Phần 24
Với cái điệu cười khinh khỉnh thằng Phương nhăn nhở bảo tôi:
– Chuyện nhỏ mày không thấy mặt em ấy hôm ở quán café à. Mẹ đi với em ấy mà tao tí phải bò bằng đầu gối đấy chứ chẳng chơi đâu, trông bên ngoài hiền khô nhưng trên giường hơi bị thô bạo đấy nhé!
Giật mình tôi nghiêng người bảo:
– Kinh thế cơ á? Em ấy thích bạo dâm à?
Thằng Phương cười khùng khục như ma làm rồi nhăn nhở nói:
– Ý tao không phải là em ấy thích bạo dâm mà em ấy thích cái kiểu mạnh mẽ gạ gẫm ấy. Khiếp đi biển lên thuyền chỉ nói chuyện thôi mà lúc lên mấy cái hang động à cái hang Sửng Sốt ấy, tao có cạ cạ nhẹ nhẹ tay vào mông thôi mà lúc về đến khách sạn đã thấy em ấy ra nước ướt cả đũng quần lót rồi.
Tôi hất hàm bảo nó:
– Có chắc là nước không hay là em ấy bị tiểu rắt nên chảy nước ra đấy.
Lườm với ánh mắt coi thường thằng Phương trả lời:
– Chẳng nhẽ tao không phân biệt được nước đái với cái nước ấy ở trong người chảy ra hay sao mà mày hỏi tao như vậy.
Tôi tỉnh bơ đáp:
– Biết đâu nước đấy! Thế bên dưới em ấy thế nào? Hàng họ có được không?
Cười với vẻ đắc trí nó nói:
– Dĩ nhiên là quá được, hồng vãi đái, tao nhắc lại là hồng vãi đái nhé, không hiểu sao em này cũng thuộc dạng ăn chơi, coi tình dục là chuyện nhỏ thích thì nhích nhưng lại hồng đến như vậy. Mày cảm tưởng hai cái mép ấy hồng như kiểu đánh son đấy!
Tôi cười, trề cái môi ra thật dài rồi bảo:
– Có thật không đấy, mày miêu tả thế làm tao phát sợ, có đứa nào có thể hồng như tô son đâu!
Thằng Phương bĩu môi lại rồi nói:
– Thế thì tao mới nói là lạ, em này chất chơi phết đấy, em ấy có cái răng khểnh cười quên sầu luôn, mẹ đi tắm biển mà em ấy bước lên thôi bao nhiêu thằng chảy nước dãi. Em nó không phải dạng đào mỏ mà thích đú đi chơi ấy.
Nheo cái mắt tôi hỏi tiếp:
– Vậy hả? Đút vào chắc là khít à?
Gật lia lịa nó trả lời:
– Dĩ nhiên rồi, hồng như thế không khít mới là lạ đấy, phải nói em này chuyên nghiệp vô cùng, so với em Vân còn hơn khà khà, nói chung rau cũng được đấy nhưng vẫn phải bảo hộ cứ chân trần có ngày chết!
Tôi gật gù thì nó hẳng giọng hứng thú nói tiếp:
– Mày biết không em này còn thích some dã man cơ, người yêu cũ cũ của em ấy gạ gẫm, em ấy kể lúc đầu ghê ghê còn chửi mắng người yêu nhưng sau đó cũng kiểu tò mò thích thử, thử lần đầu còn ngại ngùng chưa làm gì được nhưng sau đó thì em này nghiện luôn, mẹ sao bây giờ thích kiểu đấy thật.
Tôi hỏi lại nó:
– Thế thì lại giống với bà Tâm và Đoan à?
– Khác là em này some chỉ kiểu một hai lần rồi chia tay thằng người yêu cũ sau đó đi thác loạn thôi, mẹ trông em ấy thế mà lại không nghiện ngập đá đẩm gì mày ạ!
– Ờ! Cũng có vẻ sạch sẽ nhỉ!
Gật gù rồi thằng Phương liến thoắng kể lể. Tôi chỉ ngồi nghe mà không hỏi lại nó nữa vì biết thừa là có nhiều chuyện hay jo mà thằng này đôi khi nó quên phải đợi nó nhớ ra nữa.
Thời gian của vài ngày trôi qua rất nhanh nên ngày khai trương nó diễn ra nhanh chóng. Hôm đó chúng tôi bận túi mặt, cu Bin được cả bốn ông bà chăm rồi cho đi chơi thì vui lắm, còn chúng tôi thì bận tiếp khách rồi mời chào nữa.
Chị Tâm với chị Đoan cũng đến, mang theo quà và hoa chúc mừng mấy người chúng tôi, hai chị còn gọi thêm cả bạn bè đến để mở hàng.
Linh thuê được hai pha chế cùng với ba nhân viên thêm cái Vân nữa là bốn người, mấy ngày đầu đông khách thì hơi mệt một chút. Tôi thì nhiều việc quản lý liên tục rồi còn phải gặp gỡ chính quyền phường tạo mối quan hệ nữa. Thằng Phương thì chơi bời với cái tụi giang hồ vì thằng này nó chơi bời nhiều hơn…
Buổi tối thứ bảy khách đông, Linh cùng với mấy người vừa quản lý vừa xem oder của khách mướt mồ hôi.
Mặc dù bận nhưng Linh vẫn biết cách ăn mặc, cái đầm đỏ với hai bầu vú được tôn cao bởi cái áo lót căng tròn phía trong trông đầy đặn vô cùng.
Vân thì mặc cái áo sơ mi trắng nhưng bên trong lại mặc một cái áo lót màu đen nên nó nổi rõ sau lớp vải khiến Vân gợi cảm chẳng kém gì Linh cả.
Tôi đưa mắt nhìn thì nhiều lúc Linh lườm tôi, thằng Phương thì biết nó chỉ tủm tỉm cười rồi trêu tôi thôi.
Mười một giờ, thằng Phương với Vân ở lại dọn đồ còn tôi với Linh về trước. Tôi nghĩ mẹ khéo lại đè em nó ra quán mà làm, cái thằng này thì chẳng còn chỗ nào là nó tha cả.
Vừa lên xe, vặn điều hòa to một chút rồi Linh lườm tôi mà nói:
– Này! Hôm nay ngắm cái Vân hơi bị nhiều đấy nhé!
Tôi cười khà khà rồi bảo:
– Eo ơi! Ghen kìa khì khì, căn bản nó ăn mặc thế nó cứ dồn vào mắt thêm vào nữa lúc em ấy cúi xuống còn bung cả áo ngực ra thì chồng em nhìn thôi.
– Hứ! Ghét cái mặt, chắc là chê của vợ chứ gì?
Tôi vừa vần vô lăng vừa nói:
– Chê cái gì mà chê, của vợ còn to hơn đấy, với lại thằng Phương cũng ngắm của vợ suốt còn gì, khiếp cái cổ của cái váy, nó bắt chéo thế còn lộ hơn cả cái Vân đấy!
Nghe tôi bảo như vậy thì Linh khúc khích cười rồi bảo:
– Ờ! Như vậy thì mới thu hút được khách chứ, công nhận là làm quán café bây giờ kiếm ăn được phết đấy, mới mở mà em đã thấy ok rồi, mỗi tội mệt thôi. Con chắc phải để ông bà chăm suốt rồi!
Tôi gật gù rồi nháy mắt bảo:
– Thằng Bin lớn rồi, làm thêm đứa nữa nhỉ!
Linh nhìn tôi bĩu môi mà bảo:
– Có sức không mà tinh vi cơ chứ, nhìn cái mặt anh kia ăn chơi thế thì làm sao mà nuôi được.
– Giờ nuôi được tốt khà khà… Nói thế thôi chứ công việc thế này mệt mỏi bỏ xừ ấy, làm sao mà có sức làm nhỉ.
Hai vợ chồng tủm tỉm nhìn nhau rồi về. Tắm qua một cái rồi hai đứa phi lên giường ôm nhau ngủ ngon lành. Sáng hôm sau Linh lại phải đi học nên tôi đến quán. Vân thì học sáng chiều mới qua quán làm được. Thằng Phương có vẻ nhanh nhảu ra trông quán rồi tiếp khách.
Có lẽ đúng với cái sở trường chém gió của nó nên mấy ông anh làm văn phòng rất thích nói chuyện với nó.
Hết tốp khách thì nó ra chỗ tôi hí hửng bảo:
– Hì! Kiểu này vay vốn mở tiếp một cửa hàng nữa thôi mày nhỉ, tao thấy kinh doanh được đấy!
Tôi bĩu môi bảo:
– Mới khai trương thì thế thôi ít ra cũng phải nửa năm xem số lượng khách ổn định không lúc đó thì mới tính tiếp được chứ. Hôm qua chắc là hai anh chị dọn cửa hàng đến đêm đấy nhỉ.
Biết cái kiểu bóng gió của tôi nên thằng Phương cười hì hì nói:
– Dọn đến tối luôn hì hì, tao thích nhất kiểu đứng ở trong quầy nhìn ra đấy, không ngờ làm kiểu đêm như vậy thích quá mày ạ! Phải nói là cả tao và em Vân chết mê chết mệt luôn, không còn sức mà vẫn cố.
Tôi lườm nó rồi bảo:
– Làm xong có dọn sạch không đấy?
– Yên tâm là sạch mà, sạch như chùi luôn đấy hì hì, hôm nào hai vợ chồng mày thử xem, khéo lại thích ở đây không thích ở nhà!
– Đéo ai bẩn bựa như mày hì hì!
Hai đứa đang chém gió với nhau thì chị Tâm và chị Đoan đến, bất ngờ hơn nữa là ngay sau đó thì anh Sơn vào sau.
Thấy như vậy tôi ngỡ ngàng, thằng Phương thì chẳng khác gì tôi cả, nó không nghĩ là anh Sơn lại rảnh đến quán của chúng tôi. Cả hai thằng ra “tay bắt mặt mừng” mời anh ngồi rồi bảo mấy em phục vụ.
Anh Sơn ngó quanh quán một cái rồi nói:
– Tuổi trẻ có nhiều cách làm mà anh chị nể đấy!
Tôi với thằng Phương cười hì hì rồi bảo:
– Em còn phải học hỏi anh chị nhiều, anh thấy quán như vậy được chưa anh?
Ngó lại một vòng rồi anh Sơn gật gù gù nói:
– Thế này quá được đấy, lại còn đánh vào giới văn phòng hòa cổ nữa thì ok nhưng chú ý chính quyền vì cái kiểu văn hóa này họ không thích cho lắm!
– Dạ vâng tụi em cũng có chú ý rồi anh ạ.
Chém gió một lúc thì chị Tâm nói:
– Hôm nay anh Sơn rủ cả vợ chồng chị đi nhưng chồng chị bận quá nên chỉ có chị với vợ chồng anh đi thôi, tính qua rủ nhưng thấy hai đứa bận thế này chắc là không đi được rồi.
Tôi biết thằng Phương muốn đi lắm nên vội cướp lời nó nói luôn:
– Thằng Phương đi được chứ em thì chịu, mày đi với anh chị cho vui.
Dĩ nhiên là thằng Phương không bỏ lỡ cơ hội này rồi, nó gật đầu hí hửng lắm vì đi chơi kiểu này thì hai bà chị kia không thể nào thoát khỏi cái cục thịt to đồ sộ ở giữa cái đũng quần của nó rồi. Nó nháy mắt rồi ra hiệu cho tôi là nói chuyện với Vân cho nó.
Để anh chị nói chuyện với nhau còn thằng Phương gọi tôi bảo:
– Này! Theo mày tao có lên gạ em Thanh đi cùng không?
Xua tay tôi nói:
– Theo tao chưa phải lúc, hì hì mày đi kiểu gì cũng phải chụp ảnh lại cho tao, có video thì càng tốt, ông Sơn cho quay đấy nên mày cứ quay thoải mái đi!
Nó tặc lưỡi rồi bảo:
– Ừ! Tao biết rồi yên tâm, có gì nói lại với cái Vân hộ tao nhé.