Phần 8
Một đêm mưa, lại mưa mùa hè, hầu như những sự kiện lớn của Nga đều diễn ra vào thời điểm này. Lúc đó Nga học lớp 6.
Tối ấy đi ngủ, tự nhiên Nga muốn hôn ba nhiều hơn bình thường. Mọi khi Nga chỉ mút môi ông vài cái là lăn ra ngủ, hôm nay Nga ngậm mãi không thôi. Nga còn vân vê ngực ông Hải. Ông khá bối rối, ông cảm nhận được con bé đang lớn dần từng ngày. Da thịt nơ tơ của nó áp sát ông đang nóng lên. Ông phải cố kiềm chế những thứ không mong muốn.
Ông tự hứa không yêu ai nữa khi mẹ Nga mất đi, ông đã thực hiện được. Với dáng phong trần mà thư sinh, thêm vào đó là tính mạnh mẽ, chịu khó và căn biệt thự khủng, ông Hải không thiếu người trẻ đẹp theo đuổi, cả trong giới giang hồ. Ông nhẹ nhàng từ chối tất cả. Ông thấy ông yêu mẹ Nga đủ nhiều để không đến với ai nữa.
Nhưng ông thấy ông đang yêu một người nhiều thêm từng ngày, và ông sợ nó lớn hơn tình yêu dành cho người vợ quá cố. Đó là Nga.
Dù Nga còn bé, nhưng nét ngây thơ và tính tình, khí chất rất giống mẹ. Dù Nga là con lai, giống thằng tây nào đó nhiều hơn, nhưng dáng đi và khóe môi rộng rất giống mẹ. Ông gắn bó với con bé từ khi nó lọt lòng, ông yêu nó hơn mọi thứ.
– Con không để ba ngủ à?
Ông đẩy miệng Nga ra và lên tiếng.
– Không, tự nhiên con muốn hôn ba mãi.
– Không được đâu, như vậy là hư đấy. Giờ thì con còn nhỏ, lớn lên con phải lấy chồng nữa đấy.
– Không, con không biết, con không lấy chồng đâu, con chỉ ở với ba thôi, con yêu ba thôi.
Nga lại lấp môi lên ông, ông không đáp lại nhưng hờ hững môi cho con bé mút. Tay ông nhẹ nhàng xoa lên tấm lưng thon nhỏ của nó, rồi nó chìm dần vào giấc ngủ.
…
– Ba, cứu con, huhu.
Nga la thất thanh làm ông Hải giật mình, ông dụi mắt ngồi dậy.
Trước mắt ông là cảnh tượng mà ông không hề ngờ tới. Nga ngồi dạng 2 chân, con bé mặc quần đùi, áo 2 dây mà mồ hôi nhễ nhại. Một vùng nệm giữa mông nó là màu đỏ, một ít loang lên đùi.
Ông nhẹ nhàng ôm Nga vào lòng, dỗ cho con bé bớt khóc, rồi giải thích cho nó hiểu đơn giản và ngắn gọn nhất. Sau đó ông bế Nga vào nhà vệ sinh, tự tay rửa ráy, thay áo quần cho con gái. Rồi ông bế Nga ra giường, dùng một chiếc khăn tắm to quấn dưới mông, bảo Nga ngồi yên, mặc áo cho nó và chạy ra cửa.
Tự ông đi mua gói băng vệ sinh đầu đời cho con gái. Dù không rõ loại nào, ông cũng hiểu là nó có tác dụng.
Vụng về chỉ dạy con gái cách sử dụng, ông tự dằn vặt mình vì quá yêu thương con mà quên dạy con những kiến thức đầu đời.
Sau khi động viên cho Nga yên tâm, bưng đồ ăn sáng lên tận giường. Ông dặn cin bé ở nhà, cẩn thận khóa cửa và đánh xe đi.
Gần trưa ông về, chở theo một người phụ nữ trạc tuổi mẹ Nga nếu còn sống. Người này Nga biết, là dì Tươi ở dưới quê, cách nhà Nga khoảng 20km. Dì tươi là em họ của mẹ Nga, dì có một đời chồng nhưng đã ly dị vì không có con mà không biết lý do. Vì muốn con gái được dạy đầy đủ kiến thức sinh lý phụ nữ, ông Hải cất công về thuyết phục dì lên ở giúp việc cho gia đình ông, với lời hứa trả lương gấp đôi thu nhập ở quê. Dù không muốn nhưng thương bé Nga mồ côi mẹ và nể tình ông Hải sống tốt nên dì Tươi giúp.
Dọc đường, ông đã nói qua những gì muốn Tươi giúp, và cả việc nhà. Nói với Nga là vì sắp tới ông đi vắng nhiều cần dì Tươi giúp, Nga không hề biết lý do ẩn sau đó.
Kể từ tối đó, Nga ngủ với dì tươi. Dù quen hơi ba rồi, không hề muốn, nhưng Nga vốn rất ngoan và nghe lời ba nên cô bé không phản đối.
Sau vài tuần đầu bỡ ngỡ, Nga và dì Tươi thân thiết hơn, nói chuyện nhiều hơn. Dì Tươi dạy Nga đủ thứ từ sinh lý con gái, tới cách vệ sinh, rồi cả tình dục. Ngoài ra còn dạy Nga nấu ăn, làm việc nhà.
Ở trong nhà với một người cha hiền từ yêu thương hết mực, một người dì ân cần chỉ bảo đủ thứ, Nga càng ngày càng đảm đang.
Hè năm Nga hết lớp 9, mẹ dì Tươi ở quê sức khỏe yếu, dì tạm biệt cha con Nga về quê, không giúp việc nữa. Nga cũng trưởng thành hơn, Nga nói ông Hải đừng thuê người làm nữa, việc nhà chỉ 2 cha con, Nga làm được hết.
Đêm đầu tiên khi dì Tươi không còn ở nhà, Nga ôm gối qua phòng ông Hải. Tần ngần nhìn con gái ở cửa, ông đành vẫy tay gọi vào. Nga dụi đầu vào ngực ông, nằm hít hơi ông mà không nói gì, ông cũng im lặng.
Trong thời gian dì Tươi phụ việc, cũng có khi dì về nhà, nhưng Nga chưa bao giờ xin qua ngủ. Giờ thì khác, dì về hẳn rồi. Căn nhà rộng thênh thang chỉ còn hai cha con. Cảm giác tuổi thơ lại ùa về, nhưng về trong tâm hồn thiếu nữ.
– Ba, ba cho con ngủ lại với ba được không?
– Không được, con gái lớn rồi, phải ngủ riêng chứ.
– Không, con muốn ngủ với ba thôi, con sợ ngủ một mình. Không thì ba lêu dì lên lại đi.
– Con đừng hư vậy chứ. Dì phải về chăm bà. Con lớn rồi, ngủ với ba không tiện, người ta cười cho.
– Ai cười kệ họ, mà họ biết đâu mà cười. Con gái của ba chứ ai mà sợ. Hic.
– Thôi… được, nhưng chỉ hôm nay thôi nhé. Mai con phải tập ngủ riêng. Rồi… sẽ có khi ba cho con ngủ cùng, nhưng không phải bây giờ.
Không hiểu sao Hải lại thốt ra câu đó, dường như ông cũng đoán được điều gì phải đến, nhưng ông không muốn nó diễn ra sớm. Ông muốn con bé đủ trưởng thành để thay đổi cuộc sống của người phụ nữ.
– Là sao, con không hiểu?
Nga vẫn chưa hiểu lắm.
– Là ba chỉ cho con ngủ đêm nay thôi, mai con phải tập ngủ riêng. Con mà không nghe lời là ba buồn.
Sợ ông Hải buồn, Nga miễn cưỡng gật đầu rồi lại rúc đầu vào bụng ông, luồn tay lên sờ ngực ông.
Hải vỗ vỗ lưng cho tới lúc con gái ngủ say thì nhẹ nhàng đặt con gái nằm ngay ngắn, đắp chăn, hôn nhẹ lên môi Nga rồi bước ra khỏi phòng. Đêm đó ông không ngủ.
Sự đấu tranh giữa người cha nuôi và người đàn ông, giữa tình yêu cho vợ và tình dục bên cô gái mới lớn làm Hải không tài nào chợp mắt. Ông biết mình sẽ thua, nhưng ông không thể đánh cắp tuổi thơ của con bé. Ông chọn cách chờ nó lớn hơn.
…
Có lẽ điều đó không đến sớm nếu như Nga không chơi thân với Thu. Vào cái đêm Thu tạm biệt Nga để lấy chồng nước ngoài, cũng là khoảnh khắc Thu mở van nguồn thiếu nữ trên cơ thể ngọc ngà của Nga.
Ai đó từng nói hành đồng của người này tưởng chừng không liên quan tới người khác nhưng bằng cách nào đó nó ảnh hưởng rất nhiều nữa là khác. Việc Thu yêu Nga, làm tình với Nga đã vô tình đẩy Nga tới với ông Hải sớm hơn ông dự tính.
Sau khoảng một tuần từ khi Thu đi, Nga vẫn nhớ bạn, nhưng trong nỗi nhớ đó cảm giác được bạn làm cho sung sướng lớn hơn là tình bạn đơn thuần.
Đêm mùa hè ở biển năm ấy hay có mưa giông. Hôm ấy lại mưa dù trời rất nực, Nga bức bối không tài nào ngủ được, đã 12h đêm, Nga ôm gối đi xuống tầng, gõ cửa phòng ông Hải.
Hải bật điện, mở cửa. Trước mặt Hải bây giờ không phải là con gái bé bỏng hằng ngày mà là một thiếu nữ phổng phao da trắng tóc dài, mặc đầm hai dây khoe đôi vai nuột nà.
– Con…
– Con ngủ với ba nhé.
Lần này Nga không xin, mà nói nhẹ nhàng như một lời đề nghị. Rồi lặng lẽ lách người tự nhiên bước vào giường, nằm úp xuống như kiểu mệt mỏi, hai chân vẫn thòng dưới đất, cái gối bị đè giữa ngực và nệm.
Ông Hải bối rối hơn thường lệ. Cũng là con gái mình, mà sao hôm nay nhìn nó khác, hay mình cũng khác. Ông chốt cửa phòng quay vào thì sững người. Con bé nằm úp đó, hai chân dạng 2 bên, cái đầm hai dây vì thế bị kéo cao lên, nữa cái mông và cái quần lót xanh ngọc lộ hẳn ra, dọc theo đòi là cặp đùi dài miên man, trắng bốc. Hải hoa mắt. Nó lớn thật rồi.
– Con… nằm lại ngay ngắn mà ngủ. Lớn rồi mà vô ý vô tứ vậy.
Hải nhắc nhẹ rồi đi vòng qua bên kua giường.
– Ba bật điều hòa mấy độ vậy, con nghe nóng nực quá.
Nga vừa nói vừa nằm vật người lên giường, giờ thì hai chân duỗi sang hai bên, cái đầm lụa hai dây gần như vén lên bụng. Nó chả quan tâm, nó nhắm mắt tận hưởng cái hơi ấm của người cha yêu quý. Ông Hải tắt đèn, nằm xuống bên cạnh.
– Ba để 28 độ thôi, giảm quá là không tốt con à. Ngủ ngon nhé. Mai ba phải đi sớm, con dậy sau tự nấu ăn nghe.
Ông ngầm thông báo là ông sẽ ngủ sớm ngay bây giờ, ông muốn dối mình là sẽ ngủ được, ông không muốn làm điều ấy thời điểm này.
Nhưng ông không tính lại được số trời. Con bé không buông tha, nó quàng chân phải lên đùi ông, tay ôm lên ngực.
– Ba không hôn con à?
Chưa kịp trả lời, nó đã đặt môi lên môi ông. Còn bất ngờ hơn, nó lùa lưỡi vào miệng ông, thứ nó học được từ Thu.
– Con… con làm gì vậy?
Ông Hải bối rối đẩy Nga ra.
– Con hôn ba.
Tự nhiên Nga trở nên cá tính, dứt khoát hơn thường lệ. Ông đưa tay cản miệng nó lại khi nó định tiếp tục.
– Không, không được… hôn kiểu đó.
– Sao lại không ba?
– Vì mình là cha con mà.
– Không, con không muốn như vậy. Con yêu ba, con muốn ngủ với ba. Vả lại ba không phải ba ruột của con mà.
Thôi rồi, vậy là khi hưng phấn lên cao, nó đã nói ra điều mà trong tâm can nó hằng ao ước.
Từ khi dì Tươi lên ở với nó, không chỉ giúp việc nhà, dạy nó điều ông Hải nhờ, mà dì còn kể cho nó nghe về chuyện ngày xưa của ba mẹ. Nó hiểu ngọn ngành mọi thứ. Nó biết được sự hy sinh lớn lao của ông Hải dành cho gia đình nó. Không biết từ bao giờ nó tự hứa là sẽ bù đắp cho ông. Nó muốn làm người phụ nữ của ông cả đời, điều mà mẹ nó chưa làm được.
Ông Hải chết đứng…