Phần 11
Bà Khuông mắc thêm cái bệnh la, ngoài bệnh thèm đụ trẻ con. Như thế này chắng trách chồng bà, mới ngoài 60 đã vội ngoẻo củ từ, đã giã từ vũ khí đuổi ruồi không bay… Cái ống quần của bà Khuông thỉnh thoảng tuột xuống, làm phiền anh Lâm không ít. Bực mình quá, anh xé toạc cái đáy ra làm hai, rồi chúi mỏ vào bú sùng sục. Bà Khuông ré lê n:
– Giời ơi là giời! VÔ Thượng Sư lùn ơi! Nó hiếp con rồi nó còn xé mẹ nó cái quần của con nữa kìa. Như thế này, con theo sư phụ luôn. Làm thế đéo nào con dám về nhà? Chồng con nó sẽ giết con sư phụ ơi! Nam mô, nam mô VÔ Thượng Sư bò lác?
Thằng Hoàng thấy anh Lâm làm bạo, nó bắt chước cúi xuống, cầm hai cánh áo của bà Khuông xé toạc một cái. Hai trái vú đồ sộ như hai qủa bưởi lộ ra. Cảnh cuồng dâm mỗi lúc một khích động. Giống hệt màn biểu diễn nhạc Rock và nhạc Rap của tài tử Micheal Jackson! Mặt bà hồng tía, láng bóng những mồ hôi. Mất nhấm rít. Môi sưng lên. Hai tay cầm cứng con cặc của Hoàng mà lăn lộn loạn cuồng, man dại.
Dưới bếp, con Lan chịu không nổi tuột hẳn quần, tay bụm lồn chạy tới chạy lui, trong khi chị Lâm ngồi một chỗ, bệt dưới đất ngất ngư với củ cải trắng to bằng cặc thằng Hoàng. Mặt chị như đã chết hắn. Đừ câm, im lặng sướng. Cả hai lần đầu tiên được mục kích cảnh loạn dả như thế.
Thoạt đầu, Hoàng vì số tiền 10 ngàn mà tham gia. Nhưng tự nhiên hắn bị bà già cuốn húl, nhất là từ khi bà gọi: “Hai thằng con trai ơi? Thím sướng vô cùng”. Hắn cúi xuống lần nữa, hai tay bóp nhuyễn nhừ hai trái vú già mà còn cứng ngấc.
Miệng bà Khuông ngậm lút hết con cặc nút đã rồi nhả ra, dùng răng nhần nhần. Hoàng điên theo khi dưới kia, anh Lâm quỳ, đưa hai chân bà lên vai anh. Anh bợ mông đít bà cao lên, cầm đầu cặc quay miệng lồn tan nát. Dưới bếp, con Lan la làng:
– Trời ơi, chưa từng thấy. Coi trận này rồi, có chết cũng sướng. Chú Lâm ơi, chú làm hay quá? Cặc chú bự quá! Khuấy miệng lồn nghệ thuật như vậy làm sao sống nổi hả. Chú? Con như chị Lâm con hổng bỏ chú đâu!
Rồi Lan lại bụm lồn chạy tới chạy lui như con chó điên. Bà Khuông tréo hai bàn chân qua cổ anh Lâm, lấy thế để hẩy cái lồn lên, tận hưởng con cặc của anh. Trong khi miệng bà không ngớt táp, bú, nút mạnh khúc gân hồng trấng của Hoàng. Con Lan đán mắt vào con cặc anh Lâm để nhớ lại những ngày nó còn rất bé, lén nhìn vợ chồng anh Lâm đụ ngất trời trong phòng. Một đôi khi, trong giấc Lan ngủ, hình ảnh con cặc đó hiện lên. Năm đó, Lan đã biết rõ mình chỉ là con nuô~ Nỗi ám ảnh cay nghiệt của khúc gân anh Lâm cứ lẽo đẽo theo không những trong giấc ngủ, mà còn những lúc Lan ở trường, hoặc đi học về một mình, qua những khúc vắng.
Lúc nãy bà Khuông la: “Giời ơi. Nó hiếp con, rồi nó còn xé quần con nữa kìa?” Câu gào thét của bà sao giống hệt tiếng la của Lan lúc nằm mơ, thấy anh Lâm mò vào giường nó, làm bậy. Đêm đó, Lan giật mình thức dậy, mồ hôi toát ướt hết áo, mặt và ngực. Lan thở hổn hển, vừa sợ vừa có cảm giác sướng ở hạ bộ. Lan nằm xuống lư lự. Bỗng Lan phát hiện ở lồn có chất nước nhờn nhờn làm ướt toàn bộ, lan ra hai bắp vế! Từ phút đó, Lan ít nhí nhảnh hơn, ít tinh nghịch hơn và… mong sao cho có những trận làm tình của “ba má” để nó rình xem cho đã thị giác.
Tay anh Lâm vẫn cầm con cặc, dí cái đầu mào vào lỗ lồn bà Khuông mà ngoáy. Chắc là sướng lắm nên bà tiếp tục hẩy lồn lên mà hứng. Không thấy bà la nữa vì mồm bận bú cặc. Bà im lặng trong khi tứ chi đang hoạt động. Phần lớn là do bà đang hưởng phút ái ân tuyệt vời với của thanh niên, mà bà gọi là hai cha con!
Lan lại ghé mắt qua khe hớ, cũng chỉ nhln cặc anh Lâm đang phá nát miệng lồn bà Khuông. Em nuốt nước miếng, một ý nghĩ ngoại tình chợt lóe lên đầu óc Lan. Tại sao không? Tại sao ban ngày lúc Lan đi học, ớ nhà chị Lâm với Hoàng say ngất trong gối chăn, mà nó phải giữ trung thành?
– Chị còn củ cải nào to bằng cặc chú Lâm không hả chị Lâm?
Bà chị đang say với màn thủ dâm, bỗng ngừng lại hỏi:
– Chi vậy hả Lan?
Cho em mượn làm đỡ như chị cho bớt thèm.
– Nứng quá trời đi.
Dùng cái của chị đi.
– Không, em muốn nó’ phải lớn như của chú Lâm.
Chị Lâm mỉm cười bí mật, chợt biết con bé đang có ý nghĩ lén Hoàng để ngoại tình.
– Sao chị cười? Lan hỏi.
– Như vậy cũng được thôi? Bánh ít đi thì bánh quy lại Cũ của người ta, mới của mình! Tình dục hình như nó cho mình sướng qua cảm giác, hơn là xác thịt Để chị đi lấy cho.
Chị Lâm trở lại với khúc củ cải lớn bằng cặc anh Lâm.
– Cầm đi Lan, y chang của thằng chả đó. Chơi đỡ đi lát nữa ngoài kia tan trận, tụi mình đổi chồng?
Cầm củ cải trong tay, con Lan mơ màng nhoẻn cười im lặng… Nó tự hình dung cảnh đổi chồng… Chắc là lạ và lý thú lắm!
Nó thơ ngây hỏi chị Lâm:
– Nè chị, ngày còn ở với chú, chị không hạnh phúc sao?
– Trời! Cái con nhô này, phá đám người ta hoài à. Ta đang mê tơi với cảnh trong kia mà hỏi cái gì đâu không hà. Nói thiệt với en nhen. Tại chả bê bối, vô trách nhiệm, bỏ nhà bỏ vợ bỏ con, chị mới giận mà ngoại tình. Chớ xa thằng chả rồi chắc gì chị kiếm được người chồng thứ hai có khả năng làm tình trứ danh như chả. Những gì của Hoàng có bây giờ, là do nó đã xem lén suốt mấy năm học được Ngoại trừ cái chơi lâu, thì phải nói, anh Lâm thua Hoàng. Nhưng chuyện đó là nhờ rượu của bà Khuông cho.
Con Lan khoái rần hết da thịt. Nó cầm củ cải rà rà vô miệng lồn, mắt vẫn nhìn cặc anh Lâm qua khe hở. Những chữ của chị Lâm nói như: “Cũ của người ta, mới của mình”, “đổi chồng”, cứ lẩn quẩn đầu óc Lan, quyến rũ Lan. Lan rạo rực, bị kích thích, thèm muốn… y hệt như gái chưa từng biết đụ là gì.
Ngoài kia, anh Lâm đã đưa cặc vào lồn bà Khuông, nắc chậm nhưng chắc nịch, cái nào ra cái nấy. Mồm bà Khuông ngậm cứng cặc Hoàng mà nút. Thật không còn cảnh dâm nào kích thích hơn.
– Chị liệu anh Hoàng có chịu đổi, lát nữa không? Lan hôi.
Nữa à. Có gì mà khôngchịu? Đổi tạm chớ bộ vĩnh viễn sao mà sợ. Chớ nó đụ chị là vợ của anh Lâm thì sao?
Chị Lâm nói cái gì cũng có lý, Lan nghĩ thế Ngoài kia, bà Khuông nhả cặc Hoàng ra, cầm giữa hai bàn tay. Miệng la làng như giặc đậy:
– Bớ làng trong xóm ngoài. Coi tôi ra nè. Bị ăn cướp hãm mà phải ra nè. Đụ mẹ, sướng như vầy mà không ngoại tình cũng uổng… Trời ơi, nó vẫn còn nắc con kìa. Tao ra cho hai đứa bây liếm. Ui, đó Lâm ơi, em ra nữa đó!
Bà xệp người xuống một lúc rồi ngồi dậy, cầm luôn hai con cặc của anh Lâm và Hoàng cho vào mồm, ngồm ngoàm bú. Hai khóe miệng bà bị căng ra trông thiệt thê thảm, nhưng bà cứ ngậm mà nút.
Khoảng 10 phút bà nhả ra, hỏi:
– Thằng Hoàng muốn đụ thím không? Cho thím bú thằng Lâm. Thím chổng mông, con đéo thím như chó đéo. Chơi kiểu dó thím chịu nhứt. Bởi nó làm tao nhớ con chó berger đã chết cách đây hai năm. Ngày nào thím cũng cho nó ăn 2 ký thịt bò.
Cho nó có sứe. Tối lại là bắt nó dụ. Đã lắm Hoàng ơi. Đây, thím khom người đưa đít ra rồi đó. Đéo mạnh đi con?
Từ đằng sau, thằng Hoàng đút vào lồn bà bắt đầu nắc. Bà chống hai tay, ngậm cặc anh Lâm bú đã mồm. Từ đằng sau bếp, giọng chị Lâm kêu lên oang oang:
– Trời ơi! Lan ơi, em coi thằng chồng nhí của chị nó đéo bả kìa. Còn miệng của bả thì ngậm cặc chồng lớn tuổi của em mà bú? Dâm đéo chịu nổi, trời ơi là trờí! Xem không là muốn ra rồi.
Nghe câu nói lạ tai quá, cả anh Lâm lẫn thằng Hoàng ngoái cổ nhìn xuống bếp. Chị Lâm lặp lại:
– Hai đứa tụi tui đồng ý đổi chồng đêm nay. Đi khách lẹ lên rồi hưởng. Bốn đứa tụi mình chơi tới sáng??? Nãy giờ con Lan mơ tưởng được đổi chồng hoài à. Nó thèm dụ anh lắm dó anh Lâm. Nó đang đút củ cải to bằng cặc anh vô lồn, ngồi thủ dâm, miệng nó kêu tên anh hoài đây!!!
Lâm sướng tái tê! Lúc chiều trong bàn ăn, anh dã để ý nhìn nó một lần. Bộ vú căng tròn nhọn hoắt. Hai vai nở. Cặp đít nhô ra như gái 18. Những thứ đó dã làm anh nhịn tối đa, khi bị con Lan chửi anh như dẻ rách?
Anh có thoáng gợn một dâm ý khi nghe chị Lâm bảo “hai đứa nó đã ăn nằm như vợ chồng”. Anh dang hồ hởi bao nhiêu, thì thằng Hoàng buồn rười rượi bấy nhiêu. Nó hoàn toàn không ngờ con Lan có ý tưởng ngoại tình trắng trợn như thế. Bà Khuông thấy Hoàng đéo chậm lại, thì hôi:
– Thằng nhô, bữa nay sao con đéo buồn xo, không hồ hởi gì hết vậy? Bộ nghe lát nữa, con nhỏ “đổi chồng” rồi lo hả? Cái thằng, làm cái nghề này rồi mà còn bày đặt ghen vđi tương. Thế mày đang đéo thím đây, nó không biết ghen à? Mỗi ngày mày ngủ với hai ba bà, cái đó không sao. Còn nó mới đòi “đổi chồng” thì mày buồn? Buồn làm dách gì cho mệt. Ở đời muôn sự của chung mà Hoàng. Ăn, phải đổi bữa chớ!