Phần 8: Đánh đổi
Một người đàn ông đeo cặp kính đen mặc chiếc áo polo hàng hiệu đắt tiền, quần soóc, đi đôi giày thể thao bước từ con ô tô bóng loáng xuống làm bao nhiêu cặp mắt phải ngoái nhìn. Mấy tay đàn ông trong quán cà phê bàn tán đây chắc cũng phải một người có quyền có chức còn mấy bà đang tuổi hồi xuân cũng chỉ biết xuýt xoa trước vẻ đẹp trai của người đàn ông kia.
Anh ta chọn một bàn nằm sâu bên trong, chưa kịp đặt mông xuống ghế thì cô nhân viên mặc bộ đồng phục màu xanh của quán đã đưa menu cho anh rồi nói:
– Dạ em chào anh, anh cho em hỏi anh dùng gì ạ?
– Cho anh một đen đá không đường. – Anh ta chẳng cần nhìn menu liền nói.
Người đàn ông đó chính là Hoàng. Hôm nay là ngày nghỉ của anh ta nên anh ta cũng tranh thủ ngồi nhâm nhi tách cà phê sáng và đương nhiên ngồi cùng là Khiêm. Mọi lần cứ cuối tuần là chẳng phải rủ Khiêm cũng kéo Hoàng đi bằng được nhưng nay thì ngược lại, vì chuyện tình cảm với cô nàng Hải Yến mà Khiêm chẳng còn tâm trạng nào đi đâu cả, Hoàng nói hết nước hết cái mới kéo Khiêm ra khỏi nhà. Thấy Khiêm ra quán cà phê cứ ngồi đơ ra chẳng nói năng gì, Hoàng mới kêu:
– Ô hay cái thằng này, chè tươi lên xem nào. Ai không biết lại tưởng tao bắt nạt mày.
– Mày cứ nói vớ vẩn. Tao trẻ con đéo đâu mà mày đòi bắt nạt. Xàm l. – Khiêm nhăn nhó.
Hoàng tay ngoáy ngoáy cốc cà phê đưa lên mũi ngửi một hơi rồi chầm chậm nói:
– Thế thì tươi lên như mọi ngày đi. Thua keo này thì bày keo khác, thua nhiều quá thì bỏ qua. Có gì phải ngại nào, cỡ như mày con của Tổng biên tập tòa soạn to nhất Thành phố mà còn sợ không có em nào theo à?
– Đương nhiên với tao thì gái lúc nào chả có nhưng nó quý cái ví của tao chứ không phải con người tao, tình yêu như thế thì có cái ý nghĩa đéo gì. Nói chung tao thích Hải Yến, có thế nào đi chăng nữa tao vẫn yêu cô ấy! – Khiêm khẳng định chắc nịch.
– Được thôi nhưng tao cũng phải nhắc cho mày biết trước, khi mày yêu ai thì phải tìm hiểu cho kỹ, với tao Yến không phải là một người đơn giản như vẻ bề ngoài đâu.
– Thôi đi, mày đừng có suy diễn lung tung. Tao làm việc với cô ấy bao lâu rồi, cô ấy là người nghiêm túc, không có dụng ý xấu xa gì cả, đến cái thằng cha Phương béo ị còn không dám làm trò gì bố láo với cô ấy đâu.
Xổ ra một tràng như thế Khiêm bực tức đứng dậy ra về mặc kệ cô nhân viên ngơ ngác vừa mang cà phê ra làm Hoàng đành nói vớt:
– Thôi em cứ để đây anh uống hai cốc vậy.
Đợi cô nhân viên đi khuất Hoàng liền rút điện thoại ra soạn một tin nhắn gì đó rồi ngồi suy nghĩ một lúc trước khi ra về.
Hải Yến ngồi trên bàn trang điểm kẻ nốt cái lông mày. Vốn dĩ trời đã ban cho nàng một vẻ đẹp rạng ngời nay còn được tô điểm bởi những thứ mỹ phẩm đắt tiền làm nàng lại càng lung linh như một viên kim cương sáng chói. Nhưng Hải Yến trong lòng không hề vui vẻ, tất cả mọi thứ cô có lúc này là sự đánh đổi từ việc cặp kè với lão trưởng phòng Phương cùng cơ quan.
Ban đầu cô cũng là một đứa con gái nhà lành xuất thân từ miền quê chỉ có những cánh đồng thẳng cánh cò bay, nàng có bố mẹ tuy không giàu có gì nhưng họ rất yêu thương các con, nàng có những đứa em ngoan ngoãn, học hành giỏi giang. Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi từ ngày cô lên Thành phố này học đại học, bố cô phải làm việc nhiều hơn để gửi tiền lên cho con gái cũng như lo tiền học cứ mỗi năm một tăng của những đứa con trai ở nhà.
Trong một lần lái xe lên huyện đi làm thêm, bố cô đã bị một chiếc xe ben đi ngược chiều tông phải. Dù may mắn thoát khỏi lưỡi hái tử thần nhưng bố cô đã bị tổn thương não nghiêm trọng dẫn đến liệt nửa người, thần trí không còn tỉnh táo, lúc nhớ lúc quên, thậm chí còn không nhận ra cả người thân, mọi áp lực kinh tế trong nhà dồn tất cả vào vai người mẹ.
Cuộc sống trên chốn đô thành của cô cũng không được thuận lợi. Từ ngày biết tin bố bị tai nạn cô phải vừa học vừa làm thêm nhiều công việc để vừa lo tiền sinh hoạt, học tập vừa gửi tiền giúp đỡ gia đình. Học xong đại học những tưởng may mắn đã mỉm cười thì cô được nhận vào một tòa soạn với mức lương ổn nhưng cô gặp lão Phương. Hắn lợi dụng cái mác trưởng phòng để quấy rối cô, nhiều lần cô muốn chống cự, tố cáo hành vi dơ bẩn của hắn nhưng hắn biết điểm yếu của cô, hắn liên tục dụ dỗ rằng chỉ cần chiều ý hắn thì hắn sẵn sàng giúp đỡ gia đình cô vượt qua khó khăn nên cô đành cắn răng nhẫn nhịn làm tình nhân của hắn.
Tính đến nay cũng đã gần 3 năm cô với hắn qua lại với nhau, hắn còn thuê cho cô một căn nhà đầy đủ tiện nghi để cô sinh sống, dịp Lễ Tết hắn cũng cho cô tiền để cô gửi về quê. Đấy là chưa tính đến những chiếc váy, túi, son hàng hiện hắn không tiếc tiền mà mua cho cô nên dần dần cô cũng phải chấp nhận thực tại rằng có qua cũng phải có lại, vì hắn giúp đỡ cô cũng như gia đình rất nhiều nên cô cũng phải phục vụ tình dục cho hắn một cách tốt nhất.
Hồi mới lên Thành phố nàng cũng mơ về một chàng bạch mã hoàng tử trong phim ngôn tình nhưng tất cả cuối cùng cũng vỡ mộng vì thực tế phũ phàng của cuộc sống, cô không phải công chúa nhà quyền quý gì mà đòi hỏi cao được. Giờ cô cũng chỉ mong bố mẹ khỏe mạnh, các em ngoan ngoãn học giỏi thì cô có đánh đổi bao nhiêu năm nữa cũng đáng giá.
Tiếng chuông cửa reo lên dưới tầng làm Hải Yến trở lại thực tại. Như biết rõ người đến là ai, nàng vội vàng mở tủ kiếm bộ váy ngủ ren màu đen mặc vào người rồi đi xuống mở cửa. Lão Phương đứng trước cổng miệng cười nham nhở để lộ bộ răng ố vàng vì hút thuốc nhiều, tuy ngoài trời nắng như thiêu như đốt nhưng với lão lúc này cái thân hình uyển chuyển kia còn nóng gấp tỷ lần ánh nắng của ông mặt trời.
Dạo này vì công việc bộn bề từ Tòa soạn đến bà vợ đi nằm ốm trong bệnh viện làm lão không còn tí thời gian nào mà hú hí nữa cả, thi thoảng cũng chỉ dám ra mấy chỗ khuất người nhờ cô cấp dưới xinh đẹp kia dùng miệng để thỏa mãn phần nào dục vọng. Hôm nay là cuối tuần mà lão vẫn phải ngồi trong bệnh viện chăm bà vợ già gần hết cả buổi sáng, nhờ mãi đứa con gái lớn mới chịu vào trông hộ một chút cho lão đi họp. Nhưng lão lại họp ở nhà cô bồ xinh đẹp mơn mởn của mình. Hải Yến vừa mở cổng ra là lão đã dùng thân hình béo ú như tên đấu vật Sumo bên Nhật Bản ôm chầm lấy cô hôn rối rít rồi đẩy cô lên ghế salon. Hải Yến cười khúc khích đẩy nhẹ lão ra nũng nịu:
– Anh bình tĩnh đã nào, làm gì mà như chết đói thế!
– Đúng, anh sắp chết rồi đấy. Chết vì nhớ em phát điên lên đây này! – Lão nói trong hơi thở gấp gáp rồi điên cuồng dùng tay nhào nặn bầu ngực to tròn của Hải Yến.
– Thế anh nhớ em hay là nhớ cái này. – Vừa nói Hải Yến vừa đưa tay lão Phương từ bầu ngực xuống cái âm đạo không có mảnh vải nào che chắn.
Lão Phương cảm nhận được sự ấm nóng cũng như ướt át truyền đến những ngón tay của mình. Vừa nãy lão vội vàng quá chẳng kịp để ý giờ nhìn lại mới thấy hôm nay Hải Yến chỉ mặc đúng một chiếc váy ngủ ren màu đen, đầu ti nổi rõ lên qua lớp áo mỏng, phía dưới thì lấp ló con sò lông hồng hồng. Con chim của lão trong quần không kìm được mà cương lên phồng cả cái quần âu, dù đã chui rúc vào con sò đấy bao nhiêu lần thì ông vẫn thấy nó đẹp, nó quyến rũ làm sao.
Máu nóng trong người lão chảy rần rần, lão vội vàng cởi cái phéc mơ tuya, tiếp đến là cả quần dài lẫn quần lót để lộ dương vật đang cương cứng. Nói là đang cương cứng thôi chứ tính ra cũng chỉ được có 10cm, hôm nay trước khi đi lão còn phải chơi viên Rocket chứ mọi hôm bình thường nó còn thảm hại hơn. Hải Yến nhìn thấy con chim bé bỏng kia cũng chỉ biết ngán ngẩm trong đầu, nếu không phải vì tiền bạc của lão thì nàng đã cho con chim này bay từ lâu rồi. Nghĩ trong đầu thế thôi chứ nhìn lão hào hứng đến mức thở dốc thế kia cô cũng không muốn làm lão tụt hứng nên nhẹ nhàng:
– Để em làm anh sướng nhé.
Như hiểu được ý của nhân tình, lão Phương nằm xuống sofa rồi cởi cái áo sơ mi khỏi người, Hải Yến cũng phối hợp cởi chiếc quần âu ra khỏi người lão rồi cởi nốt cái quần lót. Nàng nhẹ nhàng liếm từ hai hòn bi, tiến dần lên thân dương vật rồi dừng lại ở đầu khấc. Cô nhìn thấy một giọt nước nhờn trong veo rỉ ra từ cái đầu rùa thì thích thú dùng ngón trỏ xoa giọt nước nhờn đó ra khắp đầu khấc rồi đặt môi lên đó hôn cái “Chụt” làm lão Phương thót người lại.
– Sướng quá Yến ơi, không phí công anh dạy dỗ em bao lâu.
– Anh cứ nói thế, ở nhà chị không làm thế với anh bao giờ à? – Hải Yến hỏi dò.
Nhắn đến bà vợ mình làm sắc mắt của lão Phương có vẻ không vui. Lão cưới vợ cũng đã gần 30 năm trời nhưng vợ lão là giáo viên, bà ấy mang sự nghiêm túc đến cứng nhắc từ trường về đến nhà, kể cả chuyện chăn gối của hai vợ chồng cũng chỉ gói gọn trong cái tư thế truyền thống nhàm chán làm lão dần dần mất đi ham muốn vốn có của một con đực.
Chỉ đến khi lên được cái chức trưởng phòng sau bao lần luồn cúi khắp nơi, lão mới nhận ra tình dục còn muôn vàn màu sắc khác mà mình chưa được biết đến. Những buổi tiệc rượu đến say khướt, những em gái xinh tươi mơn mởn phục vụ từ A đến Z làm lão đắm chìm trong sung sướng chẳng buồn quan tâm đến bà vợ già nhàm chán ở nhà. Nhưng cũng đến lúc lão chán những ả mắt xanh mỏ đỏ ở các quán đèn mờ, trông những cô gái đó quá thành thạo chuyện làm đàn ông sướng rồi, với tính chinh phục vốn có của một con đực, lão muốn tìm những đứa con gái trẻ, đẹp từ những vùng quê xa xôi.
Những người con gái như vậy rất thuần khiết, xinh xắn, đi lên đây sống với hoàn cảnh chẳng dư giả gì nên rất cần một chỗ dựa về tiền bạc. Thiên thời địa lợi nhân hòa đến với lão Phương khi ngay trong lúc gã chưa biết tìm con mồi ở đâu thì gặp ngay Hải Yến, một cô gái đáp ứng đủ, thậm chí vượt xa những tiêu chí lão vạch ra ban đầu. Bằng sức mạnh từ quyền hành bản thân đang có trong tay, với những khoản tiền lão đã từ từ thu phục con nai tơ còn non nớt như Hải Yến vào lòng bàn tay kiểm soát của mình và giờ đây lão được hưởng thụ thứ mà mọi tên quan chức có tiền, có quyền còn đang thèm muốn: Một cô bồ xinh xắn, trong trắng, luôn nghe lời mình răm rắp trong mọi chuyện. Nghĩ đến mà lão Phương cười không ngậm được miệng, lão vuốt ve gò má mịn màng của Hải Yến thủ thỉ:
– Mụ vợ anh nói về cái khoản chiều chuộng anh thì còn phải xách dép theo em đến hết đời. Thôi đừng nói về bà già ấy nữa mất vui, em cứ làm cho anh sướng đi. Hôm nay anh muốn sướng để quên đi hết mệt mỏi mấy hôm nay. – Nói xong lão áp đôi môi dày lên đôi môi mọng của Hải Yến ngấu nghiến, tay cũng không nhàn rỗi mà xoa bóp bầu ngực của nàng một cách mạnh bạo.
Nếu là ngày xưa thì cô đã đẩy lão ra không cho hôn rồi, bởi vì cô ghét nhất trên đời là mùi thuốc lá. Những ngày đầu chỉ vì hút thuốc lá mà Hải Yến đã từ chối không cho lão hôn vào môi mình nhưng giờ đã khác, nàng chấp nhận việc hôn môi với lão như một cách làm hài lòng tên mập này, đồng thời ngửi nhiều mùi thuốc lá cũng làm cô quen dần không còn cảm thấy quá khó chịu như xưa nữa.
Hải Yến nhanh chóng cuốn vào những nụ hôn cuồng nhiệt với lão Phương, nàng nút lại lưỡi của lão Phương một cách nhiệt tình. Hai người chỉ dừng lại việc hôn nhau khi thở không ra hơi. Lão Phương tiếp tục kéo hai cái dây váy ngủ xuống làm bầu ngực no tròn của Hải Yến lộ ra rồi lão như con thú đói mồm vồ cái miệng hôi hám của mình bú mút đầu ti đang săn cứng của nàng. Chán bú bên trái lão lại sang bên phải, bú đến nỗi cái đầu ti cứng lên rồi lại thò tay xuống móc vào âm đạo làm Hải Yến chỉ biết rên rỉ thúc giúc:
– Aa… đừng… em sướng… anh ơi… cho vào… luôn đi.
Nghe câu này lão Phương càng hứng chí mà móc mạnh hơn, lão còn thêm một ngón tay nữa thành ba ngón tay chụm lại móc liên hồi vào âm đạo Hải Yến làm cô hét ầm lên:
– Á á… đừng… đừng… Em raaaaa…
Sau tiếng hét, Hải Yến nhấc cả mông lên không trung rồi từ âm đạo nàng bắn ra liền mấy cột nước trắng xóa làm lão Phương chẳng kịp né tránh và kết cục là gã đã hứng trọn màn lên đỉnh của Hải Yến. Lão nhìn lại cơ thể mình lúc này chẳng khác nào vừa vớt từ dưới sông lên mà chẳng cảm thấy tức giận chút nào, trái lại còn dâng lên một sự tự hào.
Nếu nói về khả năng làm tình thì lão còn thua cả mấy thằng trẻ con lần đầu vào đời chứ về khoản dùng tay thì lão nhận số 2 không ai dám số 1, bao nhiêu đàn bà qua tay lão cũng phải khiếp sợ trước tài dùng tay điêu luyện của hắn, cả những em gái vào nghề lâu năm cũng bắn tung tóe trước cái bàn tay tài tình của gã. Thấy màn dạo đầu vừa rồi đã đủ, lão Phương chẳng đợi cô bồ của mình còn đang thở hổn hển được nghỉ ngơi, lão dùng hai bàn tay to bè của mình kéo cái mông của Hải Yến nhô lên cao rồi rà dương vật đến cái âm đạo ướt nhoèn. Nhưng lão không cho vào ngay mà cứ rê qua rê lại cái đầu khấc căng phồng lên xuống âm đạo vài lần. Quá hiểu cái trò trêu chọc của tên nhân tình già, Hải Yến rên rỉ như van xin:
– Anh ơi em nứng lắm rồi, anh chiều em đi.
– Em nói gì anh không hiểu! – Lão vẫn cứ rê qua rê lại vờ như không biết gì.
Hải Yến biết không chịu nói cho lão ấy nghe thứ lão muốn thì lão sẽ làm cô điên lên vì nứng mất nên nàng quyết định dùng chiêu cuối vừa ngoáy mông vừa rên rỉ như một em gái điếm lành nghề:
– Làm ơn, làm ơn đút cặc của anh vào lồn em đi! Em sắp chết vì nứng rồi!
Vừa dứt câu thì Hải Yến ngay lập tức cảm nhận được dương vật của lão Phương xâm nhập một cách rất nhanh chóng và trọn vẹn vào âm đạo của mình. Lão Phương vừa thở phì phò như con trâu điên vừa thúc như điên dại vào cặp mông quyến rũ của nhân tình như muốn trút hết ham muốn của mình vào đó. Mọi hôm có cho lão trẻ lại 30 tuổi lão cũng không dám thúc như điên thế nhưng nay lão đã tranh thủ uống một viên Rocket trước khi đến đây nên dập cỡ này chứ nhanh hơn nữa cũng còn lâu súng mới cướp cò được. Những phát dập như máy khâu của lão Phương tí thì làm Hải Yến cắm đầu vào cái bàn để lọ hoa gần đó, may mà nàng nhanh trí chống hai tay vào sofa làm điểm tựa. Vừa thúc mạnh dưới háng, gã còn điên cuồng tát vào mông Hải Yến rồi cười khả ố:
– Cưng phải nói thế thì anh mới có hứng mà địt chứ. Từ nay… cứ lúc địt nhau anh cho em… nói bậy thoải mái… Ui… khít quá… anh sướng lắm cưng có biết không?
– Aa… em… biết… rồi… sao nay… aaa… ư… anh… khỏe… khỏe quá… Á… á…
– Anh không khỏe… thì ai khỏe nữa… khỏe… khỏe… khỏe chưa… – Nghe nhân tình hôm nay lại khen mình thế làm lão Phương càng hứng chí, cứ mỗi lên kêu khỏe là lão lại thúc một phát thật sâu để thể hiện mình.
– Ứ… ứ chịu đâu… anh khỏe… anh… thế… á… chết… ứ… em… – Hải Yến vừa thở vừa rên, lâu lắm rồi nàng mới thấy lão già béo ú này khỏe như vậy.
– Thế nay… cho anh mấy cái nữa nhé cưng… Haha… – Lão cười khoái chí rồi dập thêm vài phát rồi nghỉ ngơi một chút, dù sao với cái tuổi này lão cũng không nên hăng quá kẻo thượng mã phong ra đây thì nhục mặt.