Phần 123
“Gió tha phương làm xe lòng người viễn xứ. Bước chân dài nặng trĩu những niềm đau.”
Đó là cái status mà tao với hóa đơn cùng ngồi đọc, stt do anh trai hóa đơn viết. Tao bảo em có sang bển nữa không, hóa đơn kêu không, hay anh hốt em đi cho bố mẹ em khỏi bắt bẻ em nữa. Tao quay lại nhìn hóa đơn, nhe răng cười bảo cọc tìm trâu à. Hóa đơn cười hihi bảo đùa thôi, giờ em cũng chưa muốn cưới. 2 Đứa lúc nào cũng rúc rích bên nhau như vậy, hóa đơn bảo em kiểm tra thấy fb anh có nàng nào người hàn, định tòm tem gì thì khai nhanh.
Tao bảo ôi trời, chủ đầu tư đấy, con mụ ấy khó tính lắm, chắc là thẩm mỹ rồi chứ người xinh không thể khó tính như thế được, ví dụ như hóa đơn của anh đây, vừa đẹp người vừa đẹp nết. Tao phải lảm nhảm tâng bốc vài câu đánh lạc hướng hóa đơn, chớ để em soi mói vào cô bé người hàn kia làm gì. Hóa đơn được khen cứ tít mắt cười, 2 đứa cuộn vào nhau hết cả buổi sáng.
Ngày cuối tuần nắng nhạt, rúc nhau mãi đến trưa mới đưa nhau đi ăn, hóa đơn chả thèm cả trang điểm hay thay đồ, kiểu như tư tưởng có người yêu có chồng rồi không cần làm đẹp ấy. Ăn xong thì ẻm lại kêu chở em đi xem phim, ở bển không có thời gian mà xem. Tao bảo đợt này chả có phim gì hay đâu, hóa đơn kêu sao anh biết, tao bảo xem trên mạng chứ sao. Đéo dám nói là tuần trước Vĩnh Yên rủ đi xem phim nên cũng có vào mạng ngó qua.
Hóa đơn bảo tao trả phòng trọ đi qua ở cùng ẻm để ẻm quản lý, tao từ chối mấy lần không được đành phải nghe theo. Thế là về chung 1 nhà, may là còn có chốn công trường mới được tự do đôi chút. Hôm ấy đi làm về, hóa đơn bảo em có 1 điều bất ngờ dành cho anh, tao bảo gì mà ghê thế, nàng dẫn vào khu bếp, ôi thật bất ngờ, mâm cơm chờ sẵn, tao nghi ngờ nhìn hóa đơn và hỏi, em đi mua về phải không.
Hóa đơn bĩu môi nói anh coi thường vợ thế à. Tao nghe rõ, là chữ vợ… Tao nhìn hóa đơn, hóa đơn chắc là hiểu cái ánh nhìn của tao nên nói, em thấy mấy đứa bạn em hay xưng vợ chồng với người yêu nó, nghe cũng dễ thương anh nhỉ. Tao cười bảo đấy là bọn teen, mình có teen nưa đâu. Hóa đơn hơi trầm mặt bảo anh không thích thì thôi. Tao thấy nàng buồn, không đành lòng, tao bảo có đúng vợ nấu không đấy, hóa đơn mặt tươi trở lại cười toe bảo chả em nấu thì ai, em đang tập nấu, anh tắm đi để em nấu nốt… Thật ấm áp, cảm giác như 1 người vợ thực thụ.
Món ăn khá ngon, hoặc là mồm tao dễ nuốt. Hóa đơn bảo em phải tập nấu, chả nhẽ sau này cứ ăn quán mãi. Tao gật đầu, xin thêm bát cơm nữa bảo ngon lắm, cố gắng phát huy nhé. No căng bụng, tưởng được nằm nghỉ ngơi ai ngờ ẻm kêu ông xã đâu, đi rửa bát cho em đê. Tao ơ ơ, hóa đơn bảo ơ gì, em còn chưa tắm đây này. Đèo mẹ, thế là phải cặm cụi đi rửa bát, nhục như con trùng trục. Thấy mặt tao phụng phịu, hóa đơn bảo rửa đi, tí thưởng, nàng nháy mắt phát, đm, có động lực ngay…
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Công trình này cũng như công trình trước. Vẫn giữ nguyên team cũ lên nên công việc không có gì khó khăn, mọi người cũng hiểu cách làm việc của tao rồi nên cứ thế mà làm, lão giám đốc hàn cũng vẫn thế, tuần xuống 1 buổi. Tao dặn mụ phiên dịch thi thoảng xuống công trường cùng lão cho vui, mụ hiha kêu xuống đấy để cậu làm gì chị à, ngại lắm.
Bố khỉ mụ hồ ly tinh. Buổi họp với chủ đầu tư không suôn sẻ khi gặp khúc mắc vấn đề ở chỗ phát sinh, chủ đầu tư muốn thay đổi bố trí công năng các khu vực, em hàn lai bảo hợp đồng trọn gói, kích thước nhà xưởng vẫn thế, chỉ thay đổi bên trong nên tổng thầu phải chịu. Lão giám đôc hàn bảo không được, công năng bây giờ thay đổi nhiều với ban đầu, sẽ phát sinh nhiều chi phí, nhà thầu không thể gánh hết được. Tao ngồi im cho các vị cãi nhau, họp cả buổi sáng vẫn nhùng nhằng. Chốt lại thì lão hàn chủ đầu tư bảo tao lập dự toán chi tiết cho phần phát sinh xem sao, buổi họp sau sẽ bàn tiếp. Em hàn lại mặt vẫn lạnh tanh, xem chừng cứng rắn lắm…
Trực tiếp tao tính toán, làm bản so sánh phương án khi bỏ thầu với phương án sau phát sinh. Chênh nhau hơn 1 tỷ vì những vị trí cọc ép rồi coi như bỏ, phải ép thêm cọc khác, chưa kể có phát sinh 1 khu sàn deck. Đm, cãi như em hàn lai đúng thật là muốn vả vào mồm. Tao đưa vào báo cáo, chỉnh sửa cụ thể rồi gửi cho lão hàn xem trước, lão bảo ok, đế đấy hôm này hắn xử lý. Tao bảo lão là lôi chị phiên dịch xuống đi rồi các ông nói tiếng hàn với nhau, không tao ngồi cạnh đéo hiểu gì cả. Lão cười khà khà bảo mày học tiếng hàn đi, tao bảo ông gả con gái cho tôi thì tôi học, lão lại cười khà khà.
Dự án này công ty của sếp không nhận được, đúng ra là không nhận, lý do vẫn là sự lùm xùm chia tách sáp nhập, sếp bảo chán, tạm thời không làm nữa, chỉ để đội duy trì bảo hành công trình cũ thôi. Thế là thằng hàn lồn phòng thầu đưa ngay 1 thầu phụ khác vào, tao cũng vỗ mặt luôn. Lão giám đốc thầu phụ mới bảo anh cũng nghe kể về em rồi, em không phải lo, chỗ cũ thế nào giờ anh đối với em cũng như thế, có gì cứ bảo anh.
Tao gật, biết điều thế là được. Thậm chí lão này còn ăn chơi ác hơn lão sếp cũ, từ đầu công trình đến giờ rủ tao đi nhậu 3 – 4 lần rồi mà tao đi mới 1 lần, buổi ấy lão chiêu đãi hết mình, vào hát hắn còn bắt 2 em sexy ngồi kèm tao quậy phá, làm hôm đấy về nhà hết hơi giải thích thanh minh với hóa đơn. Đã đéo được gì thì chớ về lại phải mỏi mồm.
Họp với chủ đầu tư lần 2. Em hàn lai bảo các ông không làm được thì chọn nhà thầu khác, giá ban đầu đã là quá cao rồi. Lão hàn liếc nhìn tao. Tao đéo hiểu ý, những vấn đề to lớn như thế làm đéo gì đến lượt tao nói, mụ phiên dịch đá đá chân tao. Tao cũng đéo hiểu ý gì, thôi cứ trình bày gọi là có ý kiến. Tao bảo phát sinh nhiều như thế thì thôi, coi như phần cọc đã ép rồi thì bỏ, nhà thầu chịu, những phần cọc ép mới thì phải tính phát sinh mới, cân đối với nhau thì nhà thầu vẫn thiệt 1 ít, tuy nhiên các thay đổi phẩn nổi thì chủ đầu tư phải chịu là đương nhiên.
Mụ phiên dịch dịch lại, em hàn lai nhìn tao chằm chằm như kiểu chưa đến lượt mày nói, nhưng lão giám đốc hàn bên tao lại cười khen hay, như vậy là hợp lý. Lão là già dơ trong mảng xây dựng, thừa biết là phần cọc đáng đéo bao nhiêu tiền, phần trên và hoàn thiện mới tốn nhiều. Lão hỏi lại lão hàn chủ đầu tư là ông xem như thế có được không. Lão hàn chủ đầu tư cũng gật gù bảo thế cũng phải, vậy thì làm rõ khối lượng sau bù trừ để làm phụ lục rồi triển khai luôn đi… Tan cuộc, em hàn lai lại bảo tao đại ý là dự án này em sẽ kiểm soát chặt. Tao bảo dự án nào tao cũng kiểm soát chặt chứ không phải mỗi dự án này. Mẹ con ranh con.
Nghe hóa đơn kể thì cả đội kế toán xây dựng phải chuyển hết sang làm bên Logistic, cũng chả sao cơ mà thấy không khí văn phòng hơi nặng nề. Tao bảo thích thì làm, không thích thì nghỉ, hóa đơn kêu cứ làm cho vui. Bên logistic có mấy người cũng vui tính mà. Tao nghĩ lại cái hôm vài thằng bên logistic trầ trồ khen hóa đơn, tao bảo bọn nó có tán tỉnh em không, hóa đơn kêu không, chưa kịp tán thì bị em vợ sếp cảnh báo trước rồi.
Cái con bé này lanh chanh mà cũng đáng yêu phết. Rồi tự dưng hóa đơn hỏi đợt em đi anh với Vĩnh Yên có hay gặp nhau không. Tao e dè nói có, thỉnh thoảng gặp, em hỏi làm gì, hóa đơn cười hehe bảo em thấy trên công ty Vĩnh Yên hay nhắc đến anh, hỏi thăm anh, xem ra không phải bình thường cho lắm. Tao cười trừ nói không có gì đâu vợ ơi, được gọi là vợ, hóa đơn lại ửng đỏ mặt mày, tao nhân cơ hội lảng ngay sang chuyện khác…
Tao kể nhăng cuội chuyện công trường, hóa đơn thì kể chuyện công ty. Được tí hóa đơn lại bảo xem ra hình tượng anh trong lòng các chị em quá lớn rồi, tao bảo thế lúc nào tụ tập đi, lâu rồi cũng không tụ tập. Nhắc đế tụ tập thì hóa đơn thích lắm, ẻm đồng ý ngay bảo để mai lên hẹn hò các nàng.
Chị phiên dịch gọi điện bảo mai đi cùng xe ông giám đốc xuống công trường luôn nhé, tao bảo chị rảnh không lên đây chơi, mụ kêu thôi lên đấy làm ảnh hưởng cuộc mây mưa của người, cậu thích thì xuống đây, tao bảo em có thích gì đâu, bị hóa đơn xích lại rồi mỏi hết gối rồi chị ơi. Mẹ kiếp, lần nào nói chuyện với mụ này dù ít dù nhiều đều phải có vài câu dâm đãng.
Từ hôm ở chung với hóa đơn, đúng là bị gò bó thật, buổi tuối không được đi đâu, nếu đi đâu thì phải dắt theo ẻm, may là cơm no bò cưỡi đầy đủ nên cũng không nghĩ ngợi linh tinh gì. Tao bảo hóa đơn anh xuống trà đá hút thuốc đây, ẻm bảo đừng hút ở tầng 6 là được. Tao trừng mắt bảo linh tinh, hóa đơn cười hihi kêu em cứ dặn trước thế, đúng thì đúng chả đúng thì sai.
Ngồi trà đá, lấy điện thoại vuốt vuốt, lần mò qua fb Vĩnh Yên, chẳng thấy có cập nhật gì mới. Tiện tay ấn chat messenger, hỏi Vĩnh Yên vài câu sáo rỗng, Vĩnh Yên không trả lời. Điện thoại đổ chuông, Vĩnh Yên bảo anh được thả hay sao mà dám chat với em, tao bảo có gì mà phải thả, em là bạn bè, anh liên lạc với bạn bè thì ai cấm được. Vĩnh Yên cười bảo thế em thường xuyên liên lạc với anh nhé, tao giật thót, thế thì không hay lắm. Lại nghe tiếng Vĩnh Yên cười. Ẻm bảo đã 16 ngày không nhìn thấy anh rồi, tao cười nói thế cơ à, nghe giọng Vĩnh Yên trầm trầm, vâng, thế đấy, em đếm từng ngày… Nghe tiếng nói bắt đầu nghèn nghẹn.
Trở về phòng với tâm trạng không vui, đánh răng rửa mặt đi ngủ. Hóa đơn vẫn đang hì hục tìm ảnh sửa ảnh trên laptop để đăng facebook, tao ngủ trước, chỉnh lại hẹn giờ để mai dậy sớm đi cùng xe lão giám đốc. 1 giấc ngủ không tròn.
Hôm sau mụ phiên dịch gọi điện trước cả giờ hẹn giờ, mụ bảo dậy đi xuống đi cùng chị lên công ty luôn. Tao ấm ớ bảo đéo gì sớm thế, mụ kêu dậy sớm đi cho khỏe, thế là mò dậy, hóa đơn đang ngủ khò khò, tao kệ. Xuống tầng gõ cửa, mụ phiên dịch đã xong xuôi cả rồi, tao bảo thế ai cho bé đi học, để nó 1 mình thế kia à, mụ cười mẹ chị xuống mấy hôm rồi mà, cậu không phải lo.
Đèo nhau lên công ty, bộ ngực khổng lồ cứ ấn vào lưng, đường vắng, tao tranh thủ quờ 1 tay ra đằng sau bóp bóp vài phát, mụ bảo đi cẩn thận, cảm giác mụ giống như 1 người yêu ấy. Tao bảo chị đi bước nữa đi chị, cho đỡ phí, mụ cười khanh khách nói cậu lấy chị không… VKL. Tao bảo em là phi công nghiệp dư, máy bay hạng nặng như chị em thi thoảng tập lái được thôi chứ không thường xuyên được, mụ nhéo sườn tao bảo vớ vẩn, ai là phi công, ai là máy bay, chị không thích nói thế… Vâng, chị vẫn rất tự trọng, chị nghĩ mình vẫn còn trẻ thì phải, thôi kệ mẹ chị nghĩ.
Cùng giám đốc xuống công trường, tao hỏi sao nay ông xuống làm gì, lão kêu chủ đầu tư hẹn xuống kiểm tra tiến độ và ra hiện trường đánh giá phần phát sinh hôm trước có đúng không. Tao bảo ơ sao người hàn các ông không tin nhau à, lão cười khà khà bảo họ không tin mày chứ không phải không tin tao, ý kiến đấy là của mày, khối lượng là mày làm, mày là quản lý dự án mà.
Đm, nghe giọng điệu hàm ý tí nữa có gì sai khác thì mày đi mà giải thích, tao sợ đéo gì, khối lượng tự tay tao làm, ra hiện trường mấy lần để xác nhận, sai thế beep nào được. Lên công trường vẫn sớm, rủ chị phiên dịch đi ăn sáng đã, 2 chị em làm hết 3 suất bánh cuốn mới vỗ bụng ra về. Nhìn cơ thể cứ ngồn ngộn của mụ, thằng em lại ngóc dậy. Chủ đầu tư đến, lão hàn chủ đầu tư cũng trình bày đúng như lời lão hàn giám đốc bên tao bảo, xong thì lão kêu ra công trường xác nhận, tao ok ngay, lão giám đốc lại bảo là để 2 đứa nó tự đi là được rồi, thế là tao kéo em hàn lai đi, mặt em vẫn lạnh như băng.
… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://tuoinung.com/
Nổi hứng kể về đoạn địt hà đông nhé. Chỗ chủ đầu tư thường dùng xe nâng để vận chuyển, có hỏi tao biết ở đây có đơn vị nào cho thuê xe nâng không. Nó muốn thuê xe thì bên cho thuê phải sửa chữa bảo dưỡng, tao chớp lấy cơ hội về báo lại với công ty phụ thì vợ sếp cũng đồng quan điểm bảo thế thì đầu tư luôn dàn xe nâng, bằng mối quan hệ của công ty vận tải, máy công trình thì cũng mua được mấy con xe mới, mấy con xe cũ.
Cái sai của tao là lúc đó không xác định được giá trị thật của xe nâng cũ nên sắp xếp theo ý mụ vợ sếp. Chung vốn, tao 30%, vợ sếp 70%. Đợt đấy hay đi lại với vợ sếp vì liên quan đến công việc, 2 vợ chồng sếp thì li thân, chính thế nên có lần suýt bị chén không kể ra làm gì. Tao tập trung vào công việc cho quên đi hóa đơn, Vĩnh Yên. Em vợ sếp đợt này kè kè bên tao. Bên phòng dự án tuyển thêm 2 kế toán, còn mỗi Hà Đông là người cũ. Thành ra tao chỉ hay nói chuyện với Hà Đông.
Thứ 7 buồn tẻ, không nhắn tin chat chit gì với hóa đơn và Vĩnh Yên nữa. Hà Đông qua chơi từ 9h sáng, ngồi nói chuyện lâu lâu, cũng chủ yếu là tâm sự chuyện chia tay hóa đơn, Vĩnh Yên. Hà Đông cũng biết mối quan hệ mập mờ của tao với em vợ sếp nên bảo: Anh chỉ làm khổ con gái nhà người ta thôi, tao trả lời chỉ có em là cao thủ anh không dám động chạm gì đến, hà đông cười nói không phải vì em cao thủ mà vì 2 đứa hóa đơn, Vĩnh Yên là siêu cao thủ đã hớp hồn anh, em nào còn cửa.
Tao đưa tay lên bật bật dây áo ngực ở vai Hà Đông và nói, không ngờ được người anh bật dây áo đầu tiên ở công ty là em, mà người cuối cùng còn lại cho anh bật cũng là em. 2 Đứa đang ngồi, hà đông khẽ dựa vào vai tao. Hôm nay Hà Đông mà áo sơ mi kẻ, mặc quần vải, phong cách chuẩn công sở. Tao nhẹ nhàng mân mê vai áo, rồi quay sang ôm hôn nhau lúc nào không hay.
Hà Đông còn bảo anh chưa chốt cửa, tao quay ra chốt cửa rồi quay lại cởi từng cúc áo hà đông, không hề có sự phản kháng. Cởi hết bộ quần áo rồi Hà Đông cầm thằng nhỏ của tao nắn nắn vẫn còn nói, mình là bạn hay là gì hả anh. Thực sự quá tỉnh táo. Tao bảo anh cũng không rõ, có lẽ là bạn. Hà Đông cười hihi rồi chủ động tụt xuống BJ, rồi tao vật em ra, đóng vào. Tao chưa sờ tay vào khe chút nào mà đút vào đã trơn tuồn tuột. Dã 1 hồi, nếu so về nước thì có lẽ hà đông chỉ kém mụ kính cận. Hà Đông cuồng nhiệt, tao đẩy đưa.
Xong xuôi hà đông bảo em quý anh, thực sự quý anh, em biết tình yêu của anh dành cho hóa đơn rất lớn. Em biết anh đang buồn, em là 1 người bạn ở bên anh, động viên anh, cố lên và vượt qua nhé anh yêu quý.
Tháng đó tao đóng hà đông khoảng 5 lần, tháng sau tháng đó đóng thêm vài lần nữa thì hà đông nghỉ công ty, chuyển chỗ khác. Em vợ sếp ngày càng kèm cặp nhiều hơn nên cơ hội và thời gian với hà đông bị ít đi. Thế là thôi. Sau cũng gặp Hà Đông thêm 1 số lần nữa nhưng lúc thì hoàn cảnh không phù hợp, lúc thì không có thời gian. Hà Đông hình như tầm 2016 mới cưới thì phải, vì tao nghe hóa đơn kể thế.