Một cuộc tình gắn liền với cái chết được báo trước mang theo xuống cửu tuyền biết bao nhiêu nỗi niềm bâng khuâng, xót xa vì nhung nhớ lẫn lộn nuối tiếc khôn nguôi khiến cho trái tim nhanh chóng rạn nứt, nát tan, đấy chính là cuộc tình nồng nàn, thắm thiết mà Lợi – nhân vật chính của chúng ta – trao cho chị Kim Anh, người chị ruột cùng cha khác mẹ với nó.
Như chúng ta đã biết thì ông Thạnh – bố nó sỡ dĩ di truyền cho thằng con trai út cái số đào hoa lông bông bởi ông vốn có dòng máu phong nhã rần rật chảy trong huyết quản, trước khi cưới bà Thân về lảm vợ chính thức, ông đã có hai ba mối tình vắt vai và rồi cuộc tình giữa ông với cô thôn nữ Vĩ Dạ đã trót lỡ làm sót một giọt máu rơi, đó chính là chị Kim Anh.
Năm nay chị đã hai mươi bảy tuổi đầu nghĩa là so với Lợi thì chị hơn nó những mười tuổi, chị mồ côi mẹ vào năm chị lên mười lăm tuổi, thời may chị được bà Thân đứng ra nhìn nhận là con cho nên năm năm nay, chị cùng với người cậu (anh của mẹ ruột chị) rời quê Quảng Trị vào Bà Rịa sinh sống, chị vẫn thường hay lui tới nhà bố ruột mẹ ghẻ để thăm viếng, ăn giỗ, ăn Tết… Vậy là giống như chị Y Liên ở xã Phước Lý, Huyện Long Thành, chị Anh là chị cùng với nó mang chung một dòng máu của cha, lúc chị mới vào, chị đã là một giáo viên dạy môn Tiếng Anh và ngày một ngày hai, chị được nhận vào làm tại Trung tâm Ngoại ngữ – máy tính Phước Thọ.
Hai cậu cháu chị do không giàu sang chi lắm cho nên chỉ mua nổi được hai sào đất cùng gian nhà nhỏ mái tôn vách gỗ nơi con đường từ cầu máy nước trong chạy ra nghĩa trang liệt sỹ Bà Rịa. Để phụ với đồng lương giáo viên của cô cháu gái, ông cậu ngoài việc trồng thêm rau muống, khoai lang xung quanh nhà còn nhận thêm giấy nhám để làm gia công tại nhà và đương nhiên là mấy đứa con ông Thân trong đó nhiều nhất là Lợi vẫn thường xuyên ra vào nơi đây vì không những có khoai lang ngọt bùi mà còn có cả mãng cầu xiêm thơm lừng, thanh long mát rười rượi…
Vốn giống mẹ, chị Anh được tạo hóa ban thưởng cho một nhan sắc thiên phú: Có lẽ gợi cảm nhất là mái tóc đen nhánh, mịn màng, mượt mà, óng ả của chị nếu không được kẹp gọn lên thì chắc chắn sẽ phủ dài xuống che kín cả lưng và có khi gần chạm cả gót, “mái tóc em bay hay là mây là suối?”, Lời thơ Tố Hữu còn đó quả không ngoa khi dùng để diễn tả sắc thanh nét tú của chị.
Khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn, thon thả luôn luôn được làm nổi bật lên bởi cặp mắt dài đen thẳm, ngời sáng chẳng khác chi hai vì sao trên nền trời xa tít không những thế lại còn long lanh vút cong hai hàng mi, sống mũi dọc dừa thẳng tắp trông thật cân đối hài hòa khi được nằm giữa cân đối với hai gò má bánh bầu nhô cao hai lưỡng quyền.
Phía trên vòng cổ cao trắng ngần lộ rõ cả ba ngấn là cái miệng chúm chím hai bờ môi thắm mọng tươi đỏ một cách tự nhiên không cần dùng đến màu son tựa chừng như hai nữa mảnh đều đặn của trái tim đang rỉ máu yêu đương khi cười bày hẳn hai hàm răng trắng ngà thẳng tắp cũng như cái răng khểnh trông thật dễ thương làm sao ấy?
Vì còn là một cô gái trinh nguyên chưa chồng chưa con cho nên vóc dáng, thân thể chị thật đầy đặn, thon thả và ưa nhìn làm sao, hai bờ vai nhỏ nhắn, vầng lưng tôm mềm mại, hai gò ngực căng đầy, vòng bụng thóp vào, hai vòng eo thon thả gợi tình xuống đến hai bờ mông săn gọn, cặp đùi trắng ngần, cặp giò thon dài và tận cùng là hai bàn chân trắng muốt, nuột nà.
Điểm đặc biệt nhất nơi chị Kim Anh đó là cái răng khểnh nơi mé bên phải khóe miệng chị càng tạo nên nơi chị một sự duyên dáng, dễ thương, quyến rũ một cách chân thành, mộc mạc, giản dị làm sao? Nhưng cuộc đời quả thật trớ trêu bởi vì hồng nhan thường đi song song có đôi có cặp với bạc mệnh là lẽ thường tình! Số là đã hai năm nay chị quen biết, đặt tình cảm vào một anh giáo viên tên Bình dạy Tin học cùng trung tâm gia đình ở thành phố Hồ Chí Minh sau đó hai người cùng hứa hẹn sẽ nắm tay nhau đi hết quãng đường còn lại của cuộc đời và cũng chừng ấy thời gian, bỗng dưng chị hay bị choáng đầu, đôi khi ngất xỉu không còn biết trời trăng mây gió chi cả.
Từ Bệnh viện Bà Rịa chuyển lên Trung tâm ung bướu Sài Gòn, cậu Thắng – người cậu sớm góa vợ của chị – thấy đất trời đảo lộn khi nhận được thông tin về bệnh tình của cô cháu gái: Khối u ác trong não giai đoạn cuối nghĩa là chị Anh hiện tại sống được ngày nào hay ngày đó và thần chết cầm lưỡi hái nhọn hoắt đã cận kề sẵn sáng dẫn dắt chị đi về cõi vĩnh hằng bất cứ lúc nào.
Lẽ đương nhiên, để không làm ảnh hưởng đến cuộc hôn nhân của cháu mình, cậu giấu biệt đi hoàn toàn không hề hé môi tiết lộ lấy nữa lời cho người thứ ba hay biết (nhất là chị) bởi vì hai bên gia đình cũng đã gặp gỡ, thống nhất định ngày tác hợp lương duyên cho đôi trẻ. Chỉ còn mười ngày nữa thôi, tưởng rằng mọi việc đều suôn sẽ trôi qua nhưng đâu có ai ngờ được rằng chính cô bác sĩ điều trị bệnh cho chị Kim Anh lại là bạn học cùng lớp với chú rể cho nên chỉ với một lần dò hỏi, anh ta đã nắm được chính xác hồ sơ bệnh án của người bạn trăm năm.
Không những từ hôn một cách ngang nhiên, lặng lẽ và tàn nhẫn, anh ta còn xử sự một cách thẳng thừng, cay đắng là nộp đơn xin nghỉ việc tại Trung tâm rồi bỏ về thành phố coi như là không muốn nhìn thấy dung nhan chị, một cô gái sắp sửa vĩnh biệt cõi trần về miển cực lạc. Chị buồn bã vô cùng, dường như không còn thiết gì nữa cả từ công việc cho đến thói quen sinh hoạt hàng ngày chị cũng đều lánh xa, suốt ngày cứ nằm lì trong buồng như người sắp chết, hai vợ chồng ông Thạnh bà Thân cùng các con tuy chẳng ai biết được bệnh tình hiểm nghèo của chị nhưng ai nấy đều cảm thông cho chị bị từ hôn một cách trắng trợn, hết người này đến người kia đến nhà an ủi, động viên chị điều hơn lẽ phải.
Có lẽ duyên số ông trời đã định sẵn hay sao ấy, chỉ trong vòng một ngày thôi, sau khi theo Lợi đi hóng mát ở Vũng Tàu bằng xe máy về (ngày hôm đó, sẵn dịp chị nhờ thằng em làm tài xế xe ôm chở chị đi giải quyết chế độ bảo hiểm y tế tại thành phố biển) thì dường như không những chị lấy lại được cân bằng trong cuộc sống bình thường như trước kia mà chị lại còn tỏ vẻ lạc quan, thoải mái, yêu đời một cách quá đỗi khác thường khiến ai nấy nhận thấy cũng đều tỏ vẻ ngạc nhiên vô cùng.
Vốn bản tính chị rất yêu thích âm nhạc, một hôm nó đến nhà chị thấy có cây đàn ghitare do cậu chị mua về cho chị học, nó liền mượn chị và gảy điệu Slow vừa đàn vừa hát bài Giàn thiên lý đã xa, nó đàn chưa được nhiều chưa được giỏi, chỉ có bài này là tủ của nó học lõm từ thằng An – bạn thân ở Long Toàn nhưng thật không ngờ lại mau chóng len lỏi đi thẳng vào tận cùng ngõ ngách sâu thẳm trong trái tim và tâm hồn chị khiến chị… “Tội nghiệp thằng bé… nhớ thương mãi quê nhà, giàn thiên lý… đã xa mãi rời xa, đứa bé lỡ yêu lỡ yêu cô em rồi…”, lời bài hát chẳng biết có phải là lời cảnh báo tiên tri cùa số mệnh cho cuộc tình tội lỗi loạn luân mà chỉ mấy ngày nữa thôi sẽ xảy ra giữa hai chị em đây hay không?
Đấy cũng chính là điều tất yếu vì trong thời gian năm năm qua, do hoàn cảnh chỉ có một thân một mình, không anh chị em vả lại hơn nữa người từ nhà ba Thạnh thường xuyên hay đến chơi nhà chị. Quan tâm chia bùi xẻ ngọt lại chính là thằng em cùng cha khác mẹ của chị do nó đã nghỉ học lại làm nghề chạy xe ôm, có khá nhiều thời gian rảnh rỗi hơn các chị nghĩa là muốn làm thì làm, muốn nghỉ thì nghỉ thể nào cũng chẳng hề vướng bận điều chi cả.
Tình cảm chị em vốn đã khắng khít nay lại càng thắm thiết, đậm đà dần dà theo năm tháng ngẫu nhiên chuyển đổi thành tình yêu trai gái hồi nào thực sự chẳng hề có ai hay biết ngay cả đến hai đứa là người trong cuộc và cũng có thể nói rằng chính người tình quá khứ bạc bẽo – vị hôn phu tương lai nhẫn tâm của chị Kim Anh là nguyên nhân chính sâu xa đã đưa đẩy hai chị em sa ngã vảo vòng tay oan nghiệt ma dâm quỷ dục.
Bố Thạnh mẹ Thân cũng rất đồng tình với con trai khi thấy nó luôn luôn tìm cách khôi phục tinh thần vốn dĩ đã bị suy sụp của người chị cùng cha khác mẹ, đương nhiên họ không thể nào ngờ được rằng tội lỗi sắp xảy ra giữa hai đứa, từ ngày chị trở về từ bệnh viện sau đó bị từ hôn cho đến nay hầu như đêm nào Lợi cũng đến chơi rồi ngủ lại cùng với cậu Thắng nơi cái đivăng ở gian ngoài còn gian buồng trong lâu nay vốn là giang sơn riêng của chị.
Chiếc giường gỗ mun lên nước bóng nhoáng trên phủ tấm nệm mouse dày gần 10cm trãi drap màu xanh dương trông thật dịu mắt và đêm xuống, dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn trái ớt màu hồng tươi, tổ ấm chị gái con vợ lẽ bố Thạnh quả thật không còn nơi nào có thể sánh được nữa, đây cũng chính là nơi động phòng hoa chúc vào một buổi tối trời mưa tầm tã giữa hai chị em cùng mang chung dòng máu cận huyết…
Lợi đứng trước bàn thờ khói nhang nghi ngút quyện vòng xung quanh di ảnh người chị cùng cha khác mẹ vừa mới từ trần hai mươi mốt ngày nay mà lòng không khỏi cảm thấy bồi hồi, xốn xang, gần đó, cậu Thắng đang ngồi nơi bàn trầm ngâm bên tách trà ngó mông lung ra ngoài sân trước nhà qua khung cửa sổ, buồn buồn nhìn mấy cành hoa lan, hoa mai, hoa giấy lung linh cơn gió thoảng.
Nhớ lại khoảng nữa tháng trước khi qua đời, một tối nọ lúc chở chị Kim Anh đi xem phim ở quán café – video về dọc đường bị mắc mưa ướt như chuột lột và chính vào đêm hôm ấy, hai chị em đã trót lỡ yêu nhau vỉ tưởng rằng cậu vắng nhà sang chơi cờ, uống trà ở nhả hàng xóm.
Do chị không còn sống trên cõi đời nghiệt ngã này nữa cho nên chỉ có mỗi mình thằng em trai thiệt chẳng dè chuyện bậy bạ giữa hai đứa vốn dĩ đã bị cậu tình cờ phát hiện lúc cậu mặc áo mưa chạy về để lấy gói thuốc Trị An cậu để quên trên bàn nhưng cậu lại im lặng, không hề hé răng lộ ra một lời nào cả về những gì cậu nhìn thấy trên giường cháu gái mình cũng giống như là cậu đã từng giấu nhẹm đi căn bệnh ung thư quái ác của người cháu mang số kiếp hẩm hiu.
Lý do vì sao cậu không thốt nổi được một lời nảo dù rõ ràng là tinh thần cậu quả thực bị sốc đến cực độ khi mà trước mắt cậu những hành động quá nhơ nhuốc của hai chị em cùng mang chung dòng máu bên nội phơi bày trên giường hạnh phúc thì hạ hồi sẽ phân giải nhé các bạn… Sau khi cùng chị gái thay quần áo, giặt giũ, Lợi ra ngồi nơi đivăng ôm cây đàn chơi điệu Slow đánh nốt nhạc bài Giàn thiên lý đã xa thì ít phút sau, chị Kim Anh gọn gàng trong bộ đồ bộ quần lửng bằng thun màu xanh nước biển từ nhà sau bước lên ngồi xuống cạnh bên em trai, nhép miệng hát nho nhỏ theo. Được một lát, chị bỗng hơi nhăn mặt đưa bàn tay phải lên ôm trán, thấy thế nó lật đật buông đàn và lo lắng hỏi:
– Chị sao vậy?
– Tự dưng chị thấy chóng mặt quá.
– Để em đỡ chị vào buồng uống thuốc nghe!
Nói rồi bàn tay trái nó nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay phải chị khẽ nâng chị đứng dậy rồi chầm chậm từng bước một dìu chị trở vào buồng và lúc này chị đã nghiêng người dựa sát vào nó, tuy rằng chỉ có mấy bước thôi nhưng nó lại nhanh chóng cảm nhận hết tất cả mùi hương thơm sữa tắm Dove quyện lẫn mùi da thịt con gái nhè nhẹ tỏa ra từ mái tóc dài được kẹp gọn lên, từ thân thể trinh nguyên mềm mại của người chị ruột cùng cha khác mẹ thoang thoảng đi vào khứu giác nó khiến nó ngây ngất khôn nguôi.
Chỉ trong giây lát, nó đã bắt đầu nghĩ ngợi lung tung rồi thì những cuộc tình loạn luân giữa nó với chị Hai Hảo, chị Ba Hường, chị Tư Nghĩa, chị Năm Hoàng… từ nơi quá khứ sâu thẳm lại dần dần tái hiện trong ký ức, tâm tư và nó đang mơ màng đến người chị gái xinh đẹp, dễ thương ở ngay sát bên cạnh nó. Nó dìu chị ngồi xuống giường nệm, lễ mễ đi lấy hai viên thuốc trong vỉ để nơi bàn trang điểm, nó ra ngoải rót một ly nước lọc rồi trở vào trao tận tay chị, chị bỏ thuốc vào miệng, uống một ngụm nhỏ nước sau đó trả ly lại cho nó đem cất. Chị Kim Anh vẫn ngồi yên một chỗ với sắc mặt có phần nào tươi tắn hơn khi nãy, thấy nó chị khẽ nói:
– Em ngồi đây với chị chút xíu đi!
Nó vâng dạ rồi đến ngồi xuống nệm cạnh chị.
– Chị đỡ chưa?
Chị khẽ gật đầu rồi với vẻ sung sướng, nũng nịu chị nghiêng nép khuôn mặt vào vai thằng em trai, dường như hiện tại chị muốn có một người thân nào đó để san sẻ một cảm giác thân thương ấm áp chị đang tận hưởng. Lúc này đây, có thể nói là Lợi không thể nào dằn được cõi lòng mình mặc dù nó thừa biết rằng hành động của chị chẳng qua chỉ là vô tình thôi chứ đâu phải cố tình khiêu khích nó chi cho cam, nó vừa vòng cánh tay phải ôm vòng lấy tấm lưng tôm thon thả, mềm mại như lụa tựa tơ của chị rồi chẳng mấy chốc, nó quay qua kề sát mặt nó vào khuôn mặt chị gái dễ thương không khác gì vầng trăng ngày rằm và không kiềm chế được hứng khởi, nó bắt đầu hôn vùi vào mái tóc chị mượt mà, óng ả, êm ái và mát rượi làm sao.
Chị yên lặng, chẳng nói chi cả nhưng với cặp mắt xoe tròn, chị nhìn nó với biết bao nhiêu sự ngạc nhiên khi mà đôi môi nó cứ mải miết lì lợm hôn từ mái tóc lần xuống trán, xuống mắt, xuống mang tai chị rồi lại xuống cổ, cặp mắt chị cứ chớp chớp rồi nhắm nghiền, hai gò má chị hồng đỏ lên vì mắc cỡ, ngượng ngùng và hơi thở chị không hiểu sao lại nặng dần lên gấp rút, hổn hển.
Lẽ đương nhiên là chị nhanh chóng hiểu được ý định của thằng em cùng cha khác mẹ nhỏ hơn mình những mười tuổi muốn gì ở nơi chị nhưng thật sự chẳng hiểu làm sao chị lại không cần nghĩ ngợi chi cả, chị chỉ cứ yên lặng trong chấp nhận, tuy nhiên hình ảnh người yêu sắp sửa trở thành đấng phu quân của chị đang lướt nhanh qua đầu óc chị nay không còn gì nữa cả vậy thì thôi cứ việc yêu đương cùng với thằng em cùng cha khác mẹ cho quên ngày đoạn tháng, cho cuốn trôi hết những phiền muộn đắng cay của cuộc đời.
Chị Kim Anh với nỗi niềm sung sướng, đam mê đón nhận hết nụ hôn này đến nụ hôn khác do Lợi ban tặng và tuy ngượng ngùng, e thẹn song đôi lúc chị cũng hôn lại vào mũi vào má nó, giây phút đầu tiên, có thể nói là nó đã được đứng trên vũ đài chiến thắng vì nó thực sự chẳng ngờ trong đêm mưa tầm tã này bỗng dưng nó lại có cơ hội khám phá, thưởng thức, chiếm đoạt trái tim cũng như thân xác người chị xinh đẹp.
Lúc bấy giờ bên ngoài trời, mưa vẫn cứ tiếp tục rã rich càng lúc càng nặng hạt tầm tã khôn thôi, còn bên trong gian nhà hai cậu cháu chị, ngay trên chiếc giường thường đêm chị hay ngủ, cuộc tình tội lỗi loạn luân giữa chị và nó đã thực sự bắt đầu rồi từ từ diễn biến một cách say sưa, hoan lạc, đắm đuối, tha thiết vô cùng với nhịp điệu thăng trầm đầy gợi cảm, quyến rũ.
Giống như trước kia, cu cậu đã từng chinh phục được tất cả những chị gái trong gia đình gồm chị Hảo, chị Hường, chị Nghĩa, chị Hoàng, chị Mỹ, chị Minh, chị Sương, chị Chi thì đêm nay cũng vậy, một chị Kim Anh cùng cha khác mẹ lại tiếp tục trở thành người tình của nó thì tuyệt nhiên chẳng có gì đáng phải ngạc nhiên, đáng phải lý giải.
Vòng tay ôm hai chị em càng lúc càng siết chặt lấy thân thể của nhau, hai khuôn mặt hai người cùng chung huyết thống bên nội càng lúc càng kề sát vào nhau, không còn đến một khe hở nào nữa cả, không nói mà làm, không hẹn mà gặp, chúng cùng lúc ngã người nằm xuống rồi bắt đầu lăn qua lộn lại trên tấm nệm ấm êm quá đỗi ngọt ngào hạnh phúc phủ trên chiếc gường gỗ mun bóng nhoáng. Quả thật là không sai, tình cảnh hai chị em lúc này sao mà lại hoàn toàn đúng với lời bài hát mà cả hai đều cùng ưa thích, bài Giàn thiên lý đã xưa, nhạc dân ca Ý – Đứa bé lỡ yêu lỡ yêu… cô em rồi.
Tình đã trao mỗi sớm mai lặng trôi”, ôi sao mà nghịch cảnh quá trớ trêu bởi lẽ khi chúng đã”trót lỡ” thì do căn bệnh hiểm nghèo quái ác cho nên chị chẳng còn sống được bao lâu trên thế gian này nữa và thôi thì… đêm nay nếu hãy còn có cơ hội thì chúng cứ việc yêu đi chứ nếu không sẽ muôn đời mãi mãi nuối tiếc.
Lúc bấy giờ, mọi người trong gia đình ông Thân nơi căn nhà gần tiệm sách Ánh Hồng ai nấy đều đã ngủ say còn cậu Thắng thì say sưa vừa đấu cờ vừa chiêu từng ngụm trà với ông bạn hàng xóm cho nên tuyệt nhiên không hề có ai hay có ai biết một chút xíu gì cả về những gì mà chị Kim Anh và Lợi hai chị em đang cùng thực hiện làm với nhau, nếu họ biết thì chẳng biết họ sẽ xử trí ra sao nhỉ?
Như nhân gian thường nói, tình yêu chẳng bao giờ phân biệt địa vị xã hội, nghành nghề, tuổi tác, giàu nghèo, sang hèn… ngay cả đến những mối quan hệ huyết thống như anh chị em, mẹ con, dì cháu… cũng không bao giờ từ nan, nhất là đối với những người vừa mới bị phụ bạc như là chị đây và những kẻ vốn có dòng máu trăng hoa ong bướm mà điển hình là nó thì lại rất dễ bị tình yêu quật ngã chỉ trong nháy mắt.
Lúc này, đôi môi thằng em đang chậm rãi mày mò tìm kiếm đôi môi trinh nguyên hình trái tim mềm mại, mọng đỏ như trái đào chín của con chị và chính xác đây là lần đầu tiên có một người con trai khác giới tính với chị Kim Anh âu yếm đặt nụ hôn vào môi chị khiến chị không khỏi có cảm giác xao xuyến, bồi hồi, rung động thật khác thường, nhớ lại trước đây, anh Bình – người yêu của chị chỉ có một đôi lần nắm tay chị mà thôi chứ còn anh ta chưa hề dám có hành động quá mức cho phép như là Lợi xử sự với chị từ nãy đến giờ. Mặc dù vậy nhưng không phải là chị không đồng tình với thằng em tuy mới có mười bảy tuổi đầu của chị mà trong tình yêu lại tỏ ra chẳng khác gì người lớn và lúc đầu, vì chưa quen cũng như chưa hề có kinh nghiệm cho nên chị cảm thấy hơi khó chịu, mím môi lại cùng với những cái lắc đầu quầy quậy.
– Cậu… Thắng… cậu…
Ý chị muốn nhắc nhở em trai mình là coi chừng bất chợt cậu Thắng ở nhà hàng xóm trở về nhà sẽ bắt gặp hai chị em đang làm chuyện không nên nhưng do chị mở miệng ra nói cho nên nó mới luồn được môi mình vào sâu bên trong hai vành môi mềm ngọt của chị. Chị ú ớ vài tiếng khe khẽ rồi yên lặng bắt đầu đón nhận lấy nụ hôn đầu tiên do thằng em trao tặng cho chị với tất cả tâm tình vì dường như chị hiểu rằng đến lúc này đây chị nhận thấy rằng bản thân chị không thể nào từ chối nó được nữa.
Vậy là đến giây phút này đây, cuộc tình loạn luân tội lỗi giữa hai chị em Kim Anh – Hùng Lợi mới chính thức bắt đầu, quả thật là bất ngờ chẳng khác gì trận mưa đêm bên ngoài, những cơn gió vùn vụt thổi, nhũng tiếng sét vang rền… đến nỗi hai đứa là nhân vật chính trong cuộc cũng không thể nào mà lường trước cho được.
Thân thể chị càng lúc càng quằn quại, run rẩy, chao đảo trong vòng tay ôm của nó với nỗi niềm sung sướng, phấn khích cực độ đang trào dâng như sóng thần nhấn chìm quốc đảo Nhật Bản, với hơi thở dồn dập hổn hển gần như đứt quãng. Cả hai chị em đều cảm nhận như có muôn ngàn dòng điện cường độ mạnh đến hàng chục ngàn, hàng trăm ngàn kA xuất hiện từ dưới xương cùng rần rật chạy dọc theo sống lưng lên đến trung ương thần kinh rồi từ đây lại lan tỏa xuống khắp châu thân và tứ chi, nụ hôn đầu tiên của chị gái và em trai quả thật sao mà ngất ngây, đắm đuối, mê mệt đến thế?
Nước bọt cứ liên tục tứa ra hai bên khóe miệng hai đứa nhưng lại không thể nào nhễu xuống ướt cổ chúng được vì dịch bọt nhớt đứa này trào ra thì lập tức lưỡi đứa kia nút lấy khô hết một cách nhiệt huyết, say sưa. Dù cho lúc này thiên lôi vác lưỡi búa tầm sét xuống ngăn cản hai chị em yêu nhau thì chắc chắn thế nào cũng khó lòng mà thành công cho được nhưng chúng hoàn toàn không ngờ rằng có một tai họa đang sắp sửa giáng xuống đầu chúng rồi ngừng lại treo lơ lửng trên đầu chúng sau đó dần dần tan biến đi chẳng khác gì bọt bong bóng xà phòng trong khí quyền lửng lơ.
Tình huống đó xảy ra như thế này các bạn ạ! Cậu Thắng và chú Ân hàng xóm, cả hai ông đều ghiền cờ, ghiền trà và cả ghiền thuốc, từ nãy đến giờ họ đã hút hết gần cả gói thuốc Basto của chú Ân, trời lại mưa lớn nên cả hai ông đều ngại đi mua và cậu Thắng bỗng nhớ ra là mình bỏ quên gói thuốc Trị An ở nhà do đó cậu liền mượn áo mưa của ông bạn hàng xóm mặc vào rồi lật đật chạy về để lấy.
Vì hai nhà đối diện nhau cho nên chẳng mấy chốc cậu đã về đến nơi, thấy cổng ngoài và cửa trong chỉ khép hờ, dĩ nhiên là cậu không hề ngạc nhiên do hàng đêm cậu đi đánh cờ, chị Kim Anh ở nhà ngủ trước cứ khép hờ cửa như vậy riết rồi quen (vì lý do như thế cho nên mặc dù hai chị em làm chuyện long trời lở đất đó là làm tình, ân ái cùng nhau nhưng cả hai đứa đều tuyệt nhiên chẳng màng gì đến việc đã đóng cửa hay chưa, chỉ có khi nãy vô tình chị buột miệng nói ra một cách ngẫu nhiên mà thôi). Vào nhà rồi, ngó thấy nơi chiếc đivăng là chỗ ngủ tối của thằng con ông Thạnh thấy trống trơn, lại có cây đàn ghitare nằm trơ trọi, cậu Thắng tỏ vẻ ngạc nhiên không kém, ông nhìn đồng hồ treo tường thấy đã mười giờ rưỡi đêm trong khi miệng lẩm bẩm còn hai tay thì cởi chiếc áo mưa dắt lên ghế dựa:
– Ủa, chẳng lẽ hai đứa này đi chơi chưa về hay sao? Mưa gió thế này!
Linh tính ngầm báo cho cậu là có chuyện gì đấy đang xảy ra, cậu đi xuống bếp và khi bước ngang qua gian buồng chị Kim Anh, do cánh cửa chỉ khép hờ cho nên nhìn vào tuy trong đó chỉ có ánh đèn ngủ trái ớt màu hồng mờ ảo nhưng cậu vẫn nhìn thấy rõ ràng là hai chị em ruột cùng cha khác mẹ đang ôm nhau lăn lộn trên giường nệm và bàn tay phải thằng em đang mày mò cởi nút chiếc áo đồ bộ bằng thun màu xanh nước biển của con chị. Thấy thế, quả thực là cậu cảm thấy sốc vô cùng vội vàng quay ngoắt trở ra, đến bên bàn nước kéo ghế ngồi và rót một tách trà, ông nói thầm:
– Ông trời ơi, sao lại run rủi cho chúng làm chi chuyện loạn luân tội lỗi như thế này? Thiên lôi sẽ đánh chết tụi bây. Biết ăn nói làm sao với gia đình anh Thân đây? Trời ơi là trời!
– Nhưng mà – Rồi ông lại nghĩ – con Kim Anh đâu có còn sống được bao lâu nữa mà sợ. Cứ cho nó yêu thằng em nó đi rồi nó sẽ vĩnh viễn mang xuống cửu tuyền! Vậy thì việc gì mình phải la toáng lên cho người ta biết? Nếu người ta biết thì cũng chẳng có lợi lộc gì, cứ như là bôi tro trát trấu lên mặt thôi…
Không khác gì một cái máy, cậu Thắng vội nhét gói thuốc Trị An vào túi quần rồi với lấy cái áo mưa khoác vào người, nhanh như cắt đi ra khỏi nhà sau khi khép chặt cửa và lòn tay ngược khóa kỹ chốt cổng. Ông đi như bay trở qua nhà ông Ân hàng xóm, vậy là ông tuyệt nhiên hoàn toàn đồng lõa đồng tình với cuộc tình oan nghiệt trái ngang của cháu gái ông và Lợi – hai chị em ruột cùng cha khác mẹ mang chung một dòng huyết thống trực hệ bên nội.
Ông cố giấu vào trong lòng hai giọt nước mắt đoanh tròng và gắng quên đi câu chuyện trái khoáy thương tâm mà ông vừa mục kích ở nhà để tiếp tục hầu cờ ông Ân bên tách trà nóng, cạnh điếu thuốc nghi ngút khói, ông làm sao biết được là lúc này chị Kim Anh ở nhà mặc dù ngượng ngùng, e thẹn vô cùng nhưng cuối cùng rồi chị cũng yên lặng chấp nhận cho thằng em mở hết năm hột nút áo của chị, từ hột nút thứ nhất, thứ hai… thứ tư đến hột nút cuối cùng.
Trong căn phòng tranh tối tranh sáng, sau khi mở rộng hai vạt thân áo trước chị ra hai bên, nó không khỏi trố mắt nhìn sững vào lớp da thịt non nõn nà, trắng ngần như bông tựa tuyết nơi thân thể người chị gái xinh đẹp và lúc này đây không còn chần chờ chi nữa, sau khi chị lần lượt co duỗi hai cánh tay để nó cởi hai ống tay áo chị ra khỏi thân người rồi đặt lên trên mé đầu nệm, nó tiếp tục tấn công mục tiêu thứ hai của chị đó là chiếc áo ngực, hai bàn tay nó nhanh nhẹn luồn qua phía sau vầng lưng chị thon thả, mềm mại để mày mò tháo hai cái móc nhỏ bằng nhôm cài hai sợi dây nơi chiếc nịt vú bằng thun voan màu trắng hãy còn mới tinh chị mặc để che đậy hai gò bồng đảo trinh nguyên con gái.
Sau một tiếng phựt khe khẽ vang lên, lập tức chiếc nịt vú nơi ngực chị không còn bó sát chặt vào nữa mà từ từ lỏng dần, lỏng dần rồi tuột lệch xuống dưới và chỉ vài giây sau, bàn tay trái nó đã gọn gàng cầm chiếc áo ngực người chị gái để lên nằm chơi vơi trên chiếc áo đồ bộ thun xanh của chị mà nó vừa mới cởi ra. Cũng giống như mọi đêm ở lại nhà cậu Thắng, đêm nay Lợi cũng chỉ phong phanh áo thun trắng ngắn tay và quần đùi, lẽ đương nhiên nó tuyệt nhiên không bao giờ biết lần cởi áo này là lần thứ bao nhiêu bởi vì phải nói rằng rất nhiều, rất nhiều người phụ nữ trong đó thân quen ruột thịt có như chị Năm Hoàng, chị Ba Hường, chị Sáu Minh… xa lạ có như chị Đào, cô Oanh, chị Trang… đã từng nằm trong vòng tay ôm của nó.
Sau khi cởi xong áo thun, nó vô tư để qua một bên rồi hì hà hì hục nó cúi xuống bắt đầu cuộc khám phá, tìm hiểu, thưởng thức và chiếm đoạt chị Kim Anh – người chị ruột cùng cha khác mẹ nhưng chưa, đầu tiên nó lại âu yếm hôn lên đôi môi mềm mại, ngọt ngào của chị. Lúc này, dường như sự ngượng ngùng e lệ ở nơi chị đã hoàn toàn biến mất mà thay thế vào đó là thái độ chấp nhận ái ân, đồng thuận hiến dâng, mái tóc chị dài tha thướt, mềm mại lòa xòa phủ một vài lọn vắt qua mặt xuống ngực phần nào cản trở những thao tác làm tình giữa chị và nó, để giải tỏa chị đã có cử chỉ khiến nó nổi gai ốc khắp cả người đó là lần hai bàn tay lên vén tóc rồi sau đó nó cũng nhẹ nhàng vuốt tóc ngược ra sau cho chị thật gọn gàng đến nỗi ép sát vào da đầu chị.
Nụ hôn ngây ngất, đắm đuối của hai chị em ruột thịt cùng cha khác mẹ từ từ chuyển lần từ môi xuống cổ, xuống vai rồi đích đến tạm dừng là chỗ giữa hai bầu nhũ hoa trắng ngần, săn gọn chẳng khác gì cặp bưởi non vừa chín tới trên cành và chỉ trong chốc lát, thật chẳng khác gì con bú mẹ, miệng thằng em không chần chừ đã nhẹ nhàng ngậm nút lấy đầu núm vú phải con chị trong khi bàn tay phải nó lần lên liên tục mày mò, nắn bóp bầu vú trái chị mình.
Lúc này phải thừa nhận là cảm giác sung sướng, phấn khích càng lúc càng tăng dần và lan tỏa khắp nơi mọi chốn toàn bộ cơ thể hai đứa khiến cho con cu Lợi mặc dù còn ở bên trong chiếc quần đùi thun xám nhưng tự lúc nào đã cương ngõng lên rất to, rất dài, rất cứng làm độn phần trước lớp vải quần lên liên tục va chạm cọ xát vào đùi vào mông chị Kim Anh, còn chị gái nó thì cũng đã cảm nhận được cảm giác ươn ướt nơi cửa mình chị.
Nhắc lại cậu Thắng đang chơi cờ cùng ông Ân hàng xóm, lúc chưa về nhà lấy gói thuốc lá thì ván cờ nào cậu cũng thắng nhưng từ khi về nhà rồi trở qua chơi tiếp, tình huống lại ngược lại bởi vì cậu đều thua liên tiếp cả sáu ván khiến cho ông Ân khoái chí, ngồi rung đùi giương oai tự đắc. Rõ ràng đây cũng là điều tất nhiên mà thôi do đầu óc cậu cứ mải miết suy nghĩ về cô cháu gái của cậu hiện đang ở nhà cùng với thằng em ruột làm chuyện tội lỗi loạn luân, cậu đứng giữa hai dòng nước, cứ phân vân chẳng biết phải chọn dòng nào để mà đi theo đây, nếu làm rùm beng lên thì tội thì thương còn nếu im lặng thì lại cứ bứt rứt khó chịu. “Thôi cứ nhắm mắt đành cho số phận vậy, biết sao bây giờ?” – Cậu Thắng nghĩ thầm.
– Ủa sao nãy giờ thua hoài vậy?
– Nãy giờ tôi thả cho ông đấy, ông ạ!
Giữa lúc hai ông cứ liên tục lo lên xe xuống mã thì ở nhà, Lợi cũng đang chuẩn bị “lên tướng dập pháo”, được sự đồng thuận hỗ trợ của chị Kim Anh mặc dầu vẫn còn có cái cảm giác ngượng ngùng bẽn lẽn, hai bàn tay nó nhẹ nắm lấy hai bên lưng chiếc quần lửng bằng thun màu xanh nước biển mà chị đang che đậy phần hạ thể nhích lần từng chút từng chút một tuột dần tuột dần xuống khỏi mông, đùi rồi qua hai đầu gối, cặp giò thon dài và cuối cùng lần lượt qua khỏi hai bàn chân nuột nà, trắng muốt.
Sau khi cẩn thận để chiếc quần chị lên mé đầu giường, nó tiếp tục tấn công cứ điểm quan trọng cuối cùng trên người chị đó là chiếc quần lót bằng thun voan hãy còn mới tinh của chị giấu giếm bộ phận quan trọng nhất thân thể chị và cũng với thao tác tinh vi, thành thạo, điêu luyện như khi nãy, chẳng mấy chốc nó đã cầm gọn trong bàn tay phải chiếc quần lót của chị nó để lên phía trên cùng chỗ với quần lửng, áo đồ bộ, nịt vú mà nó đã lột cởi ra từ nãy đến giờ.
Bấy giờ, bên ngoài trận mưa đêm vẫn càng lúc càng nặng hạt, mưa như đẩy đưa thôi thúc hai chị em trong gian buồng hoa chúc hãy cứ yêu nhau đi với biết bao nỗi niềm khao khát mòn mõi đợi chờ hạnh phúc ái tình, mới đầu, tấm drap trải nệm màu xanh dương còn ngay ngắn phẳng phiu nhưng hiện tại mỗi một giây phút trôi qua thì lại càng nhàu nát, nhăn nhúm trông thật thảm hại bởi vì hai đứa cứ mải miết không ngớt lộn lại lăn qua, lúc thì chị ngồi lên người em và khi thì em nằm đè lên người chị… Lúc này, thằng em trai mới vừa sực nhớ ra là nãy giờ nó đã quên không thực hiện một giai đoạn thao tác, nó cúi xuống lần miệng nhè nhẹ ngậm rồi nút lấy nút để đầu núm vú trái chị nó và sau đó nó cũng không quên sử dụng bàn tay trái mày mò, sờ soạng, nắn bóp bầu vú phải mềm mại, mơn mởn của chị.
Bất chợt, cánh tay phải nó lần xuống, nhanh như chớp mò vào ngay giữa “trung tâm” chị nó, nó nhận thấy ngay là chỗ kín chị hai bờ môi lớn cũng như môi bé bởi vì chị hãy còn con gái trinh nguyên, chưa chồng chưa con cho nên vẫn còn khít rịt, phía trên và xung quanh được phủ một lớp lông mịn màng, mềm mại đang bắt đầu ướt dần ướt dần do chất dịch nhờn sinh lý tiết ra từ bên trong.
Cũng với bàn tay phải, nó nắm lấy lưng chiếc quần đùi thun nó đang mặc chậm rãi tuột xuống khỏi mông, đùi, đầu gối, cặp giò rồi cuối cùng là hai bàn chân, vậy là lúc này đây, hai chị em đã thực sự trở thành một cặp người nguyên thủy ở thời đồ đá nghĩa là trên người chúng hoàn toàn trần truồng tuyệt nhiên không còn một mảnh vải nào che thân cả. Với nỗi niềm cảm giác ngập tràn sung sướng và phấn khích, chị gái và em trai tuy cả hai đều cùng yên lặng nhưng lại đồng một ý nghĩ chúng biết mình sắp sửa làm cái công việc theo bản năng tự nhiên mà ông trời cũng như tạo hóa đã an bày sắp xếp cho con người đó là giao hợp truyền tinh truyền giống cho nhau, tâm trạng bồi hồi náo nức, thằng em từ từ chậm rãi trườn người tới chẳng khác gì con kỳ đà thành thạo, tinh vi, khéo léo leo lên trên người chị gái cùng cha khác mẹ với nó.
Hai cánh tay chị Kim Anh đan thành một vòng vòng lên ôm siết qua sau gáy Lợi kéo ghịt nó xuống cho sát vào người chị đồng thời hai chân chị từ từ khẽ hơi dạng rộng ra để cho nó nằm vào giữa hai chân chị, tiếp đó, chẳng mấy chốc bốn cái chân của hai chị em quấn lấy vào với nhau không khác gì những con giao long bay bổng lởn vởn dưới những đám mây trời ngũ sắc rực rỡ.
Con cu nó giờ phút này đây đã cương ngỗng lên cứng ngắc như một thanh sắt nung đỏ nóng rực lên rất to, rất dài không ngớt giật giật liên hồi đang bắt đầu áp sát vào chỗ kín chị và chỉ trong giây lát, chị bỗng ngước cổ cao thở nấc lên một hơi, khuôn mặt đẹp tựa trăng rằm đượm một vài nét nhăn đồng thời đôi môi chị mấp máy bật lên tiếng rên rỉ đầu đời của một người con gái trinh nguyên.
Vâng, ấy chính là khi đầu con cu nó vừa mới đâm được vào cửa mình chị và rồi bắt đầu ngọ nguậy từ từ nhích từng chút một chui sâu vào bên trong âm đạo chị, cũng chính lúc đó như là thần giao cách cảm, ngoài trời mưa tầm mưa tã bỗng nhiên nổ lên tiếng sét vang rền khiến cho cậu Thắng đang chơi cờ với ông Ân phải giật cả mình đánh rơi cả cái tách trà cậu cầm nơi tay.
Vậy là trong đêm mưa này, chị Kim Anh và Lợi hai chị em đã vượt qua cái hàng rào lễ giáo gia phong, quan hệ chị em ruột cùng cha khác mẹ giữa hai đứa đã nhanh chóng chuyển đổi thành quan hệ già nhân ngãi non vợ chồng, chúng những tưởng là tuyệt nhiên không hề có một ai trên cõi đời này biết được câu chuyện tình nồng thắm của chúng và chúng không thể nào ngờ được rằng chỉ trong một vài giây phút sao nhãng ngỡ rằng cổng cũng như cửa nhà đã đóng kín thành thử ra cậu Thắng đã phát giác ra được lỗi lầm của chúng.
Ôi quả thật không sao lý giải cho được cuộc đời chị, từ lúc trưởng thành cho đến bây giờ đã là chín năm trời, chị không quen biết nhiều bạn trai chỉ ngoại trừ anh Bình vốn là người duy nhất cùng chị đề cập đến chuyện hôn nhân cả một đời người nhưng rồi căn bệnh ung thư quái ác ngay cả chị cũng chẳng hề hay biết đã chia cắt tình duyên giữa chị và anh Bình nhưng lại thôi thúc đưa đẩy chị sa ngã vào cuộc tình yêu đương loạn luân tội lỗi với thằng em cùng cha khác mẹ của chị.
Cho dù gì đi nữa thì chính đêm mưa tình này đã giúp cho chị phần nào vơi đi được bệnh tình của chị để thêm thăng hoa hưng phấn giữa cuộc đời ngập tràn khổ ải này, tuy rằng ngày thường, lúc nào chị cũng đều cảm thấy không được khỏe trong người nhưng hiện giờ phải nói là càng lúc chị càng cảm thấy khỏe khoắn một cách lạ thường cho nên từ nãy đến giờ không những chị dẻo dai chịu đựng tất cả mọi đòi hỏi ham muốn của thằng em mà chị còn bền bỉ cùng nó kéo dài những nỗi niềm khoan khoái, cực lạc của ái tình nhục dục xác thịt.
Hai hòn dái nó xăng tròn lên một cách sung mãn hùng dũng gác hai bên cửa mình chị không ngớt phập phồng dường như để bơm tăng thêm sinh lực cho con cu nó càng lúc càng xâm nhập vào sâu đến tận mọi ngóc ngách bên trong cơ thể chị. Lúc bấy giờ, nó đang thực hiện cái thao tác bản năng của con người trong lúc tỏ tình yêu đương đó là nhấp nhỏm mông lên xuống liên tục để đưa đẩy con cu nó hết thụt ra lại thụt vào sâu trong âm đạo chị.
Phải nói rằng Lợi đúng là một cậu trai có số đào hoa, dường như là đi đâu ở đâu có né tránh cách mấy không chóng thì chầy rồi cũng dính vào chuyện yêu đương với một người phụ nữ nào đó bất kỳ, lên vùng quê biên giới An Giang cứu thoát rồi yêu chị Thương xong rồi trở về nhà nối lại nghĩa cũ tình xưa với chị Tám Chi và nay lại đến lượt chị Kim Anh hiến dâng cuộc đời con gái của chị cho nó.
Người chị gái cùng cha khác mẹ hiện đang lần hai bàn tay có móng nhọn sơn màu nho chín không ngớt cào lên cào xuống nơi tấm lưng trần thằng em và vì vậy mà những đường xước rướm máu đỏ tươi thỉnh thoảng lại xuất hiện trên lớp da lưng nó, dường như chị làm vậy vốn là để tự làm giảm đi cường độ khoái cảm đang dâng tràn khắp cả toàn bộ thân thể chẳng khác gì sóng thần Nhật Bản.
Lớp drap ở ngay phía giữa dưới hai mông chị từ nãy đến giờ đã bắt đầu có vài giọt máu lẫn trong dịch nhờn hồng hồng rơi rớt từ nơi cửa mình chị xuống thấm ướt loang lổ, đó chính là minh chứng cụ thể hùng hồn cho cái gọi là trinh nguyên con gái mà chị đã tự nguyện trao tặng, hiến dâng cho thằng em trai yêu dấu một cách tự nhiên, không đòi hỏi phải có điều kiện chi cả cũng như là không vụ lợi, không tính toán, không gài bẫy, không lọc lừa dối trá…
Gần mười lăm phút trôi qua, bất chợt hai chị em cả hai đều cùng hổn hển thở rồi ôm chặt cứng lấy nhau, cùng nhau bất động trong cảm giác khoái ngất thăng hoa càng lúc càng dâng cao dần lên chẳng khác gì những đám mây đen đũi sắp sửa giăng mưa trút xuống, con cu nó vừa giật giật liên hồi vừa xối xả bắn sâu vào tận cuối tử cung chị những tia tinh dịch trắng đục lờ ngờ như nước cơm và rin rít chẳng khác gì keo dán.
Có lẽ đêm mưa này do cả hai đều rất khỏe khoắn, thoải mái và nó thì quá tự tin, chị thì lại trên cả tuyệt vời cho nên lượng dịch tinh nó xuất ra rất nhiều vô số kể, chẳng biết là đã có bao nhiêu dung tích tinh dịch cùa nó thấm sâu vào bên trong âm đạo chị nhưng phải nói là rất nhiều rất nhiều cái chất gây “ung thư chết người” này tràn ra bên ngoài làm ướt nhẹp cả vùng bụng dưới cũng như cặp đùi hai chị em…
Giờ đây, chị Kim Anh đã trở thành người thiên cổ, mang theo mối tình nồng thắm một đêm mưa của hai chị em về chốn cửu tuyền xa xôi diệu vợi, trên bàn thờ nghi ngút khói nhang, di ảnh chị dường như vẫn còn đó nụ hôn bẽn lẽn sung sướng mà cách đây không lâu đã cùng người em trai cùng cha khác mẹ nuối tiếc sau khi trao thân tặng xác cho nhau.
Đâu đây vẫn còn nghe thấy hơi thở nấc lên của chị khi chị đang hiến dâng cuộc đời con gái trinh nguyên tròn vẹn của chị cho thằng em – người tình một đêm nhưng muôn thuở khám phá, thưởng thức, hưởng thụ và chiếm đoạt, rồi lại có tiếng thở dài của cậu Thắng lúc cậu nhìn Lợi lặng yên trước bàn thờ tơ tưởng đến một linh hồn tình ái.
— Hết —