lẫn cổ tay khiến Hương nhột nhạt. Nàng khẽ cười khúc khích nhìn Khánh âu yếm.
– Coi kìa, chị có nhúng tay vào mật ong đâu mà liếm láp như vậy!
– Chị chính là mật ong của em! Da thịt chị ngọt ngào như mật, thơm mát như hoa và mềm mại như lụa!
Nằm trong vòng tay ôm ấp nâng niu, Hương đã tìm thấy giá trị bản thân. Tất cả những gì Khánh làm đều mang ý nghĩa tôn vinh một nữ thần. Ôi Khánh… em tuyệt hơn chị nghĩ, thảo nào chị Phấn luôn miệng nhắc về em như một thành tựu vĩ đại trong đời chị ấy.
Khánh cắn cắn ngón tay khiến Hương hơi nhíu mày. Trong lúc ấy thì bàn tay ma quỷ lại mon mem tìm xuống bên dưới. Lần này những ngón tay lướt trên da thịt với tốc độ nhanh hơn vì nôn nóng tiếp cận vùng cấm địa. Hương luống cuống rụt tay che chắn nhưng không thể rút ngón tay ra khỏi miệng Khánh. Hắn không cắn mạnh mà chỉ vừa đủ để khớp ngón tay không thể lọt qua khoảng hở hàm răng. Không còn kịp nữa, bàn tay “hư hỏng” kia đã chụp vào chỗ nhô cao. Bụng Hương hóp lại, miệng há hốc nhận ra cô bé ướt át đang bị đứa con trai xa lạ bóp nắn.
– Ư… ư..!
Tiếng rên rỉ đáng yêu đan xen hơi thở dồn dập. Thật xấu hổ khi bị Khánh phát hiện khe nứt nơi ấy đã hoàn toàn ướt đẫm. Hương co chân ép chặt đùi trong nỗi thẹn thùng xấu hổ, nhưng hành động đó càng kích thích sự kiêu ngạo của kẻ thám hiểm. Khánh bóp khối thịt ấy mạnh hơn, nhiều hơn và nhanh hơn… Bóp nắn để cảm nhận sự mềm mại, bóp để vắt nước từ hang sâu thấm qua quần lót dính vào lòng bàn tay… Đúng thế, mảnh vải ren bé xíu chỉ đậy vừa phần nhô cao đã sậm màu vì thấm ướt. Khánh dừng lại để Hương lấy nhịp thở rồi bất ngờ những ngón tay ranh ma phơn phớt cào vào đùi non khiến nàng phải giật bắn người vì nhột. Chân bật ra co duỗi tạo thành những vệt dài nhăn nhúm trên ga giường.
– Đừng… A… Nhột chị mà Khánh..!
Hương chưa kịp hoàn hồn liền nhận thấy tay Khánh đã trườn qua hông nắm lưng quần lót chầm chậm kéo xuống. Thật không đơn giản khi đó là hành trình dài đằng đẵng phải đi hết trọn bờ mông cong vút. Khánh chỉ kéo xệ được một phía vì phía còn lại đang bị khẩu đại pháo tì sát vào đùi Hương gây cản trở. Hắn liền nhón người luồn tay vào trong nhưng bàn tay yếu ớt của Hương đã kịp níu lại.
– Thôi mà… kỳ lắm..!
– Chị hư quá hà… – Khánh thỏ thẻ bên tai – Phải ngoan chứ!
Hương không còn đủ kiên trì ngăn cản mà khẽ nâng mông đồng lõa giúp Khánh dễ dàng tuột quần lót xuống lưng chừng đùi, rồi nàng lại co chân để hắn lột bỏ sự che chắn cuối cùng. Khánh chụp tay vào gò mu cao mum múp thịt, những sợi lông óng ả phất phơ chạm vào cổ tay mời gọi. Hắn đã quá quen với việc nắn bóp bộ phận này của các quý bà, nhưng cảm giác với Hương sung sướng không lời nào tả nổi.
Hơi lạnh phả vào da thịt nhắc tố cáo nàng đã hoàn toàn trần truồng không còn một mảnh vải. Tấm thân ngà ngọc đang lõa lồ bên một người xa lạ không phải chồng mình. Ấy vậy mà nàng lại rạo rực chờ đợi được ai kia thỏa mãn những ham muốn tội lỗi. Không còn kịp nữa vì Hương đã đi quá xa để có thể dừng lại, khi ngọn lửa nhục cảm đang trùm phủ lên xác thân trần tục thì bến bờ bình yên đã thật sự bỏ rơi nàng. Hương trôi nhanh vào cám dỗ của khoái lạc đến mụ mẫm đầu óc. Đóa hoa giữa hai chân không ngừng khóc thút thít dưới bàn tay thiện chiến. Đôi chân thon thả trắng ngần hết co duỗi lại khép chặt theo từng động tác xoa nắn. Chưa bao giờ bộ phận đàn bà của nàng được nựng nịu tuyệt vời đến vậy. Khánh bóp nắn lúc mạnh bạo lúc nhẹ nhàng, khi dồn dập khi thưa thớt… chẳng lúc nào chỗ ấy được nghỉ ngơi mà luôn trong tình trạng căng mọng hứng tình.
Hương ngửa cổ nấc lên khi ngón tay Khánh miết vào khe nứt. Cặp môi mọng liền ôm lấy ngón tay tẩm lên đó dòng âm dịch nhơn nhớt. Khánh cắn vào chiếc cổ trắng hồng như ma cà rồng hút máu người, còn Hương thì ngửa mặt rên xiết như vật cúng tế cho loài quỷ dữ. Nhưng hắn không giết Hương bằng vũ lực mà sắp dìm chết nàng bằng những cung bậc đam mê. Khánh đưa tay lên miệng vừa định mút lấy lớp mật ngọt thì Hương giữ lại.
– Đừng mà Khánh… Nơi đó… là ô uế… Là… là dơ bẩn… Đừng..!
Hương túm lấy một góc mền vuốt sạch ngón tay trong nỗi tiếc nuối không sao tả xiết của gã kép trẻ. Hương có thói quen rửa ráy âm hộ sau mỗi vài giờ, nhưng nàng đã đi cả đêm và khi đến đây vẫn chưa có dịp làm vệ sinh cho cô bé của mình. Nàng sợ có mùi, sợ cảm giác dơ dáy… nhưng Hương có ngờ đâu đó chính là ước muốn của Khánh. Nếu người đang nằm đây là Phấn hoặc hai quý phu nhân xinh đẹp ngoài kia thì có lẽ Khánh đã vùi mặt vào háng để liếm sạch dịch tiết bất chấp đối tác giãy giụa thế nào.
– Xin em, làm gì chị cũng được nhưng mà… đừng có… như vậy!!! – Hương mếu máo van xin.
– Ôi nữ thần xinh đẹp của lòng em, ước muốn của chị là mệnh lệnh. Em sẽ không làm như vậy cho đến khi chị cho phép.
Khánh lại vòng tay ôm gọn khuôn mặt thần tiên tỷ tỷ hôn hít. Hắn cố ý đưa ngón tay đến sát mũi hít sâu để thưởng thức mùi vùng kín của một mỹ nhân cao quý. Không có chút ô uế nào như Hương vừa nói mà chỉ nghe thoang thoảng hương vị ngây nồng đặc trưng của phái đẹp. Khánh càng tiếc đến đứt từng đoạn ruột, tại sao Hương lại vô tâm đạp đổ bao công sức của hắn kia chứ! Ước gì ngay lúc này có thể đưa lưỡi vào sâu giữa hai chiếc môi mọng dưới kia để rút ra từng dòng khí thơm ngọt, ước gì được liếm láp rồi ăn trọn hai múi thịt đỏ hồng sóng sánh âm dịch, nhất định sẽ ngon miệng và mê ly đến tận óc. Chị xinh đẹp của em ơi, rồi lịch sử sẽ sang trang, sẽ đến lúc bộ phận này van xin được nằm gọn trong miệng em… Sẽ nhanh thôi… nhanh thôi…
Bàn tay có phần thất vọng bóp mạnh gò mu, Hương nấc lên bấu víu vào vô định, tay bất chợt chạm vào chỗ nổi cộm qua lớp quần lót. Không bỏ qua cơ hội, Khánh cầm tay Hương luồn vào lưng quần trong sự phản kháng yếu ớt mang tính hình thức. Hương lại hóp bụng choáng váng trước kích cỡ của bộ phận mà bàn tay mình vừa nắm lấy, đó là thỏi gân rất to nóng hổi nằm lẫn giữa mảng lông rậm rạp. Khi lần đầu đứa con gái 17 tuổi được chạm vào bộ phận đàn ông, Hương cứ ngỡ đó là cái to nhất trên cõi đời, nhưng hôm nay so với Khánh thì dấu ấn trong quá khứ đã nhạt nhòa thảm hại.
Khánh hấp tấp cởi quần lót, cố không làm ảnh hưởng đến bàn tay nhỏ nhắn đang nắm khư khư con cặc to tướng đang trong cơn nứng cực độ. Hương nâng niu âu yếm như báu vật đời mình, nàng rất muốn nhổm dậy nhìn vào nơi ấy nhưng quá ái ngại. Ôi giá như Khánh có thể đưa người bạn này đến gần thì hay biết mấy. Thật tiếc là Khánh đã không làm thế mà leo vào giữa hai chân Hương trong sự mềm lòng ưng thuận của kẻ nằm dưới. Giờ nàng là bại tướng, giương cờ trắng đầu hàng chấp nhận cho đoàn quân xâm lược cắm trại trước cổng thành. Không còn nữa hình ảnh người phụ nữ cao quý kiêu kỳ mà chỉ còn lại một tình nhân bé nhỏ ngoan ngoãn tuân theo mọi sai khiến. Hương dạng chân đón Khánh vào lòng, hai thân thể trần truồng hừng hực lửa tình lập tức quấn chặt nhau.