Phần 3
Kể từ lúc Trinh làm bạn gái tôi, cuộc sống của tôi có phần thoải mái hơn về mặt tài chính. Quen em tôi cũng có những mặc cảm nhất định vì em là một tiểu thư giàu có còn tôi chỉ là một thằng sinh viên nghèo. Tôi không phải là kẻ thực dụng nhưng mỗi lần đi ăn với em em đầu tranh trả tiền, đã vậy còn mua nào là giày, quần áo rồi cả chiếc điện thoại gần 6 triệu cho tôi làm tôi thấy ngại vô cùng.
Em cũng dần thay đổi thói quen sống buông thả trước đây thành một lối sống có trách nhiệm hơn. Bớt la cà tụ tập, bớt chơi bời hơn. Ngoài chuyện đó ra thì cuộc sống của tôi và em vẫn thuận buồm xuôi gió. Tôi cũng học được thêm nhiều cách làm tình mới, nhiều tư thế để làm em sướng. Còn về vấn đề quan hệ thì do hai đứa đều ở KTX nên thời gian và không gian để quan hệ là khá hẹp.
Thời gian quan hệ là những buổi tối rảnh rỗi còn không gian thì có khi ra phía sau vườn cây của KTX, có khi vào nhà nghỉ, có khi là ở trong WC trường. Ở sân sau của KTX có một lùm sậy um tùm bên ngoài nhưng ruột bên trong rỗng tuếch. Chắc là trước đây cũng có người vào đây làm rồi nên mới có cấu trúc đẹp như vậy. Tuy là khá ổn để làm nhưng có mấy lần xém bị bảo vệ bắt được.
Chuyện là hôm đó hai đứa xuống sân trước ngồi nói chuyện xong tự dưng nổi hứng muốn làm, thế là hai đứa lôi nhau ra phía sau để giải quyết. Sau khi ra đó thì hai đứa ôm nhau hôn rồi tôi kéo áo em lên ngậm lấy đầu ti mút, tay còn lại thì luồn xuống dưới quần miết trên mép lồn em. Đúng là hứng lên rồi thì nước cũng ra rất nhanh. Mới làm có mấy cái mà nước em đã ra ướt cả tay tôi.
Sau đó tuột cả quần em xuống, đeo BCS vào rồi đút vô nhấp. Mới nhấp được tầm chục cái thì thấy ánh đèn đi ra soi vào chỗ hai chúng tôi đang làm. Thế là hai đứa nằm im ru không dám động đậy. Một ông bảo vệ định tiến thêm vô nữa nhưng không hiểu vì sao ổng lại đi ra. Thế là hai đứa thoát nạn và ráng tranh thủ làm cho lẹ để về phòng mắc công mấy ổng đi kiểm tra từng phòng thì mệt.
Nhấp được 10 phút thì tôi ra xong hai đứa tranh thủ thu dọn, chỉnh trang lại quần áo đi về phòng. Canh lúc không ai để ý thì nhanh chân chuồn ra sân trước. Đi được nữa đường thì gặp ông bảo vệ lúc nãy. Ổng hỏi giờ này sao còn đi lung tung không về phòng? Hai đứa nói là khó ngủ nên đi dạo cho mát rồi về ngủ. Thế là qua nạn nhưng từ đó hai đứa không còn ra đó được vì khoảng nữa tháng sau có một đôi bị bắt gặp khi đang hành sự ở đó và thế là cái bụi đó bị phát quang hết. Đó là những lần nổi hứng bất chợt còn bình thường hai đứa vẫn vào nhà nghỉ hay khách sạn giải quyết.
Địa điểm giải quyết phút ngẫu hứng thứ hai là ở WC của trường. Hôm đó là hai đứa cả tháng trời không làm rồi nên đứa nào cũng rất khó chịu. Đang ngồi học thì em nhắn tin kêu vào WC nói chuyện tý. Hiểu ý em nên tôi đứng lên xin GV cho ra. Vào WC thì hai đứa nhanh chóng tuột quần, đeo bao xong rồi phang nhau chỉ trong vòng 10 phút. Giải quyết xong thì nhẹ cả người nhưng lúc này có một đôi khác cũng vào theo và những âm thanh quen thuộc lại vang lên.
À thì ra đôi này cũng như chúng tôi, bí quá nên phải vào đây giải quyết. Hai chúng tôi lặng lẽ rút êm nhường không gian cho hai bạn đó. Mọi chuyện cứ thế cho đến khi em bị gia đình bắt nghỉ học vì ba mẹ em bắt em nghỉ để lấy chồng. Đó là lúc tôi và em mới vừa vào năm 2. Em bị bắt gả cưới cho một anh là con của đối tác làm anh của ba cô ấy.
Lúc đó tôi gần như ngã gục nhưng vẫn cố tỏ ra là mình ổn cho đến khi tôi gặp Mai Lan – Một cô đàn em trong CLB Anh văn của trường do tôi thành lập lại xuất hiện. Tuy nhỏ tuổi nhưng em lại rất tâm lý và sâu sắc. Dường như cả một CLB cả trăm sinh viên chỉ có em nhìn ra tôi có tâm sự. Thế là bằng chiến thuật tâm lý, em đã làm tôi trút ra được hết những phiền não, những gì tiêu cực trong người ra. Dần dần tôi cũng nguôi ngoai và tôi nhận ra mình đã có tình cảm với em mất rồi.