Phần 2: Phản bội
– Tiết mục văn nghệ của lớp mình được đánh giá cao lắm đó. (Cô Thủy cười tươi khoe trước cả lớp.)
– Thật hả cô. Không uổng công em bầu nó làm lớp phó văn nghệ. (Long vỗ vai Khoa bắt đầu nịnh nọt, kể công.)
– Mà giải thưởng văn nghệ được nhiêu dạ cô. (Cầm hỏi.)
– 1 Triệu lận đó nha. Nếu thắng cô sẽ lấy tiền này để lớp mình ăn liên hoan trước khi nghỉ tết.
– Tuyệt vời cô ơi. (Cả lớp vỗ tay ủng hộ.)
Lúc này Khoa và cô Thủy tình cờ hướng mắt về nhau nhìn nhau cười rạng rỡ. Chợt trong tim chàng trai này bừng lên ngọn lửa tình yêu. Cô Thủy dường như cũng cảm nhận được điều gì đó nên tránh né.
– À Cầm em với Luân ra ngoài kia lấy bánh tét của lớp mình vào cho các bạn ăn.
– Dạ Luân đi vệ sinh rồi ạ. (Cầm nói.)
– Vậy Long ra phụ bạn.
Thế là Long và Cầm cùng nhau ra phía bên hông trường là nơi nấu bánh tét để nhận bánh. Lúc đi cả hai không nói với nhau câu nào. Đến chỗ lấy bánh tét thì người canh bảo chưa chín lắm nên cả hai ngồi đợi một lúc.
Thấy không khí im ắng nên Long bắt chuyện.
– Trại xuân năm nay vui nhỉ.
– Ờ vui thật.
Long bắt đầu trêu ghẹo:
– Lúc vui nhất chắc là lúc hai đứa ra sau trường nhỉ?
Nghe những lời trúng tim đen đó. Nhỏ Cầm cúi mặt ngại ngùng không biết nói gì. Tự nhiên không khí im lặng Cầm nghĩ lại mấy lời mà Luân nói lúc làm tình. * Long mà biết mình và Luân khẩu dâm liên quan đến nó thì chắc mất mặt lắm.*
Trong lúc Cầm đang trầm tư suy nghĩ. Đâu biết rằng thằng Long nó đang không ngừng nhìn ngắm con bé say mê với những suy nghĩ trong đầu đen tối.
* Phải chi mình cua được Cầm thì sướng biết mấy. Xinh đẹp, body lại ngon cực phẩm. Ước gì chỉ một lần được làm tình với nhỏ chắc là mình sung sướng cả đời mất.*
– Bánh của hai đứa nè.
– Dạ cảm ơn cô.
Cả hai nhận bánh rồi về lại trại của mình.
Lúc này cũng đã 2h sáng tất cả mọi người đã vào trại của mình để ngủ. Chỉ có Khoa là trằn trọc khó ngủ nên ra ngoài băng ghế đá để ngồi lướt tik tok. Chợt từ phòng giáo viên là nơi ngủ của các giáo viên nữ ngủ lại, một hình bóng quen thuộc bước ra. Chính là cô Thủy. Cô đi loanh quanh sân để hít thở thì thấy Khoa đang ngồi liền tiến lại.
– Sao em chưa ngủ?
– Dạ tại em nằm đất ngủ không được. Còn cô?
– Cô cũng ngủ lạ không quen nên đi hít thở.
– Dạ!
Chợt không khí trở nên im lặng đến ngại ngùng. Thấy thế cô Thủy mới bắt chuyện.
– Cái bài dựng văn nghệ của em được khen lắm đó Khoa.
– Thiệt hả cô.
– Đúng rồi. Sáng mai sẽ công bố giải thưởng. Nhưng cô nghe thoáng qua là lớp mình giải nhì hay sao đó.
– Èo. Không được nhất ạ.
– Giải nhì cũng tuyệt vời rồi em. Tại lớp người ta đầu tư quá. Lớp mình cô hơi tệ nhỉ.
– Trời cô giúp đỡ lớp đủ thứ đầu tư đủ điều vậy còn gì?
– Ừm! Mà em dự định sẽ vào trường nào thế?
– Em cũng chưa biết nữa. Em mông lung quá.
– Ba mẹ em có hy vọng em vào ngành nào không.
– Dạ quản trị kinh doanh ạ.
– Cũng hay đó chứ.
– Dạ hì. À mà cô. Em hỏi cô này cô đừng chửi em nha.
– Sao em hỏi đi.
– Cô có người ấy chưa?
– Trời thằng nhỏ này. Cô chưa. Sao hỏi thế định làm mai cho cô à.
– Dạ không có hì hì.
– Thôi vào ngủ đi. Cô cũng vào đây.
– Dạ! Cô ngủ ngon.
– Em ngủ ngon.
Và thế là hội xuân cũng đã qua và học sinh bước vào nghỉ tết.
Và thời gian nghỉ tết cứ thế trôi hết. Học sinh bắt đầu trở lại trường. Các học sinh khác đều chán nản trong ngày quay lại. Chỉ có Khoa là hớn hở vì nôn được gặp cô Thủy.
– Ê ăn tết lớn không mậy. (Khoa đẩy vai Luân hỏi.)
Thế nhưng Luân mặt mày bí xị không trả lời. Thấy thế Khoa mới ngồi cạnh để hỏi thăm.
– Ê chuyện gì vậy mậy.
– Tao với Cầm chia tay rồi.
– Gì chứ? Sao lại chia tay?
– Tại tết này tao lỡ đi chơi với con nhỏ người yêu cũ nó biết nó làm lớn rồi chia tay.
– Thằng này tệ vậy. Sao lại dính líu đến người cũ chứ?
– Tại con nhỏ đó bảo nó ở nhà chán quá. Mà nó lại gần nhà nên tao chở nó đi chơi. Tưởng đâu không ai biết. Ai ngờ không biết sao con Cầm biết.
Thằng Khoa định nói thêm vài lời thì Cầm bước vào. Khoa đứng dậy định xuống chỗ mình ngồi thì Cầm giữ Khoa lại nói.
– Khoa ngồi đó đi. Cầm xuống dưới ngồi cho.
– Sao được. (Khoa nói.)
Thằng Luân bắt đầu sĩ diện nắm tay thằng Khoa kéo xuống.
– Mày ngồi đây đi. Xíu tao xin cô.
Khoa lúc này khó xử vô cùng khi phải đứng giữa. Nhưng thấy căng quá nên Khoa quyết định ngồi tạm rồi giải quyết sau.
Cầm xuống chỗ Khoa ngồi một lát sau thì Long cũng vô. Long vào chỗ ngồi nhưng kỳ lạ là nó không ngạc nhiên khi thấy Cầm ngồi đó. Dường như nó đã biết trước chuyện này vậy.
Thằng Khoa thấy Long vừa ngồi xuống liền quay xuống nhìn nó đá đá mắt về hai đứa Luân và Cầm. Thằng Long mặt nghiêm nghị gật gật đầu như trả lời là tao biết rồi. Thấy thế thằng Khoa quay lên.
Bắt đầu vào tiết học. Bốn đứa không còn rôm rả như mọi khi nữa mà im phăng phắc.
Lúc này Long đá đá vào chân Cầm và chỉ vào điện thoại kêu Cầm mở lên check tin nhắn.
– Mọi chuyện căng thẳng vậy. (Long nhắn.)
– Cứ như bình thường đi.
– Đừng để lộ ra tao là người mách mày chuyện đó nha.
– Ừm tao biết rồi.
– Xíu về hẹn nhau ở nhà tao nha. Tao có chuyện muốn nói.
– Thôi ngại ba mẹ mày lắm.
– Không sao. Nay ba mẹ tao không có nhà.
– Nhưng chuyện có quan trọng không? Sao không nhắn tin.
– Quan trọng.
– Vậy được rồi. Xíu về tao chạy qua.
Và thế là như đã hẹn chiều tối đó Cầm ghé qua nhà Long để nói chuyện. Cầm mặc đồ đơn giản thôi. Một cái quần đùi và áo phông.
Long ngồi ngóng đã lâu thấy Cầm tới nó liền ra đón vào.
– Vào nhà đi.
Cầm chạy xe vào trong chỗ kín vì sợ bị Luân có qua lại phát hiện.
– Sao? Mày có chuyện gì?
– Vào nhà đi tao nói.
Cả hai đi vào trong.
– Mày định giải quyết chuyện này thế nào?
– Sao mày còn hỏi. Tụi tao chia tay rồi là xong còn gì.
– Mày không luyến tiếc gì hả?
– Có chứ. Nhưng tha thứ để quay lại thì không.
– Tự nhiên nhìn hai đứa như thế tao áy náy quá.
– Có gì mà áy náy. Mày làm đúng mà.
– Thật sự là đúng không?
– Đúng. Với lại mày cứ bình thường với tụi nó đi đừng để bị nghi ngờ.
– Ê mà mày không sợ hả Cầm?
– Sợ gì chứ.
– À thì. Tao nói này có vô duyên. Nhưng mà tao biết mày với nó đã quan hệ rồi. Mày không muốn nó chịu trách nhiệm sao?
– Sao mày biết tao đã quan hệ với nó.
– Thì tụi tao là bạn thân mà. Nó kể cho tao với Khoa.
Lúc này hai má nhỏ Cầm đỏ ửng lên vì ngại và giận.
– Sao nó có thể kể vậy chứ. Rồi tụi mày nhìn tao nghĩ gì?
– Tao không nghĩ gì mày đâu. Mày yêu quá nên trao thôi.
– Nhưng tao muốn nó phải tôn trọng tao chứ. Quá đáng thật.
– Tao vẫn tôn trọng quá khứ của mày mà.
– Mày nói vậy là sao tao không hiểu. Với lại tao không muốn bên nhau chỉ vì trách nhiệm.
– Thế ngay lúc này mày có thấy cô đơn không?
– Có chứ. Nhưng chỉ đôi chút.
– Có tao bên mày mà yên tâm nhé.
Chợt nghe câu đó Cầm đứng hình. Dường như cô nàng nhận ra những lời đó không phải là một người bạn bình thường dành cho nhau.
– Tao không cần thương hại đâu. Mà mày kêu tao qua đây chỉ để nói vậy thôi sao?
– Tao muốn nói là. Từ lúc mày từ chối tao đến giờ. Tao vẫn luôn có cảm xúc đặc biệt với mày.
– Tao với mày không thể được đâu. Mày với Luân là bạn thân. Tao không muốn hai bây rạn nứt.
– Tao có thể bỏ tình bạn để theo đuổi tình yêu của mình.
– Nhưng mày phải hiểu là tao không có tình cảm với mày. Thôi tao đi về đây.
Nói xong Cầm đứng dậy và đi về không để ý đến Long.
Hôm sau đi học ngoài tránh né ánh mắt của Luân. Cầm còn lơ luôn cả Long khiến tình hình càng căng thẳng. Khiến thằng Khoa phải khó chịu mà lên tiếng.
– Tụi mày thôi cái trò này đi. Hai đứa bây không yêu được nữa thì làm bạn bình thường hoặc làm người xa lạ. Chứ cứ mặt nặng mày nhẹ hờn uất nhau thế. Còn thằng Long nữa tự nhiên mày cũng im ru theo tụi nó. Mày người ngoài mà sôi động lên.
Đột nhiên lời nói của Khoa như một tiếng sét thức tỉnh suy nghĩ cả ba. Thằng Long với Cầm thì đột nhiên chột dạ lo lắng. Còn thằng Luân thì bắt đầu nghi ngờ thằng Long có phải là gián điệp không. Vì kể từ ngày hai đứa chia tay Long cũng bắt đầu lạ lạ với Luân. Nhưng chỉ là suy nghĩ thằng Luân không dám đảm bảo.
Tối đó cả ba thằng hẹn nhau đi cà phê. Chợt thằng Luân hứng lên kể chuyện nó với con Cầm lần đầu làm tình cho Khoa với Long nghe. Thằng Khoa thì thích thú im lặng lắng nghe. Còn thằng Long tuy không thích nhưng vì sợ bị nghi ngờ nên cũng cố tỏ ra thích thú.
Thằng Luân bắt đầu kể.
– Tụi mày nhìn Cầm ngon đúng không? Bên ngoài ngon thế nào thì khi trần trụi còn ngon gấp ngàn lần. Cái lúc mà tao dụ được nó lên giường là lúc tao dẫn nó về nhà chơi. Bữa đó có ba mẹ tao ở nhà luôn. Hai đứa vào phòng khóa cửa lại. Tao lột quần ra bắt nó bú cu tao. Lúc đầu nó sợ sợ đồ ha, tới lúc mà nó ngậm được rồi nó mút không khác gì mấy con điếm mày ạ.
Vừa nói tới đây tự nhiên Long khó chịu lên tiếng.
– Mày nói chuyện kỳ quá mày ơi. Nó cũng là người yêu cũ mày mà.
Thằng Khoa cũng đồng ý.
– Ừ kể thì kể thôi đừng nhục mạ nó mày.
– Oke vậy tao kể tiếp (thằng Luân nhìn qua Long rồi kể tiếp.)
– Nó đâu phải bú không đâu, một tay nó sục cặc tao, một tay nó còn xoa xoa dái tao nữa. Má phê vãi lồn. Lúc đó tao nứng lắm rồi tao mới kêu nó nằm xuống. Tao lột trụi nó luôn, nhìn nó như con cá trên thớt đợi tao vậy. Đầu tiên tao hôn nó trước, tay tao hết bóp vú nó rồi đưa xuống lồn nó chà chà. Nó nứng ôm tao cứng ngắc mà đâu dám rên. Sợ ba má tao nghe. Rồi tao ngậm xuống vú nó bú, má vú bự ti cũng vừa vừa bú đã vãi. Cặc tao thì nằm đè lên chim nó chà chà nóng hổi.
Mà tới cái lúc đút vô mới khó nè.
Lúc này tay thằng Luân đặt lên đùi Long như muốn kêu thằng Long chú ý nghe cho rõ vậy.
– Lúc tao kê đầu cặc tới miệng lồn nó. Nhìn nó sợ nhắm mắt mà thương luôn. Tao nhẹ nhàng chà chà cặc lên khe lồn nó. Rồi tao mới bắt đầu ấn vô. Ấn mấy cái đầu nó bấu tao đỏ da luôn mày. Nó nói là đau xé da ấy. Mà tao thì nứng quá không muốn ngừng. Tao cứ cà nhấp cà nhấp một hồi sau mới phá trinh được. Long mày biết bên trong lồn Cầm thế nào không?
Đột nhiên Luân hỏi thẳng làm Long sượng chín mặt đáp.
– Sao mà tao biết, bồ mày mà.
Luân cười khoái chí nói.
– Bên trong lồn nó nóng cực mày ạ. Lồn nó khít siết chặt cặc tao. Bên trong nó cứ liên tục massage cặc tao sướng điên. Phải là mày chắc mày ra luôn haha.
Thằng Luân bắt đầu liên tục hướng về thằng Long để chọc tức.
– Mày hơi kỳ rồi đó. (Long khó chịu.)
– Thôi kệ đi để nó kể tiếp. Ê vậy lần đầu chịch mày có bắn vô trong không? (Khoa hỏi)
– Có chứ mậy mà là vô ý nên sợ gần chết tại rút không kịp. Lúc mà tao vô được nữa con cặc rồi đó. Tao nằm đè lên nó nắc nắc cái hông liên tục tại nó ngon quá địt mê đéo cưỡng được. Tao nắc nó tê lồn luôn. Do nhiệt quá nên kiềm không nổi cái lở phọt ra một ít. Thấy vậy tao bắn trong luôn. Làm nó phải uống thuốc tránh thai.
Nghe tới đây thằng Long chịu hết nổi vì tức nên viện cớ sợ bị la nên về trước. Thằng Luân cười nhếch môi như đã đạt được mục đích.
Thằng Long về nên là hai đứa nó cũng về luôn.
Thằng Long vừa lái xe vừa nghĩ lại câu chuyện thằng Luân kể mà tức đỏ cả mặt.