Phần 2
Nói về nhà tôi thời ấy, nếu nhận nhì thì cũng chả có nhà nào dám nhận nhất về độ nghèo. Cả nhà chỉ có cái bàn nhỏ nhỏ để tiếp khách và cái vách ngăn đủ đặt cái tủ quần áo và cái giường để nằm. Khi tôi bước vào cấp II thì mẹ kê thêm cái giường nhỏ nhỏ ở sát cửa sổ phía ngoài cho tôi nằm, tôi học bài ngay tại cái bàn tiếp khách. Chỗ vệ sinh thì quây tấm cót lại vừa đủ, chỗ tắm thì chả có nên mẹ thường phải chờ trời thật tối mới ra ngồi sau giếng tắm.
Mẹ hàng ngày dậy sớm, đi quanh quanh bờ biển và vùng đầm để khi có thuyền về, phụ được gì thì phụ và xin cá về ăn, nếu được trả nhiều hơn thì bán đong gạo. Một thời gian sau, mẹ làm thêm bánh lọc chia ra từng túi nhỏ để bán cho xe và hành khách đi qua đèo. Sau giờ học, mẹ cũng phân cho tôi một phân nửa để đi bán phụ mẹ. Lớn lên xíu, tôi xin phụ cất vó và học thêm được nghề đánh bắt nên cũng đỡ đần được mẹ khá nhiều. Nhìn chung cuộc sống mẹ con tôi lăn lộn đủ nghề, cứ loanh quanh theo lo ăn từng bữa, theo tiền đóng học và mua sách bút cho tôi.
Mẹ vẫn thường bảo tôi, dù nghèo mấy thì nghèo, đói mấy thì đói cũng phải cố gắng mà học. Học để sau này mẹ già không còn sức làm việc, tôi còn kiếm được công việc gì đó đỡ vất vả và lo được cho gia đình tôi sau này, có cả mẹ. Được cái mẹ tôi ngày trước học cũng có tí số má nên việc giải quyết các vấn đề học hành của tôi khá nhẹ nhàng, mẹ truyền đạt dễ hiểu và tất nhiên là tôi cũng có tí số má trong khóa của tôi học.
Lên cấp III, cuộc sống của mẹ con tôi cũng dần dần được cải thiện, mẹ dành dụm cất được căn nhà ngói trên nền cũ nhưng về cơ bản vẫn chật chội. Cửa nẻo thì chỉ tận dụng lại ván cũ ghép lại, mưa to cái giường tôi nằm vẫn bị tạt ướt nên những hôm ấy tôi vào ngủ với mẹ, mà cũng chỉ họa hoằn lắm, đặt lưng là ngủ chứ cũng chả có suy nghĩ nhiều.
Đến khi tôi biết yêu, tôi biết để ý đến những người con gái trong lớp, trong trường và có những cảm xúc đầu đời. Có những đêm ngồi ở sân, chỉ nhớ đến hình bóng cô gái tôi thích mà chim cò tôi đã cứng lên và cảm giác nó rất lạ, những cảm giác hầu như tôi chưa trải qua. Tuy nhiên nhà tôi nghèo, lại là con hoang nên các gia đình khác cũng khá e ngại khi cho con người ta chơi với tôi, người ta cứ quan niệm con hoang khuyết bố thì dễ hư hỏng. Tôi buồn lắm, nhưng cũng không thể làm gì khác ngoài việc học và phụ mẹ đánh bắt ban đêm để sáng mẹ đi chợ bán, rồi học xong thì về phụ mẹ bán bánh lọc, gỡ hàu thuê… vv. Thường mẹ con tôi cũng rất ít khi nói chuyện, đêm về cũng và vội chén cơm rồi mẹ dọn dẹp đi ngủ, tôi thì lang thang ở bãi bồi, vùng đầm để kiếm hải sản phụ mẹ. Về đến nhà thì mẹ cũng đã ngủ và tôi cũng chỉ muốn đặt lưng ngủ.
Một ngày nọ, trời mưa to, tôi lại kéo vội mấy cái gọi là cửa để khỏi ướt giường lát còn ngủ, mẹ dọn cơm và gọi tôi vào ăn. Bữa hôm ấy mẹ mạnh dạn chiêu đãi tôi hẳn con gà kho, thứ mà lâu lắm rồi tôi chỉ nhìn đám trẻ con nhà người ta ăn chứ cũng chả có mà thèm.
Mấy hôm giá hải sản lên, mẹ bán cũng được kha khá, đủ để đóng học phí và mua sách vở cho anh rồi, còn dư nên mẹ quyết định thưởng cho anh bữa thịnh soạn. Sang năm 11 cố gắng học nhiều hơn, đừng chểnh mảng quá, phụ mẹ mẹ rất thương nhưng cũng nên chú ý học hành, sau này còn thi đại học nữa.
Mẹ vừa nói vừa gắp cho tôi miếng đùi gà, quả thực nó ngon gì đâu ấy. Thấy mẹ đợt này cũng xuống sắc, chắc do lăn lộn quá, áo quần cũng chả có bộ nào ra hồn, tuy nhiên nụ cười mẹ vẫn rất xinh và giọng nói vẫn rất nhẹ nhàng. Tôi vừa gặm miếng đùi gà mẹ gắp cho, vừa trả lời:
– Dạ, con biết rồi, mấy hôm mưa con cũng chả làm được gì thì con học bài thôi, mẹ đừng lo.
– Thôi ăn nhanh đi, lát còn học bài. Hôm nay mẹ đi qua hàng gà mới nhớ là lâu lắm rồi mẹ chưa kho gà cho con ăn, mẹ nhớ con thích ăn gà lắm nhỉ? – Mẹ tôi tiếp tục gắp cái đùi còn lại cho tôi.
– Mẹ cũng ăn đi, sao cứ gắp cho con hoài vậy?
– À! Mẹ thích ăn cánh hơn, con cứ ăn đùi đi cho sướng cái miệng, lâu lắm mới động được miếng thịt gà mà.
– Mà mẹ thấy con có vẻ ít bạn nhỉ? Mẹ chả thấy ai về nhà mình chơi? – Mẹ nhìn tôi ngập ngừng hỏi.
– Hình như mẹ biết là chả ai chơi với con rồi còn gì nữa mà hỏi? Mà con cũng chả thèm chơi với tụi nó đâu, về nhà với mẹ được rồi.
– Ừ, mấy nay mẹ cũng để ý, mẹ có biết, mẹ cũng sợ con buồn. Mẹ xin lỗi vì không mang lại cho con được một gia đình đàng hoàng như người ta, để con phải thiệt thòi. – Mẹ thở dài.
– Con đâu có vấn đề gì đâu mà mẹ cứ lo nhỉ? Con thấy bình thường kìa.
– Mẹ thấy buồn quá, lâu nay cũng ít quan tâm đến con, nghe người ta nói thế mẹ thấy buồn lắm, khổ thân con. Mà ngần này tuổi đã biết tương tư cô nào chưa đấy? Kể mẹ xem nào? – Mẹ tôi lại tiếp tục gắp thịt cho tôi.
– Thôi mẹ ạ, đến chơi cùng chúng nó chả chơi nữa là yêu với đương. Mà nhìn nhà mình thế này có đứa nào dám về làm dâu không biết?
Tôi nói xong bỗng dưng khựng lại vì biết đã chạm vào cái gì đó không ổn. Đây có lẽ cũng chính là nỗi trăn trở lớn nhất của mẹ tôi. Thấy mẹ tôi thoáng buồn lại, mắt có vẻ rơm rớm nước chực rớt ra. Mẹ thở dài rồi bảo tôi ăn nhanh đi còn học bài. Lúc dọn dẹp, mẹ bảo tôi học xong thì vào giường mẹ mà ngủ, nằm ngoài ướt rồi mai lại ốm. Để bữa nào mẹ gọi thợ về làm lại hệ thống cửa chứ cứ tạt tùm lum thế này cũng mệt. Mẹ ra rửa bát rồi tắm, tôi ngồi trong học bài. Hiện tôi học cũng không đến nỗi nào nên mẹ cũng không phải kèm cho tôi nữa, chỉ lâu lâu bảo có gì không hiểu thì nói mẹ giảng cho. Mẹ vào ngủ trước, tôi học xong, nhìn ra ngoài sân, mưa rầm rã thối trời thối đất…
Dần dà, những cảm xúc của tôi với con gái cũng lớn dần lên và mật độ ngày càng nhiều. Tim tôi thổn thức khi đi qua người con gái tôi thích, tâm hồn cứ như trên mây trên mưa và cũng mất tập trung khá nhiều. Sáng ngủ dậy thì chim cò hót líu lo. Có bận tôi mộng tinh, mơ thấy cứ cạ cu vào đất mà xuất hẳn tinh, sáng ra quần ướt sũng, mẹ thấy cứ cười mỉm bảo lớn rồi còn đái cả quần, chắc mơ ghê lắm nhỉ?
Rồi trong một đêm tĩnh mịch, khi đang tắm, tôi đã biết thủ dâm. Dội nước tắm, kỳ cọ, đến ngang con cu thì lại nhớ đến nàng thơ nên nó dựng đứng lên. Tôi bắt đầu vọc vọc, rồi tuốt lên tuốt xuống một hồi, cái cảm giác nó phê dần dần không thể ngừng tay được. Tôi cứ xóc liên tục, đầu cứ nghĩ đến nàng thơ mặc áo dài ngoảnh lại nhìn tôi cười trìu mến, vậy là… phụt… phụt… phụt… Cú xuất tinh đầu đời mà tôi chủ động, nó sướng tê rần cả người như có cả ngàn con kiến đang bò dưới da, cơ mông và cơ đùi thít chặt lại. Người tôi phê, rồi rã rời, xong thằng em ngoan ngoãn xìu lại… Tôi tắm xong, ra sân ngồi nhớ lại cú nhả đạn đầu đời mà tê hết cả tâm hồn, cu lại bắt đầu dựng đứng, tay tôi lại mân mê trong bản năng…
Dần dà, tần suất cứ tăng dần lên theo trí tò mò của trai mới lớn. Tồi tôi bắt đầu tò mò hơn về phụ nữ, nhưng thời ấy cũng chả có gì để tham khảo, chỉ biết tưởng tượng rồi quay tay thế thôi. Trong đầu tôi cái nhục dục ngày càng lớn dần, những cú xuất tinh mang theo những cơn phê ngày càng nhiều, trí tưởng tượng ngày càng phong phú. Tôi cứ ao ước trong đầu, chỉ tự làm mà đã sướng thế này thì khi đụ thật chắc sướng hơn nhiều. Tôi lục lọi lại đống sách sinh học cũ rồi nhìn cái bướm người ta vẽ trong sách, trong đầu tưởng tượng được đụ thật sự. Nhà tôi chật hẹp nên tôi không quay tay thoải mái được, cứ đêm đêm là tôi mang đồ nghề đi làm, rồi tranh thủ ở những nơi chỉ có mình tôi. Mong ước càng ngày càng lớn dần và quay tay không còn đủ thỏa mãn chàng thanh niên mới nhú này nữa.