Phần 3
Thứ 2 đầu tuần, tôi dậy từ sớm, chuẩn bị áo quần tươm tất để đến trường sớm, hôm nay có buổi chào cờ!
Ai đi học thì biết chào cờ nó chán thế nào rồi đấy, ngồi nghe mấy bố già huyên thuyên abc xyz cứ phải gọi là buồn ngủ như xem phim thuyết minh không phụ đề mà lại tắt Mute vậy!
Cũng còn may là giờ chào cờ thì được dịp ngắm girl xinh cả trường tụ tập lại 1 chỗ, cứ như đêm hội chân dài vậy. Tôi với bọn bạn ngồi ngắm gái mà thẩm du, àh nhầm, thẩm định rồi bình luận này nọ.
“Đụ má con Thảo bên lớp 10 mặc sịp hồng mày ơi, dm mặc áo dài mỏng tang mà chơi nổi quá”.
“Con Linh bên khối 11 nhìn cái mỏ chu chu chắc nút ku phê lắm, nhìn nứng cặc quá mày”.
“Mẹ, nhìn đít con Thúy mập tao muốn cắn cái quá, đã gì đâu!” – Thằng Lâm còi chen ngang.
“Địt! Biến!” – Chúng tôi đồng thanh chửi, con Thúy vừa mỡ màng núc ních lại vừa xấu mà thằng mặt lợn này nó khen, mà thằng này có sở thích dị vãi lờ, ốm ốm mà lại thích mấy con mập mập thôi.
Hết giờ chào cờ, chúng tôi vào học tiết toán đầu, được cái ông thầy dạy toán dễ cực, thằng nào thích học thì học, không thích ổng không quan tâm. Nói chung là giờ toán thích làm gì làm, ổng chỉ đứng giảng bài, còn lại thì không “care”.
Lúc này đã là tháng 11, trời se se lạnh, cái lạnh báo hiệu mùa noel sắp tới. Tôi cũng ấp ủ dự tính noel này mua món quà gì đó bất ngờ tặng em. Cảm thấy ông thầy bắt đầu say sưa giảng bài thì tôi chạy về chỗ, thằng T mập thấy thế gọi với theo với tiếng gọi trìu mến “Đụ má lên ăn bánh tráng xong chạy đéo dục rác hả con chó!”
Về lại cái bàn cuối thân yêu, nhìn lên thấy em K đang lôi điện thoại nhắn vội cái tin nhắn với ai đó. Em Ngọc bạn thân K thì đang lấy gương ra trang điểm dặm lại. Giới thiệu sơ qua về Ngọc, em nó dáng hơi gầy nhưng cặp vú thì vô đối, kiểu như ông bà minh hay thuốc nói. Mà nghe treo cổ là thấy sặc mùi bịa chuyện rồi, 9/10 câu chuyện ma trong bất kỳ ngôi trường nào hình như bao giờ cũng là treo cổ. Dm treo cổ giờ thành mốt ah. Nghe xong cũng chả để ý mấy, nhưng ở nội trú lâu cũng nghe nhìu thằng bảo trường này lắm ma.
Về lớp ngồi giờ tỉnh ngủ hẳn ra, zet chống buồn ngủ hay hơn cả cafe trung nguyên. Quay sang thấy em K đang ngồi chép bài khí thế. Xé vội trang giấy biên thư cho em nó vậy, lão thầy vật lí khó lắm, nói chuyện trong giờ là lên bảng phong thần “sổ đầu bài” ngồi liền.
“Noel đi chơi nha vợ!”
“Noel em đi lễ nhà thờ tới khuya mới về, đi chơi trước noel đi”.
“Uh, vậy cũng được, trước noel anh qua rước em”.
Thấy là lạ, nghe con Ngọc bảo con này toàn đi lễ sớm hôm noel cơ mà, có mùi là lạ rồi. Nghi thì nghi nhưng tôi vẫn im không hỏi lại, từ từ điều tra thêm sẽ biết.
Cuối cùng cũng học xong tiết cuối của ngày hôm nay, cả khối 12 ra ăn cơm tối rồi tắm rửa vệ sinh cá nhân, tất nhiên là không thể thiếu màn hút chích của các con nghiện.
Cơm nước xong xuôi, tôi với thằng bạn chí cốt là T với D đi vòng vòng chơi trước khi vào giờ tự học buổi tối, nói là tự học chứ chả có thằng mặt lợn nào học cả, toàn ngồi chơi tán phét là chính.
“Ê, tao mới phát hiện chỗ này hay lắm, mà tụi mày đéo được nói với ai đâu đấy” – thằng D nói. Nói sơ về thằng này, nó là thổ địa ở đây, học trường này lâu nhất trong cả lớp, được ông thầy đưa lên làm trưởng buồng nội trú (cũng gần giống y trong tù vậy đó các bác ah)
“Địu má lằng nhằng, có gì hay đi nhanh” – thằng tài sốt ruột giục.
Ba thằng mò lên phòng áp mái, leo lên nóc phòng bò ra phía sau. Ở đằng sau phòng này có cái lan can, được bọc hàng rào lưới khá cao để phòng mấy chú trẻ trâu spider man trong nội trú hay thích trốn ra ngoài cuối tuần.
Thằng D đẩy nhẹ cái cửa sổ sau phòng, cửa không cài chốt. Ba thằng lục tục leo vào, tự nhiên tim tôi đánh lô tô cái thịch, có một cảm giác quai quái đâu đó trong phòng.
Căn phòng tối om, phải một lúc sau mới quan sát rõ được. Từng hàng bàn ghế cũ kỹ xếp chi chít chồng lên nhau để chứng tỏ đây từng là một lớp học bình thường. Không khí trong phòng mát lạnh một cách lạ kỳ, cái lạnh khiến tôi không tự chủ được mà nổi gai ốc toàn thân, nghĩ thoáng qua có lẽ phòng đóng cửa lâu ngày, không khí ít lưu thông nên tôi cũng cho qua, không để ý nữa.
3 thằng leo lên bàn, mở cái cửa sổ bên hông phòng ra. Thằng D hí hửng bảo “mày chồm ra cửa sổ cúi người xuống là thấy cái lỗ thông gió phòng nội trú nữ, hehe, giờ này chắc mấy ẻm đang thay đồ đó”.
“Á đù, kèo này thơm, dm sao phát hiện ra hay vậy” – thằng T mắt sáng rỡ.
“Dm, sáng nay ông B đưa tao chìa khóa, kêu vô lấy mấy cái ghế nhựa, vô tình phát hiện ra, xong tao tháo chốt cửa sổ sẵn luôn khửa khửa”.
Thế là thằng T mập việc nhân đức không nhường ai, xung phong lên trước. Tôi với thằng D nắm hai chân để nó cuối người được sâu hơn, giờ ngồi nghĩ lại thấy cũng liều, lỡ mà trượt tay thì lộn cổ từ tầng 2 xuống có mà ngắm gà khỏa thân trên bàn thờ chứ ngắm gái mả mẹ gì.
Thằng T lu khu chổng mông cúi xuống nhìn trộm xứ sở thần tiên của Alice. Ở trên này, thằng d ngứa tay vỗ mông thằng T cái đét xong cười khặc khặc “ê tự nhiên tao nứng quá, cho tao quốc cái nha T”.
“Đựu má, lát bố lên mày chết mẹ với bố” – giọng thằng T gào nhỏ nhỏ lên.
“Mẹ, giữ chặt đi, nó té cái thì mai ăn cơm nhà nước tới cuối đời nha con chó” – tôi vừa tức vừa buồn cười dặn thằng D.
Chừng 5 – 7p gì đó, hai thằng tôi kéo nó lên, mặt thằng nhỏ đỏ ửng vì máu dồn xuống do tư thế chúi người.
“Đm đã quá, tao thấy con Hồng thay đồ nè, má nó vú bự đã thiệt mày oi, cửng mẹ nó hết rồi”.
“Má đã vậy, tới tao, tới tao”.
Tới phiên hai đứa nó giữ chân cho tôi. Đay rồi, cái lỗ thông gió tổ ong nhỏ xíu, nhìn qua khe hẹp là một đám lố nhố con gái ngồi, nằm, đứng la liệt, nói chuyện ồn như cái chợ.
Gần trong tầm nhìn tôi nhất là em Trang lớp 10, con bé này có nét mặt cực xinh, mặt nai tơ đúng kiểu lolyta luôn, nói chung nhìn là chỉ muốn vồ lấy em nó mà hiếp thôi.
Em nó đang cơi áo sơ mi trắng, từng cúc cởi ra là từng mảng da thịt trắng như trứng gà bóc hiện mồn một trước mắt tôi. Cái áo ngực màu xanh đen, quần lót màu kem, ẩn ẩn một vùng tam giác đen đen ở giữa.
Em vòng 2 tay ngược ra sau lưng chuẩn bị cởi áo ngực. Mặt tôi nóng bừng bừng, phần vì máu dồn xuống, phần vì kích thích. Cái cảm giác nhìn trộm con gái thay đồ phải nói là kích thích cực kỳ mọi người ah. Mà lại là nữ sinh lớp 10 trong trắng nữa mới chết chứ!
Phăng! Kéo chiếc áo ngực vứt lên giường. Hai cặp vú sừng trâu của em rung lên nhè nhẹ đầy khiêu khích, chúng nó cứ hiên ngang ở đó như thách thức ánh mặt trần tục của tôi. Cái núm vú của gái mới lớn nó hồng hồng đỏ đỏ mới đẹp làm sao. Tôi nhìn chết mê chết mệt như quên cái sứ mệnh trở lên trên cho thằng D xuống lượt kế.
‘Địu má, xong chưa, lâu vcl! ‘ – 2 Đứa nó giục.
“Rồi rồi, 1p nữa”.
Dm phải cho bố ngắm nốt cái bím tơ chứ, ngàn năm mới có dịp đấy, bỏ qua thì có lỗi với bản thân, có lỗi với “lão nhị” quá.
Trang cúi xuống tuột cái quần sịp ra nốt. Hai cặp vú được dịp làm tới, thòng xuống theo tư thế cúi người của em, tạo nên cái khe sâu hoắm ở giữa. Trời ơi, chưa bao giờ tôi muốn sóc lọ như lúc này, nứng kinh khủng.
Cái quần sịp rồi cũng theo tiếng gọi của áo vú mà phi lên giường nằm nhường chỗ cho cái nhúm lông đen nhánh mọc đều tăm tắp như cắt tỉa. Cái vòng eo thon thon, chiếc đùi gọn gàng trắng mơn man, lúc em giơ tay lên để lộ vùng nách mà có lẽ là được em chăm sóc kỹ lưỡng hằng ngày nên trắng chứ không thâm, trơn nhẵn không 1 cọng lông. Đôi bờ ngực tròn trịa đầy vung, tất cả mọi thứ hòa huyện vào nhau đầy kích thích và khêu gợi.
Còn đang đắm mình trong Lờ thì hai thằng mặt lợn kéo mình lên. Dm đang hay thì đứt dây đàn, tức đéo chịu được!
“2 Thằng lờ, đang hay!” – Tôi cáu hai đứa nó.
“Hay hay con c, đéo nghe ông P bắc loa kêu tao lên phòng giáo viên hả. Đi nhanh. Mà dm tao chưa kip coi nưa, tối nay chỉ coi được mông hai thằng lờ tụi mày” – thằng D uỷ khuất nói, mà tội thằng bé, làm trưởng buồng, hơi tí là bị mấy ổng gọi lên làm việc. Bắt gặp tụi nó giấu thuốc cũng “D”, phơi sịp ngoài ban công cũng kêu D, có thằng đi ỉa đéo rửa đít chắc cũng kêu D =)))
Lục tục leo ra, tự nhiên lúc đó không biết sao tôi lại hỏi thằng D 1 câu, 1 câu hỏi mà cho tới bây giờ là câu ngu nhất cuộc đời tôi, và nó cũng trả lời 1 câu mà sau này nó hối hận vô cùng.
“Ê D, nghe m nói hồi đó có người chết trong phòng này hả?”
“Ừ, nghe bà Thoa nói có con nhỏ bị bệnh tim, nó ngất trong lớp luôn, trên đường tới viện thì chết hay sao đó”.
“Đm ghê vậy, sao mày còn dắt tui tao lên đây, lỡ thấy nó sao?”
“Mẹ, thấy hả, thấy nó tao chịch chết mẹ nó luôn chứ sợ gì” – nó nói hờ hững với vẻ mặt không quan tâm.
Tôi là người leo ra cuối cùng, trong lúc với tay khép cửa. Tôi thoáng thấy cái gì đó ở trong góc tường tối om, mờ mờ ảo ảo không thể xác định được, vừa giống dáng người lại vừa không giống, nói chung là mơ hồ tới cực điểm. Thậm chí giờ này ngồi hồi tưởng để viết lại tôi cũng không dám chắc mình đã thấy cái gì trong phòng tối hôm đó.
Tự nhiên sống lưng tôi lạnh buốt, 1 cảm giác không tốt lan khắp toàn thân. Tôi chỉ còn biết nhanh chân giục 2 đứa nó đi nhanh, đi khỏi nơi quái dị này càng mau càng tốt.
Rốt cuộc 3 đứa cùng về tới phòng học trong tình trạng 3 thằng đi về, 2 thằng cửng. Không còn câu nào diễn tả chính xác hơn câu này =).