Phần 9: Lần đầu nắm tay
Lúc bấy giờ, cảm nhận được hoàn cảnh ở đây thật không tiện cùng nhau nói chuyện, hắn liền ôm lấy Nhược Lan đứng dậy.
Mặt Nhược Lan lúc này đã có sắc đỏ, mắt không dám nhìn thẳng mặt Khuyết nữa. Hai tay thì đan xen lại với nhau, ngón tay cứ chơi đùa lấy nhau, ánh mắt len lén nhìn lấy hắn, cũng thật là càng nhìn sắc đỏ trên khuôn mặt nàng lại càng tăng lên.
Khuyết thì không hiểu cái gì đỏ mặt nữ nhân, hắn hiện tại là đang nhìn thử xem xung quanh còn có động tĩnh gì không, để nếu như có cái gì nguy hiểm mà hắn lại ở đây cua gái thì thật là không tốt.
– Thật là xin lỗi nàng tên là gì a.
Khuyết giả vờ hỏi, thấu hiểu nữ tâm cho hắn biết hết rồi, chỉ là hỏi cho nó thật chút thôi, chứ không lẽ từ đầu chí cuối không hỏi người ta tên, như vậy thiệt không đúng.
– Ta… cứ gọi ta là Nhược Lan, còn đại ca ca…
Nhược Lan mắt mở to, miệng mỉm cười, má đỏ hây hây, mở ra môi thơm nói.
– Tên ta một chữ Khuyết, khuyết trong thiếu không đầy đủ.
Hắn nói ra tên của mình, đúng thật là buồn cười, thật ra hắn không có tên, từ lúc nhận thức được mình thân tại cô nhi viện, liền là không có tên rồi, chỉ là được những phụ nhân ở đó gọi cái tên thân thuộc tiểu Đậu mà thôi, đến khi được nhận nuôi, hắn liền trong não có cho mình một cái tên mới, Khuyết, không cha không mẹ nên hắn không có họ, nên chỉ có tên thôi, kẻ kia muốn hắn theo họ ông ta, nhưng Khuyết không muốn.
“Cái tên này hình như mang rất nhiều bất hạnh, thiếu thốn”.
Nhược Lan lâm vào suy nghĩ, gương mặt nàng hiện lên vẻ cảm thương. Định nói gì đó nhưng không thể thốt ra được.
– Chúng ta đi chôn cất những người trong nhà ngươi đi, dù gì họ cũng vì bảo vệ ngươi mà hy sinh.
Khuyết lúc này đột nhiên thiện tâm nổi lên, hắn lúc đầu thật sự là không muốn cứu bọn người này, nếu trong đó không có Nhược Lan thì thật sự là đã nhắm mắt làm ngơ rồi, thực tại bản năng lạnh lùng của sát thủ khiến cho hắn mặc dù bản tâm là một người quan tâm người khác. Thế nhưng do sự phản bội đã tạo cho hắn một cái tâm ma, mà không thể xóa bỏ được, không ai đáng tin hơn chính bản thân mình và thê tử của mình.
Bởi vì sao, có thấu hiểu nữ tâm ở đây, nữ nhân bên cạnh mình có cái gì tâm lý phản bội đều bị hắn nhìn thấy, lúc đó hắn sẽ có hai lựa chọn, một tìm ra nguyên nhân bị phản bội, cái thứ hai chính là giết ngay tại chỗ diệt trừ hậu quả.
Hắn hiện tại biết mình cần phải quyết đoán, cần phải quả quyết sát phạt hơn nữa, không để cho mình bị đâm sau lưng lần thứ hai.
Nhược Lan nghe hắn quan tâm tới những người liên quan tới nàng khiến cho nàng một phen cảm động, 18 tuổi còn thực là ngây thơ không hiểu nhiều về đời về người, chưa từng vướng bận một chuyện gì liên quan đến tình cảm, từ khi mẫu thân sớm mất, nàng đã bị phụ thân điều khiển y như một con rối, sai đâu đi đó, nói gì nghe nấy, cũng may dù gì phụ thân nàng cũng khó có thú tính đến con gái ruột con đem lột sạch. Nếu không thực không biết bây giờ nàng thành dạng gì người.
– Vậy thì đa tạ Khuyết ca.
Hạ Nhược Lan độ thân mật +10…
Quan hệ với ngươi: Yêu thích(55)
– Vậy thì chúng ta mau nhanh a, trời cũng sắp tối, hai ta cần đến nơi nào đó trú tạm.
– Vâng.
Khuyết cùng Nhược Lan cùng nhau đem xác của từng người tím phục lần lượt chôn tại những lỗ mà hắn đào.
Thực ra Khuyết dùng Vượt Không Gian cấp tốc chạy qua chạy lại đem lần lượt từng cái xác chôn lại, còn phần Nhược Lan nàng là lập cho từng người một cái bia mộ, tất cả đều là có phần phía dưới Mặc gia chi mộ.
Lúc trời chuyển sang sẫm tối, hai người mới là xong chuyện, còn về cái đống đồ để cưới sinh này Khuyết lấy lại những vật phẩm có giá trị, nhưng gương đồ thấy vậy mà chỉ có hai cái nhẫn trữ vật.
Khuyết đem nhấn xem thử, liền thấy trong đó là hai phần đồ khác nhau, một cái là vàng, bạc, đá quý các kiểu, đó là theo nhận thức của Khuyết, chứ mấy thứ đó gọi chung là Linh Thạch, đơn vị tiền tệ cơ bản của thế giới tu tiên, với vài món hình như là pháp bảo các thứ, nhìn rất là quý giá. Chiếc nhẫn còn lại là những quyển công pháp, hắn nhìn dô hoàn toàn là mù tịt, không biết công pháp gì với cái gì. Mà cái công pháp này hắn học vào có thành kỹ năng của bản thân hay không, hắn quyết định mặc kệ, liền đem hai chiếc nhẫn cất đi. Hắn đã nói qua với Nhược Lan rồi, nàng cũng đồng ý cho hắn giữ, dù gì hắn cũng là ân nhân của nàng, nếu không có hắn thì nàng lúc này không thể sống, đồ vật gì cũng đều không quan trọng nữa rồi.
“Cảnh báo chủ Hệ, hiện tại có một người có tu vi Liên cảnh đang tiến về hướng này, lập tức rời khỏi, lập tức rời khỏi”.
Hắn đang định tiêu hủy cả cái xe ngựa này, nhưng lại là không kịp rồi, hắn liền bất chấp cái gì, nhanh chóng đem tay Hạ Nhược Lan nắm lấy, bắt đầu cấp tốc chạy thực nhanh.
Nhược Lan thì không biết cái chuyện gì xảy ra, nhưng lại là thấy hắn gương mặt đột nhiên biến sắc, liền cũng khiến nàng lo lắng theo, mặc kệ là tay lần đầu là bị nam nhân nắm, nhắm mắt nhắm mũi chạy đi.
Khuyết cũng không khác hơn xúc cảm này thật là mềm mại trơn bóng, nhưng hiện tại là không phải lúc để nghĩ về việc đó, hắn hiện tại liền bị hệ thống hù chết rồi, dựa vào sức mạnh bây giờ đối đầu với cái gì Liên cảnh mạnh mẽ tu vi vượt lên mình rất nhiều cấp độ như vậy thật là chán sống mới đứng lại.