Phần 114
Nhất là dì ôn, chưa tới một giờ trước cặp vú to đẹp đẽ của dì đã bị tôi xoa nắn tơi bời, thậm chí còn vùi đầu vào thân của tôi.
Chỉ nghĩ đến thôi là tôi lại muốn ôm dì ôn vào lòng và mê mẩn cặp vú xinh đẹp ấy.
Bất giấc, vị trí của đũng quần lại lặng lẽ nâng lên.
Ngay bên mẹ, trước mặt mẹ, dâm đãng sau dì xinh đẹp, mẹ của bạn thân, tôi thực sự cương cứng.
Tuy nhiên, sự uể oải của tôi lại bị mẹ để ý, bà nhìn theo tầm mắt của tôi nhìn dì ôn, khi nhìn thấy ngọn đèn xuân có vạch cổ dì ôn mở toang ra, bà lập tức hiểu ra.
Ngoài ra, khi mẹ nhìn thấy đũng quần của tôi từ từ trồi lên thì trong lòng đã chôn chặt một ngọn núi lửa, hoặc loại có thể phun trào bất cứ lúc nào.
Tiểu phong hôi hám, đồ khốn nạn, xem cái gì, nhìn cái gì, không phải là ta không cho con xem của ta.
Nhìn thì nhìn lại còn thực sự phản ứng, hồi sáng nhìn thấy của mẹ đâu có thấy sưng to như vậy đâu.
Mẹ bực bội nghĩ.
Một lúc sau, dì ôn đã thu dọn đồ đạc xong xuôi, tôi vẫn ngồi xem.
Lần này, mẹ tôi không thể nhịn được nữa, kêu lên “tiểu phong!!! ” ” Hả? Mẹ, mẹ gọi con à?” Lần này tôi không còn thất thần như lần trước nữa.
Cũng khiến mẹ tôi bĩnh tĩnh lại một chút, nhưng ngoài mặt vẫn không có gì tốt đẹp.
“Mẹ đói bụng, đi mua cho mẹ bát cháo.”
“Được ạ”, tôi đồng ý mà không cần suy nghĩ nhiều, trước khi đi còn nhìn dì ôn bằng ánh mắt lo lắng, người sau cười nhẹ không nói.
Nhưng điều tôi không ngờ là mẹ tôi, người suốt ngày trông thấy tôi, nhìn thấy tức giận trừng mắt và mắng tôi “còn không mau đi”
“Ôi”
Thật không hiểu, hôm nay mẹ ăn thuốc súng gì vậy, sao lúc nào cũng có cảm giác mẹ rất nóng nảy nói chuyện với tôi, toàn mùi thuốc súng.
Không tài nào đoán ra được, tôi đành phải đi với dấu chấm hỏi giúp mẹ mua cháo.
Nhìn tôi bước ra khỏi phòng, một chút xảo quyệt lóe lên trong con ngươi của mẹ tôi, như thể bà đã thành công.
Suy nghĩ trong lòng giải tỏa cơn tức giận, cho con xem bây giờ mẹ nhìn con nhìn lén thế nào, càng muốn nhìn càng không cho con nhìn, hừm, tức quá đi mất tiểu tử thối.
Tuy nhiên, ôn uyển đình đã thu hết tất cả những điều này vào mắt dì ấy, bao gồm cả sự thay đổi trong phong thái của mẹ tôi sau khi tôi rời đi.
Dì ấy không vui cũng không buồn, mọi thứ rất bình yên, trong lòng chỉ chắc chắn một điều.
Một điều có thể quyết định dì ấy và người dì ấy yêu có thể đi được bao xa… lúc tôi đi mua cháo về, dì ôn ở phòng đã kiểm tra sức khỏe cho mẹ tôi rồi, chuẩn bị thu dọn đồ đạc, tôi bước đến hỏi thăm tình trạng của mẹ chỗ dì ôn.
Dì ôn nói: “Về cơ bản không có gì nghiêm trọng, phần châm cứu còn lại sau khi ngắt máy có thể xuất viện vào ngày mai, nhưng loại châm cứu mới được thay thế là thuốc mới của bệnh viện. Sau khi bệnh viện thử nghiệm lâm sàng, có thể đi tiểu nhiều lần, tiêu viêm thì mới hết nên tiếp theo phải chăm sóc mẹ thật tốt, thường xuyên đi vệ sinh cẩn thận.”
“Được rồi, cảm ơn dì ôn.”
“Hì hì, không có chuyện gì, cháu giúp mẹ đi vệ sinh trước đã, kiểm tra lâu như vậy chắc mẹ cháu sắp chết ngạt rồi.” Dì ôn mỉm cười, trong mắt đầy ẩn ý tình thâm.
Tại thời điểm này, dì ấy đã trút bỏ sư quan tâm trong quá khứ và yêu cậu bé, người đã khiến dì ấy hết lòng vì tình yêu.
Kể cả những người xung quanh cậu.
Tôi lặng lẽ gật đầu và cười khẩy.
Đột nhiên tôi cảm thấy mình thật may mắn khi có dduocj tình yêu của một người phụ nữ trưởng thành và xinh đẹp thanh lịch và hào hoa như dì ôn.
Bởi vì mẹ vẫn còn ở đó, nếu không tôi rất muốn ôm dì ôn vào lòng mà thương bà, để sống sao cho xứng với ân tình của mỹ nữ.
Tôi ngồi xổm trước mặt mẹ lấy giày ra giúp mẹ mang vào nhưng bị mẹ kéo dài chân ra, lấy túi nước kim tiêm, không muốn tôi lấy nó đi trước.
Dưới con mắt quan sát của dì ôn và tôi, một người bước vào nhà vệ sinh mang theo một túi nước kim tiêm.
“Mẹ của cháu đã xảy ra chuyện gì? Xem ra mẹ rất bất mãn với cháu.” Tôi vẫn không hiểu sao lúc nắng lúc mưa, thấy mẹ càng ngày càng khó đoán, so với trước đây, vẫn có quy tắc, bây giờ mẹ chỉ đơn giản là theo tâm trạng.
Tôi thấy dì ôn cười tinh tế, “mẹ cháu sao lại thành ra thế này, tự cháu đi tìm câu trả lời là được rồi.”
“Quên nó đi”, đang đùa cái gì vậy? Tôi đi tìm câu trả lời? Tôi không nghĩ rằng tôi đang thiếu kiên nhẫn.
Lập tức liếc mắt nhìn căn phòng trong phòng tắm, thấy không có động tĩnh gì, liền thấp giọng nói: “Dì ôn, dì không mặc đồ lót sao?” “Cháu sờ xem không phải là biết ngay sao.”
“Có thể không? Vậy thì cháu không khách khí đâu”, tôi ngạc nhiên thốt lên.
Thực ra tôi biết dù bắt đầu mà không hỏi dì ôn cũng sẽ không trách tôi, giống như các nam chính trong tiểu thuyết khiêu dâm, chỉ cần là làm được với phụ nữ, có thể sờ mó bất cứ khi nào muốn.
Nhưng dì ôn không chỉ là người yêu của tôi, dì còn là người dì kính trọng nhất của tôi, tôi không muốn coi dì như cái bồn cầu cho tôi, vậy tôi và dì ôn, người đàn ông mà dì đã từng trải qua trước đó có khác gì nhau đâu…
Trước? Ôn uyển đình trợn to hai mắt, “cháu lịch sự với ta từ bao giờ vậy?” “Hì hì” tôi cười khan.
Sau đó, không còn lịch sự đưa bàn tay heo hút của mình ra đặt lên đỉnh vú cao ngất của dì ôn, xuyên qua lớp áo sơ mi trắng nông, xúc cảm mềm mại vô song dần dần ập đến.
Mẹ tôi từ phòng tắm đi ra bất cứ lúc nào, tôi lặng lẽ mơn trớn cặp vú của một bà vợ dưới con mắt của mẹ tôi, sự đụng chạm cấm kỵ này ngoài kinh nghiệm của người ngoài.
“Ừm…”
Vừa chạm vào khe khẽ cong lên trên ngực dì ôn liền phát hiện đầu vú dì ôn đã trở nên cứng ngắc, dưới sự vuốt ve nhẹ nhàng của tôi, dì ôn phát ra tiếng rên rỉ mẫn cảm.
Tôi giật mình như kẻ trộm, liếc nhìn phòng tắm, không biết mẹ có nghe thấy không.
Quay người lại, tôi nói nhỏ vào tai dì ôn, “dì ôn, đừng kêu nữa, mẹ cháu nghe thấy thì phiền lắm.”
“Thằng nhóc cháu cũng làm khó người ta quá đấy, khiến thắt lưng mẫn cảm của người ta không cho người ta phát ra âm thanh” dì ôn dường như cũng cảm nhận được, hơi thở bắt đầu có chút hỗn loạn.
Có vẻ như việc vụng trộm sau lưng mẹ của người khác cũng mang lại cho dì ấy sự kích thích lớn.
Đó là một niềm vui cấm đoán mà dì ấy chưa từng trải qua với bất kỳ người đàn ông nào trong quá khứ kể cả chồng dì ấy.
Giọng nói nhẹ nhàng của dì ôn rất nhẹ nhàng khiến tôi suýt chút nữa không kìm được.
Không ngờ dì ôn hiền lành nhân đức lại có mặt như vậy, gọi giường với giọng như vậy thì ôi thôi không làm được, chỉ nghĩ đến thôi cũng đã cảm thấy muốn chảy máu mũi rồi.
Khi tôi nhìn thấy dì ôn, người đã trở nên cực kỳ nhạy cảm khi bộ ngực của dì ấy bị cọ xát, tôi đột nhiên nảy ra một ý nghĩ, “dì ôn, dì không mặc cả quần lót phải không?”
“Ưm…” dì ôn không trả lời tôi, tôi phải tự tìm câu trả lời.
Nghĩ đến đó, buông một bên vú to ra, rảnh rỗi một tay chui nhanh vào dưới váy dì ôn đề tìm nơi phát ra mật hoa.
Đột nhiên, một hơi thở nóng ấm truyền đến, dì ôn hai chân đã ướt sũng rồi, trước khi hai tay chạm tới âm hộ, tôi đã cảm giác được một vũng nước lớn chảy xuống đùi.
“Dì ôn, cháu còn chưa chạm vào mà âm hộ nhỏ của dì đã rỉ ra rất nhiều nước rồi.”
“Đề là của cháu. Lúc trước cháu làm với dì ở phòng làm việc khiến thân thể dì trở nên rất mẫn cảm.” Dì ôn co rụt lại, như thể toàn thân run rẩy vì ngón tay của tôi tiến vào.
Đây là lần đầu tiên tôi dùng ngón tay để làm chuyện ấy, hoàn toàn khác với cảm giác đút dương vật vào, một ngón tay không đủ dày để mở rộng âm hộ dì ôn nhưng vách âm đạo của dì ôn như linh ứng hút lấy ngón tay tôi và cho tôi trực tiếp vào đó.
Lúc tôi chuẩn bị đút ngón thứ hai vào thì trong phòng tắm có tiếng xối nước, tôi và dì ôn nhanh chóng tách ra, ngón tay tôi vội vàng rút ra khỏi âm hộ dì ôn, một chuỗi nước là tôi rút ra nó xuyên qua không khí, tạo thành một phong cảnh dâm mỹ, nhưng dì ôn và tôi còn chưa kịp cảm kích, đã vội vàng thu xếp quần áo, dùng khăn giấy lau sạch dấu vết của dì ôn trên ngón tay, nhưng khi tôi vẫn còn cố gắng lau nước trên mặt đất, mẹ đã đi ra khỏi nhà vệ sinh.
Tôi chỉ đành đứng dậy và giả vờ như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng khi tôi nhìn thấy nơi dì ôn đang đứng, có một vũng nước đọng lại có lẫn chất lỏng màu trắng sữa.
Không phải chứ, tôi thực sự đã khiến tinh dịch của dì xuất tinh bên trong cơ thể của dì ôn.
Giờ chết rồi… mẹ mang theo túi nước kim tiêm đến trên giường bệnh, phát hiện con trai bà và ôn uyển đình sắc mặt là lạ, trong không khí có mùi lạ, dường như bà rất quen.
Tuy nhiên, mẹ tôi sẽ không nghĩ đến mối quan hệ bất thường giữa con trai mình và mẹ của bạn nó, cũng như người ngoài sẽ không dễ dàng tin rằng mẹ con tôi lại có tội loạn luân.
Ôn uyển đình làm sao có thể cùng với con trai của bà cách hơn một thế hệ.
Chì là, trực giác của người phụ nữ mách bảo rằng mọi chuyện không hề đơn giản.
Mẹ ung dung bước lại giường bệnh, nghiêm mặt nhìn tôi, tôi khốn kiếp này, nếu mẹ không muốn giúp, thật sự sẽ không giúp mẹ con, đúng là một tên khốn vô lương tâm.
Điều mà mẹ tôi không biết là trái tim tôi đang chết đi vì lo lắng.
Dì ôn cũng bấu chặt chân không dám phát ra tiếng, vì sợ trong âm đạo nhiều tinh dịch và tinh dịch còn chưa vệ sinh sẽ chảy ra ngoài.
Ngay lập tức, dì ấy không thể chịu đựng được nữa, nếu còn ở lại phòng nữa thì sớm muộn gì chuyện cũng ra nông nỗi này.
Vì vậy, dì ôn giả vờ bình tĩnh giơ tay lên, “nếu đã thế, tôi đi làm trước, nếu có gì thắc mắc, có thể nhấn nút khẩn cấp, hoặc đến văn phòng trưởng khoa tìm tôi”
“Lần này tôi thực sự làm phiền cô rồi,” mẹ lịch sự đáp lại.
“Không sao đâu, tiểu phong, chăm sóc cho mẹ cháu nhé.” Dì ôn nhanh chóng rời khỏi phòng bệnh nhỏ như chạy trốn.
Nhưng vì động tác mạnh bạo như vậy, nên vũng mật khoa của dì ấy không ngừng trào ra, làm cho dâm dủy ứa ra chảy ra dưới váy dọc theo đùi.
Luồng nhiệt lạ giữa hai chân khiến dì ôn tăng tốc bước và suýt chút nữa chạy ra khỏi phòng như vội vàng.
Điều này khiến mẹ tôi rất hoài nghi, dù có gấp đến đâu cũng không cần như thế chứ.
Ngay lập tức, mẹ phát hiện cạnh giường bệnh có vết nước lớn.
Đây là…