Phần 34
Buổi tối thì ba đứa đi ăn còn thằng Tú với thằng Đạt thì vẫn chơi game rồi về, dĩ nhiên là cái Phượng sẽ đi cùng với Lan Anh về rồi chứ không chỉ một mình tôi.
Hai cậu cháu nói chuyện một lúc thì tôi qua nhà bác lấy ít đồ về ăn vì bác tôi là phật tử nên đồ cúng phật có nhiều mà nhà thì mấy anh lớn cả rồi nên chẳng ai thèm uống. Mang một đống đồ ê hề nhà thì bố mẹ tôi lại nói một chút rồi kệ vì sao trong nhà thì cô gì chú bác cũng quý tôi lắm.
Tôi thì không khoái mấy cái nước bí đao nhưng đặc biệt thì thằng Đạt lại thích vô cùng, không chỉ nó thích mà mẹ nó cũng khoái cái nước này.
Thời bấy giờ cái loại nước trà bí đao này ra ai cũng khoái nhưng toàn lứa tuổi trung niên chứ cái này mà cho đám nhóc choai choai chúng tôi thì có mà không thèm luôn. Có mỗi thằng Đạt là nó có cái sở thích hơi khác lạ một chút.
Qua nhà nó thì mẹ nó cảm ơn rồi bảo tôi nosqua nhà dị Hạnh rồi. Tôi hơi thắc mắc, thằng này mỗi khi dì nó bảo dọn hàng hay dọn nhà là chối đây đẩy không lẽ…
Hí ha hí hửng tôi phóng xe qua nhà cô Hạnh. Đọc truyện rồi xem phim nhiều tôi cũng không rõ lắm hai dì cháu nó có làm gì nhau không nhưng thằng này kể tôi đoán chắc chắn là cô Hạnh cho nó làm một số cái rồi!
Khoảng sân thì trống hoác, cái cửa chính thì đóng còn mỗi ánh đèn hắt ra qua cái cửa sổ, xe đạp thằng Đạt thì không có ở sân.
Thấy khác lạ tôi khẽ luồn tay qua cái thanh chốt đang tính mở thì thấy nó khóa trong luôn. Quá lạ lẫm tôi thầm nghĩ “Không hiểu hai dì cháu nhà thằng này đi đâu”.
Ngó nghiêng xem có hàng xóm không rồi tôi tính nhảy vào chơi. Bình thường thì sợ người ta nghĩ ăn cắp vặt thôi chứ chẳng nghĩ nhiều.
Cái tầm chín mười giờ này thì ngõ vắng tanh, qua cái bờ tường ráp với cây xoài tôi trèo lên rồi vít lấy cành xoài mà nhảy nhẹ xuống sân.
Mò qua khoảng sân rộng, tiến đến gần cái cửa sổ của phòng khách tôi nhìn khẽ khẽ. Tiếng của cô Hạnh vang lên trong nhà:
– Thôi mà Đạt… dì xin… cháu đấy… ưưư… Đừng thế mà… mút… mút thế… thì làm sao mà dì chịu được Đạt ơi… ưưư… Dì xin đấy!
Tôi tủm tỉm cười rồi thầm nghĩ “chắc cô Hạnh được bú vú đây, thằng Đạt thì vốn bản chất của nó là thích bú vú rồi, để mai xem có dấu vết gì của nó trên vú không”. Đang nghĩ như vậy thì tiếng của thằng Đạt lại vang lên:
– Hì hì. Để cháu liếm cho… một chút thôi mà lồn dì đã chảy ra bao nhiêu là nước ra rồi đây này… hề hề… cái lồn của dì ngon quá.
Há to miệng ra không ngờ thằng Đạt lại có thể liếm lồn dì nó như vậy. Cố nghiếc mắt qua cái khe cửa để nhìn nhưng không thể nhìn rõ được bên trong còn tiếng của thằng Đạt thì vẫn vang lên khẽ khẽ:
– Ui… ui… lồn dì đẹp thật lại còn nhiều nước nữa này… càng liếm càng thấy đã!
Tiếng cô Hạnh lại tiếp tục…
– Đẹp cái gì… lồn dì xấu rồi đấy… ưưư… bị bao nhiêu con cặc… à buồi chọc vào rồi còn gì nữa… ư… ư nhưng mà cháu liếm sướng quá Đạt ơi… ai chỉ cho cháu cách liếm lồn như vậy đấy?
– Hề hề cháu học trên mạng đấy! Dì thấy thế nào sướng không?
– Có chứ… liếm chảy hết nước lồn của dì ra rồi đây này… ư…
Tiếng chụt chụt vang lên tôi nghĩ thằng Đạt lại tiếp tục cúi xuống mà mút cái lồn. Hai ba phút sau thì lại có tiếng thằng Đạt hỏi:
– Này dì! Cháu hỏi thật thằng Đức đã được liếm lồn chưa? Nói cho cháu nghe đi!
Hơi ngỡ ngàng vì không ngờ thằng Đạt nó nghi ngờ tôi đã địt dì Hạnh của nó nhưng thôi kệ, cái này tùy bà dì của nó thôi, nói ra cũng được mà không nói thì cũng chẳng sao.
Vẫn rên rỉ thành tiếng nhưng cô Hạnh nói khẽ:
– Có chứ… nó cũng được liếm rồi mà!
Thằng Đạt lại xụp xoạp rồi nói:
– Đúng là bà dì cháu dâm thật… đấy… bạn của cháu trai cũng bắt đè ra liếm lồn!
Tiếng khúc khích của cô Hạnh lại vang lên:
– Cháu trai còn liếm được huống chi bạn của cháu trai… hì hì… liếm mạnh nữa lên nào… đấy… ưưư… đúng rồi… đúng cái hột le rồi đấy.
Thằng Đạt có lẽ không liếm ngay mà chỉ day thôi, tiếng nó lại vang lên một câu hỏi:
– Thế thằng Đức đã địt dì chưa? Dì khai thật đi nhé!
Tôi nghĩ cảnh này chắc là cô Hạnh sẽ ghì đầu thằng Đức vào trong cái lồn của mình mất. Thằng cháu hói như vậy thì tiếng cô Hạnh trả lời:
– Có rồi… hì hì… nhưng cháu thì không?
Giọng thằng Đức vang lên vừa ngạc nhiên vừa có gì đó hơi hờn dỗi:
– Hức… thế sao lại không cho cháu thế?
Tiếng cô Hạnh vang lên trong cơn sung sướng:
– Hì… hì… vì là cháu nên không được… ai lại dì cháu địt nhau thế bao giờ đâu!
Tiếng thằng Đạt lại vang lên:
– Hì hì… cháu liếm lồn như thế này rồi thì địt cũng có khác gì mấy nữa đâu hì hì… nó được địt… thì cho cháu đi mà!
– Lỡm ạ… thôi… liếm lồn gì tiếp đi nào… liếm sướng thì dì cho.
Tiếng chụt chụt cùng tiếng rên rỉ lại vang lên cùng tiếng trò chuyện. Do không được nhìn mà chỉ nghe thấy thôi nên tôi phát chán, trèo qua tường rồi đi về. Hy vọng sáng mai là có cái hay để hỏi thằng Đạt.
Sáng hôm sau đi học nó đã toe toét hí hửng bảo tôi:
– Cảm ơn mày nhá, tao mang nước hôm qua mày cho này, tí anh em ở trong lớp vừa ăn bò khô vừa nhâm nhi cái này, tao thấy cái này ngon lắm.
Vừa nói như vậy thì thằng Tú đã phản đối ngay:
– Tao chịu, chịu hẳn cái khẩu vị của mày đấy, một mình mày thưởng thức đi!
Tôi chỉ cười không nói gì, đến giờ giải lao giữa tiết thì tôi bá vai thằng Đạt hỏi:
– Này hôm qua sướng không?
Nó giật mình một cái rồi giả bộ ngây thơ nói:
– Sướng là sướng cái gì! Mày nói thế ai hiểu được!
Tôi khẽ ghé tai nó rồi kể lại một chút tình tiết hôm qua nghe được. Thằng Đạt hơi khó chịu một chút nhưng sau đó thì khẽ cười rồi bảo:
– Vậy mày biết rồi hả, mẹ bà dì tự dưng… tao liếm mãi mới cho tao địt một cái… hì hì. Công nhận bà dì của tao dâm thật đấy… địt mãi mới lên đỉnh, tao thì phải bắn hai phát vào lồn bà Hạnh luôn… bà ấy cứ bảo cho ra ngoài nhưng tao kệ, bắn hết vào trong.
Tôi gật gù hí hửng thì nó quay sang hỏi lại:
– Mày địt bà dì của tao được mấy lần rồi Đức?
Tôi tặc lưỡi bảo:
– Chắc là cũng được hai ba lần gì đó thôi. Làm gì mà nhiều đâu mày. Nhưng công nhận dì Hạnh của mày dâm thật đấy… địt phát nào… sướng phát đó!
Hai thằng cười hì hì… không nói chuyện nữa mà chuyển đề tài, nó lại xoay xoay qua cái vấn đề game nhưng cái vấn đề này hợp với thằng Tú hơn nên nó bắt chuyện với thằng Tú.
Chiều đến trường học thêm tôi qua lớp của Lan Anh nhìn con bé một cái rồi cả hai cười không nói gì, đến chiều đang lang thang tán gẫu ở cổng trường thì Lan Anh nói:
– Sáng thứ bảy nhé… qua nhà em chơi!
Tôi ngạc nhiên vì không nghĩ Lan Anh dám rủ tôi sang, có bố mẹ ở nhà chắc là chết nên tôi hỏi lại luôn:
– Không sợ bố mẹ biết à?
– Bố mẹ em hôm đó về quê có ở nhà đâu!
– Thế mới rủ anh qua chơi à?
– Ừ! Hì hì… thế nhé!
Tặc lưỡi một cái rồi tôi hí hửng, chắc kiểu này sàm sỡ con bé tí xem thế nào.
Học thêm hai ngày nữa thì đến thứ bảy, phóng xe qua nhà của Lan Anh rồi tôi chui vào cái ngõ, dựng xe bên ngoài rồi khẽ nhẹ nhàng mà gọi. Ngó đầu qua cửa sổ rồi Lan Anh chạy ra, mở cổng cho tôi vào rồi Lan Anh nói:
– Hì! Thế sang chơi không mang quà gì cho em à?
Tôi tặc lưỡi bảo:
– Có mỗi cái thân anh thôi, lấy không?
Lan Anh mỉm cười rồi nói:
– Lấy cái thân anh về làm được gì không?
– Được nhiều thứ ấy chứ hì hì!
Dựng xe xong thì tôi đi vào nhà. Nhà Lan Anh thì nhỏ xinh với khoảng sân trước cửa không rộng cho lắm. Vừa vào bên trong thì Lan Anh nói:
– Ở lại ăn cơm với em nhé, một mình chán lắm!
– Nấu cơm chưa mà bảo anh ở lại:
– Đang nấu sắp xong rồi.
Lan Anh đi vào bếp thì tôi đi theo như một con mèo được cô chủ cho đồ ăn vậy. Vừa vào trong cái bếp thì tôi ôm luôn lấy Lan Anh.
Xoa nhè nhẹ tay quanh cái bụng thon nhỏ thì Lan Anh để nguyên nhưng khi mới đưa chầm chậm tay lên thì Lan Anh nói:
– Bỏ tay không em lấy đũa vụt cho một cái bây giờ!
– Cho anh… sờ tẹo thôi… có sao đâu!
– Không cho nhé… đồ dê già!
– Này thì dê già này!
Nói xong thì tôi đưa luông lên xoa xoa cái bầu vú trong cái áo lót. Mới lớp mười thôi nên cái bầu vú của Lan Anh dĩ nhiên không được to rồi, so với cô Hạnh thì chắc chắn không bằng, còn so với cái bầu vú của chị Hà thì lại kém xa.
Gạt nhẹ tay ra Lan Anh nói:
– Để em nấu cơm xong đã nào!
– Thế nấu cơm xong cho anh sờ hả?