Phần 17: Bất ngờ được mẹ hôn
Mấy ngày nay mẹ đều ủ rũ không vui, mới đầu tôi còn tưởng là tôi lại làm chuyện gì không hay chọc giận mẹ rồi, nhưng rất nhanh tôi đã phát hiện, mẹ khác biệt rất lớn so với lúc bình thường nóng giận, chí ít tôi xuất hiện trước mặt mẹ, đều không bị mẹ mắng cho một trận.
Như thế càng khiến tôi thấy kỳ lạ, bình thường mẹ là nghiêm túc một chút nhưng cũng không đến mức khiến tôi cảm thấy hụt hẫng. Nếu không phải vì tức giận, thế thì là nguyên nhân gì chứ?
Nhưng tuy mẹ không phải giận tôi, nhưng lại trở nên dễ dàng tức giận, mấy ngày nay thường sẽ vì mấy chuyện nhỏ nhặt mà mắng tôi, theo bình thường mẹ nhiều nhất thì chỉ nói tôi một chút mà thôi. Tôi từng hỏi bố, chỉ là bố trả lời càng kỳ quái hơn, ngập ngừng nói cái gì đó… Nhưng mấy ngày nay ấy à, lẽ nào là tới sớm hơn?
Lúc đó tôi mới vừa bắt đầu hiểu cấu tạo sinh lý của phụ nữ, tự nhiên là không biết bố nói tới trước mấy ngày là kỳ sinh lý của phụ nữ.
Vào một buổi tối cuối tuần, bố đi xe đi rồi, tôi tắm xong không có việc gì làm, thế là người không có chuyện gì để làm là tôi ngồi với tư thế nhàn hạ trên sô pha xem TV. Bạn hỏi tôi vì sao không đi xem AV? Làm ơn, mẹ lúc này còn ở nhà đấy, nếu lúc này mà xem, xác suất xảy ra chuyện ngoài ý muốn quá cao. Bạn còn hỏi? Vì sao tôi không đi học bài? Bạn cảm thấy tôi giống con hàng đấy à? Đương nhiên có thể lén lút lười thì cứ lười rồi~
Đột nhiên mẹ đi từ trong phòng ra, đi tới phòng khách ánh mắt quét về phía tôi, tôi tức khắc bị dọa sợ, đồng thời trong lòng chuẩn bị xong tinh thần bị mẹ mắng thậm tệ một trận. Nhưng khiến tôi ngạc nhiên chính là mẹ không hề mắng tôi, thậm chí đến một câu cũng không nói, đi tới phía tôi.
Ngồi xuống sô pha bên cạnh tôi, mới đầu tôi còn cho rằng mẹ là muốn tới từ từ dạy bảo tôi, dù sao mẹ mấy hôm nay không biết vì sao bộ dáng rất dễ tức giận, động một chút là tức giận, đến bố cũng không thoát khỏi. Nhưng lần này mẹ cư nhiên sau khi ngồi xuống thì không nói gì, ánh mắt lóe sáng, dường như đang suy nghĩ vấn đề gì đó tới bước quan trọng.
Tuy tôi không hiểu cái gì, nếu mẹ không trách tôi, thế thì tôi liền có thể tiếp tục xem TV của mình mà không cần phải bận tâm rồi.
Cứ như thế hai mẹ con một câu cũng không nói, ở cùng nhau một chỗ nửa tiếng đồng hồ một cách kỳ lạ, bầu không khí tuy lạ lạ, nhưng lực chú ý của tôi đều đặt trong TV, cũng không chú ý nhiều. Mà lúc này trên TV đang chiếu vào tiết mục quảng cáo, nói thật, tôi phiền nhất chính là quảng cáo, vì sao không thể một lần phát xong luôn, cứ phải thêm quảng cáo vào, không biết như thế sẽ càng khiến người ta phản cảm sao?
Nhất thời tôi chán ngán, liền nghĩ tới mẹ đang ngồi bên cạnh, chỉ là hình tượng khủng bố của mẹ để lại trong lòng tôi khiến tôi không dám trực tiếp nhìn bà, lại thêm bây giờ tôi là không học hành mà chạy ra đây xem phim, tuy không biết sao mẹ không trách mắng tôi, nhưng trong lòng vẫn là có chút chột dạ… Thật ra tôi sợ nhất chính là trạng thái của mẹ lúc này, để mẹ tỉnh táo lại, tới lúc đó lại muốn tôi về phòng học bài, thế mới gọi là tàn nhẫn vô nhân đạo.
Không dám nhìn thẳng, lén lút liếc vẫn được, tôi điều chỉnh lại tư thế nằm của mình, dùng khóe mắt khẽ nhìn qua. Đột nhiên tôi mới chú ý tới, mẹ cư nhiên không đeo kính, khuôn mặt thanh tú thiếu đi cặp kính gọng đen nặng nề để che đi, cuối cùng cũng lộ ra vẻ đẹp tự nhiên của mẹ, tôi không biết khuynh nước khuynh thành rốt cuộc là trông như thế nào, nhưng tôi chỉ biết mẹ là người phụ nữ xinh đẹp nhất mà tôi từng gặp, trong ấn tượng của tôi chỉ có dì Ôn Uyển Đình mới miễn cưỡng có thể gọi là đẹp. Phải biết dì Ôn nhà có tiền có thế, các sản phẩm chăm sóc da không cần nói là loại tốt nhất thế nào.
Với điều kiện nhà tôi, không nghĩ tới mẹ đã hơn 30 tuổi, thế mà vẫn có thể chăm sóc da tốt như thế. Hình như tôi cũng từng thấy mẹ dùng sản phẩm chăm sóc da gì đó, cách giải thích duy nhất chính là mẹ trời sinh đẹp tự nhiên, thậm chí không chăm sóc da sau này cũng có thể trẻ như thiếu nữ.
Nếu là người khác biết, khẳng định sẽ tiếc nuối, một người vẻ đẹp trời sinh hiếm có thể mà lại xuất hiện trên một người phụ nữ không biết cách ăn mặc như mẹ tôi. Tuy nhiên, tôi nghĩ mẹ cứ duy trì dáng vẻ đẹp mức này là đủ đẹp rồi, không cần trang điểm gì đó, trang điểm là biểu hiện người phụ nữ không tự tin, ách, không loại trừ người thích đẹp và công việc cần.
Lúc này đối với tôi mà nói, mẹ chính là một đóa sen tuyết trồi lên khỏi bùn không bị vấy bẩn, trồi lên mặt nước để trang trí cho thiên nhiên thêm đẹp.
Cái này nên coi là lần đầu tiên tôi cẩn thận quan sát mẹ, lần trước tôi trốn sau sô pha nhìn trộm, vì đèn quá tối, lại thêm lực chú ý của tôi sớm đã đặt trên cơ thể đầy đặn và trưởng thành của mẹ, nên không có thời gian để nhìn lại khuôn mặt của mẹ.
Nói đến mẹ tôi bên cạnh, chỉ thấy trong bộ đồ ngủ rộng rãi của mẹ, hai vòng cung căng phồng thực sự đã nâng đỡ nó thành hai loại quần áo, nửa trên trở thành một chiếc áo sơ mi mỏng manh, cài cúc trước ngực chỉ có nửa sau thật lỏng lẻo, tôi không thể không nghĩ đến cái tiêu đề của AV, “36H Big Tits Girl Creampie”, “G Milk Milf Wants Wants Wants”, tôi thật sự muốn biết áo ngực của mẹ là cỡ mấy, có thể to lớn khủng như thế, dù sao những nữ diễn viên được gọi là cup G, cup H trong AV kia, lúc mặc quần áo cũng không lồi lõm rõ ràng như mẹ tôi được.
“Bây giờ đang phát một tin tức, hôm qua, một quan chức tài chính tỉnh nào đó đã thwucj sự biển thủ 54 triệu nhân dân tệ từ nhà nước Mexico trong vòng một năm. Sở tài chính tỉnh cần phân bổ thêm một khoản tiền nữa, thật sốc khi biết dự án tài chính của sở sau khi nhận được tiền tài trợ thiên tai từ quỹ quốc gia, theo điều tra sau lưng người này dường như có cái ô càn lớn, đang bảo vệ che chở tất cả, còn về rốt cuộc là ai, bây giờ tỉnh và ủy của ban thường vụ GG đang điều tra”
“Bây giờ chúng ta hãy xem xét chi tiết hành vi trước sau phương thức phạm tội của quan chức này…”, Không đợi nó phát xong, tôi liền dùng điều khiển đổi kênh, tôi ghét nhất là loại tin tức vô vị này, thà rằng xem quảng cáo còn hơn xem cái loại tin tức thế này, Lúc bình thường khi phát sóng tôi đề sẽ chuyển kênh khác, xem tiếp tiết mục khác để giết thời gian, đợi tiết mục tâm đắc của tôi phát tiếp.
Nhưng âm thanh xuất hiện trong giây tiếp theo khiến tôi giật mình và choáng váng. “Tiểu Phong, quay lại tin tức vừa rồi”
Vì tôi vốn đã sợ hãi, đã choáng váng nên nào còn làm việc khác chứ. Chỉ thấy mẹ thấy tôi không có động tác gì, thế là trực tiếp nhấc người dậy lấy cái điều khiển trong tay tôi. Rồi quay lại tin tức vừa phát lúc nãy.
Mà lúc này, tin tức đã kết thúc, may mà tin tức này là bỏ đi, quan trọng đều ở đầu sau, “Vụ án này rất rõ ràng là tội quan quy mô lớn, thứ nhất, người dưới quyền của hắn đã được dùng để lập ra các dự án ở nhiều nơi để có nhiều lý do tạo ra báo cáo tài khoản hoàn hảo mặt ngoài để có được tiền của chính phủ. Chúng đến để đánh lừa Ủy ban Đại hội Nhân dân Toàn quốc và công chúng, chúng có một chiếc ô lớn đằng sau. Chúng đang cố gắng lừa dối cả thế giới và làm ra tội danh này một cách liền mạch, nếu không phải sự việc bất ngờ này, tôi tin rằng dù ô dù này có che giấu sâu đến đâu, cuối cùng nhất định sẽ bị tóm gọn, Tổ quốc và nhân dân sẽ không buông tha cho kẻ trộm nước. Chà, đây là phần cuối của tin tức hôm nay, và chúng tôi sẽ gặp lại các bạn vào ngày mai”…
Sau đó là một loạt tiếng âm nhạc kết thúc tin tức, mà tôi thì nhìn mẹ với tâm tình lo lắng, không biết mẹ có giáo huấn tôi không, vừa nãy mẹ giật cái điều khiển trên tay tôi thật sự dọa tôi sợ. Cho rằng tôi phạm lỗi chọc mẹ không vui.
Trên thế giới này có một định luật tên là Định luật Murphy, đó là chuyện mà bạn càng hy vọng, thì càng có xu hướng đi theo hướng ngược lại.
Chỉ thấy mẹ không làm gì khác, chỉ ngẩn ngơ nhìn vào TV, miệng lẩm bẩm: “Hạng mục… Tiền… báo cáo tài chính hoàn hảo… ô bảo vệ…”
Đột nhiên mẹ vỗ vào đùi một cái, đứng bật dậy. Giữa lông mày có một chút vui mừng, “Đúng vậy, chính là cái này!!”
Câu hỏi đã khiến mẹ trăn trở nhiều ngày, cuối cùng bà cũng tìm ra phương hướng, cảm giác nhẹ nhõm này lập tức khiến mẹ tôi lao về phía tôi.
Đối với biến hóa nội tâm của mẹ tôi, tôi tự nhiên là không hiểu, thấy mẹ lao vào tôi thế, còn cho rằng mẹ muốn đánh tôi, ý thức muốn duỗi tay ra che, lại không nghĩ tới giây tiếp theo, đôi môi non mềm của mẹ cư nhiên in trên mặt tôi.
Mẹ… hôn tôi???
Trong ấn tượng của tôi, mẹ lần trước hôn tôi đã không biết là lúc nào rồi, những ký ức tuổi thơ của tôi mơ hồ không rõ, từ lúc hiểu chuyện bắt đầu theo ông nội ở quê sống, một năm cũng khó gặp được mẹ một lần. Mà sau khi lớn lên, mẹ đối với tôi càng nghiêm khắc, đừng nói làm mấy cái động tác thân thiết mẹ con, bị đánh ít một trận là tôi đã thầm cười rồi.
Hôm nay mẹ cư nhiên phá thiên mà hôn tôi… thật lâu sau, tôi mới định thần lại, đưa tay chạm vào chút hương lan mà mẹ để lại trên mặt tôi, dường như có chút cảm giác ảo giác, không phân biệt rõ hình ảnh trong mơ và thực tại. Tôi chỉ biết, nhịp tim tôi bây giờ rất nhanh.
Mẹ sau khi hôn tôi xong đã vui vẻ chạy về phòng làm việc từ lâu, sau đó cẩn thận xem xét báo cáo tài chính mà người phụ nữ trẻ gửi cho bà. Lúc này phòng khách trống không, có thể cảm giác được tiếng tim đập không ngừng vang vọng~
Đây là lần đầu tiên xuất hiện loại cảm giác này, rất thần kỳ lại rất mơ hồ, nói không rõ…
Ngày hôm sau, tôi vẫn còn ngáp và trông có vẻ mệt mỏi bước ra từ phòng, đúng thế, tôi lai mất ngủ rồi. Không giống ở chỗ là lần này tôi không phải vì ảo tưởng cơ thể đầy đặn trưởng thành xinh đẹp của mẹ mà kích động đến không ngủ được mà là nhớ lại mẹ từng chút từng chút một.
Sự nghiêm túc của mẹ, sự nghiêm khắc với tôi, bình thường không cười, từng động tác cử chỉ của mẹ, giống như xem lại ghi hình vậy, trong đầu không ngừng tái hiện, mà trong mỗi hình ảnh, tôi phát hiện hóa ra mẹ là mỹ lệ như thế, có mị lực như thế, thu hút tôi sâu sắc rơi vào trong không thể tự thoát ra.
Tôi cũng không biết tôi vì sao ảo tưởng những cái này, nhưng mỗi lần nghĩ lại hình dáng của mẹ, tôi đều sẽ cảm thấy tim đập nhanh hơn, đặc biệt nhanh.
Thế là, cả buổi tối khó mà ngủ được.
Từ trong nhà vệ sinh tắm rửa đi ra, tôi vẫn còn ngáp ngắn ngáp dài, bộ dáng không có tinh thần. Đi tới phòng khách, mẹ lúc này đang từ trong phòng bếp đi ra, trên tay còn bê một cái đĩa.
Thấy tôi, mẹ lộ ra nụ cười dịu dàng nói: “Tiểu Phong, nhanh qua nếm thử trứng tráng giăm bông mẹ làm”.
Tôi nhìn thấy cái gì thế, tôi không phải là nằm mơ chứ, mẹ cư nhiên cười với tôi??? Hơn nữa còn làm bữa sáng cho tôi? Phải biết mẹ bình thường rất ít khi làm bữa sáng, phần lớn thời gian đều là mua từ ngoài về ăn. Trừ phi là có lúc có chuyện cần xử lý, không kịp ra ngoài mua bữa sáng, mẹ mới tự mình làm. Không nghĩ tới hôm nay mẹ cư nhiên phá thiên lập địa mà chủ động làm bữa sáng cho tôi ăn.
Cái này… Cái này… lẽ nào hôm nay là ngày Cá tháng Tư? Không đúng nha, ngày Cá tháng Tư còn cách vài ngày nữa. Lẽ nào là mẹ muốn lừa tôi trước? Ơ, mẹ hình như cũng không vô vị thế…
Đối với ám ảnh tràn đầy của tôi về mẹ, luôn cảm thấy đằng sau nụ cười của mẹ, nhất định là cuồng phong bão táp. Thấy thế, tôi lo lắng ngồi xuống. Mẹ bưng sữa ra xong cũng ngồi đối diện tôi. Tôi không dám nhìn thẳng mẹ, thế là cúi đầu ăn thức ăn trong đĩa. Cũng không quan tâm cái gì, dù sao có thể và vào mồm là được.
“Thế nào? Mẹ lâu rồi chưa làm bữa sáng, không biết tay nghề có bị thụt lùi không”, mẹ nhìn tôi khẽ cười nói.
“Ngon ạ, mẹ làm bữa sáng đương nhiên là ngon nhất rồi ạ”, nghe thấy mẹ nói, lập tức ngẩng đầu vội vàng nói. Thật ra tâm trạng của tôi hiện giờ rất hỗn loạn, nào còn quan tâm đến hương vị bữa sáng, chỉ đang nghĩ mẹ làm như này rốt cuộc là muốn làm cái gì.
Tôi lúc này đã cho rằng mẹ làm như thế chỉ bình yên trước giông bão mà thôi, đứa trẻ đáng thương, từ nhỏ bị mẹ dọa sợ. Khiến bây giờ mẹ đối với tôi tốt một chút thì tôi lại cho rằng có âm mưu rồi.