Phần 9
Ngón tay thon dài của Quý trình đè đầu cô, ấn đầu cô xuống để liếm con cặc anh.
Từ Nhuyễn chậm rãi liếm trên thân con cặc, ngẩng đầu nhìn anh, nhìn anh thoải mái như vậy rất vui vẻ, ngay sau đó há to miệng, ngậm lấy đỉnh đầu con cặc.
Miệng cô nhỏ, cho nên chỉ có thể ngậm vào một chút.
Con cặc của anh thật sự quá dài, lúc nhét vào miệng đều làm căng tràn đầy khoang miệng, miệng như muốn nứt ra rồi.
Lúc cô ngậm con cặc này, bên trong đầu lưỡi vòng qua vòng lại câu lấy đỉnh đùa giỡn, kĩ năng khẩu giao của Từ Nhuyễn không tồi, cũng là do đời trước anh thích cô khẩu giao, lúc bắt đầu cô không muốn, răng thường xuyên cắn phải nhưng sau đó thành thục, làm anh giống như bị hút hồn.
Bây giờ liếm con cặc anh, ấn tượng đời trước làm anh thoải mái, tay sờ mông anh, dẫn đến phía trước càng có xu hướng đi về phía trước, đem gậy gộc đẩy vào ăn hết ở trong cổ họng, muốn đem dương vật đi vào hết để ăn, Quý Trình nhìn dâm phụ dâm đãng như vậy biểu cảm hoàn toàn xuất phát từ phản ứng của đàn ông, theo bản năng bắt lấy cái ót, sau đó bắt đầu ở phía trước miệng cô thọc ra rút vào, đâm vào rút ra nhanh chóng.
“Ưm… ưm… ưm…” Từ Nhuyễn bị tốc độ nhanh của anh làm như thế, không nói được tiếng nào, thanh âm tinh tế phát ra, anh rất nhanh đã tước vũ khí đầu hàng, dương vật trong miệng cô, bên trong miệng nhỏ ấm áp không kiên trì được bao lâu, trực tiếp đem con cặc phun ra tới tấp.
Thời điểm Quý Trình bắn ra muốn rút dương vật về, miễn cho không lại bắn ở trong miệng của nàng dâu nhỏ, kết quả Từ Nhuyễn tự cầm lấy con cặc kia không cho rút ra, mở to miệng hút, đem tinh dịch của anh đều hút ra, một loạt tinh trùng của anh phun hết vào miệng, đặc sệt mùi tanh nồng ngoài ra không có vị gì khác.
Quý Trình bắn toàn bộ vào trong miệng nàng dâu nhỏ, lúc này mới đem dương vật rút ra, miệng Từ Nhuyễn quá nhỏ, của anh lại quá nhiều cho nên không ít tinh dịch chảy ra ở khóe miệng, hình ảnh này đặc biệt dâm uế sắc tình, cô ngẩng đầu nhìn Quý Trình, đôi mắt đỏ bừng mang theo mị sắc.
Quý Trình cảm thấy anh cưới được bảo bối rồi, thật sự quá dâm đãng, quá dâm đãng.
Hôm sau Từ Nhuyễn dậy thật sớm, anh phải về quân ngũ, chuẩn bị cho anh một ít đồ mang về quân ngũ ăn, làm cho anh lương khô, cộng thêm một ít đồ ăn vặt trên đường.
Từ Nhuyễn chuẩn bị xong xuôi, Quý Trình cũng vừa đi ra, Từ Nhuyễn đem đồ chuẩn bị xong gói lại, đưa một bọc đến trước mặt anh dặn dò: “Làm cho anh một ít lương khô linh tinh, có thể ăn trong một thời gian. Ở quân ngũ phải chăm sóc tốt cho bản thân.”
Quý Trình nghe Từ Nhuyễn nói, nhìn chằm chằm miệng cô, cẩn thận hỏi cô: “Từ Nhuyễn, anh có thể hôn em không?”
Từ Nhuyễn nghe lời này xì một tiếng gật đâu, đến tột cùng không biết là có bao nhiêu ngây thơ nữa, đã là người của anh, sao lại không thể hôn.
Cô gật đầu, nhìn xung quanh không có người, cho nên nhón chân, nắm lấy cổ áo sơ mi anh kéo xuống, cứ như vậy hôn anh.
Quý Trình được hôn nâng khóe miệng lên, hết sức vui vẻ.
Từ Nhuyễn không thể đưa anh đến huyện thành, cho nên cô cũng chỉ đưa anh đến đầu thôn nhìn anh lên xe khách điện.
Thời điểm anh rời đi hốc mắt có chút ướt át, rốt cuộc không biết đến khi nào mới nhìn thấy anh, rất khó chịu.
Trước đây hận không thể cách anh càng xa càng tốt, làm hai người không có một tí quan hệ nào, nhưng hiện tại hận không thể mỗi ngày đều dính chặt lấy anh không rời xa.