Phần 4
Về phòng học, tối nay em K của tôi mặc quần short ngắn, áo thun ôm khoét cổ, khoe vòng ngực hờ hững như muốn phá tan lớp vải mỏng tanh đang giam cầm nó bên trong.
2 Đứa tôi lại ngồi dính lẹo với nhau dưới bàn cuối như mọi khi. Học được 1 tẹo thì ông thầy chủ nhiệm có việc gì bên đoàn nên phải đi giải quyết công việc. Thế là cả lớp tự học, mà theo tôi đối với cái lớp quỷ này thì tự học là 1 từ xa xỉ vãi l.
Nhà vắng chủ thì gà mọc râu dê thôi, hị hị. Tay tôi đặt trên đùi K mà tha hồ vuốt ve. Phải công nhân da em mịn màng vô cùng, lại ngồi phòng máy lạnh nên mát rười rượi. Từ sau dịp đi xem phim đến giờ, k cũng khá thoải mái với tôi, sờ soạng hôn hít đủ kiểu em đều cho tất, chỉ còn chờ dịp khai hỏa khẩu súng 18 năm nữa thôi.
Sờ đùi chán, ta lại lân la chỗ khác cho gọi là biết đó biết đây. Tay trai chuyển dần lên bụng em, mới đầu xoa nhẹ ở ngoài áo làm nền, sau lại cho tay lòn vào trong áo mà sờ. Bụng em có tí ngấn mỡ chứ không phẳng lì eo o như xưa nữa, chắc do từ ngày vào nội trú hết ăn lại nằm đây mà.
Nhưng không sao, cái ngấn mỡ đấy không thể làm sờn lòng quyết tâm sấn tới của chiến sĩ tay trái. Lần mò lên từng chút từng chút, sờ trái tay nên cũng hơi bất tiện, chỉ sờ bằng mu bàn tay được thôi nên cũng không cảm nhận được gì nhìu.
Lần mò 1 lúc tay tôi đã chạm áo ngực em, đang tính sơ múi cho đủ vốn tối nay về quay tay thì… con mặt lợn C bàn bên kia dãy sát tường quay xuống ngoắc ngoắc tay goi “K! K! Lên đây C nói cái này nghe”.
Đang phê thì mẹ bảo về. Bà nội cha nó chứ, tôi ân cần hỏi thăm 18 đời tổ tông nó thật cẩn thận. Mà nhìn mặt nó nghiêm túc vãi l` lắm, hay hôm nay tới ngày mà quên kotex chăng?
“Em lên với nó tý nha chồng!” – Em nũng nịu năn nỉ tôi.
“Lên đi, mê gái bỏ bạn, nhớ đó”.
“Thôi mà pleaseeeee!”
Nói rồi không đợi tôi đồng ý, em hôn má tôi rồi chạy lên với con nhỏ tuổi con kỳ đà kia.
“Mày đã đi theo gái thì ông gọi trai về nhà!” Tôi thầm rủa trong đầu.
“Ê Lâm, xuống đây ngồi với tao” – thằng Lâm còi hay thích mấy con mẫu mập mỡ.
Thằng bé cầm cuốn tập rồi phi qua chỗ tôi nhanh hơn cả siêu anh hùng marvel. Nhìn mặt nó hôm nay dâm tiện khó tả, nhìn chỉ muốn cầm dép tương vào mồm nó mấy cái.
“Mày với con khủng long sao rồi?” – Khủng long là con nhỏ mới chuyển về lớp tôi được 1 tháng, con này mặt cũng xinh, chơi được lại tốt tính, hài hước nên tôi cũng quý nó. Mỗi tội hơi mập nên con trai bọn tôi hay gọi nó là khủng long, nhưng tất nhiên rồi, không mập sao lọt vào mắt xanh của anh Lâm nhà ta được. Nó với thằng Lâm quen nhau được hơn 2 tuần, thằng này trai tân giống tôi nên cũng hay hỏi thăm tình hình chiến sự bên chiến khu của nó, để có gì còn bắt chước được.
“Tao bị nó lấy đời trai rồi mày ơi!” – Ôh đệt! Nghe qua như sét đánh bên tai ah.
“Đù, nhanh dữ mậy, chuyện sao kể tao nghe”.
“Nhớ mấy hôm trước sinh nhật nó không?”
“Ừ nhớ, rồi sao”.
“Hôm đó nó cả lớp mình đi, xong lúc tan tiệc tụi mày về hết tự nhiên nó bảo tao chở nó đi dạo, đi lòng vòng một hồi tao thấy hơi mệt, mà tại mấy thằng mặt lờ tụi mày ép tao uống quá mà.”
“Ừ ừ rồi sao” – dm ai thèm quan tâm sức khỏe chú mày, anh cần là cần nghe đoạn chiến đấu kìa, cứ kể linh tinh. Tôi thầm nghĩ thế.
“Xong nó thấy tao chạy xe không ổn nên nó bảo kiếm chỗ nghỉ chút, xong chả hiểu đi lòng vòng sao 2 đứa chui vô nhà nghỉ luôn”.
“Đù, các hạ thâm tàng bất lộ, bần đạo bội phục… haizz” – tôi chắp tay hướng nó xá 1 cái, vẻ mặt hết sức là nghiêm túc.
“Không dám, không dám, hề hề” – nó cũng trả lễ tôi với vẻ mặt hết sức là dâm tiện.
“Rồi rồi biết mày ghê. Kể tiếp nhanh!”
“Xong vào đó nó bảo anh ngồi nghỉ đi em đi tắm tý, đợi nó vô phòng tắm xong tao lao đi tìm bao cao su, mà cái khách sạn lờ đéo có, má thiếu điều muốn phá cửa nhà tắm hỏi xem em nó có mang không mà đéo dám!”
Tôi: “…”
“Nó tắm xong ra quấn mỗi cái khăn, mẹ, nhìn đã lắm mày ơi, lúc đó tao nứng điên người. Xong nó bảo anh cởi đồ ra đi cho mát, mồ hôi đầy mặt thế kia, em có ăn thịt đau mà căng thẳng vậy. Lúc đó tao quê ghê mày ơi, trai tơ có khác, đéo biết làm gì cứ để gái chủ động.”
“Mẹ, sao nó sướng thế, mới 2 tuần đã chiếm được nước địch, còn mình vờn nhau mấy tháng mà éo được công tích gì lớn. Đúng là so người với người thật là tức chết người mà!” – Tôi hờn trong đầu mà gato với nó.
“Rồi tao với nó hôn nhau, hai đứa nằm nghiêng đối diện nhau, nó hôn giỏi lắm mày ơi, chỉ hôn thôi tao đã sướng hết người. Hôn một hồi tao lột cái khăn tắm xuống. Trời ơi! Vú nó to mà đẹp kinh người mày ơi, tao bóp, vò hành hạ mãi không chán. Núm vú còn hồng luôn, nhìn thích lắm!”
Nghe nó kể mà tôi nuốt nước miếng như chết khát, càng nghe càng muốn tự tay bóp chết thằng mặt lờ sồ hưởng này, hờn vl.
“Tao chả biết làm gì cứ nghịch nghịch vú nó, rồi bú liếm 1 lúc, ai ngờ nó đè tao ra lột đồ, nó liếm cổ, liếm núm vú tao, rồi tuột quần ra. Xong nó bú cu cho tao, mà dm lúc này mới quê, ku tao chưa lột bao quy đầu mày oi. Nó dùng miệng tuột bao cho tao luôn, nó làm phát tao mất trinh đau điếng người la lên cái, mà sau thì sướng đéo tả được luôn, nó ngậm trong miệng cứ ấm ấm lại mút lên mút xuống, tao không cầm cự được, 30s tao phọt luôn trong miệng nó rồi.”
“Đù, bách nhục xuyên chym. Há há”.
“Vậy mới quê, xong lát nữa tao đút vô dập dập mấy cái chừng 3 – 4 p cũng tung tóe luôn”.
“Hề hề, thôi bỏ đi, mày thịt được nó ngon cơm ngọt canh rồi con trai àh! Như tao mấy tháng rồi vẫn còn trai tân này thấy không”.
Tôi với nó ngồi tán phét chút nữa thì đúng 11h đêm, cả lớp được giải tán về phòng ngủ. Trước khi ra khỏi lớp, tôi bỗng có 1 dự cảm xấu, chả lẽ tối nay có chuyện gì sắp xảy ra?
“D! Còn thuốc không”.
“Ừ còn, tới cử hả, theo anh”.
Nói rồi hai thằng nhằm hướng nhà vệ sinh thẳng tiến. Lúc đi qua cái gương treo ở gờ tường kế cánh cửa phòng tổng quản nhiệm trước sân trường tôi thấy gai ốc mình bỗng nổi lên toàn thân. Mà cái gương này với căn phòng tổng quản nhiệm quái lắm. Trường xây theo kiểu bao quanh hình vuông, cái văn phòng đó nằm ở cạnh chiều rộng của hình vuông ấy, nó là vị trí quan sát bao hết mọi khu vực trong sân, trên hành lang lầu 1, 2. Nên có thằng nào hay đi long nhong kiếm chỗ hút chích trong giờ học là ổng đứng một chỗ thấy được hết, có lẽ lúc xây phòng quản giáo này là người ta tính hết rồi (chúng tôi hay gọi đùa như thế, vì bọn nó cứ coi đây như ở tù). Đằng trước cửa phòng, có chiếc gương lớn lắm, treo trên tường bên hông cửa chính. Ban ngày thì chiếc gương áy hữu dụng lắm, mấy con mẹ chảnh ngựa điệu diệu hay lại soi gương nặn mụn chải tóc các kiểu con cá sấu, nhưng về đêm thì bọn nội trú chúng tôi ghét lắm, vừa ghét vừa sợ mỗi khi đi qua nó. Vì người ta hay nói, tấm gương là cánh cửa nối thông hai đầu âm dương, vào những ngày đặc biệt thì một số cô hồn dã quỷ ở cõi u minh tăm tối có thể theo tấm gương mà bước vào cõi trần gian đầy sự sống mà chúng nó hằng mơ ước.
Mỗi lần tối đi ngang qua tấm gương tầm những giờ 11h30,12h, 1h, nhìn mình trong gương tôi luôn thấy mình khác lắm, dưới ánh đèn mờ nhạt leo lắt như đèn đường ban đêm chiếu rọi vào tấm gương, khi mà những ánh đèn khác từ các phòng học trong trường đều tắt hết. Soi vào gương ở 1 khoảng cách xa, ta có cảm giác da mình xanh xao, đôi mắt trở nên vô hồn hơn, màn đêm sau lưng như cái gì đó luôn rình mò con người ta. Thậm chí có lúc ta thấy con người trong gương không hẳn là chính mình… nó giống hai người đứng nhìn nhau thông qua tấm gương hơn.
Lúc ấy cách tấm gương khoảng 10 bước chân, tôi nhìn thoáng qua gương, thoáng thấy có dáng người trên lan can tầng 1, trước cửa phòng lớp 10. Giật mình quay lại, chỉ thấy 1 màu tối om, phòng học tắt điện từ bao giờ rồi, không ai cả, chắc tôi hoa mắt.
Lại nhìn vào gương, tôi thấy da thằng D qua gương khá xanh, ánh xanh kỳ lạ hơi quái quái. Nhưng kệ, giờ này nhìn vào gương thấy thế là bình thường, tôi cũng thấy da mình như vậy mỗi khi hay nhìn gương giờ này.
“Sao tự nhiên tao thấy người mệt mệt, lúc nãy còn khỏe lắm mà, quái thật!” – Thằng Dương than trong lúc châm điếu thuốc. Phựt! Ánh lửa hộp qụet bỗng phừng lên mạnh mẽ làm cháy xém mấy cọng chân mày nó.
“Đụ má, thằng lờ nào hồi nãy mượn hộp quẹt chỉnh gas cao vậy, má, hãm hại nhan sắc anh àh”.
“Dm, tao thấy cái mặt mày sắc thì hết rồi còn nhan thì sắp đốt đó con chó”.
“Ếh, đừng quở bạn bậy vậy nha, không nên, không nên!”
Thuốc thang xong thì tôi với nó lên lấy đồ đi tắm luôn, cả phòng còn 2 đứa tôi chưa tắm thôi.
Tắm rửa, giặt sịp xong thì gần 12h mẹ rồi, tự nhiên chột đít mắc ị đéo chịu được. Đành bảo thằng D lên trước còn tôi ở lại đánh bom miền nam việt nam. Thằng bé đành hậm hực đi lên sau khi tôi trấn luôn điếu thuốc lận lưng của nó để chống thúi lúc hành sự.
Tôi vào phòng wc đầu ở gần cửa nhà vệ sinh, tuột quần châm thuốc rồi thả hồn theo tiếng bõm bõm đầy thơ mộng. Ai ở nội trú chắc biết cái thú vui tao nhã hút thuốc lúc đi ị rồi, cảm giác rất yomost!
Cái nhà vệ sinh này xây theo kiểu hàng dọc, vào cửa là có 3 cái wc có cửa đóng để đi ị cho riêng tư, vào trong nữa là 4 buồng tắm công cộng chỉ có vách ngăn không cửa. Tôi ngồi ở phòng đầu, đang phê pha thì thấy có bóng chân bước ngang qua, vì cửa wc thuộc dạng hở bên dưới, nên ai đi qua đều biết được.
Nghĩ bụng thằng mặt lờ nào đi tắm khuya vãi đái, vì tôi nghe tiếng xả nước bên trong. Kệ mâma nó, mình làm việc lớn trước đã. Chừng 10p phút sau thì tôi xong việc, tính lên phòng luôn nhưng nghĩ vào xem thằng nào tắm, có thuốc thì xin đểu điếu nữa lên cho anh em hút.
Bước nhanh vào trong, buồng 1 trống, buồng 2 không người, buồng 3 yên lặng, haizz, thằng mặt lờ này đi tắm mà chui tận buồng 4 làm cái lờ gì vậy.
Bước thêm bước nữa sang buông 4. Nước từ vòi sen xả ào ào, dòng nước lạnh buốt giữa cái lạnh đêm khuya văng tung tóe sang chân tôi.
“Đm, thằng chó đi tắm xong ra đéo khóa nước là sao” – tôi chửi đổng 1 câu rồi quay đi, nhưng mà… mình nhớ rõ là từ lúc nó đi vào chưa thấy bóng chân người đi ra mà. Tôi nhớ kỹ lắm vì lúc đó ngồi ị không làm gì khác, nên cứ nhìn cái cửa quan sát mà, nếu có người đi ra là biết ngay.
“Thôi địt mẹ bỏ bu rồi, bị ma phá chắc luôn” – tôi lạnh hết người, 3 vạn 6 ngàn lỗ chân lông trên người như đều mở ra cùng lúc, vừa tắm xong lúc nãy mà trán đổ mồ hôi. 3 chân 4 cẳng tôi bước thật nhanh ra khỏi phòng vệ sinh, lên đến cầu thang là tôi chạy như điên, lúc đó chỉ hận sao bản thân không mọc thêm cái chân để chạy cho nhanh. Lúc chạy lên cầu thang nhìn thoáng qua thấy đồng hồ điểm 12h đêm!
1p30s vượt lên chính mình và tôi đã cán đích cánh cửa phòng nội trú, “anh Huyền Linh ey cho em xin giải thưởng”.
Vào tới phòng thì mấy thằng mặt lờ đang ngồi nằm la liệt tán phét ăn mì gói. Thằng D thấy tôi thì kêu “đụ má bị bón hay sao mà rặn xanh mặt thế em iu”.
Tôi không nói gì chỉ gật gật về giường ngồi với bọn nó. Nằm chém gió, giỡn đánh nhau 1 hồi thì tôi bình thường trở lại, không còn sợ nữa.
“Tẹt tẹt tẹt” tiếng điện thoại rung, báo 2 cuộc gọi nhỡ và 1 tin nhắn. Lúc chiều tôi tắt máy cắm sạc giờ mới mở điện thoại. Tưởng ai hóa ra mẫu thân gọi “hôm nay rằm, nhớ ăn chay nha con”. Đọc tin nhắn mới sực nhớ hôm nay quên ăn chay. Nhà tôi theo đạo, mùng 1 và ngày rằm hàng tháng đều ăn chay.
Thôi lỡ rồi, biết đâu hôm nay trường thịt heo chùa nuôi, cũng coi như ăn chay đi =)
Nằm 1 hồi thì không biết con chó nào khởi xướng kể chuyện ma, thế là cả đám giường dưới kéo lên giường tầng trên nằm xếp lớp như cá mòi nghe kể chuyện. Tôi hay được ông cậu bên nội kể chuyện ma cho nghe. Ông này làm bên phong thủy cúng bái chuyên xem nhà cửa cho người ta, ổng có sư phụ người campuchia gì đó, theo học 1 thời gian thì ra làm thêm. Ông ấy ham thích nghề này nên theo học chứ không phải nghề chính của ổng.
Thế là tôi thành nguyễn ngọc ngạn, kể với giọng trầm ấm run run mê hoặc lòng người. Cả bọn nghe cũng chăm chú lắm. Kể vài chuyện thì đến thằng Trường, nó kể chuyện mấy người gặp ma ở bãi tha ma quê nó tận miền trung, rồi thì mỗi thằng góp 1 chuyện cho bằng chị bằng em, chuyện thật có mà chuyện phịa của chúng nó thì càng có nhiều.
Đang hứng bừng bừng thì chợt tôi nhớ tới 1 trò chơi mà tôi đã đọc trong 1 bộ truyện tranh, nhân vật chính là ông thầy có bàn tay quỷ, chuyên trừ ma trong trường, hình là truyện người thầy dũng cảm hay người thầy vĩ đại gì đó, lâu qua không nhớ rõ nữa. Hồi trước đọc bộ này mê lắm, từng thức suốt đêm ôm quyển truyện đọc cho bằng hết.
“Ê tao có trò này hay lắm, chơi thử không”.
“Trò gì? So ku, quay tay hay thông đít” – Thằng Thắng chõ mõm vào nói.
“Mày muốn chơi thì tuột quần ra kia chổng mông chờ, tí xong bọn anh qua”.
Cả bọn nghe thế thì cười ầm rồi nhao nhao hỏi tôi “trò gì nói đi mạy”.
“Ưhm thì cơ bản là nó hơi giống cầu cơ, tụi mình rủ người âm chơi cùng, hơi ghê ghê đó, dám chơi không”.
“Đù nghe hấp dẫn vãi, chơi sao mày”.
“Giờ tắt đèn hết, cả bọn ngồi thành vòng tròn, tao cầm cái đèn pin, chuyền tay từng thằng rọi vô mặt rồi điểm danh, tới thằng nào thằng đó đếm số theo thứ tự. Tui mình sẽ nói trước khi chơi 1 câu – Ai ở đây thì cùng chơi – nói 3 lần. Sau khi chơi xong thì phải nói – Nghỉ chơi, nghỉ chơi, nghỉ chơi, ai ở đâu đến thì về lại đấy!” – Mấy câu thần chú này tôi bịa ra cho thêm phần hấp dẫn, tất nhiên là chúng nó éo biết.
“Sao? Dám chơi không”.
Mấy thằng chó này chỉ sợ thiên hạ không loạn, nghe thế càng hăng máu đòi chơi.
Thế là tắt đèn, đóng cửa, lấy đèn pin. Cả đám ngồi thành vòng tròn, cả thảy 8 đứa chơi. Có mấy thằng hôm nay nghỉ, thằng D mệt không chơi, ra đằng giường nằm. Mà thằng chó này là trưởng buồng, được cái giường riêng ở sát cửa ra vào, sung sướng nhất phòng.
Cả đám đọc câu thần chú 3 lần, có lẽ là thần hồn nát thần tín, vừa đọc xong thì tôi thấy có một hơi lạnh vờn quanh người.
“Một…” bắt đầu từ tôi, lấy cái đèn pin rọi ngược lên mặt mình rồi khẽ đếm. Đếm xong tôi chuyền cho thằng Thắng. Lúc này cả bọn ngồi theo thứ tự là tôi – Thắng – Nhân – Trường – T mập – Hùng – Toàn – Lâm còi.
“Hai…” thằng Thắng đếm trong lúc rọi đèn lên mặt. Mà công nhận lúc tắt điện mà cầm đèn rọi ngược lên mặt nhìn nó cứ ghê ghê thế nào ấy. Lại chuyền sang bên…
“Ba…”
“Bốn…”
“… Năm”.
“… sáu”.
“Bảy…”
“Tám…”
“Chín!!!”
“Đụ mẹ, thằng Trường đàng hoàng coi, đừng có giỡn, chơi cái này không giỡn được đâu” – tôi quay sang chửi nó, trong đám là thằng này hay cà rỡn nhất, mà tiếng đếm lúc nãy cũng phát ra từ bên chỗ nó.
“Không phải tao ba ơi, tao có nói gì đâu” – mặt nó hơi sợ sợ, nó không chửi lại tôi như mọi khi mà chỉ giải thích.
“Mẹ, tao nghe bên mày mà, phòng có tám đứa chơi, lòi đâu ra chín?” Thằng Lâm nói.
Phòng lúc này rất tối. Ngoài cửa chỉ heo hắt 1 chút sáng từ ánh trăng ngày rằm, trong phòng tối om chỉ có ánh đèn pin soi vào đâu mới thấy rõ được.
“Mẹ, chơi lại, thằng Trường đếm xong im nha”.
“Đã nói đéo phải tao mà, tụi mày đéo tin tao” – thằng Trường phân bua.
“Một…” – bắt đầu vòng mới, vẫn là tôi đầu tiên.
“Hai…”
“Bốn…”???
“Cái dm mày Trường, chưa tới mày mà đến con c gì vậy”.
“Má không phải tao, mà tao nghe rõ là ở kế bên mà, mày phải không T?” – Nó quay sang hỏi thằng T mập giọng hơi run.
“Con c chứ tao, mày điên hả, tao nghe là giọng mày mà chối”.
Tôi thấy làm lạ, ai cũng nghe là giọng thằng Trường, nhưng tôi lại nghe có gì đó không giống, cái giọng này khàn hơn giọng thằng Trường, mặc dù khẩu âm hơi giống.
Mặt thằng Trường xanh mét “ghê quá mày ơi tao nghe y như có người ngồi giữa tao với thằng T nói vậy!”
Cả đám im lặng. Đoán chừng tụi nó cũng ngờ ngợ ra điều gì. Nhưng không thằng nào lên tiếng.
“Cặc, chơi tiếp, lần này nữa rồi nghỉ, qua tam 3 bận” – tôi lên tiếng.
Cả bọn lại tiêp vong 3. Mấy cái áo phơi dọc dọc trên tường tự nhiên đồng loạt bay bay lên. Tôi nhìn qua thấy cây quạt còn chưa tắt.
“Lâm mày ra tắt quạt coi, mở máy lạnh lạnh thấy mẹ mà bật quạt chi” – Tôi sai nó đi, vì nó ngồi ngoài mép giường.
Thằng bé nhăn nhó, lục tục bò ra mép cầu thang giường leo xuống.
“Đùng!” – Thằng Lâm đang chân trước chân sau trên cái thang giường thì té lộn nhào xuống đất.
“Mấy đứa 12 làm gì đó, lo ngủ đi nha, lát tao lên đập cả đám giờ!” Giọng ông thầy Phước quản nội trú 11 dưới sân gào lên, giờ này chắc ổng đi ra phòng bảo vệ hút thuốc đây mà.
“Đụ mẹ, chơi con c gì vậy, kéo chân tao té vạy may con chó” – thằng lâm chửi cáu.
Cả đám trên giường im lặng, vì ai cũng thấy lúc đấy nó tự té, chả ai kéo giò kéo chân gì cả.
“Có ai kéo đau, mày vướng chân vô thành giường đó” – thằng T mập nói.
Cả bọn lại chơi tiếp, ông Phước nói gì kệ mẹ ổng, lời mấy ông thầy đối với tụi này cũng không khác đánh cái rắm là mấy, cái rắm đánh ra còn mùi thúi, còn ổng chửi phát không mùi không màu chả chết được con ruồi!
“Rầm!!”
Cái cửa khép hờ ngoài phòng lại bật ra đánh vào tường rồi bật lại. Vì ông H chủ nhiệm còn chưa về phòng nên cửa không để khóa.
“Mẹ, gió mày làm giật mình, Lâm mày ra đóng cửa lại dùm cái đi”.
“Con c, đéo ra, mày ngon thì đi đi”.
Thằng Lâm không chịu đi, cả đám cũng không ai nói gì nữa, đành mặc kệ cái cửa luôn. Thật sự thì lúc này tôi mỗi lúc càng bất an, linh tính nói với tôi có điều gì không ổn trong căn phòng này. Một điều gì đó nằm ngoài tầm hiểu biết của đám học sinh chúng tôi, điều gì đó đang muốn chiếm lấy không gian nhỏ này…
Bất chợt nhìn xuống chỗ thằng D nằm. Tôi thấy nó nhìn lên chỗ chúng tôi trừng trừng. “Mẹ thằng này ngủ không ngủ, chơi không chơi, nhìn con cặc”, tôi chửi đổng rồi mặc kệ nó.
“Một…” – tôi lại bắt đầu đếm.
“Hai…”
…
“Bảy”.
“Tám” “chín!!!”
Lại cái giọng đó, đếm liền ngay sau tiếng đếm của thằng Lâm.
“Ơ… a. A. A… a. ”.
“Đùng đùng đùng…”
Thằng Trường bỗng hét lên rồi chạy ầm ầm trên chiếc giường tầng, cả đám yếu bóng vía cũng không hiểu sao lại bắt chước nó, chạy đùng đùng 8 thằng trên giường tầng, dồn cả đám vô mép giường, thằng Trường nhìn chắm chằm vô cái góc tường tối om mà khi nãy nó ngồi dựa lưng vào, rồi lại nhìn chằm chằm ra cửa. Mặt nó cắt không còn miếng máu!
Thằng Dương đang nằm bên dưới cũng bật lên đây ngồi thở hổn hển, mặt nó cuống quýt, nói không ra hơi.
“Ma… ma đè… đụ mẹ từ lúc tụi mày chơi tới giờ, tao đang ngủ mà bị đè không thở nổi. Lúc tao tỉnh ngủ nhìn tụi mày chơi mà không động đậy người nổi, người nặng như đeo chì, chỉ nhìn chằm chằm tụi mày chơi mà không kêu được!”
“Uỳnh Uỳnh…”
“Chết mẹ ổng về, thôi xong rồi đụ má” – tôi nghe thấy tiếng xe máy của lão tổng quản nhiệm, giờ này chắc lão mới đi nhậu về, khuya qua nên ghé trường ngủ lại luôn. Dm đúng lúc thật, phen này cả đám no đòn.
“Đụ mẹ, nội trú 12 xuống đây tao biểu” – tiếng lão gào lên khàn đặc vì bia và thuốc lá.
Cả đám lũ lượt kéo nhau từ trên lầu 1 xuống. Thằng Trường nhỏ giọng kể “hồi nãy tao thấy có người khoác tay lên vai tao, xong lúc đó tao nhìn ra cửa thấy rõ bóng con gái ngồi thu lu trước cửa, sợ qua nên tao mới chạy!”
Không biết nó xạo hay nói thiệt, cả đám biết xuống bị ăn đòn chắc chắn rồi, nhưng không ai lên tiếng trách nó.
Xuống sân trường lúc 1 giờ sáng. Cả đám 9 thằng quỳ thành 1 hàng ngang. Lão Bình tổng quản nhiệm đứng đó cầm cây roi được bện lại bằng 1 đống dây điện, loại có nhựa màu đỏ màu trắng bên ngoài. Roi này bện bằng dây điện, vừa cứng vừa dẻo, đánh cái nào là rim người cái đo, đau thấu xương.
“Thằng nào hồi nãy chạy ầm ầm bước ra đây!” – Lão quát vào mặt bọn tôi.
Cả đám nhìn nhau xong lại gục mặt xuống, cả đám đều chạy, thằng Trường dẫn đầu. Giờ ai đứng ra thì ăn đòn 1 mình, ai cũng không chịu ra, cũng chẳng ai khai thằng Trường cả.
“Đụ mẹ giờ sao, làm loạn phải không, không ai nhận thì mỗi thằng 20 cây rồi quỳ tới sáng, tao không nói nhiều!” – Lão lạnh giọng nói.
Chúng tôi biết lão nói là làm, vì trong trường này trừ hiệu trưởng ra thì lão là trời, lão chính là luật ở đây. Nếu đứa nào về méc, phụ huynh lên ý kiến thì lão đuổi thẳng. Lớp 12 là năm cuối, giờ này mà bị đuổi rồi tìm trường mới thì chới với lắm, mà bọn tôi đứa nào chẳng học sinh cá biệt hoặc học quá tệ, có đi cũng chưa biết có trường chịu nhận hay không.
Chẳng ai muốn bị đuổi, nên bọn 12 chúng tôi sợ lão như tù sợ quản giáo. Thằng Trung nhác thấy tình hình không ổn, nó định đứng lên. Nhưng thằng Lâm còi đứng phắt dậy trước nó.
“Con chạy nè thầy!” – Nó hít một hơi rồi lên tiếng thừa nhận.
“Mày được, ngon lành hả, dám làm dám chịu thì tao cho 15 cây thôi. Mấy thằng kia khiêng cái bàn ra đây!”
Tôi với thằng D mở cửa lớp khiêng cái bàn học ra cho thằng Lâm nằm lên.
“Bộp… bộp… bộp”.
Từng tiếng roi vụt vang rõ mồn một trong đêm khuya như cứa vào lòng anh em tôi. Cái thằng ốm nhất, nhất đòn nhất lớp lại dám đứng ra nhận cho anh em. Tôi biết nó làm thế vì thằng Trường mới lúc tối bị đập 20 cây vì bị bắt gặp hút thuốc trong wc, tím rịm hết cả mông. Giờ mà bị thêm 15 cây nữa nó chỉ có chết ngất đi thôi!
Cả đám căm thù nhìn lão đang hành hạ thằng anh em của mình. Sau này cả đám tôi từng bàn kêu người trùm đầu đập chết mẹ lão, đa số tụi con trai trong lớp này toàn dân anh chị có số má. Nhưng sau này có nhìu biến cố xảy ra nên chuyện không thành.
Ăn 15c của lão Bình xong thì cả bọn được đặc xá về phòng, trên đường về tôi nghe tiếng thằng trung lí nhí cảm ơn Lâm còi. Đúng là hoạn nạn mới biết tình anh em, cái tình nghĩa này không chứng minh trên bàn nhậu mà chứng minh trên chiến trường.
Về tới phòng thằng Lâm vạch quần ra xem thì lằn ngang lằn dọc nổi lên như đàn lươn vậy. Nhiêu đây con dư sức làm nồi lẩu.
“Thôi để vậy ngủ đi, mai hẵn sức dầu, giờ mà bôi cái gì vào là xác định mày thức tới sáng nha con”.
Tôi dặn nó rồi mạnh ai về giường nấy.
“Mập, M! Hai thằng mày xuống phụ tao khiêng bàn vô lớp” – Thằng D nói rồi đi trước xuống sân, tôi với thằng T lủi thủi theo sau.
Xuống sân thấy lão bình đã vào phòng từ đời nào, chắc quắc mẹ cần câu đi ngủ rồi. Khiêng bàn xong thằng D nháy mắt cho 2 đứa tôi. Hiểu ý nên tụi tôi theo sau nó, 3 đứa lẻn đi lên tầng 1, ngang phòng đoàn, thẳng hướng tới lớp khối 10. Tới cuối hành lang, nó bảo tôi với thằng mập đỡ nó đứng lên cao.
Nó với tay, thò qua cái cây to mọc cao song song với lớp ở ngoài bờ tường, gỡ cái bịch nylon đen được cột cẩn thận trên cành cây.
“Theo tao!” Nó thì thào rồi lao vút trên hành lang tối om om. Tụi tôi qua bên lớp 11, định chui vô thì nó ra hiệu cho 2 đứa tôi im lặng.
“Đù, bên trong có người!” – Thằng T nói khẽ.
Ba đứa căng mắt nhìn 1 lúc để mắt quen với đêm tối. Tưởng ai hóa ra đôi gian phu dâm phụ nội trú lớp 11.
Chẳng hiểu sao chúng nó trốn được ra đây giờ này, vì nội trú nam thì dễ, vấn đề là bên nữ, bên nữ gác kỹ lắm, muốn trốn ra được đây phải leo rào, mà bọn con gái thì chả đứa nào dám leo trèo. Chắc con bé này thèm trai lắm rồi mới mạo hiểm sang đây.
“Tưởng ai hóa ra là Nam với con bé Nhi!” – Thằng Dương nhanh chóng nhận ra danh tính cặp đôi bất hảo này. Nó là sếp lớp 12 và là trùm của tất cả lớp dưới, quan hệ rộng nhất lớp 12, ở trường không ai mà nó không biết.
“Suỵt, tôn trọng diễn viên, im lặng mà coi đê!” – Tôi hí hửng nói, phim heo xem.
2 Đứa ngồi ở bàn giữa lớp, thằng Nam đang ngồi dạng chân ra ôm lấy đầu con Nhi đang thụp lên thụp xuống bú cặc cho nó. Con bé này xinh đáo để, lại con nhà giàu, thằng này vớ được kèo thơm vãi cứt.
Con bé Nhi quỳ mọp bên dưới háng thằng Nam, chiếc áo ngủ pijama cởi hờ hững 1 nữa, để lộ khoảng lưng trắng hếu, đằng trước là cặp vú non đẹp tuyệt vời, không to không nhỏ, rất vừa tay và kích thích thị giác vô cùng.
Tiếng chọp chẹp vang lên, con Nhi bú say sưa, cái miệng nhỏ nhắn xinh xinh lên xuống rất nhịp nhàng, thỉnh thoảng liếm cái đầu khấc đỏ hỏn rồi xoắn lưỡi cuốn lấy nó, liếm dọc thân cặc rồi mút hai hòn dái, con bé làm rất thuần thục, hẳn không phải lần đầu. Thằng Nam ngồi trên ghế cứ xuýt xoa, xem chừng sướng lắm.
Thằng nam đỡ con Nhi dậy, đặt vào miệng con bé một nụ hôn vội vàng và ướt át. Hai tay nó ôm gọn lấy bờ mông của Nhi, xoa nắn liên hồi. Bé Nhi uốn éo cơ thể theo từng cú nắc thô bạo như muốn xách ngược cặp mông lên của Nam. Nam hôn dần xuống cổ, rồi bờ vai trần, nó chuyển dần xuống ngực, rồi đột ngột ngậm lấy đầu ti hồng như quả anh đào mút chùn chụt khiến bé Nhi run rẩy người một chặp, đêm tối yên tĩnh khiến âm thanh sống động hơn bao giờ hết.
Thằng nam khụy người xuống một chút, bế xốc con bé Nhi đặt kênh trên chiếc bàn học. Nam lại khóa môi Nhi bằng cái miệng tham lam của nó, trong khi hai tay đang tuột dần chiếc quần pijama ra khỏi đôi chân dài miên man duỗi thẳng đong đưa giữa khoảng không.
Nam lướt chiếc lưỡi dọc cơ thể Nhi, chiếc lưỡi không xương thấm đẫm nước bọt lướt qua đâu là nơi ấy run lên vì nhột nhạt và khoái cảm. Nó liếm bên ngoài chiếc quần lót màu trắng, rồi xoáy nhẹ vào trung tâm, khiến con bé cắn chặt môi để không thốt lên thành tiếng.
Lột phăng chiếc quần lót vứt sang bên, nó hôn nhẹ lên hai bên đùi Nhi, hôn dần vào hai bên háng, lè lưỡi liém nhẹ vào háng, di chuyển lên xuống, rồi liếm sang cái mu lồn đang vun cao mời gọi.
Phải nói là bé Nhi có một cái mu rất gợi dục với chùm lông đen nhanh mọc gọn gàng như được tỉa tót. Vì đêm tối nên không thấy rõ được tất cả, nhưng như thế là quá đủ để suy đoán ra những thứ còn lại.
Bé Nhi hít hà liên tục trong khi thằng Nam bú lồn nó một cách say mê và tỉ mỉ không bỏ sót vị trí nào. Nam đứng dậy, bóp vú Nhi một cách mạnh bạo, chiếc miệng vẫn không ngừng hoạt động ở ngực, cổ, trong khi ngón giữa của tay còn lại đang ra vào bên trong lồn bé Nhi với các động tác chọc, khuấy, móc và xoa rất điệu nghệ.
Con Nhi rên rỉ liên hồi.
“Sướng quá, em sướng qua anh oi! Ư… ư… ư… bú vú em đi anh…”
Thằng Nam xem chừng đã đi đủ bài, nó chuyển hông vào giữa hai chân bé Nhi, kê cái đầu khấc ngay giữa hai mép lồn, nó rà rà nhẹ nhẹ rồi bất chợt đâm lút cán vào trong. Con bé oằn người đón nhận cú đâm của thằng Nam, mặt nó hơi nhăn lại, cắn chặt môi dưới khiến tiếng rên chỉ còn ư ử trong miệng, không biết do thốn hay sướng quá.
Thằng Nam nhịp nhanh và đều, biên độ dao động ở hông cực thấp, khiến nó trông như một cỗ máy làm tình hình người. Bé Nhi ôm chặt tấm lưng của Nam mà cào cấu, như để xả bớt cơn sướng đang bùng cháy phía dưới đang lan tỏa khắp người.
Nam kéo Nhi xuống, nằm nửa người lên bàn, phơi cặp mông trần trụi đang vểnh lên nhìn kích thích đến tột độ. Nam liếm dọc sống lưng, mút nhẹ lấy bờ vai rồi chuyển lên cổ, dái tai. Chiếc lưỡi nó liếm lấy vành tai rồi xoắn vào lỗ tai mà uốn éo như con rắn nhỏ.
“Đút vô, đút vô đi Nam…” – Bé Nhi giục, chắc con bé đang hứng tình dữ dội lắm. Nhìn mặt ngây thơ thế mà dâm ra trò!
Nam không làm bé Nhi thất vọng với một cú đâm nhanh gọn và lút cán vào lồn từ phía sau. Hai tay Nam nắm lấy đôi vai nhỏ bé của Nhi làm điểm tựa để mà giã liên hồi, tiếng bạch bạch do sự va chạm giữa hông nam và háng của Nhi vang lên rõ to.
Thỉnh thoảng nó lại lòn tay xuống nách để bóp vú Nhi, những lúc như thế Nhi lại lấy tay nắm lấy tay Nam như thể bảo Nam bóp mạnh hơn nữa.
Không phải nói được nhìn gương mặt một cô bé nữ sinh đang quằn quại vì sướng là kích thích đến thế nào. Ba vị khán giả bất đắc dĩ chúng tôi xem như si như say cảnh tượng sống động trước mắt.
Thằng Nam lại đổi tư thế, lần này Nhi nằm ngửa trên bàn, một chân gác lên vai nam, còn chân kia quắp ngang lấy hông nó. Nam vừa nắc vừa bóp vú Nhi một cách thô bạo, ở tư thế này Nam bóp vú Nhi được dễ dàng hơn, cặp vú non bị bóp đến biến dạng méo mó bởi đôi tay thô ráp kia.
“Chậc… chậc… cái thằng không biết thương hoa tiếc ngọc. Thô bạo thế là cùng!” – Tôi thầm tiếc rẻ trong lòng.
“Ư… ưưư… Sướng quá Nam ơi… Ư… ư… chậm chậm em chịu không nổiiiiii…”
Thằng Nam cứ nắc ngày càng nhanh dù con Nhi van xin liên hồi, nó như một giống đực hoàn hảo được sinh ra chỉ để giao phối. Không tin được những cú nắc điệu nghệ, các tư thế đẹp mắt, và sự dai sức khó tin này, tôi lại được chứng kiến ở một cặp đôi mới học lớp 11.
Thằng Nam đổ mồ hôi nhễ nhại, xem chừng đã thấm mệt, tốc độ vẫn đều đều nhịp nhàng nhưng không còn nhanh như lúc nãy nữa. Trụ được thêm 5p thì nó ngồi xuống ghế rồi đỡ bé Nhi ngồi lên đùi nó, cái lồn múp míp và chắc có lẽ đang sưng mọng kia lại đón nhận con cu gân guốc của thằng Nam một lần nữa.
Lần này Nhi là người chủ động, nó ngún ngoảy thân hình lên xuống theo từng cú nhịp ướt át. Thằng Nam ôm lấy hai bầu ngực từ phía sau, nó nhiệt tình vò bóp hai bờ ngực non nớt ấy. Tôi thậm chí thấy ngực bé nhi hằn đỏ những dấu tay, đủ thấy thằng Nam mạnh tay cỡ nào.
Như lấy lại sức trong lúc bé Nhi chủ động, thằng Nam lại đổi thế, lần này bé nhi nằm trên chiếc ghế gỗ dài giữa 2 chiếc bàn, hai chân gác lên chiếc bàn đằng trước và sau. Nam kê con cu to dài của nó vào cửa mình Nhi rồi cứ thế mà nhịp. Mỗi tay của Nam ôm lấy một bên đùi Nhi làm điểm tựa mà kéo vào người của mình, những cú giã vừa nhanh vừa mạnh làm Nhi sướng điên lên, nó cứ thì thào với thằng Nam trong vô thức.
“Nữa đi anh… ư… ư… em sướng lắm… Em yêu anh lắm Nam oi… nhanh nữa điiiii…”
Cuối cùng thằng Nam cũng gồng người, rút con cu ướt nhẹp dâm thủy ra mà bắn tung tóe lên bụng bé Nhi rồi đứng thở phì phò. Bé Nhi vẫn còn lạc trong dư âm hoan lạc, đôi tay vô thức xoa xoa đống tinh trùng trắng bệt nhầy nhầy trên bụng và ngực mình.
Đợi một lúc cho đôi tình nhân trẻ hồi tỉnh từ phút ái ân và mặc đồ chỉnh tề, thằng Dương đẩy cửa bước vô, mặt ngầu như trái bầu.
“Đụ mẹ, hai đứa mày liều lắm, muốn nghỉ học phải không?”
Cặp tình nhân hoảng hốt trong ngỡ ngàng, hóa ra nãy giờ mình làm gì đều bị nhìn hết rồi. Con Nhi cúi gằm mặt ra chiều xấu hổ, thằng Nam thì mặt xanh mét, súng đạn chắc quéo cò hết rồi.
“Mẹ, dâm như cô thì Phan Kim Liên đội mồ dậy cũng xá 3 xá rồi gọi bằng cụ, xấu hổ con mẹ gì!” – Tôi thầm chửi.
“Ngon đó, trốn nội trú nữ ra đây tâm sự với trai, em hết muốn học ở đây rồi phải không Nhi?”
Thằng D hất hàm hỏi con Nhi, giọng nó lạnh tanh kết hợp với bầu không khí căng thẳng này quả thật không chê vào đâu được. Tôi mà là con Nhi lúc này thì chắc phải bật khóc ngất lên ngất xuống như giới trẻ thấy thần tượng “Kây Pốp” bên Hàn.
“Anh D tụi em…”
“Đụ mẹ tao hỏi mày chưa?”
Thằng Nam lắp bắp chưa nói hết câu thì D đại ca quát một tiếng cắt ngang, nó im re không dám cự một câu. Giờ phút này mà kháng cự là bụng bự liền.
“Em biết em sai, anh Dương giữ chuyện này dùm tụi em… em… em…” – con Nhi cứ em em mãi mà không biết nói sao, mà phải thôi, tại sao thằng D phải giữ bí mật cho tụi nó, còn tụi nó thì biết lấy cái gì bịt miệng thằng D đây. Suy cho cùng chỉ là 2 đứa con nít ăn chưa no – lo chưa tới – mới biết đụ. Chỉ vậy mà thôi!
“Chuyện hai đứa làm gì ở đây, anh không xét tới, nhưng chuyện em trốn nội trú nữ ra đây giờ này không thể không tính. Thằng Nam cút về phòng nội trú nam, con Nhi ở đây tao xử!”
Nó ra lệnh với một cái giọng không thể tranh cãi, không cho từ chối. Cái uy của đại ca trưởng buồng 12 cũng không phải để chơi.
Dám không đi sao? Dám thì có chuyện vui to, ngay và luôn!
Thằng Nam lần khẩn giây lát rồi cũng cất bước vội như tù nhân được đặc xá khỏi trại giam, nó vừa bước ngang qua mặt thằng D được mấy bước thì…
“Khoan! Lại đây!” – Thằng Dương mặt hơi đổi sắc, có vẻ giận dữ lắm, hai mắt nhìn thằng Nam trừng trừng.
Nam ngoan ngoãn bước lại trước mặt thằng D thì…
“Bụp!”
Thằng D thoi một cú thật mạnh vào bụng thằng Nam khiến nó chỉ kịp “Hự!” Lên một tiếng rồi oằn người như con tôm gánh chịu cơn đau mà không thốt lên được câu nào nữa, có lẽ nó cũng muốn hỏi lý do tại sao bị đánh thế này, nhưng câu chữ nghẹn lại trong họng vì cơn đau cả rồi.
“Mày đéo xứng làm đàn ông! Chưa xong với tao đâu, mai tao tính tiếp với mày. Còn giờ thì CÚT!”
Đợi Nam đi rồi, thằng D lại ngồi trên cái bàn đối diện với bé Nhi. Nó rút điếu thuốc nhét xéo trên vành tai xuống, bật hộp quẹt châm thuốc rồi rít một hơi dài.
Tôi thề là lúc này tôi mà là con gái thì tôi yêu nó luôn! Phong cách lạnh lùng, kiểu hút thuốc lại ngầu, đã vậy còn có phong thái của người ngồi ở ghế đại ca lâu năm như nó. Kết hợp tất cả lại, ngay lúc đó tôi thấy nó có phần giống đại ca Trần Hạo Nam trong phim người trong giang hồ do Trịnh y Kiện thủ vai.
Có thể là ví von có phần hơi quá, nhưng cá nhân tôi lại thấy giống thật, cái thái độ hất hàm bất cần, mặt lạnh nhưng không ác, quý tình lại trọng nghĩa của đại ca Hạo Nam được tái hiện lại rất sâu trên con người thằng bạn chí cốt của tôi.
“Em ngu lắm Nhi! Sáng con mắt em chưa?”
“Anh chỉ thử nó thôi, vừa nghe anh nói chỉ xử em chứ không xử nó, là nó mừng ra mặt, không nói đỡ hay van xin gì cho em đã muốn bỏ về phòng. Cái thứ ăn xong là phủi tay đi, lúc chạy còn nhanh hơn lúc cởi đồ con gái người ta như nó, anh muốn dần nó một trận cho bõ tức. Bây giờ mà không phải lúc thì nó mềm mình với anh chứ đéo đơn giản vậy đâu!”
Ah thằng này được, lại còn chơi trò này, làm tôi nãy giờ cũng thắc mắc tại sao nó đánh thằng Nam, không lẽ thấy thằng Nam xơi hàng ngon nên gato, trâu buộc ghét trâu ăn. Hóa ra là kiểm tra nhân phẩm thằng nhỏ.
“Em biết rồi anh Dương, em còn nhỏ, không hiểu chuyện bằng anh, anh dạy thì em nghe!” Con bé lí nhí nói, giọng hơi sụt sịt rồi, chắc cũng thất vọng về thằng kia lắm. Mà thằng Dương chơi cú này hay thật, chỉ nói mấy câu đã làm thằng kia tự lòi đuôi chuột. Không thể không cho nó 1 chữ “Phục”.
“Con gái ra đường chơi là trăm điều thiệt mang về, không khôn một chút là chết dở sống dở. Anh nói ít, em hiểu nhiều. Bây giờ đi đi, ở đâu trốn ra thì trở về đó đi!”
Con nhỏ cảm ơn rối rít rồi chạy về phòng nội trú, còn nó về bằng cách nào thì không phải việc chúng tôi phải đi bận tâm.
“Tao tưởng đâu mày kêu nó ở lại đẻ ba đứa mình chịch cái hốt hụi chót không chứ! Chậc… chậc… tiếc ghê!” Thằng Tài mập giọng tiếc rẻ nói.
“Tiếc con mẹ mày, tiếc thì giờ mày trèo qua nội trú nữ, lồn non bên đó nhìu lắm, chịch liệt dương luôn chưa hết đó!”
Thằng D chủi nó xong lôi cái bịch đen mở ra. Ôi địt mẹ! Thứ nước thánh thiêng liêng mang cái tên tây phương đầy mỹ miều “Vodka” mà bọn nội trú chúng tôi hằng mơ ước.
Thứ đồ cấm hàng đầu trong danh sách ở cái trường này là rượu bia, dính vào mà bị phát hiện thì xác định là bị đuổi học vĩnh viễn nếu không có khả năng lo lót 5 củ cho lão Bình bụng bia tổng quản nhiệm.
Tôi nhìn chai vodka như ngắm nhìn một mỹ nhân cực phẩm đang lõa lồ chờ đợi tôi lao vào ái ân.
Sau chai vodka là 1 lon redbull, 1 con khô mực nướng.
“Tao yêu mày rồi D ơi, mày làm tao sướng chết được, đụ má, giờ cho tao uống 1 ly rồi ngồi tù 5p tao cũng chịu nữa!”
Thằng T ôm tay thằng D mà tỉ tê với giọng điệu ghê tởm chết người không đền tiền. Thằng mập đê tiện rất có thiên phú về mặt này.
Thế là ba chúng tôi có bữa nhậu hoành tráng không thua gì ngự yến của vua trong phim Tàu.
Nhậu lưng chừng chai, ai cũng tê tê cả rồi, tôi quay sang hỏi thằng D.
“Ê D! Mày nghĩ hồi nãy có khi nào con nhỏ đó theo phá mình không?”
“Mày nói ai?” Thằng D mắt lờ đờ hỏi.
“Thì con nhỏ nghe nói chết trên phòng học đó đó, có khi nào mày nói bậy bạ nên nó theo phá không?”
Thằng D làm “Ực” phát gọn lỏn ly rượu vodka trên tay, quay sang cười cười nói.
“Tao nói rồi, đụ má, nó mà theo, tao thấy tao chịch chết mẹ nó!”
Tôi sợ xanh mặt vì câu nói của nó, địt mẹ lại ngu nữa, lựa lúc nó xỉn mà hỏi. Mình nãy giờ ăn khô chứ có ăn cứt đâu mà ngu dữ vậy!
“Mày nói bậy quá D, cái gì cũng kiêng một chút thì tốt hơn!” Tôi quay sang khuyên nó.
Thằng D khoát tay tỏ vẻ không quan tâm:
“Bậy bạ con cặc gì, uống đi!”
Ngồi thêm chừng 30p nữa thì 3 thằng cũng cưa hết chai rượu pha lon redbull. Thế là mấy thằng say dắt nhau về phòng lúc gần 3 giờ sáng.
Vô phòng, thằng D không nằm bên giường riêng nữa mà chuyển sang ngủ chung với tôi và thằng T ở giường tầng dưới. Tôi nằm sát tường thằng D nằm giữa rồi tới thằng T.
Phần vì đã khuya, phần do rượu mạnh nên tôi dần thiếp đi vào giấc ngủ, mà không hề hay biết có một thứ đã theo chân ba thằng về tới phòng.
Mà không, phải nói là về tới tận giường!!!