Phần 63
Tôi muốn trêu Vân nên nói:
– Cái kiểu phụ nữ thích phụ nữ chắc chắn là less rồi đấy nhé. Không ngờ xinh như vậy mà less, uổng thật đấy!
Vân xì một tiếng cấu tôi rõ đau rồi chu môi lên và dứ dứ nắm đấm vào mặt. Tôi chỉ cười không nói gì công nhận là cái kiểu này trông Vân vừa tinh nghịch vừa ngon lành, ngon lành theo cái kiểu trẻ thơ vậy.
Tôi cười khì khì đợi Vân bưng đồ cho khách xong thì mới kéo ra một chỗ ngồi thủ thỉ nói chuyện:
– Sao mà em thích some cùng với cái Thanh?
Vân suy nghĩ một lúc rồi trả lời:
– Em cũng chẳng biết sao nhưng mà quả thật rất thích chơi với nó ấy, kiểu tình địch ghen ghen nhưng mà vẫn thích, em thích nhìn ngực với bướm… à nhầm lồn của nó ấy, nó khác so với của chị Loan lắm!
Tôi tò mò hỏi:
– Khác chỗ nào? Đẹp hơn hả?
Vân gật gù trả lời:
– Đẹp hơn cũng là một phần, chủ yếu là nhìn cái mặt nó ấy, hì hì… em cũng muốn thử hai nữ làm tình với nhau xem nó như thế nào có có thích không.
Tôi cười và trêu:
– Thế có mà dùng dưa chuột à?
Trề môi ra Vân bảo:
– Dưa chuột cũng được, nhưng mà em thích nhất cái kiểu liếm láp nhau. Nghĩ đến cảnh tượng đấy em lại thích lắm ấy.
Nhìn đôi mắt mơ màng đang tưởng tượng một cái gì đấy tôi cũng phấn khích, nghĩ cái khe lồn đỏ au của Thanh được Vân liếm và ngược lại khiến cho con cặc bên trong quần cứng ngắc từ lúc nào. Lại nhớ đến sáng hôm nay được chọc vào cái lồn của Thủy mà nhấp nữa, cái lồn ngon lành múp máp non tơ ầng ậc nước.
Tưởng tượng một chút rồi Vân tiếp tục vào công việc của mình còn tôi thì sang bên cái cửa hàng mới chốt hợp đồng sau đó gọi điện cho mẹ tôi chuyển khoản để tôi đặt cọc và trả trước tiền thuê nhà luôn. Tiện thể gọi điện cho anh Sơn xem có nhà không.
Sau vài hồi chuông thì anh Sơn cũng bắt máy:
– Hề hề! Chào thằng cu em, hôm nay có chuyện gì mà gọi đến anh vậy? Lại nhớ vợ anh à! Hôm nào rảnh qua nhà anh chơi!
Tôi cười hì hì trả lời:
– Không phải nhớ vợ anh mà là nhờ anh có chút chuyện. Anh bên xây dựng chắc quen nhiều các bạn bên thiết kế nội thất, qua làm cho em luôn cái địa điểm hôm gì em báo nhé. Hôm nay em ký hợp đồng thuê mà trả trước tiền rồi.
Anh Sơn tặc lưỡi một cái rồi bảo:
– Tưởng chuyện gì chứ chuyện đó thì anh sẽ cố gắng hết sức giúp chú mày. Thế hôm nay có rảnh không anh em mình đi bàn chuyện tí nhỉ. Anh mới công trình về!
– Dạ được ạ! Thế đến quán bò tơ lên tầng ba anh nhé!
– Ừ! Mười một giờ anh có mặt.
Tôi cúp máy xong gọi điện cho thằng Phương rồi bảo nó đi quan hệ với chính quyền ở cái địa điểm mới. Với cái quán này thì thằng Phương không góp tiền nhưng nó có thể giúp tôi mấy việc đó. Đợi đúng giờ thì tôi phóng qua quán, đặt bàn rồi đợi anh Sơn.
Đúng giờ anh Sơn lên đến nơi, tôi đưa tay bắt tay rồi mời anh ngồi sau đó gọi bia. Vừa bật cái tạch hai chai bia tôi rót vào cốc rồi nói:
– Chị Đoan đâu mà anh không rủ qua cùng anh ơi?
Anh Sơn tặc lưỡi một cái rồi bảo:
– Chị phải ở nhà cơm nước cho hai đứa chứ, hai đứa đi học mà.
Tôi cười bảo lại:
– Thì bảo cả nhà cùng lên đây ăn cũng được chứ sao anh!
Anh Sơn vội xua xua tay rồi nói:
– Không tiện em ơi! Bàn công chuyện mà vác vợ con đi nó phiền hà ra. Thế nào ký xong hợp đồng rồi thì tính thời gian sửa chữa khoảng bao lâu nào.
Nhấc cốc bia cụng với anh Sơn cả hai anh em làm một hơi bia lạnh cho tỉnh người đã rồi tôi mới chậm rãi nói:
– Em cũng chẳng biết nữa nhưng mà càng sớm càng tốt, em cũng đặt cọc và trả tiền thuê rồi nên hoạt động sớm thì thu hồi vốn sớm thôi.
– Được! Để anh bảo tụi em… anh chiều nay đến khảo sát luôn. Cố gắng trong vòng nửa tháng xong cho em hì hì. Thế dạo này với vợ anh thế nào? Chẳng thấy ghé qua cái gì cả!
– Anh cũng biết em bận còn gì nữa mà chị Đoan kiếm người cũng để dàng mà. Anh đi công tác nhiều hơn hay sao mà không chiều chị được!
– Ờ thì vẫn chiều nhưng chị mày muốn có cảm giác mới lạ kích thích, nhất là thích cái kiểu to to của chú mày đấy, chị mày không quên được, lúc nào cũng có vẻ thèm thuồng đấy thằng em ạ, khi nào thu xếp chiều chị mày một bữa.
Tôi cười khì khì không nói gì còn anh Sơn thì nói tiếp:
– Còn cái Ngọc Anh nữa, không hiểu sao lại suốt ngày hỏi anh Nam không đến nhà chơi, tính thả thính luôn cả với con gái anh nữa đấy à?
Tôi vôi nói:
– Có thả thính gì đâu, chẳng qua nói chuyện chắc là em nó thấy em hợp hợp tí thôi mà!
Anh Sơn chỉ cười cười rồi chỉ chỉ vào mặt tôi ra vẻ tôi đáo để lắm. Chỉ xong anh Sơn vẫy nhẹ tôi cúi xuống vào rồi hỏi khẽ:
– Này anh hỏi thật! Có định làm thịt cả con gái anh không đấy?
Không biết anh Sơn định bảo gì nhưng khi nghe anh Sơn bảo vậy thì tôi nói:
– Không! Em coi như em gái thôi, “thịt” vợ anh thì được!
Anh Sơn lại cười khì khì rồi nói:
– Gớm! Chứ trả lời thật lòng anh xem nào, có việc gì mà phải ngại đâu cơ chứ, anh không giận đâu, nếu mà thịt được con gái anh thì cứ vô tư thôi, miễn là con anh nó còn học thế nên làm gì cũng phải cẩn thận một chút nhé hề hề, thế thấy con gái anh thế nào có được không? Chắc là không thể nào bằng mẹ nó được rồi.
Tôi cụng ly bia với anh Sơn rồi nói:
– Ngọc Anh cũng khá duyên đấy chứ, còn có “ấy” như mẹ không thì em không biết, nhưng nói chung nói chuyện cũng hợp hì hì.
Nhìn ánh mắt hấp háy của anh Sơn tôi nghĩ anh Sơn nói thật, có phần muốn tôi và con gái anh có một mối quan hệ gì đó. Ánh mắt đó là thật lòng chứ không phải là một ánh mắt giả dối cài đặt bẫy bên trong.
Ngồi nhâm nhi chè chén rồi bắt đầu lên ý tưởng cho cái quán mới, anh Sơn gật gù rồi định hướng cho tôi một số cái. Nói chung những ý kiến anh bổ xung rất hữu ích ít ra anh cũng có đến mười mấy hai mươi năm trong nghề rồi.
Anh Sơn có đôi lúc nói về con gái mình với giọng tự hào lắm. Tôi tò mò không biết ông anh này có thích đè con gái mình ra không.
Gõ nhẹ nhẹ ba đầu ngón tay xuống mặt bàn cồm cộp rồi tôi khẽ bảo:
– Anh Sơn này! Em có việc hỏi anh anh đừng giận nhé!
Anh Sơn vội xua tay nói:
– Anh em mà, có gì chú mày cứ nói thằng, anh em giận cái gì chứ.
Tôi ra vẻ tò mò nói:
– Có khi nào… anh muốn… thịt Ngọc Anh không?
Hơi ngỡ ngàng một chút nhưng rồi sau đó anh Sơn cười khà khà nói:
– Ha ha… tưởng chuyện gì! Nói thật là đôi lúc anh là anh cũng muốn đấy, vô tình thấy con bé thay đồ thôi, nhìn ngon lành hơn cả mẹ đấy. Bạn nó thì có thể nhưng con gái thì… chậc chậc… cũng muốn lắm nhưng kiểu lương tâm chưa cho phép.
Tôi nửa đùa nửa thật trêu:
– Thế nếu con bé đè anh ra thì sao? Liệu có tiến tới luôn không!
Tặc lưỡi một cái rồi anh Sơn bảo:
– Nếu có chuyện đó thì múc luôn chứ sợ gì… của mình mình hưởng chứ có làm sao đâu. Thôi uống tiếp nào.
Anh Sơn đúng là dân nhậu nên tôi không thể nào mà bì được nên chỉ cố thêm hai ba cốc nữa thôi không uống lại được đành để anh Sơn uống một mình.
Cơm lo rượu say thì tôi với anh Sơn qua quán của mình café nghe nhạc và bàn tính thêm một chuyện nữa hôm sau sẽ gặp mấy đứa đã trang trí cái quán đầu tiên cho tôi bàn cụ thể hơn.
Buổi chiều tôi gọi điện cho Linh thì Linh vẫn có vẻ hối lỗi lắm, quả thật trong lòng cũng có một chút ghen nhưng nghĩ đến câu chuyện của anh Sơn tôi lại thấy bình thường hơn.
Nhanh chóng một ngày nữa trôi qua, thằng Phương đã đi lại được với chính quyền ở đó rồi, nói chung là ổn, còn tụi giang hồ thì quán teen teen gần như là không có.
Hôm sau như thường lệ, trời còn tờ mờ sáng thì tôi đã đạp xe qua nhà Thủy để rủ Thủy đi tập. Thật bất ngờ hôm nay có cả chị Tâm nữa.
Vừa thấy tôi chị Tâm đã nói:
– Hôm nay cái Thủy nó bận, ngủ nướng để tám giờ đi picnic với tụi bạn rồi, chị đi tập cùng nhé!
Tôi cười khì khì rồi bảo:
– Cũng được mà.
Hai chị em bắt đầu tập chạy. Chị Tâm mặc cái áo bó sát ngực lại còn ngắn để lộ cái bụng thon thon có đôi chút vết rạn mờ mờ nhưng cái eo khá thon.
Bên dưới là cái quần thể thao bó sát nếu để ý có thể thấy cái mu lồn căng căng lên rồi. Tóc thì buộc đuôi gà trông khá cá tính.
Nhìn từ đằng sau thì chị Tâm chỉ khoảng hai mươi mà thôi còn nhìn đằng trước thì hơn một chút, chẳng ai nghĩ là một bà mẹ hai con và con gái lớn thì đã đến tuổi địt cả.
Hai chị em chạy bộ nhẹ nhàng tôi khẽ cười bảo:
– Hôm nay tự dưng chị có nhã hứng đi chạy bộ thế này à?
– Hì hì! Ở nhà cũng buồn chân buồn tay, hôm nay chồng chị bắt đầu được đổi lịch làm việc, tám giờ hơn mới vào làm nên buổi sáng đủ để dẫn thằng cu con đi ăn, chị không phải nấu ăn cho thằng bé nữa.