Phần 15
Đến chiều, bố mẹ đưa Long đến khám lại, vẫn là mấy câu hỏi, và một số tư vấn tâm lý. Lần này lấy thêm máu, thử nước tiểu các thứ trong thời gian chờ đợi, Long được đưa đến một chỗ khám khác. Hình như khu vực này là chỗ khám “Nam khoa”.
Long sửng sốt khi nghe câu hỏi của bác sĩ, người này đã lớn tuổi rồi, lớn hơn cả bố Long:
“Cháu đã tìm hiểu về cắt bao quy đầu chưa”
“Dạ” mắt long hé mở to khi nghe câu hỏi củ chuối đó, như không tin vào mắt mình, là sao, ủa?
“Bác thấy cháu đăng ký cắt bao quy đầu”
“Dạ, không, cháu có đăng ký đâu”
“Haha, không phải ngại, cháu đi cùng bố mẹ chứ?”
“Dạ có, bố mẹ cháu đang đợi ở ngoài”
“À, hiểu rồi, thế này nhé, để bác khám qua đã, rồi sẽ tư vấn thêm”
“Vâng” Long đang vô cùng hoang mang…
“Cởi quần ra giúp bác”
“Dạ” Long bắt đầu thấy rất ngại…
“Không phải ngại đâu, mỗi hai bác cháu mình, bác làm nghề này đã hơn 20 năm rồi, không phải ngại”
“Vâng” Long nhẹ nhàng cởi quần ra.
Bác sĩ nhìn qua, rồi cầm vào cậu nhỏ của Long, Long giật mình, mặt đỏ bừng.
Khám sơ lược rất nhanh, Long được yêu cầu ra ngoài ngồi đợi, ra ngoài bố mẹ Long quay mặt sang nhìn Long cười cười.
“Sao bố mẹ lại làm thế?”
Ông Liêm: “Haha, kiểm tra thử xem sau này còn lấy vợ chứ”
“Con không làm đâu, con đi về đây”
Ông Liêm: “Không kiểm tra, sau này phát sinh ra bệnh, không cưới được vợ đâu”
“Con chả cần” Long khoanh tay…
Một nữ y tá gọi:
“Ai là người nhà của “x x Long”
Ông Liêm: “Là tôi”
“Mời anh vào trong này”
Bố đi vào trong, Long và mẹ đợi ở ngoài. Cẩm Vân nhìn vu vơ xung quanh, môi hơi nhếch lên…
“Là ý tưởng của mẹ đúng không?”
“Phải thì sao mà không phải thì sao?”
“Con không làm đâu”
“Đấy là tốt cho anh thôi, sau này bệnh tật gì tự chịu trách nhiệm”
Long cũng hơi thắc mắc, đúng là quy đầu của nó chụp hết lên phần đầu cậu nhỏ, nó rất hay bị dính và ứ nước ở đó, Long cũng đã từng thử vuốt, kéo phần da quy đầu ra và bên trong còn có thứ gì đó màu trắng, như hai hạt cơm ở hai bên vậy, nhìn không được “vệ sinh” cho lắm, nên trong lòng Long bắt đầu giao động và nghiêng về phần muốn cắn xừ nó đi cho nhẹ người, nhìn vào phần bên dưới của nó thấy kỳ kỳ, không như cậu nhỏ của các diễn viên phim khiêu dâm tẹo nào.
Ông Liêm đi ra, khuyên nhủ vài câu, Long bắt đầu có suy nghĩ, chắc phải cắt đi thôi, nhìn bên dưới nó như cái vòi voi vậy đó, hơi khó chịu và không ngon mắt tẹo nào.
Vào bên trong, 1 bác sĩ và 1 y tá bắt đầu gây tê, rất nhanh chóng phần da quy đầu bị cắt bỏ, Long không thấy đau tẹo nào và thầm nghĩ: Đúng là quyết định đúng đắn, không cắt đi là cứ bị nó ám ảnh không thôi.
Nhưng khi thuốc tê bắt đầu hết hiệu lực thì ôi thôi rồi mẹ ơi. Thốn không chịu được.
Phải bỏ đi chiếc quần xì để lại mỗi quần ngoài, không nó bóp cho thì vừa đau vừa chảy máu âm ỉ đau lắm.
Về đến nhà, đau quá Long chả dám đi tè luôn, nhưng đến tối bên dưới căng tức quá bắt buộc phải đi tè, thôi rồi đau buốt không chịu nổi. Long bắt đầu thấy hối hận vì quá đau.
2 ngày tiếp đó, Long nằm bẹp ở nhà không đi đâu, ở nguyên trong phòng không dám xuống cầu thang, chỉ những lúc đi vệ sinh mới ra khỏi phòng.
Sang ngày thứ 3, Long thấy tự tin hơn với bước đi của mình nên bố Long quyết định đưa đón Long đi học bằng ô tô.
Khoảng 2 tuần sau đó, Long nhìn vào cậu nhỏ của mình, lòng vui mừng vì hình dạng “khá đẹp trai” của nó, phần đầu nhô lên như cây nấm, phần da bao bọc đã biến mất, giờ nó nằm lọt thỏm xuống dưới nhìn vô cùng “sạch sẽ” và “ngon mắt”. Mỗi lần đi vệ sinh Long lại “tự hào” ngắm nhìn nó, không biết ai sẽ là người có “Diễm phúc” để tận hưởng nó đây. Hehe.
Trong thời gian đợi vết thương lành, Long không xem và cũng không dám xem mấy video khiêu dâm nữa, bác sĩ đã tư vấn rất kỹ vấn đề này. Bị những hình ảnh khiêu dâm kích thích cậu nhỏ cứng lên rất là nguy hiểm, vết thương có thể bị rách ra chứ chẳng chơi. Phần bên dưới bị đau thốn cũng làm Long không còn tâm trí nào mà nhìn ngắm phụ nữ nữa, cơn đau kéo tâm trí Long nghĩ đến phần dưới của nó rồi, hơi sức đâu mà đi nghĩ đến mấy vấn đề đó nữa.
Thêm khoảng 10 ngày nữa, bên dưới đã hoàn toàn lành lặn, khỏe mạnh, trong thời gian này bố Long vẫn thường xuyên hỏi thăm về vết thương, và để ý xem Long có biểu hiện gì lạ không, ông Liêm cũng không trực tiếp kiểm tra mà chỉ hỏi thôi, mấy lần ông Liêm rủ Long đến bệnh viện kiểm tra nhưng Long bảo thôi không sao nên ông cũng không nói gì nữa.
Cẩm Vân thì cũng có phần hơi sốt ruột, vì không có cái ấy, không được và sẽ không bao giờ đi cắt như Long khiến Cẩm Vân hơi “tò mò” không biết ông con trai độc nhất có làm sao không, có dấu diếm bệnh gì không? Nàng muốn thử vạch quần con trai ra kiểm tra lắm nếu hồi con còn bé nhưng giờ nó lớn quá rồi, làm thế thì ngại cả mẹ lẫn con. Bẵng đi một thời gian thấy con trai không có phản ứng gì, nàng thầm yên tâm đôi phần, nhưng bản năng làm mẹ cứ thôi thúc nàng phải làm gì đó đi cho yên tâm, phải tận mắt chứng kiến, lúc đó nàng mới cảm thấy “thanh thản” và “yên tâm” được. Cảm giác đó cứ đeo bám nàng mãi, rất khó chịu.
Buổi tối khi đang ăn cơm:
Ông Liêm: “Tuần sau, anh phải đi công tác, theo lịch thì chiều chủ nhật này đi, tối thứ 7 hoặc sáng chủ nhật sẽ về”
Cẩm Vân: “Hôm nay là thứ 5 rồi, anh có cần mua thêm đồ gì hay cần gì không”
Ông Liêm: “Em giúp anh mua một ít đồ vệ sinh cá nhân như mọi lần là được”
Cẩm Vân: “Vâng”
Long: “Đi lâu thế à bố”
Ông Liêm: “Đợt này dự án lớn, nên cần nhiều thời gian hơn, con trai của bố ở nhà ngoan nhé, về bố sẽ có quà”
Long: “Vâng ạ”
Ông Liêm: “Bố cho mượn mẹ 1 tuần đấy, gặp ác mộng thì sang ngủ cùng mẹ, haha, đừng rơi khỏi giường nữa là được, haha”
Long tí thì nghẹn, cả Long và mẹ đang ăn cơm đều dừng lại, cả hai người đang theo đuổi một ý nghĩ nào đó rất khó diễn tả.
Cẩm Vân: “Anh này, con nó tự ngủ 1 mình được rồi”
Ông Liêm: “Toàn phải bật điện mới ngủ được, em với con tắt điện ngủ cho ngon”
Long đang uống nước canh bị sặc ho lên vài cái, Cẩm Vân và ông Liêm đều quay sang nhìn Long.
Ông Liêm: “Ăn từ từ thôi con”
Long: “Vâng” xong vẫn ho thêm vài cái nữa, mặt đỏ lên không biết vì ho hay vì suy nghĩ gì khác nữa. Cẩm Vân cũng nhận ra điều bất thường của Long.
Cuối tuần, sau một hồi hối hả chuẩn bị đồ cho chồng đi công tác, cuối cùng cũng xong, 1 cái vali nhỡ chứa quần áo, đồ dùng, đồ khô phòng khi đói và 1 cái vali nhỏ hơn đựng giày dép.
Lần này đi công tác không quá xa nên sẽ có 1 lái xe đưa đi, xe đến đón tận nhà.
2 cái va li nhanh chóng được đưa vào cốp xe, Cẩm Vân đứng ở cổng, hai vợ chồng chào nhau rồi xe phóng vút đi.
“Cháu chào chú”
Ông Liêm: “Chào Thảo, đây là lần đầu tiên cháu đi công tác xa nhà phải không”
Thảo: “Vâng, lần đầu tiên cháu phải đi công tác xa nhà thế này”
Ông Liêm: “Lần đầu cái gì cũng bỡ ngỡ, mà ở nhà thằng Hào có nói gì không thế”
Thảo: “Ôi chồng cháu thì thôi rồi, tính như trẻ con ấy, còn đòi đi theo, hihi”
Ông Liêm: “Thằng Hào nó kém tuổi cháu phải không”
Thảo: “Vâng, chồng cháu kém cháu 1 tuổi”
Ông Liêm: “Thằng bé này nhìn thế mà khá phết nhỉ”
Thảo cười cười: “Mà cháu bảo đi công tác với chú chồng cháu mới yên tâm đấy, sợ người khác tán cháu”
Ông Liêm: “Vợ chồng trẻ thì thế thôi, giữ khư khư ấy, đến khi có tuổi rồi thì đuổi không đi, haha”
Bác lái xe vẫn im lặng, thỉnh thoảng liếc qua kính chiếu hậu ngắm nhìn vẻ đẹp của cô thư ký mới của ông Liêm, Thảo là con dâu của bạn ông. Ông Liêm cũng quen người đó vì là đối tác làm ăn đã lâu, hôm đám cưới Thảo – Hào, ông Liêm không đến dự được vì có việc gấp ở công ty, đành gửi phong bì, hôm sau mới đến để chúc mừng.
Ở nhà, đến buổi tối chỉ có 2 mẹ con ăn cơm, hai người không nói với nhau câu nào, ăn cơm xong Long đi lên phòng ngủ, do vết thương do cắt bao quy đầu đã lành, Long lại nhớ đến bộ môn xem phim khiêu dâm, mò vào tìm lại cái thẻ nhớ cài phim, tháo nắp điện thoại, tháo pin, thay thẻ nhớ khác vào, mở điện thoại lên.
Sau gần 1 tháng không xem gì Long rất ngứa ngáy, bên dưới cũng tích tụ một thời gian lâu rồi không được xả. Những thước phim lôi cuốn ánh mắt tò mò của Long, bên dưới đã vô cùng cứng rắn, nó cảm giác hơi khác lạ so với trước kia, cảm giác trống trải, không được bao bọc nữa, Long sờ thử vào đó, cứng quá, nóng quá.
“Cạch”
Long giật mình thu tay lại, giả vờ mặt tỉnh bơ như chưa có gì.
“Sao mẹ không gõ cửa”
“Đang làm gì mờ ám à mà phải giật mình”
“Con không có”
“Học bài đi, toàn nghịch điện thoại”
“Vâng”
“Cạch…” cửa đóng lại, Long gọi với theo “mà mẹ ơi…”
Cửa lại mở: “Gì”
“Tối nay, mẹ ngủ… ngủ… ngủ với…”
“Hả”
“À không, chúc mẹ ngủ ngon”
“Ừm, ngủ sớm đi mai còn đi học”
Cẩm Vân đứng ở cửa một lúc lâu, hít một hơi thật sâu, xong lại về phòng ngủ.
Trong phòng, Long đợi cho cậu nhỏ xẹp xuống mãi không được, nhưng lại buồn đi tè, đành phải đứng dậy, nhẹ nhàng mở cửa, đi ra ngoài, phòng bên kia mẹ Long vẫn sáng đèn, chắc vẫn đang làm việc, cửa lại hé mở, như muốn mời gọi Long đi sang đó.
Đi tè xong cảm giác khoan khoái, thoải mái, Long trở về phòng. Cơn thèm game lại ập đến, Long mở điện thoại lên chơi game thêm vài ván nữa, buồn ngủ quá, Long tắt game, đi tè thêm 1 cái nữa cho chắc ăn, lúc quay lại phòng Cẩm Vân đã tắt điện, cửa vẫn hé mở. Long đứng đó một lúc lâu ngắm nhìn cánh cửa, không biết để làm gì, Long cứ đứng đó suy nghĩ mông lung, không có mục đích, một lúc lâu sau Long thoát khỏi những suy nghĩ mờ ám, quay trở lại phòng nằm ngủ.
Sáng ngày thứ 2, khởi đầu với một tiết Chào cờ khá nhàm chán, nhưng may mắn là nó kết thúc sớm hơn dự định không lan man như hôm trước.
Phi: “Mày mua được thẻ nhớ mới chưa”
Long: “Đủ tiền rồi, Long chìa ra vài tờ 100k”
Cả hai đứa nhìn nhau cười cười đầy bí hiểm và bắt đầu bình phẩm về những chị khối 12 thân hình mơn mởn, đầy đặn.
Theo kế hoạch, buổi chiều Phi đèo Long ra quán điện thoại và với số tiền mang theo Long mua luôn thẻ nhớ 4GB ở quán đó luôn rồi tiện thể “copy phim” như mọi khi.
Sau khi copy đầy thẻ nhớ, cả hai vui vẻ ra về, chờ đợi thời cơ thích hợp để “xem phim”, chiều muộn 2 đứa nó tạt qua sân bóng đá để xem 1 trận cá cược giữa 2 lớp A5 với A6, 2 bên mỗi bên 300k để set kèo, tổng cược 600k, bên nào thắng thì hốt bạc, hòa thì sút pen. Trên sân đang vô cùng gay cấn, tiền ăn sáng vài hôm của chúng nó nên đá rất hăng, còn có một số trường hợp phạm lỗi nữa.
Hết giờ, 2 bên hòa nhau với tỉ số 2 – 2, sẽ không có hiệp phụ vì tốn sức lắm rồi, sút pen cho nhanh. Kết quả chung cuộc: A6 giành chiến thắng.
Xong trận cả 2 ra về, đến nhà Long thì mỗi người một ngả, Long chạy vội vào nhà, “phù” may quá mẹ Long vẫn chưa về, Long vội rút điện thoại để trên bàn và sạc pin.
Long lấy quần áo rồi đi ra phòng tắm, vừa huýt sáo yêu đời vừa tắm, có lúc còn hát, Long tắm rất kỹ, ngắm nhìn mình trong gương, vuốt vuốt cậu nhỏ, Long đắc ý cười, nhìn bên dưới hay hay, như quả chuối được lột vỏ vậy, lộ hẳn ra ngoài.
Tắm một lúc lâu sau, cuối cùng cũng xong, Long chạy vội về phòng, sấy tóc, chỉnh lại trang phục sao cho đẹp nhất. Rồi mặt cười cười nhìn vào cái điện thoại, nhưng nó mới sạc pin, cần một thời gian lâu nữa mới dùng được, thế là Long đi xuống tầng 1 xem TV.
“Mẹ cháu về chưa bác”
“Về lâu rồi mà, bác thấy lên tầng 2 lâu rồi, cháu không gặp à”
“Dạ, mẹ cháu về rồi ấy ạ, cháu không để ý lắm, tưởng mẹ cháu chưa về”
Long thầm nghĩ, chắc lúc mình tắm, tiến xả nước ồn không nghe thấy hoặc lúc sấy tóc ồn quá không nghe tiếng bước chân. Thôi kệ chả sao.
Nấu cơm xong, bác giúp việc ra về, 2 mẹ con Long ăn cơm, hai người im lặng không nói với ai câu nào, ăn xong Cẩm Vân rửa bát, Long chạy tọt lên phòng, đóng cửa lại, điện thoại đã đầy pin. Long rút dây sạc ra, rồi ngẩn người một lúc: Ủa, cái thẻ nhớ mới mua đâu rồi nhỉ, chết rồi, có phải lúc đi xem bóng đá nó rơi ra rồi không?
Không thể nào, lúc về xuống xe đạp nó còn nằm trong túi quần mình mà, thẻ nhớ nó còn có 1 cái túi nilon có miếng mút ở đầu để bảo vệ và làm nó to hơn không bị rơi ra ngoài.
Long chạy vội vào nhà vệ sinh tìm cái quần dài, nhưng nó đã không còn ở đó, chạy ra chỗ máy giặt, quần nó đang quay tít bên trong máy giặt… Xong đời cái thẻ nhớ rồi, nhưng mà không sao nó có túi bóng bảo vệ ở ngoài với thẻ nhớ nó không thấm nước được một chút nước từ máy giặt không thể làm hỏng nó.
Long lại đi vào phòng, nhớ lại, hình như trước lúc tắm, Long đã để thẻ nhớ ở đâu đó rồi thì phải, có thể là để ở trên bàn, nhưng sao không thấy, Long bắt đầu bới tung cả căn phòng lên, nhưng chả thấy đâu cả, quái lạ. Thôi đành chờ máy giặt xong, tìm trong quần xem có không vậy.