Phần 15
– Tối nay anh bận gì không?
Nga vừa tô son vừa hỏi với vào nhà tắm khi ông Hải đang gội đầu.
– Không em, sao vậy?
– Dạ em định mời mẹ con Thu sang ăn cơm. Muốn có anh nữa.
– Ok, em mời đi.
– Dạ.
Nga đặt thỏi son xuống, cầm điện thoại.
– Alo Thu à? Tối nay 2 mẹ con sang nhà Nga ăn cơm nhé. Ba Nga mời đấy, không được từ chối đâu.
– Ừ, nhưng mà…
– Không nhưng gì hết. Chiều Nga sang đón, vậy nha.
Nga cúp máy không cho Thu cơ hội từ chối. Nga biết tính Thu, hồi con đi học ngủ lại nhà Nga mãi nhưng Thu rất hạn chế ăn cơm. Nhìn đồng hồ là 2h chiều, Nga cầm chìa khóa xe bước ra khỏi phòng.
– Em đi chợ anh nhé.
– Ừ. Trời còn nắng lắm, dặn con Yến xuống coi nhà. Anh làm việc chút.
Nga ghé sang phòng gọi bé Yến dậy, nó vẫn đang ngủ trưa. Trời nóng, dù phòng có điều hòa nhưng con bé vẫn nằm không đắp chăn. 2 chân dạng 2 bên, cái đầm ngủ màu xanh biển tốc lên tận bụng. Cái mu lồn cao vời vợi đẩy cái quần lót trắng nhô hẳn lên. 2 tay con bé sải rộng thoải mái.
Nga bật cười khi nhìn con bé. Cô nhẹ nhàng đến bên giường, kéo cái đầm ngủ xuống che háng nó lại, vỗ nhẹ lên vai.
– Con gái, ngủ trưa vậy đủ rồi, dậy xuống trông nhà để mẹ đi chợ. Tối nay mẹ mời bạn mẹ sang ăn cơm, con gái cô ấy sẽ học lớp với con đấy.
– Ứ… mẹ, cho con ngủ chút nữa đi.
Yến ngái ngủ dụi mắt mè nheo.
– Thôi nào, 2h rồi đấy, ngủ trưa nhiều không tốt đâu. Con xuống mở cửa phòng gym, sắp tới giờ rồi. Mẹ đi nhé.
– Da… hừ hừ. Để con sang nhờ ông xuống, con ngủ thêm đã.
– Ông bận việc đấy, đừng làm phiền ông.
Nga nói rồi bước nhanh ra cửa. Yến uể oải bước xuống giường. Nó vẫn muốn ngủ tiếp, nên chưa đi vệ sinh, nó lê bước sang phòng ông Hải.
– Ông ơi, giúp cháu, huhu.
– Gì vậy cháu?
Ông Hải đang làm gấp bộ ảnh body painting cho kịp gửi triển lãm, mắt ông nhìn vào máy tính khi trả lời. Yến mắt nhắm mắt mở bước đến bên ghế.
– Ông cho cháu ngủ thêm 5p nữa nhé, huhu c muốn ngủ thêm.
Ông Hải ngẩng lên nhìn Yến trìu mến, kéo nó lại bên ôm vào eo, xoa xoa tay trên bụng nó.
– Cháu gái ngoan nào, trông nhà để ông còn làm việc chứ. Ngủ trưa nhiều mệt lắm đấy. Ngoan tối ông chở đi ăn lẩu kem nhé.
– Hihi, thật ông nhé. Yeah…
Yến vẫn còn rất trẻ con, ham ngủ, ham ăn. Vừa nghe tiếng món ăn ưa thích nhất là nó tỉnh ngủ ngay.
Nó chạy luôn vào nhà vệ sinh ông Hải ngồi đái, rồi rửa mặt, xong chạy ù ra cửa.
– Cháu chào ông, hihi.
– Thay áo quần đi kìa, mặc vậy không được qua phòng gym đâu.
– Dạ cháu biết rồi…
Nhà ông Hải là vậy, ông và Nga nuôi dạy Yến rất cẩn thận nên bé rất ngoan. Dù có điều kiện nhưng không đua đòi ăn chơi. Việc nhà ông cũng dạy Yến làm vừa đủ. Ông và Nga đã bàn nhau trường hợp xấu nhất thì Yến có thể tự xoay xở được. Cho nên cơ bản mọi việc nhà Yến đều làm được và không lười biếng. Chỉ có chuyện tình dục là cả 2 đều muốn để Yến bước qua tuổi 16 rồi tính…
…
– Bồ tèo ơi, Nga tới rồi nè.
Nga gọi điện trước khi mở cửa xe bước vào nhà Thu. Thu vẫn mặc đồ bộ ở nhà chạy ra đón.
– Vào uống ly nước đợi Thu thay quần áo nhé.
– Thôi, mặc vậy cũng được, nhà Nga như nhà Thu mà.
– Đâu có được, hồi xưa là con nít, giờ lớn rồi mà. Bên nhà còn có chú nữa. Đợi Thu tí.
Thu mặc quần jean vào áo thun rất trẻ trung. Ban đầu cô định mặc váy, nhưng nghĩ lại khách sáo quá. Bé Yuki mặc cái váy xòe hồng nhiều ren rất dễ thương. Hai mẹ con chậm rãi nhìn nhà Nga khi vừa xuống xe. Với Yuki thì đây là nhà giàu nhất mà cô bé từng được thấy khi về VN, thật to và đồ sộ. Cô bé không biết rằng phòng gym sáng loáng bên kia cũng của cô Nga.
Với Thu, kỷ niệm ùa về. Tuổi thơ Thu gắn liền với ngôi nhà này, tình yêu của Thu cũng vậy, khám phá đầu đời của Thu cũng ở đây. Thu tần ngần…
– Chú đâu rồi Nga?
– Ba Nga ở trên gác. Chút ba về. Vào đây.
Nga dẫn 2 mẹ con vào bếp. Ở đó Yến đang nấu ăn.
2 con bé dễ dàng kết thân với nhau như mẹ chúng lúc còn đi học. Chúng tíu tít nói chuyện, Yến dẫn Yuki lên phòng chơi, giới thiệu cho bạn về nhà mình. Yuki thích thú với những món đồ chơi đẹp đặt tiền của Yến.
Bữa cơm tối diễn ra vui vẻ, mọi người như một gia đình. Chủ đề mọi người nói đến chủ yếu là 2 con bé.
– Ông ơi, cho con và bạn Yuki đi ăn lẩu kem nhé.
Yến nhanh nhảu đề xuất khi thấy ông Hải vừa uống nước xong.
– Con hư kìa, để ông nghỉ đã.
– Nhưng mà ông hứa với con rồi. Hihi.
– Được rồi. Để ông ra lấy xe.
Ông Hải từ tốn đứng dậy đi về phía garage. Yến thích thú kéo tay bạn ra cửa. Nga và Thu ở nhà dọn dẹp.
Xe chạy chậm, Yến thì rộn ràng nói chuyện, nó không hề biết Yuki đang lén nhìn ông Hải. Một cảm giác lạ xâm chiếm đầu óc Yuki khi nó gặp ông Hải trong nhà. Cộng thêm sự quan tâm nhẹ nhàng của ông làm Yuki nhớ đến người cha quá cố. Khá lâu rồi Yuki mới được hỏi han chiều chuộng như vậy.
Ông Hải biết Yuki đang nhìn mình khi a kín đáo liếc vào gương chiếu sau. Ông chưa bao giờ cưỡng lại được sức sống của những cô bé mới dậy thì, đặc biệt là con bé dễ thương này. Nó làm ông nhớ tới bé Ly ở Đà Lạt năm xưa, cũng dáng người thấp tròn ấy, và cả đôi mắt hí như người Hàn Quốc nữa… Những tính toán trong đầu ông xuất hiện khi ông đưa mắt nhìn xuống đôi bắp đùi tròn trịa dưới lớp váy hồng. Yuki bằng tuổi bé Yến, nhưng nó không hề ngây thơ như Yến, Hải nghĩ thầm…
…
Còn tiếp…