Phần 6
Ngáp 1 cái, đã hơn 10h ông Liêm bắt đầu đi xuống phòng khách, Cẩm Vân vẫn đang thuyết phục con.
“Lên trên phòng ngủ đi con, bố xuống đây rồi, hôm nay bố sẽ ngủ cùng con”
“Thôi, con ngủ đây cũng được”
Cẩm Vân: “Ngủ dưới này không tốt đâu, có bố ngủ cùng, không sao đâu”
“Nhưng mà…”
Ông Liêm: “Lên đi, bố con mình ngủ”
“…” Long im lặng, nhưng vẫn phải nghe theo yêu cầu của bố mẹ.
Cẩm Vân lúc này cũng thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng con cũng nghe theo. Nàng phải đi uống 1 cốc nước đã, nói từ nãy giờ khô hết cả cổ họng.
Đưa Long lên phòng ngủ, Cẩm Vân tạm biệt hai bố con về phòng ngủ 1 mình. Có một số công việc trên máy tính được gửi từ Email nàng cần phải xem qua.
Đọc văn bản một lúc lâu khiến mắt nàng díu lại, cần phải đi ngủ rồi, mấy hôm nay thiếu ngủ, nên phải ngủ sớm chút.
Cẩm Vân đi ra ngoài phòng vệ sinh cá nhân, đánh răng… lúc về đi qua phòng 2 bố con đang ngủ thấy im im rồi, Cẩm Vân yên tâm về phòng, chuẩn bị tắt đèn đi ngủ.
“Cạch” cánh cửa bật mở, chồng nàng đi vào trong phòng.
“Ủa, sao anh lại đi về”
“Con nó bảo không quen ngủ 2 người, với cả anh cũng không quen ngủ kiểu đó, không quen không chợp mắt được”
“Anh cố vì con chịu khổ mấy hôm đi”
“Con nó bảo không thích, bảo anh đi về, anh không còn cách nào khác”
“Zời ạ”
Cẩm Vân đi sang phòng con, đẩy cửa “Tạch”, cửa đã khóa trong.
“Long ơi, mở cửa cho mẹ”
Long nói vọng ra: “Không, con ngủ 1 mình”
Cẩm Vân lại đi sang phòng ngủ, lục tìm trong ngăn tủ.
“Em tìm gì thế”
“Chìa khóa phòng con chứ cái gì”
“Anh nghĩ hay là thôi, đừng làm phiền nó, để nó tự ngủ 1 mình đi, uống thuốc rồi mà, chả lo đâu”
“Nghĩ như anh ấy, thì bao giờ con mới thoát khỏi ám ảnh tâm lý đó”
Hai vợ chồng lại qua phòng Long, cắm chìa khóa, mở cửa ra, phòng vẫn bật đèn.
Long “Để con một mình, đừng làm phiền con nữa”
Ông Liêm: “Đấy anh đã bảo mà”
“Thôi, anh về ngủ trước đi, để em nói chuyện với con”
“Uhh, thế em nói chuyện với nó thử xem, anh buồn ngủ quá, về ngủ trước nhé”
Ông Liêm về đến phòng, tắt điện, ngả lưng lên chiếc giường quen thuộc, hai hôm nay thiếu ngủ, ông đặt lưng lên giường, chỉ một lát đã chìm vào giấc ngủ.
Ở phòng bên kia.
“Long, nghe mẹ nói này”
“Không, mẹ kệ con, con muốn ở 1 mình”
“Con vẫn còn giận mẹ à”
“…”
“Mẹ biết, mẹ có lỗi với con”
“Con không cần, mẹ đi về đi”
“Mẹ…”