Phần 2
2h sáng, Phong giật mình dậy, nhìn thấy Duyên còn ngủ, anh rón rén mặc tạm quần áo vào, rồi bước ra. Sẵn đi uống nước, anh qua phòng Vân xem cô ấy ra sao thì thấy Vân còn thức. Anh bước vào với vẻ mặt hơi lo lắng.
– Sao em còn chưa ngủ đi?
– Em ngủ không được. Có vẻ bia làm em tỉnh hơn. (Ở đây có ace nào uống bia rượu mà toàn dậy sớm giống tui không)
– Em đừng buồn nữa. Cứ xem đó là một bài học mới đi. Còn nhiều người đàn ông tốt hơn mà.
– Em… Hic… hic.
Bỗng nhiên cô khóc làm cho anh không biết làm thế nào, anh chỉ biết ôm cô vào.
– Anh hãy yêu em đi, giống như mình đã từng. Hãy cho em cảm nhận lại sự an toàn của ngày trước đi.
Anh sững sờ một lúc, xong anh cũng đặt lên môi cô một nụ hôn. Một nụ hôn chứa đầy tình cảm của anh, chứa đầy những dòng kỷ niệm. Anh hôn thật sâu, dần hai cái lưỡi quấn tít vào nhau, khuấy đều trong miệng hai người. Anh dần cởi áo sơ mi cô ra, nhìn thấy vài vết bầm đã nhạt đi, anh hiểu ra sự đau khổ của cô thì ở bên thằng khác, anh càng thương cô hơn.
Anh nhẹ nhàng bóp lấy cặp vú của cô, xoa đều và mạnh dần. Cô cũng chẳng kém, đưa tay xuống quần anh, thọc tay vào trong mà nắm lấy cậu nhỏ của anh mà nghịch nhẹ làm anh hơi run. Ngồi làm ít lâu thì anh đặt cô xuống, tự cởi áo mình ra rồi cúi xuống hôn lên người cô. Lưỡi anh rà tới đâu là cô run người tới đó. Anh nút hai đầu ti hơi thâm của cô, một bên nút một bên bóp lấy, tay còn lại thì miết cái lồn đã ướt của cô. Xong anh đưa lưỡi mình dần xuống bụng rồi đến vùng dưới, tay anh cởi quần silip màu đen ra, đưa lưỡi vào liếm lấy lồn cô. Anh liếm hai bên, liếm lên hột le rồi đưa lưỡi ngoáy sâu vào lồn làm cô phải rên lên, nước lồn ra không dứt. Cô vừa nói vừa rên.
– Ư… anh… h… hay mình làm 69 đi… Ư…
Nghe thấy vậy, anh ngưng lại, đưa cô nằm trên mình, rồi quay theo kiểu 69. Đến lúc này, cô như được dịp trả thù, cô liếm dọc theo chiều dài cặc anh, dùng lưỡi đánh lên đầu khấc rối mút chùn chụt. Một tay cầm gốc cặc, tay kia thì xoa hai hòn dái anh. Có đôi lúc cô còn dùng răng cắn nhẹ lên đầu khấc làm anh xuýt xoa mấy lần. Anh cũng không chịu thua, vừa dùng 2 ngón tay vừa liếm lồn làm cô phải rên trong khi bú cặc. Làm chán chê một hồi, anh đặt cô xuống, cầm lấy cặc rà rà ở mép lồn rồi nhấn vào. Có vẻ như cô không được đụ nhiều nên lồn cô vẫn khá khít. Anh đưa tầm 2/3 chiều dài thì anh rút ra rồi đóng mạnh vào làm cô la lên. Anh cứ làm thế vài lần, khiến cô rất khó chịu.
– Anh đừng đùa nữa, đụ em đi, em sắp không chịu nổi rồi. Anh cứ đụ em như đụ con Duyên đi.
Nghe tới đấy, anh giật mình, thật không ngờ cô lại nhìn lén mình đụ với Duyên. Thế là máu dâm lên đỉnh điểm, anh đóng một cú thật mạnh vào lồn cô rồi bắt đầu nhấp. Vừa nhấp anh vừa suy nghĩ cảnh mình đụ Vân và Duyên trên cùng một chiếc giường làm anh hứng thú lên. Nhấp một hồi rồi anh bế cô lên, hai tay banh hai chân cô ra rồi canh đưa cặc vào. Đây là lần đầu anh làm tư thế này nên có vẻ hơi mệt nhưng rất phê. Vân thì khỏi nói, lần đầu làm tư thế này nên sướng khỏi nói. Thấy anh có vẻ mệt nên:
– Anh hay để em cưỡi nha.
Đúng lúc vừa mệt, anh đặt cô xuống, rồi anh nằm ra. Cô bắt đầu leo lên, cầm gốc cặc canh rồi ngồi xuống dần và bắt đầu nhún. Cô cảm thấy rất sướng, sướng hơn khi quan hệ với người cũ, có khi cô thấy cặc chạm đến tử cung của cô. Cô nhún đến mức cô ra trước anh, đổ gục xuống trong khi anh chưa ra.
– Hay mình dứt điểm theo kiểu úp thìa ha.
Biết ý, cô ngồi dậy, anh rút cặc ra rồi đặt cô nằm nghiêng một bên. Anh dần đút cặc vào rồi nhấp. Cô biết kiểu này vào khá sâu nên cô rất nhanh lên đỉnh.
– S… Sướng quá. Ưm… e… em sắp ra.
– Anh cũng sắp rồi. Chút nữa thôi.
– Anh cứ ra bên trong đi. Không sao đâu.
Nghe vậy anh nhấp nhanh hơn, mạnh hơn. Tầm vài phút thì anh cùng một lúc với cô. Anh ôm hôn lên gáy cô, rồi dần anh rút cặc ra, hỗn hợp cả hai dần theo ra. Cô quay lại nhìn anh mỉm cười rồi ôm hôn anh.
– Cảm ơn anh đã cho em nhớ lại cảm giác lúc xưa. Cảm ơn anh đã bên em khi em buồn. Cảm ơn anh, em luôn yêu anh.
Sau hôm đó, anh hiểu ra mình với Vân chỉ có thể dừng lại trên mức bạn thân. Anh cũng mở lòng ra và quen với Duyên. Anh kể với Duyên mọi chuyện của anh và Vân tối hôm đó, Duyên không giận anh mà bảo rằng miễn anh vui là được, do đó anh càng yêu Duyên hơn. Có đôi khi anh gặp lại Vân và chính Duyên đề ra việc anh đụ một lúc hai người. Ít năm sau thì anh chính thức cưới Duyên về nhà và sinh ra hai đứa con gái rất đáng yêu. Về Vân thì cô ra nước ngoài du học, trở thành một bà chủ lớn và được một anh Việt kiều bên đó cầu hôn và cô cũng đồng ý. Kể từ đây đôi bên đều có cho mình một mái ấm và cũng như là những kỷ niệm đẹp khó phai.
— Hết —