Phần 13
Sáng chủ nhật.
Sân trường trở nên chật chội và sặc sỡ màu sắc, cả trăm đứa học sinh tụ tập chờ tới giờ lên xe. Vì là đi chơi nên ai muốn mặc gì mặc, thành ra sân trường trở thành sàn catwalk cho mấy ba mấy má ngựa bà phô diễn đồ hiệu và body đẹp.
Tôi với thằng D chả mấy nôn nóng, tụi kia học nhiều quá, tới sắp điên rồi nên nghe đi chơi là rộn ràng thấy ghê. Chớ với mấy thằng ông nội ở “lớp lựa” của tui thì thấy cũng bình thường thôi, ngày nào đi học chả như đi chơi, trốn trại đi là chuyện bình thường luôn. Cho nên ai nấy cũng bình chân như vại, bình thường thế nào giờ cứ thế ấy.
Hai thằng ngồi lôi bàn cờ tướng mini dạng nam châm ra chơi, thằng D chấp tôi con xe, nó đánh cờ thuộc level ra đường phá cờ thế ăn tiền rồi, đánh với nó 5 trận thì thua hết 4. Thằng mập long nhong sáng giờ không thấy mặt, giờ lại lò dò tới rủ đi hút thuốc, hai thằng cũng ậm ừ theo nó làm điếu cho sáng trí đánh cờ.
Vô tới toilet thì ôi thôi, người chật như nêm, tụi nó bu 1 đống hút thuốc làm khói mịt mù, xém chút tôi tưởng cháy toilet, tính ra lấy bình chữa cháy vô xịt rồi đó.
“Đụ mẹ, thằng nào hút xong rồi biến bớt ra coi, bu một cục chi ngộp vậy” – D đại ca hắng giọng nói. Tôi thấy có mấy thằng nhanh chóng phắn ra ngoài, đi với đại ca trường sướng thiệt, lúc nào cũng được dọn đường nhanh chóng.
“Má, thằng nào nói nghe bảnh tỏn quá vậy, toilet này nhà nó xây hả” – một giọng nói non choẹt ở sâu bên trong làn khói kia lên tiếng.
Ôi đệt mợ! Bữa nay có thằng chán sống muốn vuốt râu hùm hả ta? Nội trú trường này từ khối 10 tới 12 không ai không biết D đại ca, còn ngoại trú thì có đứa biết đứa không, thằng D đã muốn nắm luôn ngoại trú từ lâu rồi, nhưng chưa có dịp va chạm thôi. Thế mà hôm nay tốt ngày có thằng tự nguyện đưa đầu cho nó lập uy, tui dám cá bữa nay nó mà không xử đẹp thằng này tới nơi tới chốn thì tui đi bằng đầu… chym cho mấy bác coi.
“Thằng nào nói bước ra đây tao coi thử chơi bây?” – Thằng D châm điếu thuốc bập bập vài hơi nói, mắt nó hơi nheo lại nhìn vào đám đông bên trong.
Một thằng nhóc ác mặt kênh kênh theo kiểu chạy xe dưới đất nhưng mặt hướng chim bay, bước ra hất hàm nói “Tao nói nè, mày làm con cặc gì tao”.
“Póc” nó vừa nói dứt câu là cái tàn thuốc lá được D đại ca búng chuẩn xác vô mặt, khiến thằng nhỏ quờ quạng lùi mấy bước. Lúc đánh nhau mà mất tầm nhìn 1s thôi là đủ no đòn, với một thằng có thâm niên choảng nhau như thằng D thì việc tạo cơ hội và chớp lấy nó cũng đơn giản như ăn cơm uống nước vậy.
Nó lao vô đạp thằng kia một cú ngay ngực làm thằng nhỏ quỵ xuống không đứng dậy nổi luôn. Mấy con chó hùa đồng bọn nó tính xông lên hội đồng thằng D, tôi rút cọng dây nịt ra quấn vô tay nhảy lên quát “Đứng lại coi! Đụ mẹ, dân ngoại trú không biết thằng D nhưng biết mặt thằng M này chứ hả? Tụi mày thử đụng vô cọng lông của nó đi, rồi coi có về được tới nhà lành lặn không nha!”
Cái này không phải nói xạo, tuần nào tôi chẳng lòng vòng bên mấy lớp nội trú ghi kèo với thu tiền banh, danh tiếng cũng dữ dội lắm ah nha.
Quả nhiên thấy cái bản mặt tui là mấy thằng cu này ngán liền, hay phải nói là ngán mấy ông anh xã hội của tui.
Thằng D mặt hầm hầm như bơ dầm Đà lạt, nhìn thẳng mặt mấy thằng ôn kia mà thách thức “tụi mày muốn chơi hội đồng hả? Chắc chưa vậy? Nói cho tụi bây biết, tụi bây hên lắm đó, hôm nay chỉ có khối 12 thôi, chứ nếu là ngày thường, tao chỉ ho một cái là cả nội trú 3 khối ở cái trường này xúm vô đây hốt xác hết tụi bây rồi đó!”
Nói xong nó cười nhếch nửa miệng rồi quay đi, bỏ lại tụi chó đàn xanh lét mặt mày sau lưng. Tôi đi sau nó mà hả hê vô cùng, thằng bạn tui oách thật là oách, cái kiểu quay mặt đi bỏ lại một đống kẻ thù sau lưng mà không thằng nào dám làm gì thật là ngầu hết biết. Đó giờ toàn coi cảnh đó trong phim, bữa nay được diễn vai phụ trong đó, phải nói là phê không tả được.
“Mẹ, làm hết hồn, tưởng tụi nó nhào lên hết thiệt chứ” thằng mập thở phào cái nhẹ nhõm, nhưng bị thằng D quay qua tán đầu chửi “Đi theo tao bao lâu rồi mà mày vẫn cứ nhát là sao vậy mập, thiệt đéo hiểu được!”
Tôi chép miệng nghĩ nếu không nhát thì nó đâu phải thằng mập mà tôi biết, nhưng nhát thì nhát, chứ hồi nãy nó không có bỏ anh em mà chạy ah nha, tôi còn thoáng thấy nó sờ tay vô cái cây hút bồn cầu thủ sẵn. Vậy mới coi được chớ, xem như thằng M này không nhận lộn anh em.
Đúng 8h30 xe lăn bánh thẳng hướng Đà lạt mà tiến, trạm dừng chân đầu tiên sẽ là Madagui.
Cái xe ưu tiên của nội trú bọn tôi đáng đồng tiền bát gạo lắm nha. Máy lạnh, đèn đọc sách, rèm cửa, mền đắp, dàn loa, tivi xịn, đặc biệt có cả tủ lạnh mini nữa, sướng hết chỗ chê luôn.
Tôi, thằng D, T mập, bé Vân, với nhỏ Ngọc được độc chiếm nguyên băng ghế dưới cùng, tha hồ ngồi tán phét, nhậu nhẹt suốt chuyến đi.
Tôi ngồi kế bên Ngọc, em cứ lấy tay vòng qua ôm lấy cánh tay tôi, khiến bộ ngực sữa đung đưa cứ cạ vào tay, làm thằng em tôi chào cờ vì tổ quốc gần như cả chuyến đi. Khỏi phải nói tôi khổ cỡ nào, muốn đứng dậy cho đỡ tê chân mà không dám đứng, thằng nhỏ giương cờ đụng phéc mơ tuya đau thấy bà cố nội luôn. Thấy tôi cứ nhổm lên nhổm xuống không yên, em lại cười khúc khích, chả biết bà cô nhỏ này có đoán được nguyên nhân đau khổ của tôi hay không mà mặt cười gian như anh Luyện lúc chụp hình thẻ trong tù.
Đỉnh của điểm là lúc cả xe hát hò, Ngọc hứng chí bừng bừng, đứng lên vỗ tay xong thì an tọa ở đùi ngay trên đầu quốc kỳ của tôi, cặp mông tròn trịa của em hết sàn bên này lại đẩy bên kia, làm tôi thiếu chút nữa phọt luôn ra quần. Ai nói làm con trai là sướng chớ, trong tình huống này tui hổng thấy sướng chút nào hết đó!
Tầm khoảng 10h30 hay 11h gì đó thì tới madagui. Nhà trường thuê lều dã chiến, chuẩn bị củi đốt lửa trại, đêm nay trường tôi có party. Chúng tôi được tự do đi chơi trong lúc chờ tới giờ cơm trưa. Ta nói ở trại lâu ngày được thả về thiên nhiên thoải mái thiệt nghen, không khí trong lành, cái nắng chói chang ở khu du lịch khiến mấy thằng tôi tràn đầy năng lượng.
Ở đây đủ thứ vui chơi, ăn uống nè, phòng karaoke, rồi khu bắn bia bằng súng hơi, vv…
Ba thằng tôi đi chơi lòng vòng tới rã chân thì về lều đánh bài tiến lên. Vân và Ngọc cũng qua lều ngồi chơi, ăn bánh trái chém gió loạn xạ không kém ai.
– 5 Tới J, nguyên cái sảnh nè mấy đứa. Con xì nữa nè.
– Heo nè bưởi.
– Há há chết mẹ mày nè D, tứ quý 10 nè con, ốh zè!
Ểh, khoan, hình như có gì đó sai sai ở đây. Tôi nghiến răng quay qua thằng mập “Ê Tân, tao đố mày mỗi quân trong bộ bài có mấy lá?”
Thằng mập đáp ngay không cần nghĩ “4 lá chớ mấy”. Thằng D như chợt nhận ra, quăng luôn mấy lá bài xuống quát “Cái địt mẹ thế sao bộ này có 5 con 10, thằng M nó mới đánh cái sảnh từ 5 tới bồi mà! Lận bài hả con lợn?”
Hai thằng xáp vô đập cho con heo hình người này một trận, lục được trong người đó cả xấp bài lận. Tổ cha nó, dám gian lận bài trước mặt chuyên gia hả!
Hai đứa con gái cười khúc khích, trong cái nắng thiêu đốt này mà nụ cười hai nhỏ vẫn tươi roi rói, đẹp rạng ngời vậy cà. Mà công nhận thời tiết ở Madagui khốn nạn lắm nha, sáng tới trưa thì nắng nóng dã man, còn từ khuya tới rạng sáng thì lạnh kinh hồn với sương đêm nơi rừng núi.
Thằng mập nhiều mỡ, không chống nổi cái nóng chỉ bằng cây quạt máy, thế là nó đi mua mấy cái thùng xốp đựng đầy đá cây, đục lỗ ở bên trên rồi đặt kế cây quạt, sau đó đóng kín lều lại. Mới đầu tụi tui còn kêu nó dở hơi, thê mà chừng 10p sau thì thấy có hiệu quả thiệt nha, không khí trong lều giảm được vài độ, mát hẳn ra. Coi bộ cái não heo của nó mà bị ăn đập thì sẽ thông minh hơn nha, không được, sau này phải đánh nó thường xuyên hơn chút.
Hai cô công chúa trong lều thấy thế thì nhanh trí lấy trái cây trong balo ra ướp lạnh, một công đôi chuyện mà. Nhờ phúc thằng mập, tôi được nằm phè phỡn chơi cờ tướng mà có hai người đẹp hai bên đút nho xanh cho ăn, tưởng như mình thành vua chúa vậy đó, thiếu chút nữa buột miệng nói với thằng D “Trẫm ban cờ!”. May mà ngậm mồm kịp, không nó đục cho phù mỏ chứ chả chơi.
Hôm nay chả biết phải ngày rằm hay không mà đến tối trăng tròn vành vạnh y như hai cặp ngực căng mọng của em K vậy!
Tôi và Ngọc ngồi dưới ngọn lửa trại lập lòe, đôi mi em cong vút gợi cảm, đôi môi trái tim hấp háy hát theo bài nối vòng tay lớn. Em thật đẹp, hay ít ra là đẹp trong mắt tôi!
Dưới ánh trăng sáng mờ ảo, màn đêm tĩnh lặng bao trùm núi rừng, ánh lửa bập bùng cháy tí tách, tất cả mọi thứ như trở thành tấm phông nền cho nhan sắc người con gái nổi bật lên tất cả.
Tôi đã thấy bình minh, đã ngắm qua hoàng hôn, nhưng không gì sánh được với em lúc này.
Nếu có quyền năng, tôi muốn khiến cho vầng trăng kia cùng vẻ đẹp của em đêm nay trở thành bất tử!
Tận sâu đáy lòng mình, tôi yêu em mất rồi…
“Đi dạo với em!” Ngọc nắm lấy tay tôi kéo đi, chúng tôi cùng nhau dạo bước trong cánh rừng thưa bao quanh khu du lịch. Không gian mới lãng mạn làm sao, xung quanh là màn đêm tĩnh mịch, cái se lạnh của sương đêm, gió nhè nhẹ thổi mơn man xen qua từng làn tóc thơm ngát của em, phía xa xa là ánh lửa trại pha lẫn tiếng reo hò của học sinh và bài “My heart will go on” của ban nhạc trên sân khấu.
Đứng ôm em từ phía sau, cằm tựa lên vai em, sao thấy giống Jack & Rose trong phim Titanic quá xá. Mà dòm kỹ mình cũng đợp chai giống Leonardo dicaprio lắm chứ bộ! (Ọe…)
– Anh, nếu một ngày nào đó em đi xa anh, anh có còn nhớ và yêu em không?
– Không! Nếu em rời xa anh mà không lời từ biệt, anh sẽ đào từng tấc đá của trái đất này lên để tìm em.
– Ngốc, thế lỡ em không còn ở thế giới này luôn thì sao!
– Nói gở! Nhưng dù là vậy, anh vẫn sẽ tìm thấy em ở một nơi khác.
– Ở đâu?
– Tìm trong tim anh! Em lúc nào cũng ở đó cả, từng giây từng phút một!
Tôi chợt thấy cánh tay mình man mát, em khóc rồi, nhưng tôi chẳng muốn lau… lau làm gì những giọt nước mắt hạnh phúc ấy. Tôi chỉ khẽ hôn nhẹ lên đôi mắt em, để tình yêu trong tôi che chở cho em khỏi cái sương gió cuộc đời này.
Chẳng hiểu sao lúc ấy tôi suy nghĩ ngây thơ thế, sương gió đường đời nghiệt ngã nào dễ che chắn đến thế. Một thằng học sinh lớp 12 bản tính lông bông thì làm được gì nhiều cho cam chứ? Có khi tự lo cho mình còn chưa xong nữa kìa.
Em ghì chặt lấy đầu tôi, hai đôi môi quyện vào nhau trong một nụ hôn ướt át cháy bỏng tình yêu. Tôi đẩy em tựa vào một gốc cây, bàn tay tinh nghịch bắt đầu thám hiểm những nơi bí ẩn trên cơ thể em.
Thò tay vào trong áo em từ bên dưới, nhanh chóng len lỏi ngược về phía trên để tìm về hai bầu sữa non đang ẩn mình bên dưới chiếc áo lót triumph màu đen. Chỉ mất thêm 30s để mở ổ khóa 8 số, bảo mật vân tay trên cái triumph sau lưng em là tay tôi đã được vùng vẫy với bộ ngực trần mát lạnh nhưng lại hừng hực lửa tình.
Hai núm vú em cương cưng lại khi ngón tay tôi bắt đầu vân vê nó, miệng rên khe khẽ, tay em ghì chặt lấy cổ tôi. Tính tò mò con người là cái tai hại nhất đời, khám phá trong áo rồi tôi lại thắc mắc chả biết dưới quần có gì, thế là lại phải lội ngược dòng tìm tòi bên dưới.
Hai ngón tay điệu nghệ của tôi nhẹ nhàng bật tung khuy quần jean ngắn cũn cỡn kia, chiếc silip màu đen đồng bộ chẳng cản nổi đôi bàn tay tham lam đang tìm đến nó. Em có lẽ phải bị kích thích lắm nên đã ra nước nhờn đầy tay tôi khi ngón tay vừa chạm vào khe âm đạo. Cơ thể em run rẩy trước những cái khều móc cố tình chọc ghẹo, hơi thở gấp gáp phả vào mặt tôi nghe nóng hổi.
Tôi biết em đã muốn, em muốn trao cho tôi cái quý giá nhất ngay lúc này đây… em đã sẵn sàng!
Tôi ghét phải làm em thất vọng, nhưng có thú tính mấy cũng phải hiểu một điều là không thể lấy đời con gái người ta trong hoàn cảnh thế này chứ, nơi đầy côn trùng và sương đêm thế này không xứng với việc tôi sắp làm, chưa kể là không xa mấy đằng kia còn đang tổ chức lửa trại với hàng trăm con người.
Tôi chậm dần hành động rồi hoàn trả quần áo em về vị trí cũ rồi thì thầm “Anh chờ lên Đà Lạt, lúc đó không thoát được anh đâu nha!”
“Anh này, ghét quá, em đã là của anh rồi mà, lúc nào mà chẳng được chứ” em phụng phịu dỗi tôi, trông như đứa con nít bị giật kẹo vậy, trông buồn cười không nhặt được mồm.
Trở về chỗ lửa trại, thằng D rủ cả bọn đi thuê phòng karaoke hát hò nhậu nhẹt. Dàn loa ở đây nói không phải khen quá đáng chứ nó dở hơn loa của tụi bán kẹo kéo nữa nha, bass thì ồ ồ như bom nổ, nhạc thì to như bò rống át cả tiếng người hát, nói chung là dở hơn chữ dở nữa đó.
Nhưng nhiêu đó vẫn chưa là gì với giọng hát của con heo mập kia, nó hiếp dâm âm nhạc, mà không, nói cho chính xác thì nó bạo dâm âm nhạc kinh hoàng như IS khủng bố vậy. Bật bài miền cát trắng mà nó hát như có thù với ông nhạc sĩ viết bài đó, rống như bò động đực, tôi nghe hết bài mà choáng váng xây xẩm mặt mày. Công nhận ultimate của con heo này khiếp thật!
Đợi nó hát xong bài đó tôi nhảy liền ra hăm dọa “Đậu má, tối nay mày mà hát thêm bài nào nữa là tao giết mày làm BBQ liền đó mập”, thằng D gật gù chen vào “Muối ớt cứ để tao lo!”
Hát tới đâu chừng 11h thì có lệnh trên bộ chỉ huy bắt về ngủ, cả đám lủi thủi về lều, tất nhiên con gái ở khu vực riêng có canh gác cẩn thận, nên chả có chuyện trốn qua lều nhau mà xếp hình bậy bạ được đâu nha, đừng có tưởng bở.
3 thằng đực rựa ngủ chung 1 lều là chuyện chán nhất thiên hạ, nhưng mà chán cũng phải ngủ, chớ chả lẽ thức một mình nằm “vuốt trụ” tới sáng.
Mới đầu thời tiết vẫn còn hơi nóng do dư âm của cái nắng khắc nghiệt ban ngày, ba đứa tôi cởi trần mặc quần đùi ngủ luôn, dù được mấy ông thầy cảnh báo là đêm đến ở đây sương cực lạnh. Thằng mập nghe vậy khinh thường bảo muỗi, trời nóng thế này càng lạnh càng sướng. Ngủ mê mệt đến tầm 3h sáng, 3 thằng tỉnh ngủ… cuống cuồng đi tìm quần áo mà mặc.
Bà cha nó, cái lạnh kinh khủng hơn cả ở đà lạt, hơi lạnh này mang theo sự ẩm ướt của sương đêm núi rừng nên khó chịu dã man. Tôi mặc cái quần jean dày cộm, áo thì chồng 2 – 3 lớp, mền quấn kín mít mà vẫn thấy chưa đủ ấm.
Thằng mập coi vậy chớ có khiếu thời trang hơn tôi nhiều, bà già nghe nó đi Đà Lạt là đi sắm luôn cái áo khoác jacket dài qua gối cho cậu công tử bột. Nó khoác cái áo đó vô, lấy mền quấn xà rông, còn cái quần thể dục bằng vải thun được nó bó lại quấn ngang cổ làm khăn choàng y chang phim “máu nhuộm bến thượng hải”. Tôi nhìn nó trang bị đến tận răng mà cười muốn tét rún luôn.
Sáng hôm sau tôi được chứng kiến một kiểu vệ sinh kinh điển của nội trú khi ứng phó với thời tiết lạnh. Cả đám đực rựa vô khu vệ sinh cá nhân, không thằng cha nào dám đụng nước hết trơn, tại vì nước giờ này như nước đá mới rã đông trong tủ lạnh vậy.
Thế là mấy cha nội ngại nhúng nguyên bàn tay vô nước nên chỉ lấy hai ngón nhúng miếng nước rồi quẹt vô hai con mắt cho tỉnh táo thôi. Nhìn cảnh này tôi liên tưởng tới phim cương thi Tàu của Lâm Chánh Anh, lấy tay quẹt con mắt để thấy hồn ma y chang vậy nè. Có khi nào khối 12 bữa nay vô tình được mở thiên nhãn hết không ta!
Sau đó thì cả trường đi tham quan cái động gì đó chả nhớ tên, cứ 2 – 3 thằng thì được phát cái đèn pin cầm theo để soi đường đi vì trong cái động này tối thui mà thiếu tiện nghi tùm lum, điện nước wifi cúp sạch ráo, khu du lịch gì làm ăn sống nhăn àh. Đi chơi chán chê, tới trưa ăn cơm xong thì cả trường khởi hành tiến lên xứ sương mù.
Tầm 2h sau thì xe đổ dốc đèo Prenn để vào trung tâm thành phố, không khí trong xe đã có chút khác biệt, hơi lạnh một chút rồi đó. Chạy thêm 30p thì dừng ở một khách sạn khá lớn gần chợ Đà Lạt, xe vừa thắng lại, cửa bật mở thì thằng mập là người tiên phong phóng xuống để hít không khí xứ lạnh.
Thằng nhỏ ba chân bốn cẳng phi như bay chạy ra rồi tự nhiên quay đầu lại vọt lên xe nhanh như lúc phi xuống, nó vừa mở balo lấy áo lạnh vừa lẩm bẩm chửi “Bà nội nó lạnh teo dái luôn rồi!”
Cả đám tôi lên nhận phòng, 3 thằng tôi được ưu tiên ngủ trong 1 phòng 2 giường đôi, mà nhờ cái miệng thằng D giao lưu với mấy bà trên phòng thư ký & quản vụ mới được vậy, chớ thực ra mấy phòng khác phải ghép 4 – 5 đứa 1 giường.
Phòng này tiện nghi cũng sơ sài, có cái tivi màn hình lồi từ năm 1900 hồi đó với vài ba kênh tivi lè nhè không sắc nét full hd mẹ gì hết, máy lạnh tất nhiên không có, tủ lạnh mini thì được 1 cái thêm cái máy nước nóng lạnh… hết!
Thôi kệ, đi tập thể thì được vậy cũng coi như ok rồi, tôi thả người nằm lên giường rồi phải bật mẹ nó dậy. Drap giường và mền ở đây không biết làm bằng vải gì mà nó lạnh bà cố luôn, tưởng nằm trúng cây nước đá không ah. Nhưng mà hay cái là nếu đắp một hồi thì sẽ thấy ấm hơn mền bông bình thường, chống lạnh tốt lắm nha.
Nghỉ ngơi đâu chừng 3 – 4 tiếng thì mấy đứa con gái gõ cửa phòng mè nheo đi chơi, thế là tụi tôi phải theo tháp tùng mấy bà nương chớ biết sao giờ. Tầm 6 – 7h tối như này thì chỗ vui nhất là chợ Đà Lạt chứ không đâu hết, cả bọn thả bộ rề rề ra chợ, vừa đi vừa cười đùa nên chả mấy chốc mà tới.
Món đầu tiên ra chợ Đà Lạt mà phải thưởng thức là sữa đậu nành, chu choa ơi, trời lạnh như này mà uống ly sữa đậu nành hoặc đậu phộng thơm nức, nóng hổi lại béo ngầy ngậy thì sướng không gì bằng.
Kêu thêm dăm ba cái bánh bông lan ăn dặm với sữa nữa thì tuyệt vời ông mặt trời, đúng là không đâu ăn bánh uống sữa nóng lại ngon lạ thường như ở cái đất Đà Lạt lạnh teo trym này.
Ngọc của tôi dường như khoái cái vụ bánh chấm sữa này, em kêu liền 2 ly sữa, ăn thêm 2 cái bánh mới dừng cuộc chơi và ra về với cái bụng căng phồng. Thiệt tình phải bày tỏ thái độ quan ngại sâu sắc với cái vòng eo của em rồi đó, số đo 56 lý tưởng của em mà bỏ ra đi chắc tôi điên tiết mà đốt cái quán bán sữa này quá.
Cũng còn may, sau đó em hơi no nên nhường sân khấu lại cho đồng chí mập tổ chức lai – vờ – sâu “Tân can eat, you can eat”. Cỡ Yan can cook mà thấy nó cũng phải khóc thét chào thua chứ chả chơi.
Nó càn quét từ xe thịt xiên nướng qua tới hàng ốc, rồi quay lại giúp đỡ con nhỏ bán phá lấu, cuối cùng dừng lại ở hàng bánh tráng nướng với lý do là thấy bà bánh tráng hơi ế, mua giúp bả coi như làm từ thiện.
Tới tầm 10h, cả bọn hơi đuối nên quay về khách sạn nghỉ ngơi, riêng tôi và Ngọc tổ chức đi đánh lẻ. Hai đứa tôi đi dạo bờ Hồ Xuân Hương cho không khí lãng mạn tí. Ngọc vòng tay qua khoác lấy tay tôi, đầu nghiên tựa lên vai rồi cứ thế hai con người sánh bước bên nhau vòng quanh bờ hồ trữ tình nhất Đà Lạt.
Ở đó trên chiếc ghế đá, tôi và em trao nhau nụ hôn nồng nàn nhất… Tôi muốn sở hữu em hơn bao giờ hết, tình yêu và tình dục trong tôi rực cháy cồn cào. Tôi lờ mờ gợi ý và được sự đồng tình của em, đưa em vào một khách sạn sang trọng gần đó, thuê giá phòng nguyên đêm.
Vào đến phòng tôi vồ lấy em như con thú hoang thấy mồi, những cú ghì chặt, ôm siết, những tiếng sột soạt của quần áo dần được trút bỏ trên người. Người em nóng hổi lạ thường, hai má hây hây ửng hồng vì ngại ngùng điều sắp diễn ra. Tôi hôn lên má em, lên vai, lên ngực… hôn lên từng cm trên cơ thể ngọc ngà này, tôi muốn sở hữu trọn vẹn em đêm nay, ghi dấu của mình lên từng tấc thịt da nõn nà ấy.
Vì quá phấn khích mà tôi hơi mạnh tay, cặp vú của em bị tôi giày vò đến nổi ửng đỏ dấu tay. Em dường như không đau mà càng hưởng ứng mãnh liệt hơn, người em cong ngược lên đón nhận từng cái sờ nắn, chấm mút. Tôi trườn người xuống chiêm ngưỡng cô bé của em, nó đẹp đến mê hồn.
Chùm lông đen không thưa không rậm, hai mép âm đạo hồng hào khép kín không một khe hở như đề phòng những kẻ lạ mặt xâm nhập. Miệng lưỡi tôi khô khốc, phải nuốt ực một ngụm nước bọt, tay tôi run run vuốt ve trên cái mu âm đạo cao vểnh lên. Tôi đưa lưỡi quét một đường dọc theo khe âm đạo mang theo một làn nước nhờn dinh dính ra khỏi đó, em lại oằn người rên rỉ trước xúc cảm dữ dội lần đầu được oral sex.
Lấy tay khẽ tách môi âm đạo, cái hạt bí ẩn xinh xắn phơi bày trước mắt tôi, dùng lưỡi đùa nghịch cái hạt ấy một chút rồi dùng môi ngậm lấy nó, đánh lưỡi liên tục tấn công cái hạt bé xíu ấy. Em nắm chặt lấy drap giường mà cào cấu hứng chịu cơn sướng dữ dội đang chiếm lấy hạ thể và đầu óc.
“Nhột qua anh… ư… ư… từ từ anh… em chịu không nổi” – em van nài trong vô thức, tôi đoán nhột ở đây là sướng vì em còn ngại chưa quen nói tục, nên tôi càng làm tới luôn. Phải nói là em ra nước nhiều vô cùng, gần như ướt hết cả nửa mặt tôi rồi, đến lúc đỉnh điểm, từ âm đạo em phún ra ít nước nhờn trắng đục, còn cơ thể em thì giật giật liên hồi. Tôi đã làm em ra khi chỉ mới dùng miệng, thế mới biết cơ thể em nhạy cảm đến cỡ nào.
Tôi ngồi dậy đưa dương vật chĩa ra hùng dũng trước mặt em, nói với giọng điệu dụ dỗ “em mút cho anh đi”. Ngọc hơi ngượng ngùng cầm lấy dương vật, lần đầu tiếp xúc với vật kín của đàn ông nên em còn lúng túng và cảm thấy mới lạ. Em cầm lấy nó lên vuốt ve một chút và từ từ khám phá như đứa con nít có món đồ chơi lạ.
Ngọc dùng lưỡi quét vào đầu dương vật rồi chép miệng nhè nhẹ để xem có ngọt đắng ra sao, xem chừng cái vị này không đến nỗi tệ nên em bắt đầu dạn dĩ hơn. Chiếc lưỡi em cứ phe phẩy ở cái đầu khấc bóng lưỡng khiến tôi nhột nhạt không tả được, em cứ làm thế cho đến lúc tôi nhắc “em ngậm vào trong đi, cứ làm như mút kẹo ấy”.
Ngọc chiều ý tôi, cặp môi xinh xinh của em dần dần xâm chiếm dương vật tôi từng cm một, cơn sướng cứ tăng dần đều bên dưới hạ thân. Em mút khá chậm rồi tăng dần tốc độ, tôi cũng giúp em đôi chút bằng cách hẩy hẩy mông nhấp vào miệng em, cái cảm giác đó sướng biết chừng nào. Tôi đã phá trinh cái miệng em rồi, và sắp tới còn phá trinh cái thứ quý giá hơn gấp trăm lần.
Được dăm ba phút, tôi sướng điên người tưởng như sắp phọt ra tới nơi, đành luyến tiếc rút ra khỏi miệng em. Dương vật lúc này ướt đẫm nước bọt em nên bóng lưỡng và nhễu nhão, đặt em nằm ngay ngắn trên giường, tôi trao em một nụ hôn thắm thiết lấy sĩ khí trước lúc lâm trận. Bên dưới, tôi cầm dương vật mình cạ cạ vào cửa mình của em, nó đang ướt đẫm vì dâm thủy nên khá dễ dàng cho việc cọ quét.
Dùng tay kê đầu khấc ngay mép âm đạo, tôi dùng sức đẩy nhè nhẹ vào trong. Nó khá khó để cho vào hơn tôi tưởng, tôi loay hoay đút vào rồi rút ra mấy lần nhưng không vượt qua được phạm vi ở cái đầu khấc, vì em cứ nấc lên khá đau mỗi khi tôi cố cho thằng nhóc chui vào bên trong.
Lại cúi xuống dùng lưỡi để kích thích âm đạo em tiết ra nhiều chất nhờn hơn, sau khi cảm thấy đã đủ, tôi lại cố lần nữa. Em cắn chặt môi nói thỏ thẻ với tôi “anh cứ cho vào đi, em chịu được mà”.
Được sự cổ vũ của Ngọc, sau khi chui vào được 3/4 đầu khấc, tôi dùng sức đóng dứt khoát vào trong, một cảm giác vướng mắc và rách toạc từ đầu khấc truyền về, tôi biết… mình đã lấy đời con gái của em.
Khóe mắt Ngọc ươn ướt, em khóc vì đau, cũng có thể xen lẫn cả hạnh phúc khi trao thứ quý giá cho đúng người mà em muốn. Đợi Ngọc bớt đau, tôi bắt đầu nhấp đều đặn, toàn bộ âm đạo em co bóp chặt kinh khủng, cứ như vừa muốn giữ lại vừa muốn tống đi sự có mặt của vị khách không mời đầy lông lá lại chỉ có 1 mắt kia.
Có lẽ Ngọc bắt đầu có cảm giác sướng, em không còn trân người chịu đựng từng cú thúc của tôi mà chuyển sang hưởng ứng trong từng động tác của tôi. Tôi thấy như muốn ra nên nghĩ cách đổi thế, đặt người em nằm nghiêng qua một bên, lấy cái gối nằm cho em gác chân lên như tư thế nằm ôm gối ôm, tư thế này giúp âm đạo em lộ ra khoảng trống giúp tôi dễ dàng đút vào.
Tôi thích tư thế này, hai người nằm thế úp thìa vào nhau, vừa nhấp vừa có thể bóp vú em thoải mái, lại được nằm đỡ mất sức. Ngọc đã biết rên rỉ và có lẽ cả khiếu khẩu dâm, em kích thích tôi bằng những câu nói dâm dục khiến tôi hơi bất ngờ.
“Ưưư… của anh to… ư… ư làm em đau… nhưng sướng… anh oi…”, “ư… ư. Yêu em đi anh, yêu em… nhanh nữa đi anh…”
Chất giọng của Ngọc phải nói là vô cùng phù hợp để đi thu âm phim heo, nó vừa ngây thơ lại vừa êm ái dâm đãng, mâu thuẫn như kiểu một phụ nữ vẻ ngoài đoan chính lại ra đường à ơi ngoắc khách đi chuyến tàu nhanh vậy.
Tôi lại xoay Ngọc ngồi lên đùi mình, mặt đối mặt với nhau, ở kiểu này em là người chủ động, không cần tôi dạy bảo, Ngọc tự nhấp cặp mông cong tròn của mình lên xuống trên chiếc cọc cứng như thép của tôi. Tôi lại được dịp xoa nắn hành hạ hai bầu ngực, đưa miệng xuống mút chùn chụt như trẻ em khát sữa, thi thoảng lại lấy sức hẩy mông lên đóng thật sâu vào người em, khiến em quào cấu vào lưng tôi mỗi khi sướng tê dại không tự chủ được hành động.
Tiếng nhóp nhép từ nơi giao thoa của hai vùng kín, tiếng rên rỉ êm tai của Ngọc, cái láng mịn của làn da non như sữa, cảm giác đầy đặn ở cặp mông đang lên xuống vuốt ve dương vật tôi… tất cả khiến tôi không kềm lại được dòng tinh trùng đang chực chờ bùng nổ. Và rồi cái gì tới phải tới, tôi trút tất cả những gì mình có vào cái âm hộ ướt át đang thít chặt lấy dương vật bên dưới như muốn rút khô nó đi.
Tôi ôm em nằm ngửa ra trên giường, hai đứa hớp lấy từng ngụm không khí trong cơn sướng không giới hạn còn đang âm ỉ bên dưới. Tôi vuốt ve lưng, ngực, rồi mông em, để cơn sướng dư âm của em được kéo dài hơn đôi chút.
Ngọc ngước lên nhìn tôi với nét mặt thỏa mãn và hạnh phúc, bất chợt tôi thấy nét đẹp của em có gì đó thay đổi ở giây phút này. Nó bớt một chút ngây thơ, vô ưu… lại nhiều thêm một phần mặn mà, lại quyến rũ… em của tôi đã lột xác từ thiếu nữ thành thiếu phụ rồi!
Trả phòng khách sạn, tôi và em rảo nhanh chân bước về khách sạn tập trung của trường. Tiếc thật, phải mà không đang du lịch với lớp thì tôi sẽ giữ em ở bên mình cả đêm nay cơ.
Lên đến lầu 2, tôi chia tay em, mạnh ai về phòng nấy, giờ này đang có lực lượng giáo viên đi xét phòng như kiểu quân đội đi lùng IS vậy. Đứa nào mà léng phéng là xác định qua phòng giáo viên ngủ tới lúc về sài gòn luôn.
Giờ còn ba thằng trong phòng, chán thấy mụ nội luôn. Mỗi thằng ôm cái điện thoại nhắn tin, chả ai nói ai câu nào. Cứ tưởng ngày hôm nay chuẩn bị khép lại với giấc ngủ đang chực chờ bên mí mắt ngày một nặng dần, bỗng nhiên thằng mập ngồi bật dậy như cái lò xo bút bi, nó lao ra mở cửa nghe ngóng. Nhìn đông nhìn tây như kiểu chuẩn bị xung trận đón địch vậy, mà ai dè có địch thiệt nghen. Thằng mập quay vô nói với thằng D “Hàng chuẩn bị tới, mày ra tiền trạm trước đi D”, thằng D gật đầu cái rụp, chạy ra ngoài rồi nhanh chóng biến mất hút trong dãy hành lang dài sáng trưng ánh đèn điện.
Tôi ngơ ngác như bò lạc đi nhầm vào động phò, quay qua đá đít thằng mập cái bốp, gặng hỏi “Dm có chuyện gì hả thằng kia? Tụi mày nói hàng họ gì đấy, giấu tao đi ăn lẻ ah”.
Thằng mập gắt gỏng “giấu giấu cái con gấu! Mẹ mày, đang hồi hộp thấy bà, đừng có giỡn, tránh chỗ người lớn làm việc coi!”
Á… á… đù! Từ bao giờ tui thành con nít còn nó làm người lớn vậy kà? Tính quay qua dần cho nó một trận mềm xương thì nghe có tiếng thì thầm bên ngoài. Chưa kịp nhoài người ra cửa xem thì hai mắt tui trợn tròng, miệng run run, mồ mẹ, mồ hôi con, mồ hôi bà ngoại thi nhau đổ.
Để coi… 1 – 2 – … 3 – 4 người đổ bộ vô phòng tui. Bé vân, Ngọc, K, bé Chi lớp 11 ngoại trú (em kết nghĩa của K). Nhớ không lầm thì 4 đứa này xếp chung một phòng, từ đó có thể đưa ra kết luận toàn phòng số 8 khu nữ đều trốn nhà theo trai qua đây hết rồi.
Không biết có bác nào trong đây giống tui không, nhìn mấy em xinh tươi bước vô phòng mà tui muốn khóc thét nhưng mãi không rặn được nước mắt. Thánh ôi, thần ơi, jesu ơi! Xin người hãy đem con theo với, cầm tay con và đưa lối, con không muốn ở lại cái động này đâu!
Giờ mà có người phát hiện cái ổ này là tui lên đường thẳng băng luôn đó, chắc bị khép tội trong diện nghi vấn tổ chức làm tình tập thể, mà trong đám này còn có nhỏ Chi lớp 11 chưa đủ 18 tuổi nữa. Vô tù bóc lịch lấy giấy xếp origami nguyên cái trân châu cảng chắc cũng dư giấy luôn nè.
Tui méo mặt, quay qua đấm thằng D một cái “Đụ mẹ, sao mày liều vậy? Bị bắt là chết luôn đó, đéo đùa được đâu!”
“Mẹ, tao cũng đâu muốn, con Vân nhắn tin khóc um sùm kêu bên phòng đó như có ma, nó sợ quá không dám ngủ, tao mới bàn với thằng T cho nó qua ngủ nhờ, mà ai dè nó kéo cả băng qua đây. Giờ lỡ rồi, không lẽ đuổi nó về!” – Thằng D cũng mặt méo xẹo phân trần với tôi.
Mẹ, cái kèo này thiệt tình là vừa thơm như nước hoa Chanel lại vừa thối như cứt chó mới ỉa vậy đó! Lỡ cưỡi lưng cọp rồi, đành cưỡi tiếp vậy, biết sao được giờ.
Haizz…
Nãy có 3 thằng thì chán như chó, giờ có 7 người thì cũng vui… như chó luôn!
7 Đứa ngủ 2 cái giường, mới nghĩ thôi đã không dám tưởng tượng tiếp rồi, không lẽ nằm lên nhau ngủ?
Sau một hồi bàn bạc phân chia, thằng D với bé Vân với bé Chi nằm 1 giường, thằng T con ghẻ nên bị cho nằm dưới khoảng trống giữa hai giường, chỉ được trải cái mền mà nằm dưới đất, với lý do là da dày thịt béo không sợ lạnh. Tôi thấy mặt nó mếu máo như thiếu phụ mới bị năm bảy tên cao to đen hôi thay nhau bạo lỗ đýt vậy. Chậc chậc… thấy cũng tội mà thôi cũng kệ!
Chợt tôi nhận ra có gì đó không đúng ở đây… ơ đuỵt mẹ, tôi với K với Ngọc chung một giường!
Sắp xếp kiểu này không được nha, chung chạ 1 giường với người yêu mới lẫn cũ, không hay xíu nào hết. Tinh mở miệng kháng cự, nhưng Ngọc nhanh tay kéo áo tôi thì thầm “cũng vui mà anh, không sao đâu!”
Tôi yểu xìu như bóng xì hơi, ráng sống qua đêm nay vậy, ông trời cứ thích thử thách bản lĩnh đàn ông của tôi là sao vậy kà?
Cả phòng nói chuyện rôm rả đến tận 1h sáng thì im lặng dần, có lẽ giấc ngủ đã kéo tới mí mắt rồi. Ai ngủ được thì ngủ chớ tui là xác định đêm nay thức trắng rồi đó, chả hiểu Ngọc nghĩ thế éo nào mà lại bắt tôi làm bánh mì kẹp thịt nằm giữa hai đứa con gái. Tính đùa bố ah, bố có bị liệt dương đâu mà cứ thử thách nhau thế hả?
Nằm ôm Ngọc theo tư thế úp thìa quay ra ngoài mà tôi cứ thấy khó chịu, có thể cảm nhận được một đôi mắt chua xót đang nhìn chằm chằm phía sau bóng lưng của mình, nhưng thôi kệ, chua xót thì chua xót chứ, tôi đâu phải là người có lỗi mà phải thấy áy náy, lương tâm tôi thanh thản là được, mình chẳng làm gì sai cả.
Cớ sự hôm nay là do em mà ra cả, cuộc sống là một chuỗi các lựa chọn, ta chỉ có thể đặt cược và hy vọng mình chọn đúng. Người đang làm, trời đang nhìn, chọn sai thì phải trả giá, ở đời này chả có việc vẹn toàn cả đôi đường bao giờ, một việc sai dẫn tới tất cả đều sai!
Động chạm da thịt với Ngọc một lúc tất nhiên là phải dẫn đến phản ứng dây chuyền sang lão Nhị, khúc thịt trong quần lại cương cứng như muốn chọc thủng tất cả mà chui ra quát “I’m back!”
(Chôm câu nói huyền thoại của Arnold xài tạm)
Vì không muốn Ngọc thức giấc nên tôi hơi dịch hông xa ra một chút để cây gậy sắt không chọc vào mông em. Nhưng trớ trêu thay là người làm vô ý nhưng người nhìn hữu tình, có lẽ K hiểu nhầm hành động của tôi khi dịch hông lùi ra về phía em. Một cánh tay mềm mại, ấm áp đầy xúc cảm choàng qua eo tôi, lòng bàn tay đặt ở thắt lưng của tôi.
Tôi thầm nhủ không xong, cái hành động ám muội này mà để Ngọc nhìn thấy thì có nhảy vô bồn Omo tẩy trắng cũng không sạch tội. Tình hình bây giờ cực kỳ là tình hình, lên tiếng thì không dám, cử động mạnh cũng không dám, ngay cả thở với đánh rắm cũng bị hoãn vô thời hạn. Đuỵt mẹ cái số của tôi phải gọi là quá hên hay là qua xui đây???
Còn đang suy nghĩ đối sách thì đối tượng lại có hành động tiếp theo, có lẽ K đang nghĩ “anh ấy im lặng nghĩa là ngầm đồng ý, come on baby, mình nên làm tiếp!”
Một hơi thở nóng hổi phả vào gáy tôi, đôi môi ướt át hôn phớt trên gáy, một luồng điện cỡ 219vol chạy dọc sống lưng, xộc lên não, kích thích máu dồn xuống hạ bộ, người tôi nóng ran.
“Em yêu anh” tiếng thì thầm nhỏ hơn cả muỗi kêu lọt vào tai tôi. Tôi thầm kêu khổ còn lão Nhị lại bảo sướng, thật là tiến thoái lưỡng nan.
Đôi tay ma quái của em bắt đầu tác quái, luồn lên áo tôi, nghịch ngợm se se mấy cọng lông bụng, đúng sở thích của em như hồi trước chúng tôi còn mặn nồng.
Thời tiết thì lạnh, tay em lại ấm nóng, cảm xúc nóng lạnh đan xen thật khó tả, thật… thật… thật con mẹ nó sướng.
Lý trí tôi đang đấu tranh dữ dội, nó thét lên trong đầu tôi “thằng khốn nạn, không được hưởng thụ, hãy phản ứng lại đi, xua đuổi nó đi, bạn gái mày đang nằm kế bên cơ mà!”
Còn bên dưới, thằng cu trọc đầu nhiều lông thì giơ ngón giữa, chửi đổng như bà bán cá ngoài chợ “fucking brain! Có sướng mà không hưởng, mày bị não tàn hả, hay lại có sở thích tự ngược đãi nên đéo thích sướng. Đuỵt mợ, không hưởng thì để bố mày hưởng, đừng có phá, bố chán tự sướng vui lắm rồi!”
Tôi còn đang phân vân không biết nghe lời đứa nào, đậu má, đứa nào nói cũng có lý cả, đặc biệt là thằng “trọc”, có lý lại có tình nữa, nghĩ nghĩ thế nào vẫn thấy nó nói chuẩn như Lê Duẩn.
Bỗng dưng tôi giật thót mình, năm ngón tay mềm mại không xương đang luồn vào quần nhỏ, nhanh chóng, thành thạo, và vô cùng lành nghề thộp lấy cổ thằng trọc mà xoa nắn như kiểu người yêu xa lâu ngày gặp nhau.
Em tuốt trụ cực kỳ có nghề, từ tốn mà khiêu khích, chậm chạp mà kích thích. Bàn tay ngọc ngà ấy lại vuốt ve, nâng niu hai hòn ngọc xù xì, thi thoảng lại đùa nghịch chơi trò tinh cầu đụng nhau, hoặc dùng ngón tay di chuyển ngay đầu khấc, se se lỗ xuất tinh, khiến tôi nhột nhạt không chịu được.
Nhưng sướng thì sướng, tôi lại không thể để chuyện này đi quá xa, nếu không sẽ chẳng còn đường mà quay lại đâu. Tôi nhẹ nhàng lấy cánh tay đang ôm Ngọc, nhích nhè nhẹ ra, cầm tay K ở trong quần tôi đặt ra ngoài, nhưng sau đó K xiết tay tôi thật chặt nhất quyết không buông ra.
Tôi hết cách cũng đành để luôn ở tư thế một tay ôm Ngọc, một tay vòng ra sau lưng để K nắm lấy, cứ thế chuẩn bị trải qua một đêm mất ngủ thật khó khăn.
Mọi người xung quanh lúc này có lẽ đều ngủ hết rồi, kể cả K lẫn Ngọc, tôi nghe được tiếng hít thở đều đều của cả 2, thật đúng là vạn hạnh trong bất hạnh.
Ểh, mà khoan đã, chưa hẳn tất cả đều đã ngủ. Có hai bóng đen một cao một thấp, một béo một gầy đang thấp thó cái đầu ló lên để thăm chừng xem mọi người đã ngủ chưa. Tôi thoáng nghe cái giọng thì thào “ngủ hết rồi!”, Tiếp đó là tiếng “uh” đáp lại gọn lỏn và nhỏ nhẹ như một cơn gió.
Tôi cảm thấy có chút thú vị và chờ mong, coi bộ có chuyện hay giải trí đêm khuya rồi nha, im lặng xem kỳ biến là tốt nhất, khửa khửa!
Không phải bắt tôi chờ lâu, hai con người đen tối trong bóng đêm lay lắt một chút ánh đèn hành lang hắt vào, đang vội vã phi như cưỡi trâu vào toilet phòng, tiếng chốt cửa vang lên cái cạch, đầy nhanh gọn và dứt khoát.
Nói đùa thôi chứ nằm lâu trong bóng tối nên hai mắt tôi nhìn rõ mồn một, thằng T mập với con bé Chi chứ ai. “Đuỵt mợ, hoa lài cắm bãi cứt heo!” Tôi chửi đổng trong lòng, cái thằng số cứt chó, vớ được con bé múp rụp, lại xinh đáo để, tối nay nó không ở trần gian nữa mà lên tiên luôn rồi.
Thiệt tình muốn chạy lại áp tai vô cửa rình mò quá xá, nhưng mà cánh tay lỡ lấy làm gối cho em yêu ngủ rồi, không nỡ động đậy sợ em nó thức giấc, đành nhắm mắt tưởng tượng vậy.
Chừng 15p sau, tôi lại giật mình bởi tiếng mở cửa toilet, đuỵt mẹ, tính cả dạo đầu thì hai đứa này làm tình được 5 – 7 p thôi hả, nhanh hơn gà mổ thóc nữa chứ. Mịa cái thằng íu sinh lý, bụng bự thì chym ngắn, ông bà dạy là đéo sai vào đâu được.
Hai đứa nó thập thò, đi rón rén vô chỗ ngủ như ăn trộm vậy, cái mặt thằng mập trông rõ ghét, hai mắt lờ đờ như dân hút cỏ, khóe miệng nhếch lên tạo thành một đường cong nham nhở khiến nụ cười của nó trông ám muội vãi lìn ra, nhìn chỉ muốn tương ngay đôi dép lào vào mồm.
Tôi xém xíu bổ ngửa khi nghe loáng thoáng thằng mập cảm thán về cuộc đời “mẹ, giờ ngủ dưới gầm giường cũng ngon!”, Tôi muốn lăn xuống giường cho nó ăn mấy đạp dễ sợ!