Phần 14
Trước mặt Long lúc này là một người nam nhân nhìn không ra tuổi, chỉ biết hắn to cao, khí tức khủng bố, hiên ngang, hùng dũng, cương nghị, nhìn như một bức tượng của một vị anh hùng dân tộc nơi Long sống trước kia. Hắn nhìn Long cười vang phất tay một cái không gian xung quanh đã thay đổi thành một cái đình viện, có một cái bàn đá ở trung tâm.
Hắn kêu Long lại ngồi, hai người đối diện nhau, Long không dám nhìn thẳng vào mặt của hắn, vì sợ khi nhìn vào hắn thì Long sẽ bị nguy hiểm vậy, người kia cũng nhìn Long như hiểu suy nghĩ của hắn.
“Ngươi đừng sợ, ta không có bắt nạt tiểu bối, mà có muốn cũng không được vì đây chỉ là mảnh ký ức của ta, ta không chạm vào được ngươi và ngươi cũng vậy, hai ta không cần phải làm như là đề phòng đối phương, cứ xem ta là một kẻ đồng đạo là được rồi, hiện tại thì ta thật không có nơi đây nhưng ngươi vẫn có thể tìm ta, đến lúc đó ta sẽ kiểm tra sức mạnh của ngươi sao khi ngươi có đủ sức để cho quy luật thế giới này loại trừ, thì cũng là lúc ta và ngươi quyết đấu, haha, mấy lão quái vật kia thật chậm chạp, ta đợi ở nơi đó đã mấy vạn năm rồi mà vẫn còn chưa tới đây với ta, thật chán, nhưng ta đã nhìn ra được khả năng của ngươi, một kẻ ngoại tộc đến từ thế giới khác, ngươi sẽ là người có đủ tư chất để có thể nhanh chóng đến đây đấu với ta một trận thoải mái, yên tâm đi ta sẽ không lấy lại môn công pháp mà ta tặng ngươi, cũng xem như đó là duyên đi, hiện giờ mỗi khi ngươi tiến vào một tầng của Thánh Long Thập Bát Chưởng thì sẽ vào một đoạn ký ức của ta để lại, đến lúc đó chúng ta lại tiếp, nhớ rõ tên của ta, Vô Cực Thánh Đế Lạc Long Quân”.
Sau khi nói một tràng dài với Long, Lạc Long Quân phất tay biến mất đẩy Long đang ngơ ngác ra ngoài mảnh ký ức này.
“Ặc ta còn chưa nói được một câu a, bá đạo cũng phải để ta mở miệng chứ, cứ chờ đó có một ngày chúng ta sẽ đấu một trận đến cả thiên hà này cũng phải vỡ vụn”. Long ngước mặt lên trời mà nhìn về xa xăm hét lớn.
Lúc này Long cũng đã học được chiêu thứ nhất của Thánh Long Thập Bát Chưởng “Thánh Long Xuất Thiên”. Chiêu thức này lúc Long nhìn Lạc Long Quân đánh ra thì hắn đã muốn rớt tim ra ngoài, một chiêu cực đại như vậy, núi còn phải nát vụn không còn tàn dư, nếu đánh vào người thì không biết có nát như tương không?
“Huyết Nhãn triển” Long đang đứng gần nơi mà đám yêu thú đó tập trung. Hắn dùng Huyết Nhãn nhìn quanh một lượt, phát hiện đám yêu thú này vậy mà còn biết núp vào một cái địa đạo sâu như vậy, nhất định là con yêu thú lục giai kia tạo ra rồi, Long nghĩ thầm.
Hắn chạy lại hướng cái địa đạo đó, tới nơi hắn nhìn xuống nơi sâu thẳm kia khóe miệng nhếch lên một cái, hai tay vận khí vào thế xuất chiêu.
“THÁNH LONG XUẤT THIÊN” Long hét lớn vận khí lên hai cánh tay mà dùng toàn lực lượng đánh thẳng xuống dưới nơi tối tăm kia, một con rồng màu vàng kim óng ánh xuất hiện bay thẳng xuống dưới.
“Rú rào, gaarr, gừuuuu, éc”. Tiếng la thất thanh của đám yêu thú khiến Long hả giận, vì chúng nó dám tấn công thê tử hắn, còn khiến hắn mất đi một cái mạng dự phòng, bọn chúng vậy mà trong một lần chọc giận hắn hai lần, Long không xuống dưới đuổi tận giết tuyệt là còn tốt đấy.
Keng! Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Tiến hành phát thưởng.
Chúc mừng ký chủ nhận được…
Một công pháp tùy chọn thuộc tính…
Một thuộc tính ngẫu nhiên…
Một phù chú ngẫu nhiên…
“Mở phù chú ngẫu nhiên và thuộc tính ngẫu nhiên”.
Keng chúc mừng ký chủ nhận được hấp khí phù, chúc mừng ký chủ nhận được thuộc tính dị Liệt Hỏa Luân Hồi.
“Vãi ta nhận được dị thuộc tính luôn có cần may mắn vậy không hahaha.” Long vui mừng mà cười như thằng ngốc.
“Công tử lúc nào cũng khiến ta bất ngờ, sao công tử có thể may mắn như vậy hoài được chứ”. Liên nhi xuất hiện lần này nàng thu nhỏ bản thân hết mức, giống một cô bé 5 6 tuổi, ngồi trên vai Long.
Long nhìn thân ảnh nhỏ bé của nàng xuất hiện, mà nhìn muốn lé mắt “đây không phải tiểu loli trong truyền thuyết a”. Long nhìn Liên nhi không chớp mắt, Hồng Liên bị hắn nhìn mình như vậy cũng thấy tim hơi động, nhưng nét mặt vẫn bình thản, như không có chuyện gì. Long nhìn nàng một hồi lâu rồi mới quay lại chuyện chính.
“Xem thông tin hai món vừa rồi”.
Hấp Khí phù giúp cho người sử dụng hấp thụ được một lần toàn bộ khí mà đan điền có thể chứa được, khuyến khích sử dụng khi khí trong cơ thể cạn kiệt.
“Chà chà ta có thêm món đồ này thì có thể đánh 300 hiệp với kẻ khác a”. Long nhìn tấm phù mà hài lòng.
“Dị hoả này chính là Liệt Hỏa Luân Hồi xếp thứ 10 trên bảng dị hoả, có khả năng thiêu đốt linh hồn đối phương, tuy bên ngoài còn bình thường nhưng thực chất nó đã khiến linh hồn của kẻ khác bị thiêu rụi, dù có là cấp trên cả bán thần cũng không thể biết được nguyên nhân vì sao mình chết”. Liên nhi ngồi trên vai hắn nói.
“Ặc món này thật sự rất bá đạo a, đây có thể gọi là giết người không thấy máu, tuyệt tuyệt, ta sẽ có ngũ thuộc tính sớm thôi”. Hắn nhìn ngọn lửa đang trên tay mình mà lòng đầy kích động.
“Mà cái bảng xếp hạng đó là gì a, sao trước giờ không nghe nàng nói”. Long khó hiểu nhìn Liên nhi.
“Lúc trước công tử vẫn chưa có thuộc tính thì cần gì phải giải thích, hiện tại có rồi nên mới cần biết. Bảng xếp hạng có các dạng sau công pháp, pháp bảo, dị thuộc, dị thể, dị tư chất, cấp độ mạnh mẽ khi chưa đến 100 tuổi sẽ xếp lên một cái bảng mà ở nơi này gọi là Hạo Linh kỳ Tài bảng”. Liên nhi giải thích một hồi Long cũng đã hiểu được rất nhiều.
Hắn không chờ được nữa liền hấp thụ ngay Liệt Hỏa Luân Hồi.
Khi nuốt đóm hoả vào trong cơ thể, hắn cảm thấy nóng rát toàn thân, cơ thể cực kỳ khó chịu đau đớn.
“A… aaaaa” Đây là lần đầu Long cảm thấy đau như vậy, thể xác và linh hồn hắn như là bị thiêu đốt sạch vậy, nó đang dần bị phá hủy, tất cả lục phủ ngũ tạng của hắn đều đang bị thiêu đốt, cơ thể đang dần bị nứt nẻ, dw thịt đã không còn, giờ đây chỉ còn lại những mảng xương lộ ra ngoài, trông chả khác nào một bộ hài cốt đang là hết vậy. Long quằn quại như sắp ngất, nhưng ở bên hắn luôn nghe được giọng của nữ nhân vang lên.
“Phu quân thiếp biết chàng sẽ làm được, chàng đã gieo cho thiếp một hạt giống của sự sống, đừng có bỏ cuộc, xin hãy cố gắng, thiếp chờ chàng trở về”.
“Phu quân chàng là một người nam nhân đầu tiên cũng là cuối cùng mà thiếp dành trọn cuộc đời này cho chàng, chàng yêu thiếp mà không cần đến dung mạo, chàng không vì thù hận mà giết thiếp, chàng khiến con tim thiếp biết được thế nào là hạnh phúc, vì thế xin chàng đừng bỏ rơi thiếp, hãy cố gắng lên”.
“Công tử người hãy cố lên, hệ thống Đế Vương đã chọn người chính là do khả năng của người là vô hạn, ta rất yêu thích người, hãy tiếp tục không nên bị khó khăn nhỏ này mà bỏ cuộc, còn rất nhiều khó khăn mà công tử cần vượt qua, còn rất nhiều người cần công tử bảo vệ, công tử thật muốn chết đi như vậy sao, hãy cố lên”.
Long nghe được giọng nói ba nữ nhân đó, hắn cũng cảm nhận được tình yêu mà các nàng dành cho mình, Long đã có lại tình yêu nhờ vào các nàng, và cũng chính các nàng yêu hắn vô điều kiện vì lúc này hắn chưa có gì, chưa là một nhân vật có chỗ đứng ở nơi đây, vậy mà các nàng vẫn dành trọn cuộc đời cho hắn, bây giờ hắn chỉ có duy nhất một suy nghĩ “ta làm việc này là để bảo vệ người mà ta yêu thương, không có gì cản được ta”.
“AAAAA, dung nhập vào cho ta Liệt Hỏa Luân Hồi ta sẽ đưa ngươi đến nơi cao nhất của tu tiên giới, ta muốn nhờ một ít công sức của ngươi để bảo vệ tất cả người ta yêu, aaaaa”.
Long gầm thét vang vọng cả khu rừng, Liệt Hỏa Luân Hồi như cảm nhận được sự áp chế cực khủng khiếp đến từ ý chí của Long nên nó đã dần dịu lại, dung nhập hoàn toàn vào cơ thể Long, lúc nó tiến vào hoàn toàn, cả cơ thể Long như được tái tạo lại, lục phủ ngũ tạng đã hồi phục, cơ thể dần được đúc lại, linh hồn cũng đang dần lấy lại ý thức.
Long mở mắt ra, trên trán, trên thân thể hắn lúc này mồ hôi đã chảy sạch, hắn cảm thấy được đan điền mình hình như rộng ra, bên trong còn có chứa một cổ lực lượng mạnh mẽ, đó là Liệt Hỏa Luân Hồi, Long cảm thấy sức mạnh của mình được tăng lên gấp 3 4 lần lúc trước, hắn đứng dậy cười lớn khiến cho cả khu rừng như run rẩy trước hắn mà toàn bộ im lặng lạ thường.
Long đưa tay ra triệu hồi Liệt Hỏa Luân Hồi lên tay, tay kia vận khí của Thánh Long Xuất Thiên dung hợp lại hai nguồn sức mạnh. Chúng nó vừa chạm nhau như muốn phát nổ khiến Long giật mình thu lại dị hoả. Không phải vì hắn làm vì ngẫu hứng, mà là đã tính trong đầu mình trước khi mà hắn đem dị hoả nuốt vào. Hắn có suy nghĩ muốn khiến chiêu thức của mình có thể kết hợp thêm dị hoả, như vậy nó có thể mạnh thêm nhiều lần. Sau khi thử cái suy nghĩ đó Long mới hiểu được mình chưa đủ khả năng khống chế dị hỏa thuần thục cho nên vẫn không thể đưa nó vào Thánh Long Xuất Thiên được. Hắn giờ mới nhớ còn một món công pháp thuộc tính tự chọn.
“Mở công pháp thuộc tính hệ hoả”. Long nói.
Keng thời gian đếm ngược 500 giây…
“Hừm 500 giây, cũng không nghịch thiên lắm nhưng cũng coi như tạm sử dụng nó với dị hoả vậy”. Long nghĩ thầm.
“Cũng đã hoàn thành nhiệm vụ ở đây rồi mình nên đi đến chỗ nào đó để tìm kiếm những điều mới vậy”. Nói rồi Long dùng Lăng Ba Vi Bộ thoắt cái biến mất khỏi khu rừng, để lại nơi đây bao nhiêu thây xác của yêu thú bị hắn lấy thú hạch, một mảnh rừng bị thiêu rụi do luyện hóa dị hoả, để lại nơi đây một kỷ niệm với thê tử hắn Diễm Băng, để lại nơi hắn có nhiều cơ duyên và gặp được người đó. Bây giờ hắn đang bước thêm một bước nhỏ trên hành trình Đế Vương của mình.