Phần 5
Hôm đó ăn trưa trễ vì tới nơi cũng gần 2h chiều, mẹ của T đã nấu đồ ăn đầy đủ đón T về, toàn món ngon dân dã, ăn no căng bụng. Mẹ của T có vẻ rất tự hào về em, kể đủ thứ chuyện, mình nghe mà biết thêm rất nhiều thông tin về em.
Thấy mẹ huyên thuyên T có vẻ cũng không thích lắm, ẻm nói…
“Anh vô nghỉ chút đi, chiều em dắt ra vườn chơi”
Mặc dù cũng không buồn ngủ lắm, cũng rang vào nằm chút cho em nó tâm sự với mẹ, liếc liếc thấy em nó đang lấy tiền đưa cho mẹ, không biết đưa bao nhiêu. Nãy giờ không thấy ba em nó, (ở dưới này hay gọi là cha) thôi kệ, nghỉ chút đã, xem chiều có gì hay ho đây.
Nằm lơ ngơ nửa ngủ nửa mê một chút, mơ mơ tỉnh tỉnh, vừa nằm vừa nghĩ đến em, đến Q, và cả đến chị, thiếp đi một chút, bỗng nghe tiếng chó sủa ngoài sân, ah, ông xe ôm chở ba em nó về, hình như đi khám bệnh gì đó, mình cũng nhỏm dậy, đi ra chào bác. Nhưng nhìn ba em nó có vẻ hơi lờ đờ, cũng không để ý mình lắm, thôi để chút hỏi thăm em nó xem sao.
Thấy mẹ và em T dìu ba đi vào phòng, xong em nó chạy ra nhìn mình nói…
“Anh đi ra vườn chơi với em không”
Nhìn em nó thật lạ, mặc cái áo ở nhà với cái quần mỏng, kiểu mấy cô miền tây hay mặc, trông hơi quê quê, hoàn toàn khác với vẻ đài các kiêu sa khi gặp em ở Phú Quốc dạo nào. Trông em có vẻ vui vẻ lắm, như một cô sinh viên đúng nghĩa khi về quê, đâu biết là em ở TP bươn chải ghê luôn.
Em dắt mình đi men dọc theo bờ sông, đi một đoạn quẹo vào con đường nhỏ, có con lạch nhỏ dẫn nước sông vào tưới, đi qua mấy khu vườn là tới khu vườn nhà em…
Oh cũng không hề nhỏ à nhe, nhà em có 3 công đất vườn, khá rộng, trông đủ loại trái cây luôn, cứ thích là bứt xuống ăn, nào là mía, cam, quýt, xoài… giữa khu vườn là con lạch nhỏ dẫn nước tưới, có thể ngồi lên đó chơi, giữa khu vườn là cái chòi nhỏ để đựng đồ nghề làm vườn.
Vừa đi tiếng lá xào xạc, tiếng chim kêu thật là vui tai…
T nói…
“Anh thấy vườn nhà em đẹp không, mỗi lần stress gì về đây ra vườn đi dạo là em thấy thoải mái liền à”
Mình thấy đây là cơ hội không thể tốt hơn để thân hơn với em. Mình hỏi…
“Lúc nãy anh thấy ba em có vẻ mệt, chắc bác bị bệnh gì nặng à em”
Nhìn mắt em có vẻ buồn, hơi khựng lại, em ngồi xuống bên gốc dừa có vẻ đăm chiêu…
Mình nói thêm…
“Em không tiện nói thì không sao, anh xin lỗi”
“Ah, thôi, anh đã tới đây em nói cũng chẳng sao, dù sao anh biết em làm gì mà, đúng không”
Ẻm cười, có vẻ hơi chua chát…
Để nói thêm, T có lẽ là cô bé tự tin nhất mình từng biết, các bác đừng nghĩ em tự ti với mình vì làm PGA, em thừa biết là mình biết về em, nhưng em cũng đầy tự tin với mình vì mình nghĩ em làm cô gái thông minh, học giỏi, và rất biết mình đang làm gì và sẽ làm gì, em chẳng có vẻ gì là e ngại hay xấu hổ mỗi khi mình lỡ nhắc về chuyện em đi tour, lâu lâu em còn kể mình nghe sơ sơ về chuyện đó nữa kia.
Quay lại về chuyện nhà T, cả 3 công đất nhưng không có ai làm, vì ba T bị bệnh mấy năm nay, một loại bệnh gì đó liên quan đến thần kinh, phải uống thuốc rất nhiều, nếu không thì sẽ phát bệnh, nên hàng tháng phải tốn 5, 6 triệu tiền thuốc, vì thuốc rất mắc. Đất nhà không có đàn ông chăm thì phải thuê người chăm, nên lợi nhuận hàng năm cũng không bao nhiêu, chưa đủ hàng tháng lo cho ba của T.
Đó cũng là lý do mà em học giỏi, thông minh nhưng phải chấp nhận đi làm PGA để lo cho 2 đứa em và 1 phần lo thuốc cho ba. Em kể một cách cũng khá tự nhiên, như đó là một con đường, một công việc ẻm phải làm vậy.
Mình thấy thấy thương em hơn, và có vẻ gần gũi với em hơn khi nghe kể, bất chợt mình khoác tay qua vai em nó kéo em nó về phía mình.
T có vẻ giật mình nhìn mình cười…
“Đừng thế, em kể vậy thôi chứ không cần anh thương hại em đâu”
Mình chống chế…
“Không, tại cảnh đẹp quá, làm anh lại nhớ đến hồi sáng”
Mình trả treo lại để tạm lơ đi chuyện vừa rồi.
T đứng lên, nhìn xung quanh một lúc, đi tới đi lui nhìn tới nhìn lui rồi quay lại nói mình. Hôm nay không có ai làm vườn rồi, vào đây với em.
T dắt mình vào căn chòi chứa đồ, căn chòi nhỏ xíu, vừa đi ẻm vừa cởi cái áo mỏng ra không ngoái lại mình và móc lên tán cây. Oh, từ nãy giờ mình không để ý, em mặc một cái áo lót đẹp ghê, tôn dáng ngực cực kỳ, ngực em không to lắm nhưng lúc này nhìn hấp dẫn lạ kỳ nhất là khi nhìn từ phía sau, làn da trắng muốt (cả T và Q da đều cực trắng), rồi em lại cởi quần mỏng ra, bên dưới là cái quần lót mỏng kiểu xì tin mỏng, trông cực vui mắt, lúc này em chẳng khác gì cô gái đang khiêu khích người yêu cả.
Xung quanh vẫn vắng lặng, chắc em nó cũng thừa biết nên mới dạn như vậy. Mình bước theo, tới gần căn chòi, T không bước vào, kéo mình tới, hôn nhẹ lên môi mình, rồi đẩy mình dựa vào gốc cây dừa bên cạnh cái chòi, ẻm lại lặp lại quy trình hồi sáng, kéo quần mình xuống lôi thằng bé ra mà hành hạ, một sự chủ động không thể từ chối. Nhưng giờ là buổi chiều, còn đầy thời gian, mình bắt đầu khám phá bộ ngực quen thuộc của em, giờ ẻm không phản đối gì hết, cứ tập trung chăm sóc thằng ku em, mặc cho mình làm gì thì làm, mình cuối cùng cũng cởi xong cái móc áo ngực của em, em vẫn vừa đứng vừa mút thằng bé, mình thì 2 tay 2 bưởi vừa nắn vừa bóp, một tay mò xuống bên dưới, lùa vào dưới quần em và xoa nhẹ, ẻm bắt đầu rên rỉ, rên rỉ. Được một lúc, mình kéo T lên, tình hôn vào môi em, nhưng ẻm lại chỉ hun nhẹ rồi né ra, mình đẩy em và dựa vào gốc dừa, chuyển xuống hôn lên cặp ngực đã bung hết ra rồi. Tay thì mò xuống bên dưới kéo cái quần em ra.
Giờ T đã khỏa thân hoàn toàn lưng dựa gốc dừa, bất chợt, mình lùi ra xa để nhìn em nó rõ hơn, ẻm giật mình, nhưng mình nói liền…
“Anh muốn ngắm em một chút, cảnh tượng đẹp quá” vừa nói mình lại quay lại công việc ngay tấn công ngay vào cặp vú của em.
Mút thêm một chút, quay người em lại, chổng mông ra, cúi mình xuống, tấn công vào bím của T, ngạc nhiên chưa!
Bình thường T không bao giờ cho mình hun bím, và hôn môi, chỉ cho hôm phớt và dùng tay xao bím thôi. Hôm nay phê quá hay tức cảnh sinh tình hay sao mà cho mình hôn bím luôn, mình được nước làm tới, thi triển hết các chiêu, ẻm thì ôm cây dừa rên rỉ, cảnh tượng thật là như một bộ phim con heo miền sông nước. T trần truồng hoàn toàn, mình thì còn áo, quần thì tuột xuống đất, thằng bé thì lòng thòng cứng ngắc.
T rên ngày càng lớn…
“Cho vào đi anh, em chịu hết nổi rồi, em sướng quá.”
Nhưng mình quên mất, quên mang bao rồi, mọi khi đi ks với em đều chuẩn bị đầy đủ Durex…
“Anh quên mang bao rồi”
Em có vẻ không quan tâm…
“Cho vào đi anh, cho vào đi, kệ đi, đừng bắn vào trong là được”
Được lời như cởi cái quần, bỏ qua việc hun bím em, mình đứng lên, thằng bé đợi nãy giờ sắp được sung sướng, cầm thằng cu đang cứng ngắc lên, xoa xoa nhẹ lên bím em, nó đang ướt nhẹp, mình lựa thế, đâm nhè nhẹ vào rồi bất chợt đẩy lút cán cái ót. Ẻm rên lên một tiếng như ai đó cắn, làm mình giật cả mình phải vội lấy tay bịt miệng em lại và nhìn xung quanh, có vẻ vẫn không có ai. Mình lại giảm tốc, và nhấp từ từ, T rên ư ử ư ử. Không thể ngờ được một cô gái hot girl một trường hot của TP, một cô gái mà khi nhìn trên facebook mình chỉ dám mơ chứ đừng nói là có bồ như vậy, giờ đang chổng mông ôm gốc dừa, hoàn toàn khỏa thân, cho mình đẩy cục thịt cứng nóng vào trong. Vừa ngắm cảnh vật xung quang, vừa nhìn coi có ai không, vừa liên tục đẩy vào chậm chậm, lâu lâu lại đẩy mạnh một cái khiến em la oai oái. Cứ một tư thế như thế, không cho em ôm gốc dừa nữa, mình cầm tay em, vừa đẩy vừa dập kéo em ra hướng mương nước, ẻm có vẻ giật mình nhưng cũng làm theo, vừa đi vừa rên, từng bước từng bước, ra tưới cái mương cách đó có mấy chục mét, mà tốn cả mấy chục cú dập. Ra tới mương nước em có vẻ chịu hết nổi, rên la rất to mình cũng biết nên càng dập mạnh, vừa đụng mép mương nước, gần ngay cái xuồng nhỏ, thắng bé có vẻ chịu hết nổi, mình cố gắng hết sức dập liên tục, tiếng bành bạch vang lên càng ngày càng to, mông em đỏ hết sau nhưng cú dập của mình…
Á a a a, “Em ơi, quay lại”
T hiểu ý, quay mặt lại, miệng mở ra, thằng bé vừa được rút ra nhắm thẳng về phía mặt em, từng đợt tinh nóng ấm bắn thẳng vào cái miệng xinh xắn đang mở rộng chờ đợi, một vài giọt tinh bắn cả ra ngoài nhưng hầu như vào trong miệng em, cảnh tượng không khác gì trong phim JAV, vì em đang mở miệng nên không cần nuốt liền, cảnh cái miệng sau 5, 6 đợt bắn của thằng ku chứa đầy tinh trùng trắng đục, chỉ khi đợi đến khi không còn chỗ chứa, T mới ngậm miệng lại nuốt cái ực. Trời ơi, các bác có bồ, bạn gái, vợ, cảnh tượng mà các bác thấy thỏa mãn nhất chắc chắn là vợ, người yêu, bồ nuốt hết tinh của mình, nó vô cùng sướng luôn.
Nhìn cảnh T nuốt hết của mình và đây mới chỉ là lần thứ 2 T nuốt của mình, mà chỉ trong 1 ngày, tự nhiên sao thấy em nó xinh và dễ thương thế không biết. Trên thằng bé vẫn còn sót lại ít tinh trùng, ẻm nhìn thấy ngậm vào, liếm sạch trơn, còn nhìn mình cười nữa…
“Hôm nay trả hết nợ nần rồi nha”
“Đừng có đòi nữa đó”
Nhìn ẻm cười tinh nghịch như một cô gái mới yêu thương gì đâu.
Vừa xong, T chẳng có vẻ gì là mắc cỡ khi nhìn xung quanh, lại từ từ như lúc nãy, đi gom đồ, mặc từng cái vào, chầm chậm, kiểu như chẳng quan tâm đến xung quanh, suýt làm thằng bé lên lại lần nữa vì thị dâm.
Đang nhìn nhìn ẻm thay đồ…
T nói…
“Nhìn gì ghê thế, chưa đủ sướng à”
Thôi, đi hái xoài với em, em hái một mớ xoài mai mang lên cho tụi bạn em.
Mình cun cút đi theo ẻm, lại quay lại một cô thôn nữ quê mùa đi hái xoài.
… Bạn đang đọc truyện Ngã ba đường tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/12/truyen-sex-nga-ba-duong.html
Mò mò tay qua rờ T, ẻm đánh cho cái bụp, quay qua trừng mắt nhìn:
“Em trả nợ hết rồi, mẹ thấy bây giờ”
Hai đứa đang nằm cùng một giường trong nhà, trời tối rồi, cả nhà đã ngủ hết, mẹ em cũng không ngại 2 đứa ngủ chung giường vì tưởng mình là bạn trai của T, với lại mấy cái giường cũng gần nhau, muốn liều cũng khó…
Chưa kể, dưới này muỗi kinh khủng, không nằm trong mùng là muỗi nó khiêng đi mất luôn. Trằn trọc 1 chút nhưng cũng ngủ được vì hồi chiều đã được thỏa mãn rồi.
… Bạn đang đọc truyện Ngã ba đường tại nguồn: https://tuoinung.com/2021/12/truyen-sex-nga-ba-duong.html
Giật mình tỉnh dậy, bé T gọi…
“Anh T dậy đi, chở em lên Tp sớm”
Mình ngạc nhiên…
“Ủa, em nói chiều mới về mà”
“Em có việc gấp, chiều nay em phải bay rồi, lẹ đi”
“Mới có 7h sáng, chưa ăn sáng gì luôn”
“Lẹ đi, ra chào mẹ, ăn sáng trên đường đi luôn, nhanh lên, em có khách hàng quan trọng”
Mình nghĩ thầm…
“Quan trọng cái con khỉ, toàn mấy đại gia chim bé”
Bố khỉ, mới chiều qua còn tình cảm dạt dào, haizzz…
Vội vô nhà lấy đồ, bỏ lên xe, chào ba mẹ T, 2 đứa chạy về lại TP…
Trên đường đi ghé ăn hủ tíu một chút rồi đi luôn, có vẻ T rất gấp và có lẽ đúng là kh quan trọng, trên đường đi ẻm cũng không nói gì nhiều nhưng ngồi sau vẫn ôm mình cứng ngắc… Lâu lâu còn hối chạy nhanh hơn.
Mãi sau này dụ ẻm kể trong lúc ở ks mới biết đó là khách hàng ruột của em, thường mỗi lần đi tour với đại gia đó, em thường được gấp đôi số tiền bình thường. Mình cũng hiểu tâm lý các đại gia, thực ra tới tầm đó, mấy em nhìn bề ngoài sexy quá, phồn thực quá, nổi quá nhiều khi lại không thích, họ thích mấy em thông minh, hot nhưng thông minh và ít trang điểm quá nhiều, biết mình biết ta, và nhất là có giáo dục tốt. Tay đại gia đó rất ấn tượng với thành tích học và kiến thức của T nên rất thích nói chuyện với ẻm. Ngược lại T cũng học được rất nhiều kiến thức từ đối tác nên ẻm rất trân trọng mối quan hệ này. Lão kia cũng đúng là kiểu thương hoa tiếc ngọc nên đối xử rất tốt với em, không phải chơi kiểu bỏ tiền ra chơi cho sướng… ẻm còn nói, sau này em nghỉ việc này chắc chú ấy buồn lắm.
Mình tưởng mình nghe nhầm, hii, mà thiệt, có vẻ lão kia có cuộc sống gia đình không hạnh phúc lắm nhưng bề ngoài vẫn là một người đáng kính trọng trong xã hội, vì làm trong mảng giáo dục. Nên không muốn ly dị hay có gì ảnh hưởng đến hình ảnh gia đình. Nên T giống như một mối quan hệ an toàn và có cảm hứng với lão.
Cuối cùng cũng chở T về tới nhà lúc 11h trưa, ẻm đuổi mình về rồi chạy vội vô nhà tắm rửa chuẩn bị đồ để chiều bay ra Đà Nẵng.
Đúng là cuộc đời, đại gia vẫn sướng hơn chưa được tiểu gia, thôi, ta về ta tắm ao ta, em Q vẫn còn đó, còn mục tiêu để chinh phục.
Vừa về tới nhà là em Q đã chạy ra thông báo tin vui, ẻm được nhận rồi, mà thứ 3 đầu tuần phải vô công ty làm luôn vì họ cần gấp, đúng ra là thứ 2 mà họ cho thêm 1 ngày để ổn định chỗ ở. Bà mẹ nó, giờ sao…
Q nói: “Hôm trước anh hứa thuê nhà cho em mà, giờ chở em đi đi”
Bà mẹ nó, vừa đi miền tây về, giờ bắt lên Bình Dương. Mà chưa chuẩn bị gì nữa chứ…
Mình vừa định nạt nó sao không báo sớm hơn cho mình, nhưng thằng em bên dưới nó cản lại.
Mình ghim lại nhẹ nhàng…
“Em đi nấu cơm đi, anh đói quá, anh lên phòng tìm một số địa chỉ cho thuê phòng ở Bình Dương rồi chiều mình lên tìm phòng cho em”
Vừa tức vừa mệt, vừa vô phòng nằm xuống nghỉ chút, nghĩ kế sau đó lên mạng tìm một vài địa chỉ trên Bình Dương gần chỗ làm của em nó để có chỗ tới xem khi lên đó.
Bữa cơm trưa không ngon lắm vì người hơi mệt mệt, thêm mẹ nuôi cũng hơi bất ngờ vì con gái lại xa nhà một thời gian (mặc dù cuối tuần cũng về nhà), cũng lo lắng hỏi han tùm lum, nhờ mình lo cho em nó này nọ. Mẹ mà biết mình cũng có âm mưu chứ cũng chẳng tốt lành gì chắc mẹ lên máu quá.
1h chiều, vừa ăn xong là Q hối đi luôn…
Mình nghĩ thầm…
“Lúc chưa đi làm thì lười, giờ có việc rồi bày đặt hối”
Mà cũng có thể ẻm lười đi xin việc thì đúng hơn, mặc dù vẫn muốn có việc làm để xúng xính điệu đà đi làm.
Lên tới Bình Dương cũng hơn 2h chiều, haizz, mệt vãi cứt, nhưng cũng phải bắt đầu chiến dịch tìm nhà thôi.
Bác nào tìm nhà cho thuê là biết rồi, chín người mười ý, chín nhà mười giá, chất lượng cũng tè le, rồi hàng xóm rồi khu dân cư có tốt không. Mie nó còn hơn mình đi thuê nhà, đi coi hơn chục chỗ cho thuê, cuối cùng cũng tìm được một chỗ ổn ổn mà giá thì hơi cao.
Căn nhà nguyên căn nhỏ, nằm riêng biệt trong 1 khu rất nhiều nhà cho thuê, ông chủ có 1 khu đất lớn với cây cổ thụ to nằm giữa, xung quanh ông xây đủ kiểu nhà cho chủ yếu người đi làm hoặc sinh viên tương đối có tiền thuê. Vừa cả căn nhà lớn có nhiều phòng, rồi căn nhà 2 tầng cho thuê từng tầng, sau đó là những căn nhỏ nhỏ cấp 4, chỉ có diện tích nhỏ, nhưng riêng biệt, có cái gác lửng để ngủ, xe để bên dưới vào ban đêm, bên dưới còn có toilet, nhà bếp đủ cả…
Giá cả cũng hơi mắc nếu sống lâu dài nhưng ở có mấy tháng thì mình thấy cũng chấp nhận được, Nói chung tốn tới gần ½ tháng lương của em nó cho việc thuê nhà hàng tháng, thôi kệ, khi nào về lại TP là hết tốn tiền thuê rồi, Với lại cũng ráng dụ em nó ở riêng 1 mình khỏi chung chạ với ai để có gì lỡ mình lên chơi hoặc có kèo ở lại cũng dễ hơn.
Vừa đặt cọc xong, lại chở em nó ra chợ gần đó mua một số đồ lặt vặt trước để sử dụng. Còn mền gối chăn màn gì thì chắc mai nghỉ làm 1 hôm để chở từ nhà lên.
Tối hôm đó đến 9h tối mới có mặt ở nhà, sau khi xong việc, mình chẳng thiết tắm rửa gì, hoặc bật camera coi Q tắm, vô phòng nằm lăn ra ngủ luôn.
Hôm sau gọi điện xin sếp nghỉ bệnh, lại tiếp tục đi mấy vòng Bình Dương – SG chỉ để chở đồ đạc cho em nó ổn định. Đến đâu 5h chiều mới xong việc. Thấy cũng khá ổn rồi mình để ẻm ở lại đi về chuẩn bị hôm sau đi làm.
Con bé này nó cũng gà, lúc qua Nhật chắc ít ra ngoài, giờ bị mình bỏ lại 1 mình ở đây mắt rươm rướm. Mình cũng an ủi…
“Mai em đi làm rồi, làm mấy ngày là quen liền thôi, không sao đâu, cuối tuần anh lên đón về với mẹ, lo gì, có mấy ngày đó mà”
Mình mệt quá, kệ nó, đi về luôn…
Tối đó cũng nhớ cảnh em nó đi tắm quá mà giờ hết được xem rồi cũng gọi điện nhắn tin thử, thấy có vẻ cũng ổn, vì khu đó đông người mà, sinh viên, người đi làm đủ lứa tuổi cả, có cả con nít nên chắc cũng không vấn đề gì trong việc làm quen.
Cả tuần đó mình lo làm việc nên cũng chẳng để ý, cuối tuần lại bận đi công tác nên chỉ em nó bắt xe bus về SG, rồi đầu tuần lại đi lên Bình Dương…
Mãi đến thứ 4 đầu tuần thứ 2 mình mới đi công tác về. Đang ở công ty thì thấy điện thoại em nó, bấm tắt vì đang họp, ẻm gọi lại chắc cả 4, 5 lần, mình phải chạy ra nghe vì sợ có chuyện gì…
“Anh T ơi, em sợ quá”
“Chuyện gì, nói anh nghe”
“Ở đây có mấy anh cứ tối tối đòi qua rủ em đi chơi, đi cà phê không à, mà em có quen gì đâu mà mẩy ổng cứ xáp xáp vô, người thì rủ cà phê, người thì đem quà ở quê lên cho em, nói là làm quen, em ngại và sợ quá, giờ sao đây anh”
Mình nghĩ thầm…
“Tụi nó không tán tỉnh trêu ghẹo mới là lạ đó, con gái tướng tá ngon lành mặt xinh lại ở 1 mình như thế hỏi sao, không tán lẹ thằng khác nó tán mất thì sao”
Mình thấy cũng có lỗi khi bỏ em nó cả hơn tuần…
“Anh xin lỗi, cả tuần này anh đi công tác nên không lên đó với em được” anh có cách rồi…
Để tối thứ 6 này khi anh làm việc xong anh chạy lên em.
Q làm việc cả tuần nhưng có sáng thứ 7 nữa, nên thường muốn đón em về thì sáng thứ 7 lên Bình Dương, trưa đón ẻm về và chiều chủ nhật chở lên Bình Dương lại.
Chiều thứ 6 tuần đó, vừa làm việc xong không về nhà, chạy thẳng lên Bình Dương, lên tới nơi thì cũng gần 7h tối, thực ra mai lên cũng được, nhưng cũng hơi lo cho em nó nên chạy lên luôn coi sao. Lên tới nơi thì Q đã đi làm về, thấy đang đứng chơi với mấy đứa con gái trong khu trọ, thấy nói chuyện cũng rôm ra, vừa thấy mình Q đã la lên…
“Anh T”
Làm mình cũng giật cả mình, vô phòng em nó thấy cũng khá gọn gàng, vì mình đã báo trước nên em đã nấu cơm sẵn, 2 anh em dọn cơm ra ăn.
Vừa ăn mình vừa hỏi thăm em nó công việc ok không…
Em nó nói công việc vui, ok, học hỏi được nhiều, chỉ có 1 vấn đề là ẻm bị mấy thằng trong xóm trọ này tán hoài thôi, ẻm không thích.
Mình đùa…
“Em nhìn xinh xắn thế, bị tán là đúng rồi, có gì mà lo lắng”
Ẻm la lên…
“Em không thích, chưa thích ai hết, anh đừng nói lung tung”
Mình cười…
“Anh đùa thôi, giờ em muốn không bị chọc nữa không, anh có cách nè”
Mấy thằng đó chỉ hết chọc khi mà biết em là hoa đã có chủ rồi thôi, chắc tụi nó tưởng em chưa có bạn trai đó.
Q nói…
“Em có nói em có bạn trai rồi mà, tụi nó vẫn không tha”
Mình nói…
“Em nói vậy tụi nó đâu tin, phải thực tế tụi nó mới tin”
“Bạn trai đâu ra mà thực tế anh”
Mình cười…
“Để anh giúp em, nếu em chỉ nói vậy tụi nó không tin đâu, phải có bạn trai ở chung với em kìa”
Nếu em không ngại, lâu lâu anh sẽ ở lại qua đêm, tiện nhất là tối thứ 6, để thứ 7 anh chở em về nhà luôn, khi ở lại tụi nó chắc chắn nghĩ anh là bạn trai của em rồi nên sẽ không dám manh động nữa.
Q ậm ừ…
“Ừ, kế hoạch cũng hay đó, anh cứ ở đây đi, có sao đâu, giống ở nhà thôi mà, em ngủ ở trên gác, anh ngủ dưới này, không sao đâu. Cũng đỡ mất công anh lên xuống”
Bà mẹ nó chứ không sao, hee, mình nghĩ thầm. Và nói…
“Nhưng em không được nói cho mẹ biết đó nhe, mẹ sẽ nghĩ này nọ đó”
Tối đó ăn uống xong, dắt em đi dạo cà phê gần đó và dắt xe vào phòng em ngủ lại luôn, mấy thằng trong xóm trọ cứ nhìn nhìn. Mình biết tụi nó cay lắm. Heeee.
Hôm đó không mang theo đồ thay người khó chịu vãi đái, căn phòng thì nhỏ xíu, với cái gác lửng. Tối thì chưa có tivi coi, laptop thì không mang theo, chán vãi cả đái, Q ăn uống xong, đi chơi về xong, vào tắm rửa thay đồ đi ngủ. Ẻm vẫn vô tư như ở nhà, chẳng đề phòng gì thằng anh đang hau háu bên ngoài…
Bên trong phòng em đang xối nước mà ở ngoài, cách có cánh cửa cả thằng lớn lẫn thằng bé không thể nào yên ổn nổi.
Q vẫn chẳng có gì là e ngại cả, tắm xong mặc bộ đồ bộ ở nhà, cặp ngực không Bra tưng tưng trước mặt, haizzz, em ơi là em, cứ vậy anh chịu sao được.
Chẳng có gì giải trí, cũng chẳng biết làm gì, bình thường ở nhà mình cũng ít chơi bời nói chuyện với em nó, giờ thì cũng chẳng biết hỏi gì, chỉ hỏi thăm quanh quanh công việc rồi cả 2 anh em đi ngủ. Haizz, bình thường 1,2h sáng mới ngủ, mà ở đây chẳng có gì giải trí mà phải nằm cái giường xếp ở dưới ngủ, nằm trằn trọc cả đêm.
Tuần sau mà lên đây chắc chuẩn bị laptop đầy đủ chứ kiểu này chắc chết.
Nhưng thôi, coi như có lý do ở lại rồi, cứ từ từ xử tiếp vậy.
Nhưng điều mình không thể ngờ là quá trình để Q có cảm xúc với mình nó lâu đến như vậy, ẻm quá vô tư coi mình như một người anh trai, nên chung chạ cả mấy tuần, mọi chuyện vẫn y như cũ, bà mịe, chẳng có gì thay đổi. Nhiều hôm ở lại, rủ em nó xem phim, mình cố tình chọn 1 phim hơi tình cảm, có 1 số cảnh nóng nóng, thấy ẻm có vẻ phê phê, có đoạn trong phim, cặp nam nữ làm tình khá là lộ liễu thấy Q chạy ngay vào phòng tắm, nói là em nóng quá đi tắm, mình quay qua nhìn vào cái ghế Q vừa ngồi, thấy ướt nhẹp. Nhưng ẻm tắm xong, đi ra lại như chưa có chuyện gì, đòi ngồi xem tiếp, haizzz, hack não quá.
Cho đến khi, một chuyện bất ngờ chẳng ai muốn nhưng tình cờ lại là cơ hội cho mình, Một tình huống oái oăm không thể ngờ được.