Phần 24
Hai má chị hơi đỏ khi chị nói:
– Chú Trung ở lại đây nghĩ vài ngày. Bên nhà Mẹ rộng chỗ nên Mẹ mời chú ở bên đó.
Thấy hai đứa con mình mở miệng cười vui, chị mắc cỡ, làm mặt giận:
– Sao tụi con lại cười, không lịch sự chút nào.
Những ngày sau đó thật là đẹp đối với tôi. Được sống trong một khung cảnh đậm nét hương quê, khác hẳn không khí ờ Sài – Gòn là một điều tôi hằng mơ ước. Nhà được chia làm 2 cánh cách biệt, một cánh cho gia đình thằng Trung còn cánh kia là phần nhà của chị Tư. Sáng được đánh thức bởi tiếng gà gáy, mỡ mắt là nghe tiếng gió lùa trong tàn lá dừa trong sân… đối với người mất gốc như tôi thật là một khám phá thật thú vị.
Chị Tư là một người vợ tuyệt vời, chị lo cho tôi từng ly từng tí. Tôi thích món ăn nào là chỉ cần hô lên một tiếng là chiều đó có ngay món đó. Chị rành những món ăn đồng nội nên chị dạy cho tôi biết thưởng thức và đam mê những món giản dị đó.
Tối đến tôi hay thích rủ chị ra biển cách đó không đầy 3 cây số để nắm tay nhau mà đi dạo dọc theo bãi biển. Chị giống như cây khô gặp mưa rào nên chỉ trong vòng vài ngày là chị đã thay đổi hẳn, trở nên duyên dáng quyến rũ hơn trước nhiều. Được nối lại mối tơ duyên với người xưa là một điều mà tôi không thể nào ngờ được. Và tôi cảm ơn Trời Phật đã cho tôi ân huệ đó.
Ngày nào chị cũng đòi tôi làm tình với chị. Chị nũng nịu:
– Mình đi đâu mất tiêu cả chục năm, bây giờ Mình phải đền bù gấp đôi cho em.
Ham muốn tình dục tưởng đâu đã tàn, ai ngờ đâu người đàn bà này vẫn còn tràn đầy háo hức làm tôi rất hài lòng.
Tình dục với chị cũng giản dị như những món ăn mà chị nấu cho tôi: Tôi không cần những trò chơi phức tạp, cầu kỳ như với nhiều người tình khác của tôi.
Với chị, tôi làm tình rất đơn giản, trong tư thế tầm thường nhất.
Hoạ hoằn có lúc tôi đòi chị bú cặc cho tôi hay chị thèm được bú lồn.
Vậy thôi!
Tuy tư thế làm tình rất tầm thường nhưng chị là một ngọn núi lửa không chỗ chê.
Chị biết những mánh lới nhỏ làm cho tôi nứng cặc tối đa.
Nội tiếng rên rỉ vừa dâm vừa kín đáo của chị cũng đủ làm tôi nổi da gà vì hứng thú rồi.
Mà không chỉ có tôi thích nghe chị rên rỉ khi làm tình: Có một lần đang chơi chị thì tôi vô tình nhìn ra cửa sỗ thấy vợ thằng Trung đang mấp mé đứng ngoài, nhìn trộm Mẹ chồng nó đang làm tình! Biết được điều đó càng làm tôi hứng khởi! Tôi ngồi trên giường, bắt chị Tư nằm ngửa ra để bú cặc tôi.
Tôi cười thầm, đoán chắc con vợ thằng Trung còn quê mùa chưa bao giờ được chiêm ngưỡng cái màn tục tiểu đó nên nó phải nứng lồn tối đa, không biết sau đó nó có hối hả đi tìm chồng nó để giải quyết hay là nó phải chui vô góc nào đó mà tự giải quyết? Tôi kiếm cớ bỏ đi ra ngoài một chút và đi tìm vợ thằng Trung: Thật đúng như tôi nghỉ, tôi bắt gặp người thiếu phụ trẻ đang nằm trên giường mà sụt lồn một cách khẩn trương. Nhìn cho đã mắt xong tôi trở về phóng mà tiếp tục chơi chị Tư.
Chị thú nhận với tôi là thằng Trung đúng là con của tôi như tôi hằng nghi ngờ. Chị năn nỉ tôi đừng bươi móc chuyện ra làm gì, cứ để như vậy là tốt hơn. Tôi cũng đồng ý với chị nhưng tôi nói là tôi muốn con tôi có được một tương lai sáng lạng hơn là khư khư giữ một cái tiệm tạp hoá nhỏ tí.
Tôi cùng chị đi khảo sát tình hình trong xã và tôi nêu ra ý định là nếu thằng Trung có được một đại lý cung cấp gaz thì sẽ rất hay vì quanh đó không có ai kinh doanh hàng đó.
Khi bàn với thằng Trung thì nó lắc đầu nói:
– Nếu không có ai kinh doanh gaz là vì trước hết phải có đường dây để lấy được hợp đồng làm đại lý, sau nữa hàng đó cần một số vốn rất cao đó chú.
– Chú làm được hai điều đó mà, con đừng lo.
Mọi chuyện xảy ra đúng như tôi mong đợi và chị Tư ôm tôi khóc sụt sùi vì mừng. Thằng Trung không biết nói gì để cảm ơn tôi, nó cảm khái nói:
– Chú xuất hiện bất ngờ như ông Thần trong cuộc sống gia đình con. Chú đem lại hạnh phúc cho Mẹ con là cũng đủ làm con mang ơn chú rồi. Đã vậy chú còn giúp con làm được một chuyện kinh doanh mà không bao giờ con dám ngó tới. Con phải làm gì để đáp ơn chú đây.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi cười:
– Chú có ý kiến này, không biết con có đồng ý hay không?
– Chú cứ nói, chuyện khó mấy con cũng ráng hết sức.
– Chú rất thích con vì con không như nhiều đứa con trai khác, con rất chính chắn. Đã vậy con lại hao hao giống chú thời chú còn trẻ. Vì vậy chú ao ước được nhận con làm con nuôi, như vậy thì sẽ được tốt đẹp trên đủ mọi lĩnh vực. Con nghĩ sao?
Thằng Trung sửng sốt bàng hoàng.
Nó xin phép vào trong bàn với chị Tư và vợ nó rồi nó kéo tay vợ nó đến quỳ trước tôi mà cảm động rưng rưng:
– Hai con xin được ra mắt Cha.
Tôi cũng cảm động đỡ hai đứa dậy. Chị Tư ứa nước mắt mà nghẹn ngào nói:
– Thấy hai cha con như vậy, em hạnh phúc lắm.
Chị bắt thằng Trung phải làm một bữa tiệc cúng đàng hoàng, mời cả hàng xóm thân thuộc đến để dự và để thông báo cho mọi người biết. Đó là một ngày cực kỳ vui cho chị. Chị không ngờ là tôi đã kiếm được phương án tốt đẹp như vậy để hai cha con được trọn vẹn với nhau.
Tôi cũng nói hết cho chị Tư biết về gia cảnh của tôi. Tôi sẽ ráng hết sức để có được một cuộc sống vợ chồng với chị nhưng tôi sẽ không thể nào ở liên tục bên chị được.
Chị mỉm cười nói:
– Em không đòi hỏi gì Mình đâu. Em đã được Trời ban cho bây nhiêu là đã quá sức tưởng tượng rồi. Mình cứ yên tâm mà sống cuộc sống của Mình. Em chỉ mong Mình lâu lâu nhớ đến em và thằng Trung mà về với em đôi ba ngày. Như vậy là em hạnh phúc rồi.
…
Từ đó, cứ lâu lâu là tôi kiếm cớ chạy ra Bình Thuận để gặp lại mẹ con chị Tư.
Cuộc đời tưởng đâu sẽ bình lặng cho tôi đến cuối đời nhưng rõ ràng là mưu sự tại nhân, thành sự tại Thiên!
Hôm đó, vợ tôi nằng nặc đòi chị Phượng ăn cơm và ngủ lại nhà chúng tôi. Trong bữa cơm, lẽ dĩ nhiên là chị Phượng và tôi không tránh khỏi vài pha chăm chích với nhau làm vợ tôi phì cười.
Trong khi chị Phượng dành rửa chén thì tôi ra ngồi ngoài sa – lông với vợ tôi. Tôi cằn nhằn:
– Sao em lại mời chị Phượng ở lại, em biết là chị ta và anh không hợp với nhau, hay đúng hơn là chị Phượng không ưa anh, cứ tìm cách mà gây hấn hoài.
Vợ tôi im lặng nhìn tôi với cặp mắt thật lạ lùng, làm tôi bối rối:
– Ủa, bộ anh nói gì không đúng hay sao?
– Nhiều lúc em không biết là anh ngốc thật hay anh giả bộ ngốc?
– Em nói gì úp mở vậy?