Phần 96
Cô Hồng từ từ nhắm mắt lại theo tiếng hướng dẫn của Nghĩa, cô thấy toàn thân mình bỗng chốc nhẹ bẫng, có cảm giác như chỉ một cơn gió nhẹ cũng có thể thổi cô đi về phương trời xa xôi nào đó. Các lỗ chân lông của cô giãn ra hết cỡ đến gai người, toàn bộ da trên cơ thể như bị ai kéo căng ra. Cô có cảm giác như mình không phải đứng trong căn nhà tạm ở vườn ươm mà đứng ở một nơi nào đó xa lạ.
Cảm giác hồi hộp đến lo lắng lần đầu tiên cô có trong suốt hơn bốn mươi năm sống trên cõi đời. Phải rồi, cô nhắm mắt, tức là cô đã làm theo con tim mình mách bảo, nó bảo cô hãy tạm thời quên mọi thứ đi mà tận hưởng cái mà cô đáng được hưởng, hãy quên thân phận người vợ nết na thủy chung đi mà hãy chỉ làm một người đàn bà bình thường giống như bao người đàn bà khác mà thôi.
Trước mắt cô Hồng chỉ là bóng đêm, nhưng những thứ nhìn thấy từ đôi mắt trong hoàn cảnh này nào đâu có quan trọng, bởi cảm nhận bằng giác quan, bằng con tim đôi khi còn sáng tỏ hơn là cảm nhận bằng mắt. Cô Hồng đứng như trời trồng chính giữa căn nhà, bàn chân cô như đeo chì không thể bước tiếp, cô không có bất kỳ hành động gì gọi là chủ động cả, cứ ngây người như một khúc gỗ vô tri, mặc kệ ai đó muốn làm gì thì làm.
Rồi cô rùng mình một cái, theo phản xạ đưa tay xuống níu lại cái quần nỉ bởi nó vừa bị ai đó kéo mạnh một phát. Cô nhanh nhưng không nhanh bằng người kéo, một cơn gió nhỏ vô tình từ ngoài cửa lùa vào làm phần háng giờ không có mảnh vải nào che trở lên lạnh lẽo. Nếu cô không nhầm thì ở bên dưới, cô đã truồng mất rồi, chiếc quần nỉ ấm áp giờ đã nằm ở lưng chừng đầu gối cô.
– “Nghĩa ơi!”, Tiếng gọi nhưng hiểu theo một nghĩa nào đó chính là tiếng rên trong sâu thẳm con người cô phát ra. Cô chưa bao giờ ở truồng trước mặt một người đàn ông nào ngoài chồng. Mặc dù trong căn phòng này từ nãy đến giờ vẫn chưa bật điện, nhưng cô biết chắc, ánh sáng vàng từ hàng trăm ngọn đèn nhỏ ngoài kia cũng phả vào đây chút ít, nếu căng mắt lên nhìn chắc chắn cũng thấy được từng sợi lông đen tuyền, dài dài xoăn xoăn mọc tự do trên cái mu lồn đầy đặn nhô cao của mình.
Cô không nghe thấy Nghĩa trả lời mình, hoặc cậu thanh niên quyến rũ không hiểu đó là lời gọi của mình như một tiếng cầu xin dừng lại một cách yếu ớt, có lẽ Nghĩa lại lại nghĩ đó là một tiếng rên thèm khát của một con cái đến kỳ động dục gọi con đực đến giao phối cũng nên.
Chính đôi mắt cô nhắm tịt lại làm cho các giác quan khác có cơ hội được cảm nhận rõ ràng hơn. Đôi mông mà cô vẫn thường tự hào với chính bản thân mình chứ không phải với ai khác là nó rất to, rất căng, rất mịn, rất trắng, đến một vài cái lốt lốm đốm nhỏ bình thường do ngồi nhiều cũng không có bị hai bàn tay ấm áp, mỗi tay một bên đặt lên rồi hai bàn tay ấy bóp lại làm mông cô méo đi đôi chút. Mông cô nổi gai li ti, cái lạnh của thời tiết mà vừa rồi cô cảm nhận khi mông trần giờ đã được bù đắp bằng cái ấm nóng của hai bàn tay, lỗ hậu môn cô tự động co vào nở ra theo nhịp bóp của bàn tay ấy.
Kích trùng kích, làn khí nóng của hơi thở ở phía trước thổi vào đám lông mu, lùa vào tận cửa lỗ lồn làm nó co lại rồi phòi ra, khí ấm giữa trời đông giá rét thật đáng quý biết bao. Giờ đây, mặc dù nhắm mắt nhưng cô Hồng có thể tượng tượng ra, cậu thanh niên tên Nghĩa mà mình thầm ước ao đang ngồi xổm trước háng mình, một tay cậu ta đang vò vần đôi mông đít, còn miệng cậu ta đã ở sát với mu lồn mình, sát đến nỗi có khi vài sợi lông lồn đen nhánh của mình đang chạm vào môi của cậu ta. Nếu theo đúng những gì mình nghĩ, có lẽ cậu ta chuẩn bị dùng miệng, dùng môi, dùng lưỡi, dùng răng để chạm vào ‘chỗ đó’ của mình sao.
Nghĩ đến đây thôi là cô Hồng rùng mình rồi, từ lúc thất trinh đến nay, chồng cô chưa bao giờ làm như vậy cả, ngay cả đến dùng tay chạm vào chỗ ấy cũng chỉ là hãn hữu. Mà những lần “hãn hữu” ấy cũng cách đây cả chục năm rồi. Một năm là 365 ngày, vậy mười năm là bao nhiêu nhỉ? Nhiều lắm, nhiều lắm chẳng thể nhớ nổi nữa.
– Cô sợ lắm!
Cô Hồng lại mở miệng nói thật khẽ như sợ ai đó ngoài kia nghe tiếng, cô sợ vì lý do gì? Vì sợ mình bị địt ư? Có lẽ là không. Cô đứng đây, giữa ngôi nhà này, bên dưới lõa lồ rồi nên cô sẽ không sợ chuyện đó. Mà có thể cô sợ bị liếm lồn, cái người ta chưa làm bao giờ, người ta sợ cũng là lẽ thường tình mà thôi.
Nhưng cô Hồng vẫn không nghe thấy bất kỳ một tiếng trả lời bằng miệng nào của Nghĩa cả. Cậu thanh niên ấy chỉ đáp lại bằng hành động mà thôi. Cô Hồng thấy một vật nửa cứng nửa mềm, ươn ướt, nham nhám đang tì lên mu lồn mình. Rồi ngay lập tức cái vật ấy ngọ nguậy rồi luồn sâu vào phía bên dưới, xuyên qua đầu lồn mình rồi ngoáy tợn vào chính giữa cửa lồn. Ủng hộ cho hành động ấy là hai cái tay giờ đã vòng ra phía bẹn đùi rồi tách hai chân của cô ra.
– Úi… Nghĩa ơi… Cô… iiiiiiiiii…
Vậy đó ư? Vậy ra đây là bú lồn đó sao? Ôi, thực tế nó còn sướng hơn xem trên phim mà tưởng tượng nhiều. Nó rõ ràng, nó thực tế hơn tác động bằng hình ảnh gấp trăm gấp nghìn lần.
Có một chút chới với khi một chân cô Hồng như bị nhấc lên hẳn mặt đất, theo phản xạ tự nhiên, cô cần một chỗ để bấu víu nhằm lấy lại thăng bằng, ấy thế nên cô túm luôn vào mái tóc ở dưới háng mình. Khi đã có chỗ bám, cô lại muốn bướm mình được mở rộng ra thêm nữa để tăng diện tích tiếp xúc giữa lồn và khuôn mặt, ấy thế nên cô co hẳn cái chân trái lên rồi gác vào vai của Nghĩa.
Cô Hồng cảm nhận rất rõ những gì đang diễn ra phía bên dưới, cũng bởi cô nhắm mắt mà, cái bướm xinh của cô bị nhào nặn, bị mút mát. Lúc thì hai cái môi bặm lại cắn vào hai môi lồn nhỏ, lúc thì cái lưỡi đảo liên tục ngoài cửa lồn rồi đâm thụt vào bên trong, lúc thì răng nhằn nhằn cái hột le bé tí xíu phía bên trên. Lúc cả cái miệng húp sùn sụt thứ nước ở trong người cô chảy ra. Không cần nhìn cô cũng đủ để cảm nhận lồn mình đã nhiều nước như thế nào, những tiếng “soàm soạp” ở phía dưới liên tục vang lên bên trên. Phía trong lồn, từng cơn, từng cơn, âm đạo cô co bóp đến lộn lạo đẩy nước dâm ra phía bên ngoài. Pha lẫn với đó là những tiếng nuốt nước ‘ừng ực’ như của kẻ nhịn khát lâu ngày.
Miệng cô Hồng ú ớ, cô không thể hình dung ra được bú lồn lại sướng đến mức như thế này, nó như mát xa, nhưng kích thích, hơn hẳn những lần cô tự thủ dâm cho mình, khác biệt một cách hoàn toàn, nếu để so sánh thì đúng là như trời với vực. Thế nên, trong tình dục, sự kết hợp giữa nam và nữ, giữa đực và cái mới thực sự mang lại cảm giác tột đỉnh đê mê. Còn thủ dâm, tự làm chỉ là cái nhất thời, cái bao biện cho đời sống tình dục không trọn vẹn mà thôi.
Vừa mới biết bú lồn sướng như thế, đương nhiên cô Hồng không muốn Nghĩa dừng lại ngay, cô muốn tận hưởng thêm chút nữa, càng nhiều càng tốt. Thậm chí hôm nay chỉ dừng lại ở đây thôi cũng đủ làm cô sướng lắm, chuyện khác tính vào lần sau cũng được. Tận hưởng những gì mình đang có, ấy thế nên cô chẳng suy tính đến chuyện khác.
Nhưng cô không nghĩ thì lại có người nghĩ thay cô, mà quái lạ, người đó lại chẳng nói đến một lời, cứ hành động mà làm thôi. Mắt cô nhắm tịt lại không dám mở ra, cô sợ mở ra sẽ thấy được thực cảnh, thấy được việc mình đang làm không giống với nếp nghĩ đoan chính của cô hàng bao nhiêu năm nay.
Cô Hồng thấy cái háng mình đột nhiên trống trái, bởi Nghĩa vừa rút miệng ra khỏi lồn mình. Chưa kịp tụt hứng thì cô thấy bản thân mình bay lên mặt đất, theo đúng nghĩa đen của nó chứ không phải là cảm giác bay bổng nữa. Phải rồi, cô thấy mông mình đặt trên một cánh tay, còn lưng mình ở trên cánh tay còn lại. Cô đang được bế. Chẳng biết là mình bị bế đi đâu, có thể là lùi vào trong hoặc cũng có thể là bị bế ra ngoài, cô mặc kệ chẳng cần biết.
– Đi đâu vậy Nghĩa ơi!!!
Rồi cô Hồng thấy mình được thả xuống một cách nhẹ nhàng, cô đã nằm trên cái giường, thậm chí là trên chính cái chăn bông mà mình vừa mới trải ra. Vậy ra cái chăn bông mà chồng mình vừa mới chuẩn bị cho Nghĩa giờ đây hóa ra lại chính là chuẩn bị cho mình đó sao, ông trời thật là khéo sắp đặt. Trong lòng có cô Hồng vừa thoáng nghĩ đến chồng, cô kịp nhìn lại bản thân mình, vừa kịp thốt lên trong tâm khảm: “Chồng ơi, em xin lỗi” thì cũng vừa lúc đó cả thân người cô đã bị đè lên. Tấm thân trần và… hình như cả ở dưới cũng truồng nốt đã đè toàn bộ sức nặng lên người cô. Cái vật tù tù, đục đục, tròn tròn, ấm ấm đã tì vào mép ngoài của bướm cô rồi.
Nó chưa rúc vào bên trong nhưng cô đã cảm nhận được sức hút kỳ diệu của nó, cả thân cái đục ấy nằm theo chiều dọc từ trên đỉnh lồn xuôi xuống tận lỗ hậu môn, nó như muốn chia lồn cô ra làm hai mảnh.
Ở bên trên thân người, cái áo vẫn còn nguyên nhưng hai bàn tay đã luồn từ dưới lên phía bên trên, bóp trọn vào đôi đầu vú. Núm vú cô cứng ngắc đến tê rần nằm giữa lòng bàn tay. Hai bàn tay không thương không xót cứ hết bóp lại xoa, hết nặn lại miết vào bầu vú nùng nũng của cô. Vừa nãy sắp đến giờ đi ngủ, việc ra đây lại là bất ngờ nên cô không có mặc áo lót, chỉ có cái áo len che đi bầu vú thôi. Quá tiện cho đôi bàn tay tham lam tha hồ hoành hành.
– Ôi… cô… Sao thế này?
Cô Hồng bất giác thốt lên. Cái mùi thanh niên trẻ, mùi nhựa tình nồng nằng xộc vào mũi cô, Nghĩa đã trần truồng, mùi cơ thể từ nách phả ra, mùi đàn ông từ dưới háng xộc lên hòa làm một tạo thành thứ mùi kích dục uy lực cực mạnh. Cộng với đó, phía dưới lồn, dương vật ở bên ngoài lồn bắt đầu cọ lên cọ xuống như trực chui vào bên trong, ở trên ngực, hai bàn tay thi nhau bóp nặn.
Cả đời này, có tưởng tượng cô Hồng cũng không thể ngờ được là tình dục nó lại mang đến cảm giác sướng như thế này, không chỉ sướng ở một nơi, mà sướng ở nhiều chỗ. Mà nếu suy nghĩ kỹ ra thì mọi chỗ đều sướng, từ đầu ngón chân lên đến tận đỉnh đầu. Sướng từ trong não sướng ra, sướng từ cửa lồn sướng vào, sướng từ đỉnh vú đến tận lỗ hậu môn. Chỉ kích thích có vài nơi thôi sao mà sướng toàn thân thế này.
Cô Hằng chẳng cần làm gì, cô chỉ cần hưởng thụ mà làm theo những gì mình được hướng dẫn mà thôi. Đôi chân của cô bị hai đầu gối của Nghĩa đẩy ra hai bên, rồi hai cánh tay đỡ cho nó ở tư thế co chổng lên trời, mông đít cô nổi hẳn lên trên mặt giường, háng ưỡn về phía trước một tí. Có lẽ nào cô chuẩn bị được địt?
Quả đúng như suy đoán của cô. Cô lắc đầu nguây nguẩy không phải là phản đối, mà vì có chút thốn thốn nơi lồn, cái đầu buồi hình như vừa mới chui được vào một chút bên trong, nước lồn lênh láng nên cô không cảm thấy đau lúc mới xâm nhập. Nhưng người ta nói “đầu xuôi đuôi lọt”, đáng ra đầu buồi vào bên trong rồi thì nó phải thun thút đâm tiếp mới phải chứ, giống như cô vẫn đâm cái dương vật giả to vào lồn mỗi lần thủ dâm. Đằng này cô lại cảm thấy lồn mình căng ra ở đoạn giữa âm đạo, buồi càng vào sâu, âm đạo càng căng ra như sắp nứt.
– Ôi… đau… quá… Nghĩa ơi! Từ từ… thôi. Cô… sợ… lắm.
Cô kêu lên như vậy quả nhiên thấy lồn mình bớt bị nong ra, buồi giữ nguyên vị trí đó mà không trượt sâu vào bên trong nữa. Nhưng ở dưới lồn dừng lại không có nghĩa là mọi thứ dừng lại, cô thấy áo mình bị tốc lên hẳn trên vai, hai bầu vú nẩy tưng lên một cái, mất vài nhịp mới dừng lại. Và ngay lập tức, một bên vú của cô bị bú. Bầu vú cô lâu lắm rồi mới có người bú, mà người bú lại chỉ là đứa con gái duy nhất của cô, nó cai sữa cũng ngót nghét hai chục năm nay rồi.
Tạm ngơi đi cơn đau ở phía dưới lồn vì bầu vú cô bị bú, chia sẻ với cơn đau bên dưới, cô Hồng tận hưởng niềm vui nơi đầu vú. Nghĩa mút một cái thật mạnh vào núm vú, cái mạnh nhất có thể rồi kéo núm vú như muốn rời đi.
Đúng lúc cô cảm thấy hơi đau đau kèm với tê tê ở núm vú thì ở bên dưới, trong lúc thoáng mất tập trung, thì lồn cô bị dập một phát thật mạnh, đầu buồi thun thút như một mũi khoan xuyên thẳng vào bên trong, đập mạnh vào miếng sụn cửa tử cung mới dừng lại.
Cô Hồng hét lên thất thanh, thốn, tê, hai cảm giác ấy nói là đau cũng không phải là đau, nói là sướng cũng không phải là sướng. Chỉ biết là cảm giác mà trước nay cô chưa bao giờ có được, thực sự là chưa bao giờ. Tự mình cảm nhận cô mới tin lời đứa em gái nói về cái dương vật này, cô chưa nhìn thấy nó, mà cần chi phải nhìn, giờ đây nó nằm trọn vẹn ở bên trong cơ thể cô rồi thì cần gì phải nhìn, làm gì có cái cảm nhận nào trực tiếp hơn lúc nó ở bên trong người cơ chứ:
– Sao của… cháu lại… to thế… Chết cô… mất… rồi…
Miệng cô Hồng sùi bọt ra phía mép, giống y như lồn cô lúc này vậy, dâm thủy cũng len lỏi qua phần tiếp xúc giữa thân dương vật và vách âm đạo phòi ra ngoài cửa lồn tạo thành bọt trắng xóa, tạo thành bóng nước nhỏ li ti. Những bọt nước vừa thoát ra ngoài thi nhau vỡ vụn ra, nếu nhìn vào thì vô cùng đẹp mắt.
Khi cô vừa hết vài ba hơi thở mạnh để lấy lại bình tĩnh thì cũng là lúc lồn cô bắt đầu xao động, buồi ở bên trong bắt đầu rút ra một chút rồi đóng trở lại ngay, cứ như thế, khoảng cách giữa rút ra và đóng vào ngày càng xa. Để rồi đến khoảng phát dập thứ ba mươi thì đầu buồi đã ra ngoài cửa lồn rồi đóng lút cản trở lại vào bên trong, nó đóng ngập đến tận tử cung rồi mới dừng lại.
– Bạch bạch bạch bạch!!! Ư ư ư ư ư ư ư!!! A a a a a a a!!! Hự hự hự hự!!! Sướng… Sướng… sướng!!!
Những thanh âm kỳ diệu được tạo thành từ sự va chạm và những tiếng người phát ra hòa trộn vào nhau tạo thành một bản hòa ca vô cùng hoàn hảo giữa chốn trần gian.
Cô Hồng mím môi, hai tay bấu chặt vào bả vai kẻ đè lên mình, không biết có bị bật máu ra không nữa, nhưng chắc chắn là để lại vết thâm tím.
– Nghĩa ơi… cô… sướng lắm… Nữa đi Nghĩa. Nữa đi… Cô thèm lắm.
Đây là những lời nói tự đáy lòng mình mà cô Hồng vừa đột ngột phát ra, cô không thể giấu nổi suy nghĩ của bản thân mình trong hoàn cảnh. Bình thường, cô có đoan trang, có thùy mị, có nết Nghĩa đến thế nào đi chăng nữa. Nhưng lúc này đây, khi cơn sướng khoái ở bên trong cứ mỗi lúc một dâng trào, cô thả trôi mình để tận hưởng, để thỏa mãn sau bao nhiêu năm tháng bị giam cầm.
Quả nhiên, sau lời nói thật vừa rồi, cô Hồng thấy Nghĩa dập nhanh hơn, dập mạnh hơn vừa nãy, có lẽ tín hiệu “lồn đã quen” rồi làm cho Nghĩa không sợ làm cô đau nữa mà bắt đầu thả tự do nhịp địt. Sự mạnh mẽ như mãnh thú của Nghĩa như liều thuốc kích nổ quả bom trong người cô Hồng. Không cần não phải sai khiến, tự nhiên cô Hồng thấy háng mình ưỡn lên phía trên, mông rời hẳn lên trên khỏi mặt giường, cô hẩy mông mình lên trên theo nhịp dập xuống của Nghĩa. Bên trong bướm cô lộn nhộn co thắt từng cơn giống như hồi cô trở dạ sinh ra Tuyết, co thắt thành từng đợt nhỏ, ngắt quãng, rồi co thắt liên tục thành những cơn dài.
“Đây phải chăng là cực khoái?”. Cô Hồng tự nghĩ như vậy, có mấy lần cô thủ dâm cũng đạt được sung sướng, nhưng nó chưa bao giờ dữ tợn như lúc này. Nó khác hoàn toàn những lần sướng trước của cô.
– Nghĩa ơi… Cô sướng… rồi… Mạnh lên… đi… Không chịu nổi nữa rồi.
Lồn thì như vậy, đầu vú cô cũng tê theo giống như bị chích điện, tóc mai của cô dựng đứng lên, cánh mũi thở phập phồng, hai vành tai bỗng chốc vểnh hẳn lên phía trên. Móng tay cô bấu vào bả vai Nghĩa thật chặt như muốn nhéo hẳn một mảng thịt ra. Hai bàn chân lơ lửng ở trên trời quắp lại, các khớp ngón chân kêu rào rạo.
Lồn cô giờ co theo nhịp địt của buồi, buồi càng địt mạnh lồn càng co mạnh, buồi càng địt sâu lồn càng co lâu. Cuối cùng thì cơn cực khoái thực sự đến, đến không bất ngờ nhưng làm cho chủ nhân bất ngờ, bởi đây là là cơn cực khoái thực sự của một người đàn bà.
Cô Hồng dứ háng mình lên phía trên để đón đón cái địt cuối cùng trước khi vỡ òa:
– Đừng… địt… nữa… AAAAAAAAAAAAAAAAA… Chết… tôi rồi… AAAA. Sướng lồn… Thật rồi…
Trong mơ màng, cô Hồng vẫn nghe được tiếng nói từ trong cuống họng của ai đó: “Cháu ra… đây”.
Háng lơ lửng trên không trung, giật giật, buồi giật theo lồn rồi phun hàng chục đợt tinh trùng nóng hổi vào tận cùng trong cơn co bóp của âm đạo.
Nước lồn theo kẽ hở phọt ra thành từng tia ngắt quãng giống như đái dắt, bắn lung tung khắp nơi, làm chiếc chăn bông ở bên dưới sũng nước.
– ‘Bịch’
Mông cô Hồng rơi tự do xuống dưới mặt đệm, cô thấy người mình nặng trĩu từ trên xuống dưới bởi người Nghĩa cũng theo đà rơi của mông mà nằm đè lên người cô. Ngực áp ngực, háng áp háng, chân đè lên chân. Mà quái lạ thay, cô không cảm thấy nặng, chỉ cảm thấy ấm áp. Người cô lại nhẹ bẫng, lơ lửng giữa tầng không.
Ngoài trời, mưa vẫn lất phất bay, dập dìu như vũ nữ uốn lượn theo từng cơn gió xoáy.