Phần 33
Khi con cu tao đưa sát vào lỗ lồn chị thì nó không có nước nôi gì, khá là khô, chắc là chị hồi hộp, mặt chị giống y như nét mặt lần đầu tiên làm chuyện đó của Na. Rồi bỗng dưng chị hét lên “Á á á” và đẩy tao ra. Chị co giật như lên cơn động kinh.
– Sao vậy – Tao bất ngờ hỏi, nhìn cảnh đó tao hồn xiêu phách lạc…
– Chị sợ quá – Rồi chị run lập cập…
– Vậy mà bảo sẵn sàng rồi…
Chị hết co giật nhưng người vẫn run lẩy bẩy, mặt mày tái xanh. Ngồi co ro vào một góc giường. Chứng kiến sự việc vừa xảy ra thì ta khá là sợ. Thật là thất vọng, con cu đã sát mép lồn rồi mà không đụ được. Tao từ từ động viên chị…
– Vậy mà bảo em là sẵn sàng rồi…
– Chị không biết nữa. Tự dưng chị ớn lạnh trong người, không kiểm soát nổi…
– Chị co giật em thấy khiếp luôn chứ ớn lạnh gì…
Rồi tao ngồi sát chị ôm lấy chị và an ủi một lúc lâu.
– Chị xin lỗi – Chị nói…
– Không sao, có gì mà xin lỗi, lần khác thử lại vậy…
– Hay là để chị bú cặc cho em…
– Làm được không đó?
– Có, chị bú cặc cho em xuất tinh vào miệng chị luôn nhé…
Rồi tao đứng lên, chị từ từ đưa cái miệng nhỏ nhắn vào ngậm co cặc tao mà bú. Tao cũng khá hưng phấn khi đã huấn luyện chị tới mức này. Từ một người les 100% nay tao đã được đưa con cu vào trong miệng chị mặc dù chị bú cu hơi vụng về. Việc đưa được con cu vào trong lồn chị chỉ là vấn đề thời gian nữa thôi…
Một hồi lâu thì tao chịu không nổi nữa, với lại bú cu cũng rát nên tao khẩu dâm cho nhanh ra…
– Sướng quá, chị bú cu em sướng quá, cu em có ngon không?
– Ngon lắm – Chị bỏ miệng ra rồi vừa lấy tay sục cu vừa nói…
– Vậy chị nuốt hết tinh trùng của em nha…
– Ừ, chị nuốt hết…
Tao chịu không nổi nữa và con cu khá rát nên rùng mình bắn hết tinh trùng vào trong miệng vụng về của chị.
Chị nhắm mắt đón lấy dòng tinh trùng của tao phụt vào miệng. Bỗng dưng chị buồn nôn chạy thẳng một mạch vào nhà vệ sinh nhổ ra hết sạch.
Tao thấy chị chiều tao nhưng thật vất vả. Tao nằm ôm chị một lúc thì thấy trời tối thui rồi…
– Chị xin lỗi nhé, chị có làm em sợ không? – Chị nói…
– Không sao, em ok mà…
– Nhưng làm sao để cho chị quen với việc cho con cu vào lồn đây – Chị nói…
– Vậy để em mua cái sextoy hình con cu cho chị tập.
– Sex toy như thế nào…
– Để lát e lấy điện thoại mở cho chị xem…
– Ok, vậy cũng hay đó…
– Giờ em về nhé…
– Ừ, gặp lại em sau nhé, lần sau nhất định chị sẽ đụ em, cho con cu em vào lồn, chị hứa – Chị nói rồi cười…
Tao nghe vậy cũng hưng phấn, tao cũng cười lại với chị rồi đi tắm và mặc đồ vào, lúc này tao lại cảm thấy có một sự luyến tiếc, đã sắp về đích rồi mà lại bất thành. Nhưng tới bước này rồi thì chắc chắn lần sau tao sẽ được đưa con cu vào lồn chị thôi. Chỉ có đều không còn cơ hội được thoải mái trần truồng ở trong căn nhà rộng rãi như bây giờ nữa.
Tao vào phòng tắm lấy cái điện thoại trong túi quần ra định mở sextoy cho chị xem thì thấy hơn 10 cuộc gọi nhỡ từ Na. Tao chợt giật mình nhìn lại thì thấy đã 8h tối.
Rồi tao tự hỏi sao hôm nay Na gọi mình nhiều vậy???
Nhìn và định thần lại thì tao mới thấy hôm nay là ngày 14/2. Tao mới nhớ ra là ngày Valentine. Tại sao tao lại ngu ngốc vậy cơ chứ. Tinh trùng dồn lên não đã làm tao quên hết mọi thứ, quên luôn ngày quan trọng này.
Tao như người mất hồn gấp rút tạm biệt chị Trà rồi dắt xe về. Lúc đi về tao mới để ý là những cặp đôi đang chở nhau đi chơi ngoài đường. Đúng là sướng con cu mù con mắt. Tình dục đã làm lu mờ mắt tao.
Tao liền lo lắng gọi lại cho Na thì Na không bắt máy. Nhưng Na nhắn tin lại:
– “Tôi không muốn nghe giọng của Boy nữa. Đừng bao giờ liên lạc và cũng đừng bao giờ tới đây nữa. Chúng ta kết thúc từ đây.”
Tao cố gọi lại nhưng Na đã khóa số tao rồi. Tao bối rối không biết làm thế nào nên lại gọi thằng Linh cầu cứu…
– Linh hả, mày đang ở đâu đó…
– Tao đang đi chơi với Hằng chứ đi đâu, tao phải hỏi mày mới đúng, mày ở cái xó nào thế…
– Tao bận tí việc, Na lại giận tao rồi…
– Thôi mày im đi, mày làm em gái tao đau khổ hết lần này đến lần khác, nếu tao tao chia tay mày lâu rồi. Hôm nay Valentine nó chuẩn bị quà sẵn cho mày. Rồi ngồi chờ mày ở nhà đợi mày sang đưa nó đi chơi từ chiều đến giờ…
– Vậy hả?
– Chứ còn sao nữa. Nó cứ ngồi đợi rồi nhìn xuống ban công. Tao hẹn Hằng mà không nỡ đi chơi luôn vì sợ nó ở nhà tủi thân. Nhưng biết làm sao giờ. Nếu mày không mang lại được hạnh phúc cho nó thì chia tay đi. Mày là bạn thân tao nên tao cũng nói thẳng.
– Sao mày nặng lời vậy…
– Chứ sao nữa. Nó yêu mày rất nhiều nhưng mày không xứng với tình cảm đó…
Lúc này tao cảm thấy một sự đồi bại dâng trào trong người. Vì cái lồn mà tâm hồn điên đảo quên hết mọi thứ. Tao cảm thấy có lỗi với Na vô cùng. Tưởng tượng ra cảnh Na chuẩn bị quà ở nhà chờ tao. Gọi điện tao không bắt máy. Rồi bố mẹ Na cứ hỏi tao đâu rồi mà không sang đi chơi, tao cảm thấy mình thật tồi tệ…
Tao cứ suy nghĩ mãi về câu nói của thằng Linh mấy ngày sau đó: “Nếu mày không mang lại được hạnh phúc cho nó thì chia tay đi”.
…
Tao tự nhận thấy sự biến thái của tao đã quá giới hạn rồi. Nếu càng yêu tao nàng sẽ càng đau khổ. Nên sau nhiều ngày trằn trọc suy nghĩ tao quyết định sẽ buông tay Na, để Na có thể tìm một người tốt hơn tao. Tao nhắn tin cho nàng một cách dứt khoát:
– “Na ơi, boy không biết phải nói gì vì những lỗi lầm mà boy gây ra cho Na, hết lần này đến lần khác boy làm Na phải đau khổ. Boy cảm thấy mình không xứng đáng mang lại hạnh phúc cho Na. Nên boy nghĩ mình không thể đồng hành cùng nhau đi tiếp được nữa rồi”
Tao nhắn những dòng đó nhưng tâm trạng buồn và đau đớn vô cùng. Tao chờ vài ngày sau thì Na nhắn lại…
– “Sao boy lại nói như vậy. Na chỉ giận boy nhất thời thôi. Nếu muốn chia tay thì để Na đến nhà boy nói chuyện rõ ràng”
– “Không, để boy tới nhà Na đi, tối mai 7h Na đừng dưới nhà cho boy đi”
– “Trời đang lạnh boy nhớ mặc ấm rồi sang nha” – Tao nhận được tin nhắn mà đau xé lòng…
– “Na cũng vậy” – Tao tỏ ra lạnh lùng vì thật sự tao đã suy nghĩ rất kỹ, tao không muốn nàng dính líu tới một thằng biến thái như tao nữa, tao không thể để nàng lún sâu hơn vào một con người đa tình dâm dục như tao được nữa. Chia tay sẽ tốt cho cả tao và Na.
Hôm đó là một ngày trời lạnh căm căm. Tao lái xe đi trên con đường thân thuộc tới nhà cô ấy, con đường mà có lẽ kể từ hôm nay sẽ trở nên xa lạ với tao. Những cây cổ thụ rụng hết lá hai bên đường đã rủ xuống như tâm trạng rối bời của tao lúc này, những cơn gió lạnh se sắt da thịt khiến cho lòng tao càng trở nên lạnh hơn, khi tao biết rằng sau hôm nay sẽ không còn Na bên cạnh.
Nàng đã đứng đợi tao sẵn ở đó. Vẫn dáng vẻ thân thương đó không hề khác với ngày đầu tao gặp nàng. Nàng đội cái nón len mà tao đã tặng mùa Valentine đầu tiên khiến cho tao như nghẹn trong cổ họng. Hai đứa trò chuyện xong thì tao lên xe quay về. Na vẫn đứng đó khóc như mưa nhìn theo tao, nhưng con đường của tao đi bây giờ đã không còn bóng dáng nàng. Bóng dáng của cô gái hồn nhiên vui tính ngây thơ vì tao mà phải chịu bao đau khổ.
Nhìn khuôn mặt và những giọt nước mắt lăn trên má nàng mà lòng tao đau như cắt. Tao ước gì trước đây mình không nhìn thấy cái bật lửa của thằng Tí, ước gì mình không sinh ra ở môi trường như vậy để trở thành một thằng dậy thì sớm và biến thái.
Nhìn qua gương chiếu hậu của chiếc xe máy, tao thấy Na vẫn đứng khóc ở đó, tao thật sự không muốn nhìn thấy cảnh này một chút nào.
Tao nhớ lại cái vẻ hồn nhiên nghịch ngợm của nàng khi lần đầu tiên tao gặp nàng ở nhà Hải Anh, tao nhớ lại nét mặt lo lắng của nàng khi tao tai nạn ở bể bơi hay bị 141 bắt, tao nhớ lại những lần vui đùa hạnh phúc cùng nàng ở Đà Nẵng và Hội An, hay những ngay rét căm căm hai đứa chở nhau đi dạo quanh phố phường Hà Nội, còn những món quà mà một cô gái hồn nhiên, tưởng chừng như thờ ơ lại tự tay làm để tặng tao…
Những kỷ niệm cứ vậy ùa về, bóng dáng thân thuộc của Na xa dần trong chiếc kính làm tao tự dưng cay nồng khóe mắt. Lần đầu tiên tao vừa lái xe vừa khóc như một đứa trẻ!
…
Còn tiếp…