Phần 25
Vừa lúc đó trong phòng ngủ, Lan đợi lâu quá không thấy Chuyên trở lại, em trần truồng chạy ra cửa:
– Anh Chuyên làm gì mà để em nằm trông đợi lâu quá…
Lan khựng lại vì thấy Chuyên gục đầu, run lẩy bẩy trước mặt người đàn bà đài các sang trọng. Oanh quấc mắt nhìn cô bé trần truồng 15 tuổi vừa ngạc nhiên vừa như có chút ghen tương. Vì Oanh đến dây dã nhiều lần, có khi nào nàng thấy cô bé này đâu. Nhưng Chuyên thì tướng lầm là vợ chàng sẽ nổ bùng một trận đánh ghen chí mạng. Chàng vội lắp bấp nói đớ:
– À cô bé này là vợ của anh Lâm.
Vợ của anh Lâm mà cởi truồng, đợi anh trong phòng ngủ lâu quá phải chạy ra kiếm anh?
Oanh dằn từng liếng.
Mặt đại tá Chuyên xanh mét, tay chân run lẩy bẩy thê thảm, trong khi bé Lan mặt khinh khỉnh cười mím chi như không có chuyện gì xảy ra. Lan hỏi rất thơ ngây:
– Anh Chuyên, anh bảo chị này là chị Vân 24 tuổi đây hả? Trời ơi, hẹn tới chơi cá cặp thì vô đi, tụi mình thử cho sốt dẻo, làm gì đứng dó ghen hả chị Vân?
– Tôi không phải là Vân. Tên tôi là Oanh, vợ của ông Chuyên đây. Oanh vòng tay, nói một cách chững chạc với bé Lan.
– Ồ thì ra chị là chị Oanh. Anh Lâm em đang tưới cây sau vườn. Chị cần gặp, để em ra gọi ảnh vô nhen?
Oanh không còn nói gì được nữa, đứng im phăng phắc mà nghe như da thịt mình đang rã ra rơi xuống đất từng mảng. Bé Lan biết Oanh đến đây dễ ngoại tình với Lâm nên đã nói toạc ra như thế làm cho Oanh không còn cách chống đỡ. Oanh xấu hổ với chồng, với Lan, với chính mình. Vì nếu không có bé Lan, Oanh đã được đóng một màn kịch ghen kịch liệt để gớ hết bao nhiêu tội ngoại tình của chính nàng. Nhưng bây giờ, mực đã hòa vào tô nước. Cả mực lẫn nước đen ngòm. Không còn phân biệt được đâu là trắng đâu là đen, đâu phải đâu trái. Câu nói thơ ngây của bé Lan cũng vô tình đưa Chuyên ra khỏi cảnh bối rối sợ sệt với vợ rất nhiều. Chàng thầm cảm ơn cô bé. Như vậy bây giờ cả vợ lẫn chồng đại tá Chuyên đều có lỗi. Cả hai không dám nhìn nhau. Họ nhìn bâng quơ ra ngoài hàng ba, chỗ những thẻ gạch bông chạy thẳng ra ngoài cổng, loang loang những mảng ánh sáng chập chờp của dàn hoa giấy màu tím. Than trên cao rọi xuống. Thái độ hung hãn của Oanh đã dịu xuống. Thái độ tội lỗi của Chuyên đã nhòa di. Trí óc chàng dang chống đối kịch liệt về tư cách người chồng và tội lỗi chàng dang có. Nhất là sự hiệ n diệ n củ a vợ chà ng trong nhà Lâm hôm nay, để ngoại tình.
Nếu không dan díu với bé Lan sáng nay, chắc chắn Chuyên đã chẳng ngần ngại rút súng ra phỉ nhổ vào mặt Lâm, còng tay Lâm đưa vào Tổng Nha Cảnh sát cho Lâm ngồi tù mãn kiếp. Miệng chàng bây giờ đang mắc quai. Mắng rầy ai cũng không được. Chàng cứng họng, há miệng mắc cục xôi. Rồi cuốn phim Lâm quay trọn cuộc làm tình bốc lửa của Chuyên và Lan sáng nay nữa.
Bé Lan đứng nấp ở cánh cử, thơ ngây nhìn cảnh vợ chồng Chuyên đang im lặng mà nội tâm họ dằn vặt xâu xé như lửa đốt. Ngoài cổng, một chiếc taxi ngừng lại. Một thiếu nữ yêu kiều trẻ trung, mát như vườn hoa bước xuống với màu áo nhung màu thược dược, tóc xõa ngang vai, tay cầm bóp, mở ra lấy tiền trả taxi rồi thong thả khoan thai dài các bước vào trên những phiến đá hoa dưới dàn hoa giấy. Đến hàng ba, thiếu nữ chạy đến ôm choàng đại tá Chuyên, miệng tươi cười hôn Chuyên:
– Xin lỗi nhen bồ. Tổng thống bữa nay đi đâu mà đường kẹt xe quá. Anh đợi em chắc lâu lắm phải không? Lát nữa em bù lại cho…
Thêm một tai ương nữa vừa giáng xuống đầu Chuyên. Trong kia bé Lan đoán biết người thiếu nữ dó đúng là Vân vì thân hình Vân tuyệt đẹp như lời Chuyên nói. Vân cao dong đỏng, eo ếch thon, thắt lại. Bộ ngực nhọn hoắt hai qủa lộ ra.
Người dại tá Chuyên cứng đờ như thây ma. Đúng là họa vô đơn chí. Chuyên muốn nín thở để chết đi cho rồi, chớ còn can đảm nào đứng nhìn cảnh “lửa đang liếm” mái nhà chàng.
– Ủa, sao không thấy anh nói năng gì hết vậy? Rủ em tới đây chơi cá cặp, rồi bây giờ anh như bị trời trồng vậy? Vân hỏi. Tụi mình sẽ chơi cá cặp với chị này hả (Vân chỉ Oanh).
Im lặng một lúc lâu, Lan thò đầu ra nói với Vân:
– Dạ không, với em. Còn bà đó là vợ Chuyên… Kẹt bả mà hồi nãy lới giờ Chuyên không nói được một tiếng đó chị Vân.
– Ủa, chị Chuyên biết anh Chuyên tới đây ngoại tình sáng nay hả?
Vân nhìn Oanh thả một câu thật cay đắng.
– Dạ không, chỉ tới đây cùng để ngoại tình với chồng em… Lan nói.
– Rồi tình cờ, hai ông bà gặp nhau? Vân hói.
– Đúng như thế. Lan nói. Cho nên màn chơi cá cặp phải đình lại không biết tới bao giờ. Em tiếc quá chị Vân ơi!!!
Từ nhà sau, Lâm cầm chiếc áo của Chuyên tiến ra:
– Thưa đại tá nên tròng chiếc áo vào cho ấm, đại tá đứng giữa cửa mà ở trần, gió độc có thể nguy hiểm. Còn đây là đôi dép của tôi. Nếu không nề hà, xin đại tá mang vào cho đớ lạnh, và tại sao tất cả mọi người không vào phòng khách, đóng cửa lại mình hàn huyên tâm sự, lịch sự biết mấy. Xin mời.
Tất cả theo Lâm bước vào phòng khách, Lâm càng lịch sự nhã nhặn đón tiếp, đại tá Chuyên càng chết cả cõi lòng. Và nhất là bà Oanh, càng khâm phục thái độ bình tĩnh, trượng phu của Lâm. Bé Lan chạy vào phòng choàng tấm ra vàng quanh người rồi trở ra ngồi chễm chệ ở salon. Năm ly nước đã được Lâm rót ra mời từng người. Đến Vân thì Lâm khựng lại hỏi:
– Xin lỗi, tôi chưa được biết danh tính của cô.
Lan thơ ngây nhảy bổ vào giới thiệu:
– Đó là chị Vân, nhân tình của đại tá Chuyên.
Chuyên giật thót mình. Chàng không làm sao bịt miệng em bé kịp. Lan đã khai điều chàng muốn giấu vợ từ nãy giờ. Lan tiếp luôn:
– Còn bà kia là bà Oanh, vợ của đại tá, đến đây tìm anh để…
Lâm tế nhị chụp ngay:
– À bà đó thì anh biết, khỏi cần giới thiệu.
– Anh c~ hẹn với bà ấy sáng nay hả? Lan hỏi tạc hoạc.
– À ưm, ừ… Có, mà hình như không phải giờ này. Lâm nói.
– Nhưng người la đã đến rồi… Anh cũng phải tiếp chớ!!! Lan nói.
Thì anh đang rót nước mời bà ấy đây này.
– Hình như bả tới tìm anh không phải để uống nước.
Phòng khách rộng thênh thang, trang hoàng sang trọng. Năm người ngồi vòng cung cái bàn nước mà chỉ có hai người Lâm, Lan đối thoại, còn 3 người kia, nhất là vợ chồng Chuyên thì không sao mở lời nổi. Mọi lần du vào thế bí như vầy, Chuyên bằng mọi giá phải tìm ra một con dê dễ tế thần, nghĩa là chàng phải lôi ra một tay nào đó làm bia đỡ đạn. Nhưng lần này trước mặt vợ, chàng có dến.
Hai nhân tình trẻ măng, sác đẹp hấp dẫn quyến rũ gấp trăm lần bà vợ, lại thêm tội hẹn hai cô để chơi cá cặp Và diều làm Chuyên kho xử nhất là việc bà Oanh hẹn ngoại tình với Lâm sáng nay tại nhà này…
Tư cách nào cho Chuyên được quyền dạy vợ? Tư cách nào cho Chuyên rút súng ra còng tay Lâm. Chuyên gục đầu vào hai bàn tay thở ra và thở ra liên tục. Lâm phá tan im lặng:
– Thưa với tất cả, tôi thấy quanh đây chẳng có người nào vô tội (nếu bảo đó là tội), tội ngoại tình. Tất cả đang im lặng vì nhận biết mình có tội. Vậy tại sao chúng ta không nói lên những gì mình muốn nói để phá tan cái mặc cảm do chính mình tròng vào lương tâm mình? Theo tôi, theo thiển ý ngu dốt của tôi thì có ăn có chịu. Chuyện phải giải quyết bây giờ là làm sao cho tội ngoại tình cúa mỗi người không phá hoại hoàn toàn hạnh phúc gia đình. Trước nhất, vợ tôi, Lan đã ngoại tình với đại tá, nhưng tấm lòng Lan vẫn thương yêu tôi. Lát nữa úi vị có thì giờ, tôi sẽ chiếu cuốn video tôi đã quay được tội ngoại tình của đại tá và vợ tôi cho mọi người cùng xem. Người thứ hai là bà Oanh. Bà đến đây rất nhiều lần, đến để tìm thêm vui thú xác thịt xong rồi bà vẫn về sống yên vui bên chồng. Người thứ ba là đại tá. Ông ngoại tình không những với vợ tôi với cô vân, mà còn nhiều dàn bà khác. Vậy mà ông vẫn yêu bà Oanh như vàng ngọc. Bằng chứng, ông đã không thể dùng súng thanh toán vợ, mà còn quỳ xuống ôm chân bà mà khóc. Chót hết.
Là cô Vân. CÔ dẫn xác đấn đây hôm nay cũng chỉ để tìm thêm thú vui sinh lý mà ở nhà cô không có với chồng.