Phần 2
Tên Dương nghe câu thúc giục “làm đi anh” từ cửa miệng của Hồng Ánh thì vui sướng như là thần tiên, hắn tưởng tượng như là mình đang thi đấu một giải nào đó và đạt thành tích cao nay được trao thưởng. Tên Dương thấy phấn khích trong người nên mới đưa miệng tới vành tai của cô ấy, rồi hắn cắn nhẹ vào vành tai cô từng đợt hòa quyện cùng chiếc lưỡi của hắn liếm láp bên trong lỗ tai. Lúc này Hồng Ánh vừa đau nhưng cũng vừa nhột nhạt. Thứ nhất, cô thấy đau là bởi vì cái hàm răng của hắn nó bén quá, nó làm tổn thương tai cô. Thứ hai, cô thấy nhột nhạt là do nước miếng của hắn mang theo từ đầu lưỡi, rồi giọt nước dãi của hắn nó làm ướt nhẹp cái vành tai.
Hồng Ánh giờ đây đã bỏ hình bóng người chồng là anh Quỳnh ra bên ngoài tâm trí của cô, rồi cô cứ thế mà vòng tay ôm ấp và ưỡn ẹo cơ thể theo sự vuốt ve bởi bàn tay của tên Dương, là người bạn thân nhất của chồng mình. Khi bàn tay của hắn mò xuống bờ mu bướm của cô thì thân hình to mập của hắn hơi nhích nhẹ ra bên ngoài mà không còn nằm đè lên cơ thể của Hồng Ánh nữa.
Lúc này, tên Dương nằm nghiêng với cơ thể Hồng Ánh đang nằm ngửa nhưng miệng của hắn vẫn đang cắn ở vành tai cô không hề buông ra. Do sự buồn bực, do sự ức chế dục vọng trong người phụ nữ bấy lâu chưa giải tỏa, cho nên hôm nay, dưới sự dẫn dắt của gã đàn ông hám gái, sự mật ngọt dẻo mồm của tên Dương thì khiến cho Hồng Ánh sa ngã hoàn toàn. Sau đó cô ấy khóc, rồi hai dòng lệ rơi lăn dài trên đôi gò má mịn màng như hoa sen trắng có thêm một chút nhúm hồng, cô cố nhắm mắt lại, rồi cam chịu với hoàn cảnh này cùng người bạn thân của chồng, sau đó cô âm thầm nói:
“Chồng ơi! Sao anh lại phụ tình em? Sao anh bỏ bê vợ mình mà quan hệ tình dục với người phụ nữ bên ngoài? Ừ, cô gái đó đẹp đấy! Cũng đẹp hơn em, xinh tươi hơn em nhiều, đúng không? Cho nên hôm nay em…”
Câu thầm trách của Hồng Ánh như truyền tải qua không gian mà đến tai anh Quỳnh vậy. Anh nhảy mũi hắt xì liên tục, anh bồn chồn trong dạ, giống như linh cảm mách bảo cho anh biết rằng, từ nay, anh chính thức bị vợ anh cắm sừng. Cho nên anh cố gắng nhanh chóng cho xong việc để về nhà, ai ngờ giữa đường bị kẹt xe…
Với tư thế này thì tên Dương, là người bạn mà anh Quỳnh tin tưởng nhưng lòng dạ của hắn không hiền lành như Thạch Sanh mà là hiểm ác như Lý Thông. Hắn nhìn trọn vẹn khuôn mặt của Hồng Ánh với một góc nghiêng, hắn thấy sóng mũi cao thẳng kiểu dọc dừa của cô ấy, hắn tóm tắt khen ngợi không ngớt lời:
“Hồng Ánh, em đẹp quá! Em như vệ thần nữ xinh đẹp nhất trong lòng anh. Em biết không…”
Đến đây, tên Dương bắt đầu trổ tài dẻo mồm dẻo miệng nói lời tán tỉnh Hồng Ánh.
Chưa hết, bàn tay của hắn thì mò mẫm ở cái khe âm hộ của cô ấy, rồi từ từ bàn tay của tên Dương cầm mí quần lót Hồng Ánh nhích lên và kéo xuống dưới giữa đùi.
Khi biết chiếc quần lót mỏng manh của mình bị kéo xuống thì Hồng Ánh như thoáng chốc bừng tỉnh, rồi theo phản xạ tự nhiên của người phụ nữ nên cô mới dùng bàn tay nhỏ nhắn của mình để chặn cái bàn tay của tên Dương lại, bởi bàn tay đó của hắn đang kéo quần lót của cô xuống và làm lộ trọn vẹn cái bờ mu, làm lộ ra cơ quan sinh dục của người phụ nữ.
Trong khi đó, theo tiếng gọi của người xưa truyền lại qua từng thế hệ nghìn đời thì khác hẳn, bởi cửa miệng của người đời họ thường nói “cơ quan sinh dục nữ” là “cái lồn”, hoặc các nước khác đều như vậy chứ không riêng gì ở Việt Nam, nguyên do là từ mà ám chỉ để miêu tả về “cơ quan sinh dục nữ” thì mỗi vùng, mỗi quốc gia nó khác nhau.
Tên Dương thì thào vào tai Hồng Ánh khi bàn tay hắn đang mò bờ mu:
“Hồng Ánh, mu lồn em đẹp quá! Nó nhô cao, bờ mu cũng hơi mềm.”
– Aaa… Kìa anh Dương, sau anh nói thô tục vậy…
Tên Dương trố mắt nhìn khuôn mặt nghiêng xinh đẹp của Hồng Ánh, rồi hắn tự biện minh cho chính mình và cho cô ấy, nói: “Em nói anh nói tục ư? Chắc do em sinh ra và lớn lên ở Nhật Bản nên hổng biết đó thôi, chứ ở Việt Nam người ta hay dùng từ này lắm đó. Có lẽ do chúng ta sống trong thời đại tiếng “quốc ngữ”, cho nên khi người ta biên soạn theo phiên âm thì nó hơi lệch lạc, bởi vậy giọng nói từng vùng miền nó cũng khác nhau mà. Còn Quỳnh chồng em không dùng từ “lồn” là do cậu ấy được học trong sách nhà trường thì họ dạy thế, họ bảo phải dùng từ “cơ quan sinh dục nữ”, chứ hổng lẽ dạy học sinh nói cái từ “lồn” hay sao? Thậm chí anh từng nghe ông bà xưa nói rằng, ở thời phong kiến cũng có vần thơ họ miêu tả về cái từ “lồn” nữa kìa.”
– Ư… thôi, anh dùng từ gì thì dùng đi, cái đồ dẻo mồm không à… ưm ư…
Đối đáp chưa trọn vẹn câu nói thì cô ấy rên khẽ, giọng nói thì như nấc cụt, cơ thể thì hơi rùng mình giật nẩy, nguyên do cũng bởi bàn tay của tên Dương bóp mạnh ở bờ mu của cô. Không những vậy mà các ngón tay của tên Dương vô tình đưa vào cái khe âm hộ Hồng Ánh, còn đầu ngón tay của hắn thì lướt qua cái niệu đạo mà khều khều rồi móc nhẹ nơi ấy nên khiến cô ngứa ngáy khó chịu. Cô bực bội nên nói:
“Ư… Aaa… làm gì thì làm lẹ đi anh? Sao mà cứ trêu em hoài vậy?”
Hồng Ánh lo lắng nếu cù nhầy hoài thì anh Quỳnh chồng cô sẽ về, rồi sẽ tan tành, rồi tình nghĩa vợ chồng tan nát.
Vả lại cô cũng nứng lắm rồi, do một tháng nay có ân ái gì đâu nên hơi thèm khát tình dục, vậy mà cái tên này cứ dùng trêu mèo vờn chuột, dùng mọi thủ đoạn để cho Hồng Ánh chịu không nổi nữa mà van xin hắn.
Khi thời gian qua dần, ánh sáng đèn ngủ trong phòng này mờ nhạt, còn ánh sáng ở phòng khách thì sáng bừng, trong khi đó cánh cửa phòng ngủ thì không có khép lại, thế là ánh sáng ấy nó len lỏi qua nơi đó lọt vào trong chiếu sáng hai cơ thể, một là Hồng Ánh và một là tên Dương, thế nhưng nơi sáng bừng nhất là nơi mu bướm.
Tên Dương nhìn thấy bờ mu bướm của Hồng Ánh bằng ánh mắt rất rõ nhờ ánh đèn, sau đó hắn nói giọng đểu giả:
“Nè, bộ em nứng lắm rồi hả? Nhưng thời gian còn dài mà, hay là để anh bú lồn cho em sướng nha, chịu không?”
– Ư… Aaa… kìa anh Dương… đừng trêu em bằng lời lẽ đó… Ư… nên dùng từ bướm hay cô bé hoặc gọi là âm hộ đi… Á… Aaa… ôi không, đừng bú… Ư ư… đừng bú nơi đó mạnh như vậy mà… Aaa…
– “Hehehe”… Em cứ tận hưởng đi nha…
Tên Dương mặc kệ lời nói của Hồng Ánh.
Hắn cứ miệt mài bú liếm nơi hột le của cô, rồi đầu lưỡi của hắn thè ra như con rắn, còn thân lưỡi của hắn thì giống như con lươn uốn lượn chèn vào giữa cái khe lồn.
Cái đầu lưỡi thì hắn điều động đưa qua trái rồi đưa qua phải, sau đó thì đá cái đầu lưỡi lên xuống cái hột le, còn thân lưỡi thì nằm lọt thỏm trong hai môi âm hộ của Hồng Ánh, rồi cứ theo nhịp thở mà trườn tới trường lui.
Hồng Ánh do chưa quen với màn bú liếm này, bởi vì anh Quỳnh chưa bao giờ làm điều đó với cô, cho nên cô vừa sướng vừa ngại, thậm chí cô còn thoáng chốc hư hỏng mà đưa đôi bàn tay thon nhỏ của mình xuống để ấn đầu của tên Dương ép sát vào mu lồn.
Cô ấy run run nói lời nào không rõ lời nào:
“Ưm… Ưm… anh Dương… sao anh lại bú nơi ấy… của em… nó không dơ bẩn sao anh… Á… Aaa… anh ơi, em khó chịu quá… Á… Ư… em muốn tiểu… Ôi… ư… ưm… em ra mất…”
Lời nói chưa dứt thì từng dòng nước tiểu của Hồng Ánh bắn tung tóe khắp khuôn mặt của tên Dương.
Thế nhưng lạ thay hắn không tránh mà muốn chơi dơ, hắn lại thè lưỡi mình ra mà liếm láp bờ môi và cả hai bờ môi âm hộ của Hồng Ánh để mà nếm thử nước tiểu của phụ nữ.
Lúc này, Hồng Ánh mở mắt thì nhìn thấy tên Dương nếm nước tiểu nhưng không nói gì.
Bởi bây giờ cô cũng hơi mệt nhoài thân người, tay chân thì bủn rủn, hơi thở thì thều thào như không còn sức lực vì mới trải qua một cơn sảng khoái lần đầu có được.
Thế nhưng hắn không buông tha cho Hồng Ánh, hắn mặc kệ là cô có lần đầu hay lần gì đi chăng nữa thì đối với hắn không còn quan trọng nữa.
Dẫu cho Hồng Ánh mệt mỏi nhưng mà chiếc lưỡi của tên Dương vẫn cố gắng lả lướt trên khắp bờ mu.
Hắn dùng đôi bàn tay, rồi dùng các ngón tay banh nhẹ hai môi âm hộ của cô ra.
Sau khi tách hai môi âm hộ ra thì cái hột le đỏ hồng lộ diện, rồi cả lỗ niệu đạo, lỗ âm đạo cũng lộ ra nữa nên hắn thèm thuồng, rồi bắt đầu đưa cái đầu lưỡi thè thè như lưỡi rắn liếm láp cái hột le.
Lúc đầu thì chiếc lưỡi của hắn liếp láp như mèo con liếm sữa, thế nhưng không hiểu sao, độ tầm vài phút thì lưỡi của tên Dương liếm hột le của Hồng Ánh rất mạnh bạo, cử chỉ liếm hột le ấy của gã thì nó gần giống như đôi chó đang giao phối vậy.
Bởi vì trước lúc động dục thì chú chó đực nó liếm hăng say nơi âm hộ của con chó cái, để cho nơi ấy của con chó cái nó mềm và ướt hơn vì một phần dương vật của chó đực nó rất là nóng.
Tuy dương vật đàn ông không nóng bằng dương vật của chú chó đực nhưng đối với đàn ông khác kìa, còn riêng với tên Dương này thì ngoại lệ, bởi trời phú cho hắn có một con cu to và dài, có độ tỏa nhiệt bá đạo có một không hai chốn trần gian này.
Với lại tên của hắn là Dương, mà tiếng “dương” thì tượng trưng cho mặt trời, là “vầng thái dương” nên nóng lắm.
Khi chiếc lưỡi nóng ấm của tên Dương tung hoành khắp nơi hột le thì Hồng Ánh khép hai đùi mình lại, rồi cô nói giọng rất ư là hư hỏng nhưng có chút xíu thứ tình nồng:
“Aaa… anh Dương… Ư… đút… cái… ư… này vào đi anh… bởi… ư… em thấy ngứa trong đó quá…”
…
Còn tiếp…