Phần 13
Hạo Linh tinh cầu là nơi để những con người bình thường trở thành phi thường, nơi đây là một thế giới giúp con người có thể tu luyện, nâng cao sức mạnh, đến cảnh giới tối cao còn có thể phi thăng lên tiên giới. Mỗi người ở thế giới tu tiên này đều có nhiều mục tiêu khác nhau và điểm chung nhất chắc chắn là trở thành kẻ mạnh, bởi vì kẻ mạnh mới có thể không sợ kẻ khác uy hiếp, kẻ mạnh còn có thể điều khiển kẻ yếu, cũng như những người tiên giới coi người ở hạ giới như sâu kiến, tiện tay nhấc chân cũng diệt được hàng vạn sinh linh, nhưng một điều luật tối kỵ ở thế giới tu tiên này là không được phép huỷ diệt bất cứ tinh cầu nào, nhưng có thể diệt sạch người trong tinh cầu đó với điều kiện chừa lại hai đôi nam nữ, để họ tiếp tục tạo ra những sinh linh mới cho nơi đây, và từ lúc xuất hiện những kẻ phi thăng thành tiên đã có rất nhiều tinh cầu bị diệt sạch sinh linh, nhưng qua một vòng tuần hoàn nơi đó lại sinh sôi nảy nở ra rất nhiều sinh mạng mới. Vì vậy những kẻ trên tiên giới muốn diệt là diệt không cần ý kiến của ai, không sợ kẻ trên ngăn cản, mà cũng chả sợ bọn sâu bọ trong mắt chúng. Và tất nhiên sẽ có một người thay đổi được cái quy luật của thế giới này, nhưng chuyện đó sẽ phải rất lâu rất lâu nữa, cho nên tôi tác giả của bộ truyện Long Đế này sẽ đồng hành với các bạn đọc giả cho đến khi bộ truyện này kết thúc.
Lúc này trong Đế châu…
Bà thân ảnh đang quầng nhau đến kẻ nằm thở như chết, kẻ thì ngất lịm còn một kẻ thì vẫn đứng vững cùng với con cự thú hùng vĩ ấy. Đó không ai khác là Long, do học được Lạc Cơ Hoan Hợp công pháp nên dương lực của hắn có thể gọi là vô hạn, hắn muốn xuất giờ nào thì xuất, muốn giữ đế bao lâu đều có thể giữ, tuy nhiên hắn không thể khống chế tinh binh của mình để chúng nó tạo ra thai nhi được, vì đó vẫn là quy luật của tự nhiên, khi cơ duyên đến nó sẽ đến không nên cưỡng cầu.
Diễm Băng và Lã Phương thì không có khỏe như vậy, họ đã cùng nhau ra sức để cố tình hút cạn dương tinh của hắn, nhưng mọi nỗ lực lại là dư thừa, với một con quái vật như thứ kia, khiến các nàng sướng đến ngất thì dù là cảnh giới nào cũng phải chịu nó giày vò thôi. Bây giờ trong đầu hai nàng đã dẹp bỏ cái suy nghĩ hút sạch hắn rồi, các nàng mà còn chơi ngu nữa thì có ngày chưa hút sạch đã bị hắn nuốt sạch âm khí của mình. Nhưng hai nàng cũng không ai hay biết được âm khí của các nàng khi hòa vào dương khí cùng Lạc Cơ Hoan Hợp công đã sinh ra một vòng tuần hoàn vô hạn. Dương thịnh âm cũng không bao giờ suy, đó là một hiệu quả nghịch thiên mà Long cũng không biết, nhưng nhờ sự giải thích của Liên nhi nên hắn mới biết được, lúc đó nếu có ai nhìn khuôn mặt của hắn thì chỉ muốn đấm một cái cho nát cái bản mặt hớn hở dâm dê của hắn.
Sau lúc lâu Long Phượng tranh hùng, Long vẫn có thể bay nhảy, còn Phượng thì đã phải chịu quy phục trước cái long uy của hắn. Các nàng vô lực nằm trên chiếc giường rộng lớn đang bốc lên cái mùi nồng đậm cuộc giao hoan dữ dội. Long vuốt ve tóc hai nàng dặn dò các nàng ở đây với nhau. Còn về Diễm Băng nàng muốn ở đây đến lúc hắn mạnh lên diệt trừ cái lũ người kia đi, nàng mới ra khỏi Đế châu cùng hắn.
Long cũng nghĩ đến việc đó nhưng Diễm Băng lại mở lời trước nên hắn cũng gật đầu chấp nhận.
Sau khi rời Đế châu…
Long di chuyển thật nhanh về lại nơi của đám yêu thú kia, tất cả đều là ngũ giai chỉ có một con lục giai thôi. Có một đám yêu thú tụ tập ở đó thì cần gì phải kiếm từng còn hắn bây giờ vẫn chưa có võ kỹ a, các loại võ học mà Lã Phương dạy hắn giờ cũng không nhớ được gì, vì cái thằng dại gái này lúc trước không học tập đàng hoàng đến bây giờ mới hại Long không thể nào tìm được các chiêu thức để sử dụng được. Điều này khiến Long cảm thấy đồng cảm vì trước đây hắn cũng từng như vậy đấy, nhưng giờ hắn đã muốn thay đổi chính mình, không còn muốn trở lại như xưa nữa. Long đến lúc bất đắc dĩ thì sẽ phải sử dụng Huyết Nhãn rồi, cái khả năng sao chép chiêu thức của đối phương cũng coi như nghịch thiên, nhưng mà sao chép chiêu mà đẳng cấp của hắn yếu hơn đối phương thì không biết lúc đó hắn còn sống không. Long nghĩ tới nghĩ lui cũng lắc đầu cười khổ “ta có lẽ là quá yêu a”. Lúc này hệ thống lại thông báo đem đến cho hắn vô tận đợi chờ, đồ của hệ thống chưa bao giờ là phế phẩm cả, một là nghịch thiên hai là bá đạo. Long đang mong chờ một môn công pháp để hắn sử dụng, chứ dùng kiếm chém bừa thì mất hình tượng lắm.
Keng! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống. Phần thưởng đang được gửi đến 10 giây đếm ngược.
2… 1… 0…
Keng! Mở lễ bao công pháp quỷ cấp 3500 giây đếm ngược…
“Ôi ôi ta có thể nhảy kiểu nude dance suốt ngày a, khà khà ta lại sắp phá game rồi, có công pháp này rồi thì ta hoành hành cái tinh cầu này cũng đơn giản”. Long khuôn mặt khả ố nhảy nhót vui mừng như được vợ nói.
“Công tử hiện giờ yếu như vậy, nếu gặp phải cường giả, dù công pháp mạnh hơn nữa cũng vô ích thôi”. Liên nhi đúng thật là không có cảm xúc, mỗi lần mà hắn được dịp vui mừng nàng lại hiện ra chọc tức hắn, lúc nào cũng khiến hắn phun ra mấy ngụm máu.
Long đang từ thiên đường rơi một cái bịch xuống địa ngục, tức tối không thôi, hắn lấy bàn tay mình hướng bầu ngực sữa căng tròn kia mà tấn công.
“Mềm quá” Long giật mình một cái, lấy tay còn lại nhéo má mình, cảm thấy có cảm giác đau hắn mới hoàn hồn lại khi biết đó là sự thật, Liên nhi chính là có cơ thể thật nhưng đó là do nàng muốn hiện ra như vậy trước mặt hắn thôi, không hiểu sao nàng lúc ở cạnh hắn lại cảm thấy rất kỳ lạ, mặc dù nàng chưa có cảm xúc đấy, lần đầu tiên nàng hiện ra đó cũng chỉ là một hình ảnh ảo do nàng tạo ra mà thôi, nhưng ở bên cạnh hắn cũng khá lâu nàng cảm thấy bản thân mình như bị cuốn theo bước chân của người nam nhân này vậy, cho nên mỗi lần nàng hiện ra nói chuyện với hắn đều là thực thể, cũng chính vì đó mà lúc trước Long lấy tay xoa đầu nàng để tượng trưng mà thôi lại chạm vào tóc của nàng thật. Và giờ đây hắn cũng là làm như vậy để dọa nàng một chút, để sau này bớt tạt nước lạnh vào mặt hắn, ngờ đâu khi hắn chạm tay vào cái bầu vú của nàng lại mềm như vậy.
Long trố mắt lên kinh ngạc, còn Hồng Liên vẫn thản nhiên như không, cũng không có ý gì là kháng cự, Long quyết chơi liều một phen, máu đã dồn lên não, liều mới ăn nhiều không liều thì ăn ít, trên đời này có làm mới có ăn không làm mà có ăn thì chỉ có ăn… đó là câu nói hắn khắc cốt ghi tâm từ một dị nhân loài người.
Long dùng tay còn lại sờ vào bên dưới của Hồng Liên.
“Ưm”. Hồng Liên đột nhiên có những tiếng rên nhỏ trong miệng nhưng Long không nghe được.
“Nóng ướt, ôi thánh thần thiên địa ơi, có phải ngài muốn ta hốt hết nữ nhân trên cái tinh cầu này à, cô nương nào ta gặp cũng thành thê tử ta hết rồi. Ngày cả Liên nhi là người của hệ thống cũng không ngoại lệ a”. Hắn cảm thán nói, kể ra hắn nói đúng đấy chứ, lần đầu gặp Lã Phương hắn cũng ăn được, người ta là cường giả bán thần đấy, lần hai gặp con nhện hồng hắn vẫn nuốt xuống được, phải nói nàng ta là yêu thú nhện đấy, người ta nghe thấy nhện là hơi kinh rồi vậy mà hắn vẫn đem bỏ vào bụng được, lần ba là gặp một cô nàng sát thủ, cũng chính nàng là người giết Long ở thế giới này đấy, vậy mà hắn cũng đem đưa vào tròng được, lần này lại là Hồng Liên một cô nương nhỏ bé xinh đẹp không thua kém gì hai bà vợ kia, khuôn mặt nàng ngây thơ vì không có cảm xúc, khiến hắn cảm thấy rất yêu thích.
Giờ đây hắn một tay đặt trên bầu vú mà xoa nắn, còn tay kia thì hướng phía bên trong nàng mà chà xát. Hồng Liên dù không có cảm xúc thì mặt cũng có chút đỏ, nhưng chỉ có nàng mới biết chứ Long không nhận ra được, sau một hồi dường như biết được bên trong mình sắp tè khiến nàng chịu không nổi nữa mà biến mất trong sự hụt hẫng của Long.
Hắn cười cười một cái, đưa ngón tay nãy giờ khuấy động bên dưới của nàng mà ngửi…
“Ặc sao mùi này lại quen vậy, khai khai khắm khắm, vãi lồn cái hang của Liên Nhi vậy mà lại có cái mùi của các em gái ở Trái Đất a, phi lý vãi, ta từng hít ngửi các nơi đó của Băng nhi và Phương nhi hai nàng đều có mùi thơm riêng, chứ không như Hồng nhi, thật khó hiểu”. Hắn lắc đầu nhưng miệng thì vẫn cười tươi, đã lâu rồi không ngửi được mùi này, nghĩ rằng suốt đời cũng không có cơ hội, ngờ đâu một cô nàng của hệ thống lại có cái mùi phụ nữ quê nhà hắn.
Long dẹp đi cái suy nghĩ đó chuyên tâm vào việc mở bao.
Mở lễ bao pháp bảo quỷ cấp thời gian 400 giây đếm ngược.
“400 Giây! Đây chằng phải nói món này còn mạnh hơn cả Ỷ Thiên kiếm sao, chả lẻ nữ nhân chính là phúc tinh của ta, từ lúc xuất hiện Liên nhi thì vận may lại được kéo dài thêm rồi”.
Mở lễ bao pháp bảo kiến trúc thời gian đếm ngược 12 giờ…
“Ừm pháp bảo kiến trúc có thời gian mở bao nhiêu cũng xem như tạm được”. Long gật gật đầu nói.
Mở lễ bao phù chú…
Nhận được Ẩn Tức phù.
“Ừm mở xem thông tin”
Ẩn Tức phù có thể giúp người sử dụng ẩn giấu khí tức của mình trong thời gian 1 giờ, dưới bán thần không thể phát hiện.
“Đồ tốt, nhưng sao số ta ra toàn đồ để chạy thế này, ta muốn đánh xáp lá cà cơ”. Long ngước mặt lên trời mà thầm than.
“Bịch”
Hồng Liên từ không trung rơi xuống, đè cái âm hộ nàng lên mặt của Long khiên hắn cực bất ngờ, dùng mũi hít sâu vào trong hang âm hộ của nàng, mùi quen thuộc này đã khiến hắn khẳng định chắc nịch đó là mùi của nữ nhân ở nơi đó. Hồng Liên sau khi lỡ dùng thần thức mà ra ngoài quên điều chỉnh nơi xuất hiện nên rơi thẳng vào mặt Long, cảm nhận được hơi nóng từ phía dưới mặt hắn truyền lên trên âm hộ nàng khiến nàng loạng choạng biến mất.
“Khà khà lần sau xem thử nàng làm sao trốn”. Long đang phê pha bởi mùi hương của Hồng Liên nên bộ mặt khá là phè phỡn.
Keng chúc mừng kí chủ nhận được vật phẩm…
Thất Tinh kiếm đẳng cấp quỷ cấp hạ phẩm pháp bảo.
Thuần Dương Vô Cực Công đẳng cấp quỷ cấp cực phẩm công pháp.
“Vãi thánh được luôn cả công pháp cấp cao nhất ở tinh cầu này luôn, bá đạo hột gạo, ta sẽ phá đảo cái map này a”. Long nhảy dựng vui mừng.
“Tra thông tin”.
Thất Tinh kiếm vũ khí thời chiến quốc, đặc tính chém sắt như bùn, nhanh nhẹ và hợp với việc một chiêu giết địch.
Không cần hệ thống trả lời, Liên nhi đã ra ngoài mà giải thích cho Long.
“Liên nhi xuống ta ôm cái nào”. Long không quan tâm lắm đến món vũ khí đó, vì hắn đã biết mình không xài đến nó rồi, hắn sẽ đem cho Diễm Băng vì nàng là sát thủ phù hợp với Thất Tinh kiếm hơn hắn. Giờ đây hắn chỉ tìm cách chọc ghẹo cô nàng nhỏ nhắn ở trước mặt hắn thôi.
Liên nhi không nói gì sà vào lòng hắn, Long vui mừng dang tay ra, đột nhiên hắn cứng đờ người lại, khi cơ thể nàng và hắn không chạm được vào nhau. “Nàng ấy cảnh giác ta rồi, khổ quá a”.
Hắn sụt sịt mũi để bớt xấu hổ, quay sang Liên nhi đang che miệng cười, nhưng rất nhanh đã dập tắt nó khiến Long không phát hiện gì.
“E hèm nàng có thể giải thích luôn cái môn công pháp kia được không”.
“Thuần Dương Vô Cực Công do một vị tiên đế sáng tạo nên, công tử không thể biết được người đó, công pháp này có thể dùng khí dương của nam nhân để tấn công đối phương, gây cho đối phương hỗn loạn, nhất là đối với nữ nhân, nam nhân bị đánh trúng chiêu này sẽ như chúng phải xuân dược sẽ bị giày vò tới chết nếu không tìm nơi phát tiết”.
“Ặc công pháp này sau có thể dùng đánh quái a, cho ta công pháp đánh quái đi chứ, chán chết đi được”. Long gào lên, thể hiện độ cây của mình.
“Công tử còn môn công pháp Thánh Long Thập Bát Chưởng a, nó là công pháp của Đế, ta cũng không ngờ công tử lại có cơ duyên như vậy, đúng là ta không chọn sai chủ”. ” Nhưng… có hơi… háo… sắc… chiếm tiện nghi của người ta…”. Câu cuối này Liên nhi không dám nói ra chỉ để trong lòng thôi, vì thế Long cũng không biết được sự thật là nàng cố tình che dấu cảm xúc, để thúc đẩy hắn mạnh lên, nếu như hắn là người tốt thật lòng quan tâm nàng, để cho nàng tìm lại cảm xúc mà hắn sẽ tiếp tục mạnh mẽ để có thể thành một Đế Vương chân chính.
“Ta thật là đãng trí a, lúc ở với Diễm Băng ta được một người lạ mặt tặng cho môn công pháp Thánh Long Thập Bát Chưởng mà quên mất”. Nói rồi Long bắt đầu lục lọi lại khẩu quyết của nó, hắn tiến vào tu luyện, nhưng như nhớ điều gì hắn nhìn Hồng Liên mà nói.
“À ta quên Liên nhi nàng biết gì về môn công pháp này”.
“Thánh Long Thập Bát Chưởng một môn công pháp thuộc hàng độc tôn, nó là môn công pháp chỉ do một người sáng tạo nên, môn công pháp này khi người đó mất đã thất truyền từ lâu, công pháp có 18 chiêu, mỗi chiêu là mang một sức mạnh khác nhau và công dụng khác nhau, khi nào công tử học đủ 18 chiêu có thể nói là vô địch không có đối thủ, cũng như người kia vậy”. Hồng Liên giải thích.
“Liên nhi nàng có thể cho ta biết người kia là ai không”.
“Ừm hệ thống chỉ có thể cho công tử biết người đó là Đế Vương của toàn bộ thế giới tu tiên này, nhưng hiện giờ ngài đã không còn ở tại thế giới này, vì nó đã bài xích ngài. Ta chỉ có thể nói đến đây thôi”.
“Vãi luôn, phải mạnh mức độ nào mới bị cả thế giới tu tiên này không chứa chấp, vậy thì chẳng lẽ ta không bằng một hạt bụi a, thế giới này đúng thật là rộng lớn, còn nhiều điều ta chưa biết, ta phải trở nên mạnh hơn để bảo vệ thê tử của mình, phải bắt đầu tiến lên thôi”. Long thầm nghĩ.
Hắn ngồi xuống tịnh tâm để mà tu luyện. Trong não hải của hắn lúc này, những ký tự kinh văn, những hình ảnh sống động, chân thật hiện về.
Ầm ầm!
Một ngọn núi cao vài trăm mét đã không cánh mà bay, nó đã bị một sức mạnh hủy thiên diệt địa phá hủy chỉ sau một chiêu.
“Ha ha ha ta cuối cùng cũng tạo ra được thức thứ nhất của Thánh Long Chưởng rồi, uy lực thật lớn, nếu ta đánh ra một chưởng này có thể đem vài cái tinh cầu cấp thấp diệt sạch a. Nhưng ta cũng không yếu đuối như vậy, đời này của ta sống đã rất lâu rồi, nếu có muốn dẹp sạch tu tiên giới cũng là dễ, nhưng hậu bối của ta phải noi gương ta để trở nên cường đại, thế giới này mang quy luật của nó, đến một lúc nào đó mà ta không còn trên mảnh đất này, vùng trời này thì cũng phải có hậu nhân nhận lấy tất cả tâm huyết của ta, hahaha ngươi đứng đó đã lâu xuống đây cùng ta nói chuyện”.
Người nam nhân kia ngước nhìn ở phía bóng tối, nơi Long đang núp, đúng vậy nơi đây là não hải của Long nhưng đây cũng là một đoạn ký ức của chủ nhân Thánh Long Thập Bát Chưởng. Long hiện tại cũng không hiểu vì sao hắn nhìn thấy Long, nhưng nhìn thấy khẩu khí bá đạo kia của một bậc Đế Vương khiến hắn không tự chủ được bước ra.