Phần 9
Những ngày kế tiếp cha con chúng tôi sống với nhau rất hạnh phúc, có lẽ chính từ ngày con chủ động hôn tôi quan hệ của chúng tôi ngày càng gần.
Tôi có thể cảm nhận được Nhật Hạ đối với tôi thân cận, đôi khi tôi phát hiện Nhật Hạ nhìn tôi ngẩn người, mà khi tôi cùng con đối diện con còn có hơi chút ngượng ngùng. Trong lòng tôi bất an ngày càng mãnh liệt, chẳng lẽ Nhật Hạ yêu tôi thật, tuy tôi cũng cảm thấy vui sướng nhưng tôi và con tuyệt đối không có khả năng loạn luân, bởi vì đó là trời đất không dung tha nhưng tôi tuyệt đối không nghĩ đến sau này chúng tôi còn có một đứa con trai bảo bối…
Qua ba ngày sau anh hai lên thành phố khám bệnh, anh hai vốn ở dưới quê trông coi phần mộ tổ tiên nhưng do ở nhà chân té bị thương nên phải lên thành phố chụp chiếu kiểm tra. Bình thường một tháng tôi đều trở về thăm hắn một lần, dù sao tôi chỉ còn mỗi một người anh, hắn lại là người nuôi tôi lớn. Tôi còn được cưới vợ còn anh hai thì vẫn luôn độc thân một mình. Anh hai tuy rằng năm nay chỉ mới 48 tuổi nhưng nhìn hắn tựa như 60 70 tuổi.
“Anh hai, chân thế nào rồi?” Tôi đi đến phía trước nhận lấy giỏ xách đồ nói. Tôi không biết anh hai hôm nay lên nếu không tôi đã xin nghỉ phép đưa anh đi bệnh viện. Anh hai tự mình vào bệnh viện kiểm tra xong mới gọi cho tôi, xe khách về quê đã hết chuyến nên hôm nay anh hai không thể trở về.
“Tại sao lại đem theo nhiều đồ như vậy?” Lúc này tôi nhìn túi đầy rau, dưa, ngô linh tinh… không khỏi đau lòng nói.
“Mới ra vườn hái mang lên cho mấy đứa ăn thử.” Anh hai tên Nguyễn Thành Đại, bộ dạng cao lớn uy mãnh. Bởi vì thường xuyên lao động chân tay cho nên thân thể hắn hết sức cường tráng chẳng qua tuổi tác cũng cao nên bình thường ở nhà làm nghề nông.
“Bác hai…” Khi tôi cùng anh hai lên lầu vào nhà Nhật Hạ lễ phép cùng anh hai chào hỏi, con đang mang tạp dề chuẩn bị cơm chiều. Mà hôm nay con mặc đồ vô cùng kín đáo, nhìn đến con nói là thật vì coi tôi là cha ruột cho nên không chút kiêng dè nào.
“Aizz, Nhật Hạ lại cao hơn không ít.” Anh hai nhìn Nhật Hạ trong mắt mang lấy một tia cưng chiều. Tôi với anh hai đều không có con cái cho nên luôn xem Nhật Hạ là con ruột để đối đãi, mỗi lần hắn lên thành phố đều mang cho Nhật Hạ nhiều thứ, chẳng qua tất cả đều là đặc sản nông thôn thôi.
“Thành tích học tập như thế nào đây?” Anh hai ngồi xuống hỏi Nhật Hạ sau chúng tôi bắt đầu tán gẫu. Tại bàn ăn tôi cùng anh hai uống không ít rượu, qua một lúc về sau tôi cùng hắn đều có một chút say.
“Được rồi, anh phải đi…” Sau khi ăn tối xong anh hai đứng dậy, lúc này có chút lắc lư.
“Trễ như vậy anh còn muốn đi nơi nào?” Tôi lúc này nhanh chóng dò hỏi, lúc này hắn lung la lung lay tôi có chút lo lắng. Nhưng có một vấn đề làm chúng tôi nan giải, nhà chúng tôi chỉ có một phòng ngủ hai cái giường, anh hai người lại to chân còn đang bị thương tôi với hắn ngủ một cái giường cũng không được, nhất là tôi có thể đụng đến chân đau của hắn.
“Anh đi tìm khách sạn, nhà em cũng không có chỗ ở…” Anh hai chỉ cái phòng nhỏ nói.
“Khách sạn thật tốn tiền.” Tôi nhanh chóng ngăn cản, nơi này khách sạn thật mắc nhưng chủ yếu anh hai uống có chút nhiều nên tôi lo lắng. Từ khi cha mẹ qua đời tôi vẫn luôn đem hiếu tâm bù đắp cho anh hai.
“Ở lại đi bác hai, bác ngủ ở giường ba ba, con cùng ba ba ngủ một cái giường là được.” Mà lúc này Nhật Hạ cũng giữ lấy anh hai, nghe con lời nói tôi không khỏi sửng sốt, tôi tính toán mình sẽ ngủ ở dưới đất… Nghe được Nhật Hạ lời nói tôi và anh hai đều sửng sốt.
“Như vậy sao được?” Anh hai vẫn không nói gì, tôi mau chóng trả lời.
“Có gì mà không được, hồi về quê chúng ta cũng ngủ chung một cái phản đấy thôi.”
“Không thôi con qua nhà Linh Như ngủ” nhìn tôi có chút nhăn nhó Nhật Hạ có chút không tình nguyện nói.
“Thôi cứ như vậy đi, anh hai ngủ giường của em đi” Tôi nghĩ đến Hoàng Hải Sơn bộ dạng chán ghét liền nhanh chóng bác bỏ, hoàn toàn theo bản năng hình như sợ hãi Nhật Hạ đi gặp chuyện gì nguy hiểm. Tôi không thể không đồng ý ý kiến của con. Nhìn tôi đáp ứng khuôn mặt Nhật Hạ lộ ra một tia mịt mờ ý cười.
“Được…” Anh hai gật đầu, tôi đưa hắn lên giường đắp chăn cho hắn. Mà bên kia Nhật Hạ cũng đã dọn sẵn giường, tôi cùng Nhật Hạ đều gầy yếu cho nên hai người chen một cái giường cũng không vấn đề gì.
“Ba ba, nghỉ ngơi đi…” Nhật Hạ đem giường thu thập xong vỗ vỗ giường hướng về tôi nói.
“Ba nhớ nhà mình còn một cái chăn đâu này?” Nhìn trên giường chỉ có một cái chăn nên tôi hỏi con, tôi cũng không thể cùng con đắp chung một cái mền.
“Cái chăn kia thật dày đắp nóng chết…”
“Ba đi tắm” Tôi ho khan một tiếng sau đi vào phòng tắm tránh né một chút. Ở trong phòng tắm tôi nghĩ Nhật Hạ từ 9 tuổi đến nay tôi và con cũng chưa đắp chung một cái chăn bao giờ, cảm giác không được tự nhiên… Dù sao cũng đang là mùa hè trời rất nóng tối không đắp chăn cũng được.
Tắm xong tôi trở lại phòng ngủ lúc này anh hai đã ngủ say ngáy khò khò. Lúc nãy tôi cũng uống không ít rượu nên đầu có chút choáng váng, tôi đi lại bên cạnh giường ngửi thấy trên giường hương vị của Nhật Hạ.
“Lên đây đi ba ba” Hình như nhận thấy tôi vẫn đứng ở chân giường Nhật Hạ quay đầu hướng về tôi nói.
“Ừm” Tôi lúc này có chút cứng ngắc leo lên giường. Sau khi lên giường tôi nằm ở bên cạnh Nhật Hạ nhưng tôi bảo trì khoảng cách với con, ước chừng 10cm.
Lúc này trong phòng chỉ có tiếng ngáy của anh hai, anh hai ngủ ngáy rất lớn. Thời gian từng giây từng phút trôi qua tiếng thở của tôi dần vững vàng, tác dụng của cồn để cơn buồn ngủ tập kích đến, chính là khi tôi chuẩn bị ngủ tôi nghe phía sau Nhật Hạ hơi hơi xoay người, theo sau chăn nhẹ nhàng được đắp lên người tôi, cách đồ ngủ tôi có thể cảm nhận được Nhật Hạ trên người truyền đến nhiệt độ cơ thể…