Phần 24
Chuỗi những ngày học thêm với cô được kéo dài đến qua tết. Theo như quyết định của má và bản thân thì qua tết tôi mới đi ôn. Vậy nên học ở nhà hay ở chỗ cô cũng được. Bố mẹ tôi không cấm, chỉ bảo nếu thấy kết quả không khả quan thì…
Kệ chứ, quả là lúc đầu lấy lý do là đi học, tôi sang nhà cô để… Nhưng thì đúng là qua cô học thật mà. Tôi cũng dần yêu môn hóa trở lại roài. Phải cố gắng vì tương lai con em chúng ta chứ nhỉ.
Tuần này bắt đầu rét đậm rét hại rồi nên tôi cũng phải bỏ công tác tập thể dục buổi sáng đi cho nó lành. Nằm trog chăn ấm thì éo muôn dậy tí nào hết. Không biết mấy hôm không lên tập, em 2 lúm có nhớ mình không ta… Thôi thì đành lỗi duyên với em từ đây… hì hì…
Tối vẫn lịch như cũ… qua nhà cô. Vừa bước chân vào cửa phòng thì đập thẳng vào mắt một giổ quần áo… nịt zú… quần xì…
– Hai người định mở shop à? – Tôi hỏi khi ướm tay thử cái…. quần sooc bò…
– Tên biến thái kia…quần con gái đấy. – Con bé Chíp giật lại.
– Này…
– T thấy chị mặc cái áo này đẹp không ? – Cô lên tiếng.
Ui chu choa… cái gì thế này? Cô đang khoác trên mình một cái áo khoác đỏ cổ lông, họa tiết hoa văn lấp lánh, màu sắc nổi trội làm tô điểm thêm vẻ đáng yêu của cô, nhìn đáng yêu giống… bà già noen ý…
– Oa… đẹp… đẹp đấy. – Tôi long lanh cặp mắt nai chiêm ngưỡng.
– Hihihi…vừa ha. – Cô cười rạng rỡ…
– Đẹp lắm, hợp với chị lắm.
– Thật không?… Mà cũng đẹp thật hihihihi.
– Đẹp đẹp mà… hihi…
Tôi vô tư đưa tay lên chỉnh lại cổ áo cho cô. Quả thực cô mặc cái áo này rất đẹp. Tình hình là tôi bắt đầu cảm thấy rùng mình rồi.
– Hai người vô tư nhỉ. – Con bé lườm tôi khi tôi quay sang nhìn nó.
– Vô tư gì ? – Tôi cố làm ra vẻ… giả nai.
Cô thì đỏ mặt rồi lúng túng cúi xuống xem mấy bộ quân áo vứt la liệt trên giường. Con bé cũng không nói gì, nó ngồi xuống cầm ngay cái… nịt zú lên… ướm…
– T thấy Phương mặc cái này đẹp không ? – Nó làm câu tôi muốn… chết quá
– Axx… – Tôi nhăn nhó liếc lung tung loạn xạ…
– Hihihi… hahahahahaha.- Cô cười.
– Hahahahaha. Con bé cũng cười theo.
– Ặc…
– Thế có đẹp không anh T. – Con bé nháy mắt đưa… tình…
– Em không mặc gì đẹp hơn.
– Ơ… này… nói cái gì vậy hả? – Lần này là cô quát…
– Hì… nhầm. – Tôi giật bắn… cười xòa.
– Ăn với cha nói. – Mặt cô đỏ bừng…
Trong lúc tôi còn đang ngơ ngác thì con bé thêm cho câu…
– Chắc anh T thích nhìn phụ nữ không mặc đồ nhỉ ??
– Này nói cái gì vậy hả?
– Này nói cái gì vậy hả?
Lần này thì cả tôi và cô đều quát con bé…
– Ơ… hai người… – Con bé ngỡ ngàng.
– Thôi học đi.
Cô thu dọn đóng quần áo gọn lại rồi lôi chiếc bàn học ra… mặt vẫn đỏ…
– Um… học… đi. – Tôi nhanh chóng cầm sách vở nhảy lên giường.
– Hai người… nghi lắm nha.
Con bé làm tim tôi muốn nhảy luôn ra khỏi lồng ngực. Cả tôi và cô đều sững lại nhìn nhau rồi cùng nhanh chóng quay mặt tránh nhau. Tôi có cảm giác như tay cô đang run lên… cô đang sợ. Mà đâu chỉ có cô, tôi cũng đang run bỏ mẹ đi ý. Con bé nhảy lên giường ngồi, hết nhìn tôi rồi lại nhìn cô. Không khí có vẻ căng thẳng quá rồi…
– Mà 2 chị em mua gì mà nhiều quần áo quá vậy? – Tôi đánh lạc hướng.
– Um… qua mấy cái shop abc, xyz… thấy đẹp thì mua thôi. – Cô trả lời.
– Thế mà không mua cho em một cái.
– Hâm… shop con gái… mua cho cái váy nha. – Cô cười.
– Tên này cho mặc bikini hợp nhất haha.
Con bé cũng đa thôi bộ mặt nhăn nhó nghi ngờ, troll tôi một câu… nhột vờ lờ.
– Thôi đi… tôi đây hơi bị men đấy… thử không? – Tôi nhăn nhở.
– Xồ… ôi… men… men lắm… nhiều… – Con bé bĩu môi nguýt dài… dài dàiiiiiiiiiiiiiiiiii
– Xồ… ôi… điệu…điệu …thếeeeeeeeeeee. – Tôi giả giọng nó troll lại.
– Eo ơi… khiếp chưa kìa… men nhỉ…
– Eooooo ơiiiiiiiiiii… người ta men lắm chứ bộ. – Tôi ra vẻ nhõng nhẽo…
– Hahahaha. – Con bé cười ngặt ngẽo.
– Bó tay với 2 cái đứa này.
– Haiz!!! Hì hì…
Cô chép miệng lắc đầu. Rồi cả 3 cùng phá lên cười, không khí tự nhiên vui lạ thường. Cơ mà hơi mất hình tượng. Tự nhiên giở chứng… quả này nó nghĩ mình xăng pha nhớt thì bỏ mẹ. Đúng là không có cái ngu nào bằng cái dại này…
– Mà noen đi đâu chơi không ? – Tôi hào hứng, sắp đến noen rồi mà.
– Đi đâu chứ… ở nhà thôi. – Cô nhăn mặt.
– Èo… ở nhà chán chết. – Tôi nhăn nhó.
– Đúng đấy chị, noen phải đi chơi mới vui chứ. – Con bé hớn hở chen vào.
– Này… có bồ rồi thì biến ra chỗ khác cho người ta làm việc. – Tôi lừ mắt lườm nó.
– Câm cái mồm vào… bà tát cho vêu mỏ giờ. – SAXXX…con nhỏ lại giở thói côn đồ.
– Ơ hay cái con này.
– Mà đi đâu chơi chứ, ở đây thì có cái gì đâu mà chơi. – Cô nói.
– Đầy… đi… xem nào… đi đâu nhỉ? Tôi xoa cằm suy nghĩ.
– Hay em với chị về trên nhà đi nhà thờ đi. – Con bé rủ.
– Ê… này… thờ thờ cái gì ở đây… theo đạo à mà nhà với chả thờ? – Tôi phản bác.
– Không theo… nhưng đi cho vui.
– Không được… em định bỏ học à. – Cô nhắc nhở…
– Đùng đấy… noen vẫn phải học mà. – Tôi nhanh chóng đồng ý.
– Mà này… chỗ chị em tôi nói chuyện anh cứ xen vào làm gì. – Con bé lại kiếm cớ gây sự.
– Ê… vớ vẩn… tôi rủ trước cơ mà.
– Hư… thế anh đòi đi theo bọn tôi á.
– Ai bảo đi cùng cô… mà thằng bồ cô đâu… rủ nó đi. – Tôi nhăn mặt.
– Anh đi mà đi cùng nó. – Con bé trả treo.
– Cô hâm à… người yêu không đi cùng… rõ điên.
– Người yêu em là ai ? – Cô mỉm cười hỏi con bé.
– Đâu? Em chia tay lâu rồi còn gì.
– Uầy… kinh.
Tôi chép miệng bái phục nó. Mới mấy tuần trước còn thấy khoác tay nhau tung tăng trên trường mà. Con này đúng là…
– Kinh kinh cái đầu anh, mà sao anh không rủ người yêu anh đi đi.
– Anh đây hiện vẫn còn trong trắng… chưa biết yêu là gì…
– Ọe… tởm lợm.
– Mà thôi mệt quá, thế rốt cục là có đi hay không ?
– Chị đi không ? – Con bé hỏi cô
– Nhưng mà đi đâu ? – Cô vẫn cái điệp khúc… đi đâu??
– Trời ạ… đi nhảy lầu…
– * lườm *
– Thôi kệ 2 đứa đi đâu thì đi, chị ở nhà. – Cô làm câu tụt hết cả cảm xúc.
– Có điên mới đi cùng…
– Thằng điên này. – Con bé nhảy vào họng tôi phát ngôn.
– Nghỉ đi, ở nhà cho nó lành. Tôi chán nản.
– Um anh nghỉ đi, em với chị đi mua sắm tiếp. – Con bé hào hứng trong khoản mua sắm này.
– Đi với. – Tôi nhổm dậy.
– Cút.
– Mẹ… ”bị cô lườm”… à nhầm… thôi ở nhà.
Nản vờ lờ… mãi mới có cơ hội để được đi chơi riêng cùng với cô mà lại bị con điên kia phá mất. Con này đúng là… không thể ưa nổi. Bực hết cả mình… nhưng… noen…………… năm………. nay……………….. lại…… là……… một…………. bất…… ngờ…