Phần 16
Trong một khách điếm nọ…
Hai thân ảnh đối mặt nhau, người nam nhân thì nhìn người nữ đầy vẻ cười, còn người nữ nhìn người nam nhân mà mặt biểu lộ vẻ khinh thường. Nàng là ai chứ, nữ nhi của ” Viện Chủ” Tinh Lăng Vân a, mẫu thân nàng cũng là đệ nhất mỹ nữ và cũng là người còn mạnh hơn cả phụ thân nàng, tuy nhiên nàng cũng không biết xuất thân của mẫu thân nàng ra sao, nhưng nàng rất tự hào về danh phận, bối cảnh của mình, nhà ta mạnh, nơi đây ta làm chủ, muốn làm gì cũng phải nhìn xem thực lực có đủ hay không. Nàng có một thân tu vi cũng không phải tầm thường, đại sư nhập kỳ đấy, nãy giờ Long dùng Huyết Nhãn biết được sức mạnh của nàng thì cũng không đáng ngại gì, nhưng để đào tạo ra được một vị tiểu cô nương trẻ tuổi như vậy trở thành đại sư nhập kỳ, ” nhà có điều kiện a”, Long thầm nghĩ.
Nhận thấy ánh mắt cái tên không rõ mặt mũi kia cứ nhìn mình chằm chằm khiến cho nàng cực chán ghét, có rất nhiều tên nhìn nàng thèm thuồng, nhưng nàng biết dù có là vẻ đẹp ra sao đi nữa thì bọn công tử kia lại nhắm vào gia thế của nàng, không ai mà không muốn làm phò mã gia cho một “Viện Trưởng” của ngũ địa học viện a, nếu đặt chân được vào nơi đó thì tương lai sáng lạng cần gì phải phấn đấu, nên từ lúc ra ngoài đi dạo phố thì nàng luôn gặp những kẻ dẻo mồm, dẻo miệng, lời nói vô sỉ bỉ ổi, không có một chút gì khiến cho nàng thích thú, ánh mắt bọn họ chỉ có địa vị và danh vọng hoàn toàn phớt lờ suy nghĩ của nàng. Nhưng nàng cũng chả phải tiểu cô nương nhà lành dễ ăn hiếp, kẻ nào nhìn nàng chằm chằm đều bị nàng móc mắt, không thì phế. Vô số kẻ đã nằm xuống dưới chân nàng rồi, và bây giờ nàng sắp lại phải vận tay vận chân, khiến nàng cực kỳ khó chịu, hiện tại nàng không muốn gây chuyện ở đây nên rất là giữ bình tĩnh, thật ra nàng cũng không phải một cô nương xốc nổi chỉ tại vì lũ nam nhân kia quá dai mà thôi, giết hoài không hết.
“E hèm tiểu cô nương thật biết đùa, ta khó khăn lắm mới tìm được một nơi còn chỗ trống, ngươi lại giở thói ngang ngược đòi hỏi, có muốn đánh vào mông mấy cái không”. Long lúc nãy khi đi khỏi cái cửa hàng kia liền tìm nơi nghỉ ngơi, đi khắp nơi các khách điếm đều kẹt phòng, hắn nhìn thấy cái cuối cùng mà lòng đầy hy vọng, đúng là trời không phụ người có lòng, biết hắn khổ cực tìm phòng nên cả cái khách điếm này vậy mà còn đúng một phòng trống, hỏi sao hắn không vui, nếu không có phòng hắn chẳng lẽ ngủ bờ ngủ bụi. Vậy mà giờ gặp một cô nhóc đanh đá, mặt cứ nhìn hắn cứ như kẻ thù này khiến hắn cực độ nóng giận, tuy vậy hắn cũng phải xem xét lại nàng có phải tiểu cô nương không, coi chừng nàng lại là một bà lão hay bà cụ nào đó mấy ngàn tuổi rồi nhưng vẫn còn như một cô gái 14 15 tuổi, vì chỗ nào nàng cần lồi thì lồi cần lõm thì lõm, phải nói là thân hình cân đối, cái miệng nhỏ kia mà bắt nàng bú thì thôi rồi, ý nghĩ dâm tà lướt qua não hải Long. ” Sao ta lại trở nên như vậy rồi”. Long nhăn mặt oán trách bản thân.
“Ngươi có phải là nam nhân không, ta là một tiểu cô nương ở ngoài trời tối như vậy, chạy đông chạy tây mới tìm được chỗ này để trú tạm cho an toàn, nhưng gặp phải ngươi một tên kỳ quái không thấy rõ mặt, ta cứ sợ sẽ bị ngươi bắt đi đâu đấy”. Nàng vừa nói trong lòng vừa cười lạnh” ngươi bắt được ta nhưng phải xem còn mạng để giở trò không”.
“Thôi thôi tiểu cô nương đừng có nói những lời như ta ăn hiếp cô nương không bằng, nói thật ta không thích tiểu cô nương, ta thi nữ nhân thành thục hơn”. Long nói mà cảm thấy có chút dối lòng, hắn xưa nay ăn tạo thành tính, con gái, phụ nữ, đàn bà, ngay cả mấy cô nàng có chồng hắn đều xơi được, ngay cả mấy bà 40 hay 50 cái xuân cũng không tha.
“Ngươi vô sỉ, ta không muốn nói chuyện này với ngươi nữa, bây giờ một là nhường phòng ta trả tiền gấp đôi, hai là để mạng của ngươi đổi lấy căn phòng”. Tiểu cô nương mắt sắc lẹm, nói lời dọa người ra để khiến Long sợ hãi mà rút lui.
Nhưng nàng nào biết rằng Long chẳng sợ dăm ba cái trò dọa trẻ con ấy, hắn lúc trước vợ người ta cũng dám chơi thì mấy cái chuyện dọa nạt này ăn nhằm gì. Long ngước đầu lên cười haha.
“Tiểu cô nương thật thú vị, bất quá ta cũng không thể ngủ ngoài đường được, trời khuya rồi a”.
“Ngươi không ngủ cũng phải ngủ”. Tiểu cô nương dùng giọng nói định đàn áp Long.
“Chậc chậc nhưng ta không thể ngủ ở ngoài được, nguy hiểm lắm, hay là như vậy đi, ta và cô ngủ cùng phòng, ta hy sinh ngủ dưới đất, cô nương ngủ trên giường, không ai đụng chạm ai thế nào”. Long đang lập ra một kế hoạch để nắm bắt trái tim của tiểu nương kia.
Keng! Nhiệm vụ mới Chinh phục nữ nhi của Tinh Lăng Vân làm bước đệm cho tương lai, thành công nhận một thuộc tính ngẫu nhiên, một công pháp ngẫu nhiên, một pháp bảo ngẫu nhiên, một phù chú ngẫu nhiên, thất bại tinh thần vĩnh viễn bị phá hủy.
Long đổ mồ hôi hột với cái hệ thống này, hắn làm gì cũng bị hệ thống này đoán ra, biết mình đang muốn hốt em tiểu loli này về làm vợ chờ Đế châu thêm sinh động, cũng như có thêm một tiểu cô nương lanh lợi hoạt bát, pha trò để tạo niềm vui thôi, Long cũng vừa từ Đế châu ra, cảm thấy hai người vợ của mình đã dần thân với nhau hơn hắn cũng rất là vui vẻ, nhưng thấy thiếu thiếu gì đó, hắn lúc đó cũng không nghĩ ra thiếu cái gì, đến khi gặp tiểu cô nương này thì mới phát hiện thì ra là thiếu tiếng cười đùa a.
Long đang miệt mài trong suy nghĩ ở phía đối diện tiểu cô nương kia đang nhìn hắn mà trong lòng cơn lửa đang nhen nhóm, mắt long sòng sọc, tay siết chặt lại, như muốn đến giết Long ngay lập tức vậy. Nàng là ai chứ, là nữ nhi của Tinh Lăng Vân người có sức mạnh đứng thứ hai thành Tinh Vân này, và cũng là nữ nhi của vị nữ cường nhân đứng đầu ở đây.
Ai dám vô lễ với nàng mà lại không nhận lấy kết cục bi thảm, nàng là một tiểu cô nương ít nhiều cũng còn bản tính háo thắng, kiêu ngạo, gặp những tên không vừa mắt là cảnh cáo hắn cút thật xa, còn nếu thích dai thì giết. Giờ đây lại có một kẻ ngoại lai ở nơi khỉ ho cò gáy nào đó đến đây chống đối nàng, khiến trong lòng bực tức không vui, nhưng cũng có một tia thích thú kỳ quái.
Nhìn sắc mặt của nàng những người trong khách điếm xì xào bàn tán…
“Tội cho hắn dám đứng trước mặt nàng ta mà nói chuyện vô sỉ như vậy thì chỉ có chết”.
“Sắp có chuyện vui xem rồi”.
“Khặc khặc ngay cả ta còn chả dám ăn nói như vậy, ta có nên nghĩa hiệp chuẩn bị cho hắn một phần đất làm một bia mộ không nhỉ”.
Long nghe rõ mồn một lời nói của cái đám người trong khách điếm này, trong lòng cười lớn nhưng trên mặt vẫn trơ trẽn nhìn về phía tiểu cô nương kia. “Cứ ghét ta, khinh ta đi điểm danh vọng sẽ vào ào ào haha”, thì ra Long lợi dụng chuyện này buông ra lời nói không biết sống chết như vậy để lấy điểm danh vọng a.
“Hừ nơi đây không thể để cho người khác biết ta nhỏ mọn, để khi vào phòng người muốn chết hay sống thì cũng là do ta”. Tiểu cô nương kia nghĩ.
“Tinh Lăng Mộng nữ nhi của Tinh Lăng Vân và Lý Nguyệt Hà, tính tình trẻ con, nhưng tu vi không tầm thường, đầu óc cũng rất lanh lợi, mục tiêu này khá khó chinh phục”. Hồng Liên từ đâu xuất hiện ngồi trên vai Long mà nói.
“Ừm ta biết thân phận nàng ta không bình thường mà”.
“Cái nhiệm vụ để rõ ràng như vậy có mù mới không thấy”. Đức cười cười khi biết được Liên nhi có chút quan tâm hắn.
Không gian khách điếm đang ồn ào bàn tán, có nhiều hướng suy nghĩ nảy ra trong đầu cái bọn tu sĩ này, ai cũng đoán già đoán non xem tên này sẽ chết như thế nào, hay là hắn còn có một thế lực mạnh hơn cả Tinh Thần Dã Vương.
“Được ta đồng ý”.
Đột nhiên cả cái không gian im bật, khuôn mặt của từng người trong khách điếm đang biến dạng, cứ tưởng tai mình bị điếc nên cứ lấy bàn tay đập đập vào, kẻ thì mặt lúc xanh lúc trắng, ở đây ai cũng biết Lăng Mộng này là người thế nào, có rất nhiều nam nhân vây quanh nàng họ có tài đấy nhưng tất cả không lọt mắt nàng, họ nếu lấn tới đều không cánh mà bay, bốc hơi chỉ trong một đêm. Vậy mà giờ nàng lại đồng ý ngủ chung phòng với một nam nhân ngoại lai đấy, ai sẽ tin được đây. Ai nấy đều ngoác mồm trợn mắt như muốn lồi ra, nhìn tình cảnh trước mắt minh.
Long cười nhẹ, tay cầm cái thẻ phòng để tiến vào(cách gọi của Long không bỏ được), Lăng Mộng cũng lẽo đẽo theo sau, phía sau nàng như ẩn như hiện một thân ảnh già nua đang âm thầm theo xát Lăng Mộng.
Bước vào căn phòng Long cũng cảm thấy khá ổn, hắn hiện không có thấy gì ưng ý ngoài cái Đế thành của mình cả, căn phòng này không bằng một góc, tuy vậy hắn cũng không muốn ngủ tại đó, vì hiện tại hắn muốn rèn luyện a, để tìm hiểu thêm về cái thế giới này. Còn nữa hắn chờ đến lúc sử dụng sức mạnh của Diệt Đế kinh, đến giờ hắn vẫn chưa giết người đấy, vì không có kẻ nào chính diện gây nguy hiểm cho hắn, còn về phần tiểu cô nương kia, nhiệm vụ đó đã ràng buộc hắn rồi làm sao mà có ý nghĩ đó được, nhưng hắn cũng không phải ác nhân giết người bất luận tội, gây nguy hiểm cho hắn thì hắn mới tiên hạ thủ di cường.
Lăng Mộng đi sau lưng hắn mà mặt lúc đỏ lúc nóng, để nàng đi sau hắn chả khác nào nói nàng như kẻ thể trên cơ nàng vậy. Nhưng biết làm sao được nàng phải nhịn để giết hắn.
“E hèm vị cô nương này cũng không tệ nha, nhưng rất tiếc có vài chỗ chưa được trưng dụng nên hơi không phát triển”. Long nói cười nhìn như thằng đểu vậy, lúc trước nó dùng 1001 cách tán gái để được thỏa mãn đấy.
“Ngươi bớt phí lời”. Nghe người lạ, nhất là nam nhân khen đẹp thì lúc nào cũng nghe đến xém điếc tai, nhưng lần đầu được nghe có kẻ dám chê mình nhỏ, chạm vào tử nguyệt của nàng khiến cơn giận lại nổi lên dữ dội hơn, nhưng trong lòng cũng có ít phần cảm thấy lạ và bất ngờ cho nên cái ý định giết Long đang hơi bị lung lay.
“Ừm ta chỉ nói lời thật lòng, nếu không tin thì thôi, ài buồn ngủ rồi ta ngủ ở đây, cô nương ngủ trên kia đi”.
Long vừa nói vừa chỉ chỗ ngủ của hai người.
“Hừm ngụy quân tử, tưởng rằng ngươi làm như vậy thì có thể thoát chết à, tối nay nếu có gì bất kính, ngươi chết không đủ rồi”. Lăng Mộng thầm nghĩ.
“Ừm vậy đi”.
Hai người sau một thời gian cũng đã chuẩn bị xong chỗ ngủ, cả hai nằm xuống trong tâm trạng hơi sượng, nhưng người cảm thấy không ổn nhất chính là Lăng Mộng a, nàng ta không quen ngủ chung với nam nhân, hôm nay trong phòng lại có một nam nhân xa lạ khiến nàng tâm trạng hơi bất an một chút, toát lên vẻ hơi ngượng.
Long thì đã tiến vào giấc mộng đẹp rồi, hắn đang vừa ngủ vừa tu luyện Thánh Long Thập Bát Chưởng a, chiêu thức mà chỉ khi vào trong vùng ký ức của vị Lạc Long Quân kia mới có thể tiếp thu. Nhưng kỳ lạ là hôm nay hắn không vào được nơi đó, cho nên hắn trằn trọc khó ngủ. Quay qua quay lại liên tục, ở trên giường Lăng Mộng nghe được tiếng động ở dưới cứ nghĩ rằng hắn tính làm bậy, tay đã vận khí lên chờ sẵn, đợi khi hắn chạm vào nàng thì hắn sẽ chết không kịp ngáp.
Nhưng chờ một lúc lâu nàng đã không còn nghe tiếng động nữa, thấy khó hiểu liền quay mặt lại nhìn về phía Long, bất chợt không thấy hắn đâu nữa, lòng tự dưng cảm thấy hơi hụt hẫng, không biết tại sao, nàng cũng chả nghe tiếng cửa mở, vậy hắn ở đâu được, Long bí ẩn biến mất khiến Lăng Mộng cảm giác có chút lo, cũng không hiểu sao,”nhất định không phải là yêu a” Lăng Mộng nghĩ.
Long sau một lúc khó ngủ thì đã nhẹ nhàng chui vào trong Đế châu rồi, hắn cũng không muốn vào, nhưng có lẽ thiếu hơi các vợ của mình cho nên bắt buộc phải vào.