Phần 63
Báu đang rên rỉ sung sướng trước cái miệng tài tình của Trâm, tưởng nàng khen thật lòng nên hãnh diện khoe:
– Tất nhiên là vậy rồi. Cô ấy bảo thằng bồ cũ ngày xưa buồi ngắn xíu, chỉ dài tầm 10cm thôi.
– Thế buồi anh dài bao nhiêu?
– Ít cũng phải 15cm.
– 15Cm cơ á? Thế mà em cứ tưởng chỉ tầm 12cm.
– Em nhìn vậy thôi, nhưng đâm sâu chạm tử cung đấy.
Trâm cười thầm trong bụng. Thôi mặc kệ anh ta khoác lác, có cái nhét vào là tốt rồi. Trâm tháo chiếc quần ra khỏi chân rồi nằm xuống đống lá khô. Nàng thều thào trong cơn hứng tình:
– Nào anh. Cho em cảm giác thốn đến tận tử cũng đi.
Báu nhanh chóng tụt quần ra, nằm lên người Trâm và đút cặc vào lồn nàng. Mấy phát đầu Báu rút ra đút vào thật chậm rãi rồi bất thình lình dập mạnh tới tấp.
– Hự… Hự… Hự.
Trâm rú lên thích thú, mắt trợn trừng nhìn Báu nấc lên theo từng cú dập. Tuy không khít cho lắm nhưng hoàn cảnh làm tình lén lút kiểu này cũng làm cho Trâm hứng thật nhanh, dâm thủy bắt đầu chảy xuống cả khe đít. Trâm nhổm người dậy, chống hai tay ra đằng sau, ưỡn lồn lên để Báu dập cho mạnh, hai chân nàng quắp vào hông Báu. Báu tỏ ra rất khỏe, anh hùng hục dập như vũ bão khiến Trâm vật vã rên la sướng không chịu nổi.
Đúng là bé nhưng có võ, Trâm mãn nguyện, nàng hẩy mông lên liên tục để nhận những cú giã mạnh mẽ của Báu. Con cặc như cái máy khoan chạy suốt trong âm hộ làm Trâm mê mẩn không còn biết trời đất là gì, nàng chỉ mong sao Báu địt mãi không ngừng. Báu vừa địt vừa thở hồng hộc bởi anh đang bung hết sức ra để thể hiện cho Trâm thấy mình khỏe như thế nào. Được chừng 2 phút, Báu ngừng dập phủ người xuống hôn vú hôn môi Trâm. Trâm đang sướng vuốt ve lưng Báu rồi thầm thì:
– Mệt à? Ai bảo hùng hục như trâu.
– Tại lồn em làm anh hứng quá.
– Hì hì. Thôi anh nằm xuống đi, để em nằm trên tiếp sức cho anh nhé.
Báu cười bẽn lẽn, miệng nói lí nhí:
– Nhưng anh ra mất rồi…
– Cái gì! Anh ra rồi á? Anh ra lúc nào vậy? – Trâm há hốc mồm ngạc nhiên. Bây giờ nàng mới để ý con cặc của Báu đang teo dần trong âm hộ mình.
Báu chữa ngượng giải thích:
– Anh sướng không kìm được. Chắc tại lồn lạ nên kích thích hơn.
Trâm hơi hụt hẫng nhưng biết làm sao bây giờ. Cứ tưởng được toét bím nhưng không ngờ lại kết thúc nhanh như vậy. Hai người đứng dậy mặc quần áo và Trâm cười thầm khi nhìn con cặc của Báu giờ đây ngắn tũn như chim một đứa trẻ.
Trong khi mọi người đang náo nức hòa mình vào lễ hội thì ở một nơi hoang vắng, dưới gốc cây bồ đề rợp bóng mát, Trà tỉnh giấc vuốt ve tấm ngực nở nang của cậu học trò A Núi. Hai cô trò vừa ôm nhau chợp mắt một lúc vì mệt. Thấy Núi mở mắt, Trà mỉm cười hỏi nó:
– Núi còn mệt không?
Núi thật thà trả lời:
– Núi vẫn hơi mệt. Sao mệt thế cô giáo nhỉ? Núi làm việc nặng suốt cả ngày cũng không thấy mệt bằng chơi trò này.
Trà cười thầm trong bụng. Ba cái liền trong vòng mấy tiếng thì không mệt mới lạ.
– Nhưng Núi có thích không?
– Núi thích lắm.
– Núi thích gì nhỉ?
– Núi thích địt cô giáo, thích liếm lồn cô giáo.
Trà lại cười thích thú khi nghe Núi nói tục. Ba cái cũng đủ cho Trà dậy cho Núi biết các kiểu trong tình dục, kể cả là khẩu dâm bậy. Trà tập cho Núi quen mồm nói tục khi làm tình.
– Giờ Núi thành đàn ông rồi đấy. Núi có hối hận không?
– Núi không hối hận đâu. Núi thích cô giáo và Núi muốn địt cô giáo mãi thôi.
– Sao Núi tham thế?
– Tại Núi thích cô mà. Mình địt cái nữa được không cô? Cặc Núi lại cứng rồi đây này.
Trà tá hỏa và bất ngờ trước sự phục hồi nhanh chóng của Núi. Ba cái với một con cặc dài 22cm cũng đủ khiến lồn nàng ê ẩm lắm rồi. Giờ nếu chơi thêm cái nữa thì chắc nàng không lết nổi về bản.
– Thôi, cô mệt và ê ẩm hết lồn rồi đây này. Tại Núi đó. Đã to lại còn khỏe. Giờ mình phải về bản thôi không mọi người lại lo lắng đi tìm.
Núi xị mặt tiếc rẻ cứ vuốt ve âm hộ cô giáo. Nó hỏi:
– Thế khi nào thì Núi được địt cô giáo tiếp?
Trà không ngờ Núi lại ham hố và nhu cầu cao như vậy. Ba cái rồi mà nó vẫn còn tỏ ra thèm thuồng. Nghĩ ngợi vài giây thì Trà trả lời nó:
– Đêm nay nhé. Đợi khi nào mọi người ngủ hết rồi thì Núi đến phòng cô.
Núi mừng rỡ ôm chặt lấy Trà hôn hít. Sau đó hai người quyến luyến đứng lên tìm quần áo để mặc về bản. Quần áo hai cô trò vứt ngổn ngang dưới bãi cỏ nhưng Trà ngạc nhiên khi chỉ nhìn thấy mỗi chiếc áo sơ mi của mình. Trong khi Núi mặc quần lên người thì Trà cứ khom người loay hoay tìm chiếc quần lót và quần bò. Trà nhớ tất cả đống quần áo chỉ vứt ngay bên cạnh thôi mà, giờ chúng ở đâu?
– Núi ơi! Quần cô không biết ở đâu rồi?
– Chỉ ở đây thôi mà cô.
– Nhưng cô không thấy. Núi tìm hộ cô đi. Không có quần thì sao cô về bản được đây.
Núi cúi người tìm quần cho cô giáo và nó cũng không hiểu tại sao lại không thấy đâu.
– Lạ nhỉ. Không thấy cô ạ.
Trà bắt đầu cảm thấy lo lắng. Làm sao bây giờ nếu như nàng không tìm thấy quần. Làm sao nàng có thể vác mặt về bản trong bộ dạng chỉ có độc chiếc áo sơ mi trên người. Đến cái quần lót chỉ để che cái âm hộ và chùm lông lồn cũng không có. Hai cô trò loay hoay tìm một lúc rồi đứng thẫn thờ nhìn nhau bất lực. Trong khoảnh khắc rối bời đó, chợt hai người nghe thấy những tiếng cười khúc khích ở trên cây. Cả Trà và Núi giật mình đều ngước cổ lên nhìn thì tá hỏa phát hiện ra tiếng cười là của lũ khỉ. Trà nhìn thấy quần bò của mình treo lơ lửng trên một cành cây cao, còn chiếc áo coóc xê và chiếc quần lót đang được hai con khỉ thay nhau liếm. Trà kinh hãi liền bảo Núi:
– Núi. Quần của cô ở trên đó. Lũ khỉ lấy trộm lúc nào thế nhỉ?
– Chắc lúc mình ngủ cô ạ. Lũ khỉ này nghịch quá.
– Núi lấy hộ cô đi.
Núi liền hô to và nói tiếng H’mông bảo lũ khỉ trả quần cho hai người. Nhưng lũ khỉ cứ nhởn nhơ nhe răng ra cười như thể chúng đang thích trò chơi này lắm. Núi thấy vậy bực mình liền trèo lên cây để lấy quần cho cô giáo. Leo trèo là nghề của Núi rồi. Nó trèo rất nhanh và không hề sợ hãi cho dù cây có cao như nào chăng nữa. Nhưng Núi có trèo cây giỏi đến đâu thì cũng không thể so sánh với những con khỉ khi chúng có thể nhảy và đu từ cành này sang cành khác. Thấy Núi trèo lên, lũ khỉ kêu to rồi đồng thanh nhảy sang các cây khác. Trà đứng dưới theo dõi thấy lũ khỉ quắp cả những chiếc quần của mình đi thì hoảng hốt vừa chạy theo vừa hô:
– Trả quần đây lũ khỉ kia. Trả quần cho tao.
Núi ôm cây bất lực nhìn cô giáo trần truồng đuổi theo lũ khỉ.
– Làm thế nào bây giờ hả Núi?
Trà lo lắng hỏi Núi khi thấy lũ khỉ dần biến mất sau những tán cây và bọn chúng mang theo cả quần của nàng. Núi chỉ biết đứng gãi đầu bó tay khi biết mình không thể bắt được lũ khỉ. Trà tưởng tượng ra cảnh phải sống trong cánh rừng này nếu như không có quần để mặc. Chợt Trà nghĩ đến gọi người cầu cứu, từ đây nàng đã tìm ra cách. Trà bảo Núi:
– Bây giờ Núi đi thật nhanh về bản nhé. Núi tìm cô Trâm và bảo cô ấy vào phòng cô lấy cho chiếc quần. Nhớ là chỉ nói cho cô Trâm biết thôi đấy. Nếu cô ấy hỏi thì Núi cứ bảo là do cô Trà bị ngã khi lội suối và ướt hết quần. Núi đi ngay đi và cô ở đây chờ Núi.
Núi gật gật cái đầu hiểu ý cô giáo dặn dò rồi quay người chạy về bản thật nhanh. Đúng là lũ khỉ chết tiệt. Trà lẩm bẩm tìm một chỗ kín đáo để ngồi ẩn nấp.
Núi đi được chừng 10 phút thì Trà lại thấy lũ khỉ xuất hiện. Chúng ngồi trên cành cây và nhìn Trà nhe răng ra cười như thể thích thú điều gì đó. Trà vội đứng lên và nhìn lũ khỉ mắng:
– Chúng mày cười cái gì? Có trả quần cho tao không?
Lũ khỉ thay vì biết sợ, chúng đồng loạt còn cười to hơn và chỉ tay xuống Trà. Trà ngượng đỏ chín mặt vì biết lũ khỉ đang chỉ tay vào lồn mình nơi có chùm lông đen sì hiện rõ ở giữa háng. Chiếc áo sơ mi Trà đang mặc chỉ dài quá nửa rốn một chút nên không thể che hết được cặp mông nảy nở và chùm lông lồn đen nhánh. Trà liền chụm hai tay che phần hạ bộ của mình và điên tiết quát chúng:
– Lũ khỉ khốn nạn. Trả quần cho tao đi.
Thấy lũ khỉ vẫn nhe răng ra cười, Trà điên lắm nhưng bất lực khi không thể làm gì được bọn chúng. Đúng lúc đó từ phía xa chợt có tiếng ngựa phi. Trà ngoảnh mặt nhìn thì thấy dáng người đang cưỡi trên lưng ngựa trông quen quen. Khi con ngựa tiến gần đến thì Trà mừng rỡ nhận ra đó là học sinh của nàng, A Suối. Trà ngạc nhiên khi thấy trên tay A Suối đang cầm chiếc quần bò của mình.
– Cô giáo! – A Suối gọi…
Như gặp người đến cứu nên Trà phấn khởi quên cả việc mình đang lõa lồ phía dưới. Nàng cũng gọi to khi A Suối nhảy xuống khỏi lưng ngựa:
– A Suối! Cứu cô.
A Suối tay cầm chiếc quần bò chạy về phía Trà thật nhanh và chìa tay ra đưa cho nàng.
– Quần của cô phải không?
Trong lúc A Suối đưa chiếc quần cho Trà thì nó chợt khựng người lại khi trông thấy chùm lông lồn quyến rũ của cô giáo. Trà cũng nhận ra ánh mắt của Suối đang nhìn vào háng mình, nàng xấu hổ vội giật chiếc quần thật nhanh rồi chạy núp vào một gốc cây. Hình bóng người đàn bà trong chiếc áo sơ mi ngắn cũn cỡn luôn có sự hấp dẫn. Cặp mông tròn núng niếng của Trà như đốt cháy đôi mắt cậu học trò. A Suối đứng ngẩn ngơ như người mất hồn trước vẻ đẹp gợi dục của cô giáo mình. Mặc xong chiếc quần lên người, Trà tự tin bước ra gặp A Suối tuy vẫn còn một chút ngượng ngùng.
– Sao em lấy được chiếc quần vậy? – Trà thắc mắc hỏi.
– À em vô tình thấy lũ khỉ đang nghịch ở dưới bãi cỏ. Em không nghĩ đó là của cô đâu.
– Vậy à. Cái lũ khỉ hư đốn. May mà em nhặt được đấy, không thì cô chẳng biết làm thế nào để về bản được. Cô cảm ơn Suối nha.
– Có gì đâu cô. Chỉ là vô tình em thấy thôi mà. Nhưng sao cô lại để lũ khỉ lấy mất quần vậy?
Trà lúng túng trước câu hỏi của A Suối. Làm sao nàng có thể nói ra sự thật cơ chứ. Cũng may Trà nghĩ ra một lý do để trả lời:
– Do cô bị trượt chân ngã khi lội suối và ướt hết quần. Cô phơi cho nó khô thì bị lũ khỉ lấy trộm mất.
A Suối cố nhịn cười trong bụng trước lý do của cô giáo. Thực ra nó biết hết. Lũ khỉ là do nó sai khiến. Thấy cô giáo đi cùng thằng Núi rất lâu nên nó đâm ra ghen. Mãi không thấy cô về bản, A Suối hậm hực một mình dắt theo con ngựa đi tìm. Và rồi nó phát hiện ra người mình thích đang mây mưa điên cuồng với thằng Núi. Vừa ghen vừa tức, lợi dụng lúc hai người đang nằm ôm nhau thiếp đi thì nó sai lũ khỉ trong rừng lấy trộm quần của thằng Núi.
Mục đích là muốn thằng Núi không thể về bản mà không có quần áo trên người. Nhưng thế nào lũ khỉ lại nhầm lẫn chỉ lấy quần của Trà. Tuy không đạt được mục đích nhưng dù sao nó cũng may mắn trở thành người cứu cô giáo thoát khỏi cảnh khỏa thân. Không những vậy, bây giờ nó còn có cơ hội đưa cô về bản.
– Cô lên ngựa đi, em đưa cô về bản nhé.
Trà nhìn con ngựa với tâm trạng lưỡng lự. Nàng phân vân không biết có nên ngồi đây đợi thằng Núi không. Nhưng nếu không về thì lại sợ thằng Suối đa nghi. Suy nghĩ vài giây, Trà quay sang A Suối bảo nó:
– Nhưng cô chưa cưỡi ngựa bao giờ, cô sợ ngã lắm.
– Cô yên tâm. Có em ngồi sau giữ thì cô ngã sao được. Cô thử một lần đi, đảm bảo cô sẽ thích.
Trà suy tư cắn nhẹ môi mình rồi gật đầu đồng ý. Nàng được A Suối bợ mông khi leo lên lưng ngựa và có chút ngượng ngùng trước sự đụng chạm vô thường. A Suối nhanh như cắt nhảy phốc lên và ngồi sau lưng Trà.
– Mình về thôi.
A Suối lệnh cho ngựa đi và ung dung ngồi sát vào lưng cô giáo. Sự đụng chạm cơ thể trên mức bình thường giữa của hai cô trò khiến Trà tỏ ra bối rối. Chợt Trà nghĩ thầm tò mò không biết cái đàn ông của thằng Suối có to như thằng Núi không. Ít nhất cũng không thể bé được, Trà nghĩ vậy vì cảm nhận có cái cục gì đó đang đâm vào mông mình.
– Thế nào hả cô? Cô thấy cưỡi ngựa thích không?
Nghe A Suối hỏi, Trà giật mình lắp bắp trả lời:
– Thích… cô thích lắm.
– Cưỡi ngựa vào lúc bình minh hoặc lúc chiều xuống của hoàng hôn trên những cánh đồng còn tuyệt vời nữa cô ạ. Cô sẽ được chiêm ngưỡng vẻ đẹp của vùng núi cao và như được sống hòa mình vào thiên nhiên. Nếu cô thích thì 5h chiều nay em sẽ đưa cô đi.
Thấy A Suối đang nói thật lòng, Trà có chút thiện cảm và không hề nghĩ nó đang giở trò tán tỉnh mình. Nàng cũng muốn phiêu lưu cảm giác mới lạ một lần nên gật đầu nhận lời. Khi hai người đến bờ suối ban nãy mà Trà với Núi hoan lạc, Trà mỉm cười e thẹn để Suối ôm mình đỡ nàng xuống ngựa. Hai người phải lội qua dòng suối để sang cánh rừng bên kia. Sợ trượt chân ngã, Trà cẩn thận bước đi thật từ tốn trên những mỏm đá bằng phẳng. Đang đi bỗng cả hai cô trò dừng chân lại. Cả hai dường như đều nghe thấy tiếng gì đó kêu ư ử. Hai người nhìn nhau rồi cùng đưa mắt nhìn về phía hốc đá ở bên trái nơi đang phát ra tiếng động. Suối nói nhỏ với Trà:
– Cô giữ ngựa ở đây nhé. Để em đến đó xem cái gì vậy.
Nói xong thì A Suối nhẹ nhàng như con sóc đi về phía hốc đá. Trà đứng chăm chú theo dõi và thấy nó vẫy tay bảo nàng lại chỗ đấy. Cũng vì tò mò, Trà để con ngựa lại một mình và đi đến chỗ thằng Suối đang nấp. Áp người vào lưng A Suối, Trà nhổm đầu qua tảng đá và nhìn xuống phía dưới. Nhìn mới được chừng vài giây thì Trà há hốc mồm khi không thể tin vào mắt mình.
Phía dưới là 2 người đàn ông và một người phụ nữ trong bộ đồ dân tộc đang cùng nhau vui vẻ với những nụ hôn ướt át. Trà không lạ gì về người phụ nữ này và nàng tỏ ra bất ngờ. Mắt Trà chuyển sang nhìn chằm chằm vào hai con cặc trong tay người phụ nữ và thầm ghen tị. Tuy chúng chưa thể to và dài như của thằng Núi nhưng không phải ai cũng may mắn có được trải nghiệm mỗi tay cầm một con cặc dài 17 18cm.
– Người đàn ông bên trái là người Tày cô ạ. – Suối nói khẽ vào tai cô giáo.
– Sao Suối biết? – Trà hỏi và tập trung nhìn vào người ngồi bên trái cô gái.
– Cái dương vật của anh ta cô ạ. Chỉ có người Tày mới có dương vật như vậy.
– Là sao cơ? – Trà chưa hiểu.
Trà nhìn thật kỹ và khó khăn lắm nàng mới phát hiện ra sự dị biệt của dương vật người đàn ông bên trái. Trà nhận thấy bộ phận sinh dục của người đó không có một sợi lông nào, và trên phần gốc dương vật có bắn 2 cái khuyên tròn bằng sắt. Từ tò mò Trà dần chuyển sang háo hức nhìn thật kỹ con cặc. Nhìn kỹ hơn thì ở dưới thân cặc gần với cái đầu khấc phình lên hai cục tròn tròn như hai viên bi, trông sần sùi nhìn phát gớm. Trà không dám nhìn nữa, nàng ra dấu bảo Suối rút lui.
– Nếu mình đi qua con suối này thì họ sẽ phát hiện ra chúng ta. – Suối nói.
– Thế đi đường rừng bên này không về được hả em?
– Có chứ. Nhưng xa hơn thôi.
– Xa cũng được vì mình có ngựa mà. Cô với em về đường này đi.
– Vâng. Cô lên ngựa đi.
Trà leo lên lưng ngựa và suýt thì ngã bởi bàn tay của thằng Suối. Trong lúc nó bợ mông nàng đẩy lên thì không biết vô tình hay cố ý mà bàn tay của nó miết dọc xuống âm hộ nàng.