Chương 12
Sáng sớm, tôi nuốt vội tô hủ tiếu tôi tự mua rồi nhờ chị Thư giữ quán, tôi qua rước Hằng lại nhà Nam. Hôm nay ko phải thi đại học mà lòng tôi hồi họp quá. Vì như đã nói. Hôm nay điểm nhất nhóm mẹ tôi sẽ cho tôi coi ngực. Úi giời nghĩ đến đây thôi mà lòng tôi đã rạo rực. Nhớ mẹ Trâm tôi quá. Chưa dứt cơn hưng phấn, giọng Hằng ẳn ẳn ở phía sau lưng.
Long hết cái đầu chưa?
Trời quan tâm dữ hén…hết rồi..
Hằng: gì mau vậy…
Tôi: thì nhờ bàn tay thơm tho của lớp trưởng Hằng…!
Hằng: ở đâu học cái trò nịnh nọt dạ?
Rồi Hằng đánh vai tôi từ phía sau. Hằng đẹp thật. Con nhà gia giáo nên dù cá tính xíu nhưng rất dịu dàng với tôi. Ko phải nói rồi. Hằng mặt chiếc áo dài trắng thì như thiên thần. Mong là khi khai giảng rồi tôi lại được chở Hằng nữa. Ko những lũ bạn mà ngay cả thầy giáo cũng phải GATO với tôi. Hôm nay lớp trưởng tôi bận áo thun đỏ tay ngắn. Quần jean xám bó. Giống mẹ tôi. Hằng cũng mình dây. Nhưng thấp hơn mẹ tôi xíu. Mông Hằng to phì nhiêu ko bự như mẹ tôi. Xương chậu mẹ tôi phải nói là cực kỳ gợi cảm. Nên mỗi lần khum người. Cái đít của mẹ là khỏi nói nó đẹp. Hấp dẫn hơn mấy em gái hàn nhảy kpop.
Tôi suy nghĩ hồi lâu chợt thấy so sánh giữa Hằng và mẹ Trâm khập khiễng quá. Mỗi người có một hấp dẫn riêng. Một người thì xì teen, một người thì nhí nhảnh trộn với quý phái chững chạc. Nhưng điểm chung là hai người đều mình dây. Chây tay dài thon nhưng ko khẳng khiêu. Tôi lại suy nghĩ hình như cô giáo Nga cũng thế. Tất cả toàn là mỹ nữ.
….
Nhà cô Nga trang bị sẵn cái phòng cho lũ nai tơ chúng tôi học thêm. Hôm nay gặp lại cô Nga sao khác vậy ta. Dáng bót gần giống mẹ tôi rồi. Thôi bỏ qua cái chuyện ngoại tình của bả đi. Đằng nào thì ông Minh cũng chuẩn bị kế hoạch rồi. Ko biết sức sung mãn của Nga có chịu nổi hai con cặc của Nam và Minh ko..má biến thái…
Tập trung nghe cô nói kìa, ngáo ngơ vậy Long.. Hằng ngồi kế bên nhéo tôi. Hai chân nàng sát bên tôi. Khép cái chân lại, ôi cái mu nó nhô cao đẹp đến lạ, cái đùi này mà mặc quần jean xám thì biết rồi. Đẹp vê lờ. Tự nhiên nhớ mẹ Trâm quá chừng.
À..à..mình đang học bài trong tâm thức đó..ngáo ngơ cái gì chứ?
Tâm thức cái đầu Long nè? Hihi…
Hồn nhiên đến lạ.
Rồi cái đít vung của cô Nga dạo qua dạo lại nói chuyện chiến thuật làm bài Đại Học. Bà cũng mong hôm nay trong một không khí bé nhỏ thôi 12 người tiêu biểu. Nhưng mong thằng Nam con bà điểm cao nhất nhóm.
Phát đề. Toàn mấy câu thi đại học năm cũ. Lâu lâu chiêm vào mấy câu lạ lạ. Mấy chục câu trắc nghiệm. Bà cô không những dâm mà còn tiết kiệm, bả không chừa một khoảng giấy trắng nào. Không nhìn cũng biết mặt sau giấy trắng tươi rồi. Không biết cách dãn chữ. Nhưng nói chung trúng tủ. Chết mịa tụi bây rồi. Tao chuẩn bị thấy vú mẹ Trâm tao rồi. A hí hí….
Ngơ ngơ cái gì nữa đó…Hằng chửi nhẹ.
Tôi: đang suy nghĩ trong tâm thức nè…chửi quài.
Hằng: liếc liếc copy chứ dì?
Tôi: xí…còn lâu…khinh thường Long quá..hồi biết điểm đừng mang nhục nhe Hằng!
Hằng: nhục cái đầu Long…làm đi. Nhịp nhịp cái chân hoài.
Nga: Long và Hằng lí nhí gì vậy. Làm lẹ đi mấy đứa.
Thằng Nam ngoáy qua cười thầm: Chết mịa rồi câu này ko biết làm. Long Long…giúp tao…
Tôi quay qua nói chuyện bằng hơi: Long Long con cặc….
( cái chap hài vãi)
Thằng Vinh chung nhóm cũng liếc qua nhìn bài. Khỏi nói rồi. Bạn thân tôi còn đéo giúp huống chi thằng Vinh mới chuyển qua lớp tôi năm 12 tới. Nhưng thấy nó tội tôi. Trong nhóm ko ai chơi thân. Tướng cao nhòng ốm nhom. Thấy nó liếc liếc…tôi quay đầu xuống nói nhỏ.
Ê Vinh! Mày ko bít hả, sao lại nhìn bài của tao..
Vinh: ừ ừ…ko bít?
Tôi: kệ mẹ mày…rồi tôi che bài lại.
Hằng đang chăm chú làm bài cũng phải cười nhe răng bởi cú troll của tôi.
Làm xong tôi thoải mái nhìn ngực lớp trưởng. Nàng thở thở nó phập phồng phập phồng. Cái áo thun đỏ vải dầy bầu ngực to u lên. Cọng dây chuyền vàng nhỏ làm cái cổ thêm trắng ngần. Nhìn thì nhìn nhưg tôi gáng ko để Hằng phát hiện.
TẤT CẢ NỘP BÀI.
cô Nga chấm điểm, cả bọn còn lại nói chuyện phím. Sau đó cô đọc điểm từng thằng trong nhóm. Gần đến lượt tôi.
….Nam: 9; Hằng 9,5; Vinh 8,5; Long 8đ……., v..v
Ôi địt mẹ. Chuyện gì thế này.
Cô Nga: vậy bạn Hằng lớn điểm nhất…vỗ tay..
Sau tràn vỗ tay cái lỗ mũi Hằng to lên thấy rõ. Sau đó cô Nga nói tiếp: sao Long ko làm tự luận hả con? Bộ hết thời gian…hả?
Tôi vô cùng sững sờ: ủa có tự luận nữa hả cô?
Cô Nga: ở phía sau á con…
Cả nhóm quay sang nhìn tôi CƯỜI ầm lên. Há há há…
Vậy là tôi mải mê nhìn ngực lớp trưởng nên ko để ý giấy kiểm tra mặt trước trắc nghiệm còn mặt sau tự luận 2đ…đúng là lũ bạn khốn nạn. Nó đéo nhắc. Thằng Vinh giờ chắc mừng lắm.
Hằng: sao buồn thế Nam…bỏ cái tật làm bài trong tâm thức…ngáo ngơ thấy sợ ?
Tôi ko nói rồi ôm mặt nuốt nhục vào bụng. Vậy là ko được nhìn ngực mẹ rồi..huhu.
……………
Trên đường về. Phía sau tôi là người đẹp học giỏi Hằng lớp trưởng. Chở người đẹp mà lòng tôi buồn ghê. Ko được nhìn ngực mẹ rồi. Tìm cách gạt mẹ cũng ko được. Nếu vậy nàng sẽ hỏi bạn thân của nàng – cô Nga là chết chắc.
Hằng: sao im re vậy Long? Buồn chuyện lúc nãy à?
Tôi: Ờ…
Hằng: buồn gì? Thi thử thôi mà. Tại Long ko làm tự luận thôi nếu làm là lớn điểm hơn mình rồi.
Tôi: thôi đừng có khiêm tốn…nãy thấy tôi ở ko ko thèm nhắc.
Hằng: ai biết tưởng Long làm xong rồi. Bày đặt tâm thức.
Tôi: hè hè…thôi ko sao. Hay là mình ghé bờ kè uống trà sữa rồi lát Long đèo Hằng về.
Hằng: ờ..nể tình Long buồn..nên…à mà về sớm…về trễ má la..
Tôi chợt thấy lòng nhẹ tênh. Bình yên. Hằng vừa đẹp lại còn sở hữu giọng nói ngọt như mía lùi. Tôi cảm nhận được tình học trò. Sau này ra đời rồi chắc là buồn lắm.
Hai đứa tôi kiếm băng đá ngồi vừa uống vừa nói chuyện uyên thuyên.
Tôi quay qua khẽ cười với Hằng:
Trong lớp ko để ý. Ở ngoài mặc đồ nhìn lớp trưởng cũng ổn quá ta!
Hằng: ổn là sao? Khen đẹp luôn cho tròn.
Tôi cười dâm: á á hi hi. Ừ đẹp. Mặc quần jean đẹp nhe. Rồi tôi liếc cái mu của Hằng 1 cách kín đáo. Cái mu cợm lên. Cái eo thon gọn. Dáng ngồi nên áo nàng cũng xếch lên thấy cả đĩa quần. Nàng ko đeo dây nịt. Cái đít to săn cón nhìn đẹp mê hồn.
Nhìn gì dữ vậy…uống lẹ đi rồi dìa? Hằng cũng cảm nhận được cái nhìn của tôi. Ko như những năm trước trẻ thơ. Ai cũng lớn. Hôm nay đi chơi chung với mỗi tôi. Có lẽ cũng là một cơ hội mải mai để sau này tôi chinh phục Hằng. Ko hiểu sao nàng cứ diện cớ hư xe rồi đi xe tôi miết. Rồi chợt Hằng nhắc mấy đứa bạn trong nhóm.
Ê, Long…Long nghĩ năm sau ai học giỏi nhất lớp?
Thì đương nhiên là Hằng rồi còn phải hỏi….tôi nịnh.
Hằng: khùng! Mình nghi 1 là thằng Nam, hai là thằng Vinh.
Tôi: thằng Vinh nó dỡ ẹt mà, tướng ốm nhom..gớm hồi nãy cập py Long nữa. Tố chất học dở ngu người.
Hằng: đừng có giỡn, thấy nãy liếc nhìn câu Hằng làm ko được bạn ý lại làm được đóa!
Tôi: có thiêt ko? Bữa nào kết thân với nó đi. Thấy nó tội qua. Mới chuyện qua lớp chọn. Bữa nào sẵn kéo vô nhà nó chơi.
Hằng: sao ko kéo vô nhà ai, mà kéo vô nhà bạn ý.
Tôi: nhà nó Miền Tây. Trái cây nhiều vê lờ.
Hằng: ở đâu?
Tôi: Tiền Giang.
Hằng: ờ vậy là sắp về miền tây rồi. Vậy lo tranh thủ kết thân đi…mà Long riết học ai nói bậy vậy. Vê lờ…vê lợp…mình nghe chói tai. Bỏ nghen.
Tôi: dạ…thưa lớp trưởng….
Tôi nhanh nhạo vừa ăn vừa ngắm vẻ đẹp hot girl của Hằng.
Hằng nhìn xung quanh rồi tự nhiên quay đầu qua tôi. Tôi bị phát hiện.
Hằng: gì nhìn quài vậy? Bộ đẹp lắm sao?
Tôi: ờ…ờ..hơi bị đẹp
Sau đó tự nhiên Hằng nghênh mặt cực kỳ đáng yêu:
Nè nè…nhìn cho đã đi rồi chở tui về. Trễ lắm rồi.
Tôi cười phá lên. Ko những đẹp mà còn hồn nhiên như thiên thần. Sau này vào đại học chắc cũng sẽ ko quên khoảnh khắc này. Lớp trưởng của tôi mà sau này xa tôi sao sống nổi đây.
Mùa hè phượng vĩ..
Đưa người đẹp về nhà. Tôi lại gặp người đẹp thứ hai. Chị Thư.
Hôm nay thi được ko cưng
Tôi cười, ko phải cười với chị mà cười với bộ ngực của chị:
Dạ được chị, hôm nay mệt ko chị, ko có em chị làm ổn ko?
Chị: làm như em giỏi lắm vậy. Hihi. Ăn cơm đi.
Tôi: hay nghỉ vào ăn với em cho vui.
Chị: hoy. Bạn trai chị mua cho chị rồi.
Tôi: á đù…ngon nghen…vài bữa dẫn về cho má con em coi mặt mũi nghe.
Chị cười ừ rồi đi làm nước cho khách tiếp.
Căn nhà vắng vẻ. Ăn cơm xong xuôi phóng lên giường gọi điện mẹ tôi. Nhớ nàng da diết. Nhà ngoại ko có mạng mòi gì cả nên gọi video cũng ko được.
Alo…mẹ hả?
Mẹ nè con…
Nhớ mẹ quá…kiểm tra rồi mẹ ơi…
Sao? Lớn điểm ko con?
Tôi: có 8 đ hà mẹ. Con ko biết mặt sau giấy kiểm tra dì Nga có tự luận.
Mẹ: hihi. Vậy là ko mua quà nhe…hehe.
Tôi: ủa con muốn coi vú mẹ chứ đâu có cần quà.
Mẹ: vú ngực gì ở đây ông con. Nói cho lớn. Hết là mẹ ở trong phòng đó.
Tôi: mẹ quên mẹ hứa gì rồi sao, mẹ nói con thi điểm cao. Mẹ cho con nhìn ngực mà.
Mẹ cười: hihi, thì ra động lực thi cử của anh là vậy đó hả. Cha mày…dẹp. ko vú móm gì ở đây.
Thấy mẹ nói vú ko cũng đã nứng rồi, tôi nhỏng nhẻo: hứa đã rồi quên, con ko thương mẹ Trâm nữa!
Mẹ: cám ơn nhe…dạo này ăn uống thế nào ông con?
Tôi: nhớ mẹ ăn ko vô mẹ à?
Mẹ: trời, nhớ tôi hay nhớ vú tôi.
Tôi: nhớ mẹ thiệt mà. Ngoại khỏe chưa mẹ? Chừng nào mẹ về với con.
Mẹ: mẹ chưa biết nữa. Ngoại tội nghiệp quá, nhắc con hoài đấy.
Tôi: vậy mẹ giữ sức khỏe nha..
Mẹ: ở đó lo học đi. Tối ngày đầu óc đen tối.
Tôi cười hihi. Thấy thương ngoại nên tôi ko ép mẹ về nữa. Ngoại cũng mới từ bệnh viện lớn về. Ở nhà em út dưới quê ko chăm sóc ngoại bằng mẹ tôi. Việc kinh doanh hơi nhiều nên tôi nghĩ mẹ sẽ về với tôi sớm.
Hihi.