Phần 30
Nhưng có một bữa trời mưa. Ăn cơm xong, em dịnh về mà không có áo mưa hay nón che. Bà bác kêu em lên nhà trên, nói chờ mưa tạnh hãy về. Mưa mùa đông làm gì có tạnh. Bả mới kêu em lại ngồi kề, cho em ăn mấy viên kẹo thiệt ngon.
Không biết sao, ăn rồi khoảng vài chục phút sau, em phát nứng cu một cách kinh khủng. Em thèm hết sức được đàn bà ôm cho mình hun một cái cho đã Thì bà bác em đứng dậy vô buồng. Một lúc sau, bả bước ra với bộ đồ ngủ mỏng dính, mỏng gần như vải mùng Vú, lồn của bả thấy rõ ràng.
Bả mở tủ, lấy hộp bánh tây cho em ba cái ăn xong ba cái bánh ngọt này rồi, nói thiệt với chị, em như con chó điên. Em không dám đứng dậy vì cặc trong quần em nó chổng ra, làm cái quần đùi nhọn lên một đống. Em muốn xin phép bả chạy ra sau hè, hay chạy vô phòng tắm, sục cho nó bắn ra một cái mà không làm sao đứng lên được, mấc cỡ quá. Còn bả thì ngồi đối diện. Hình như bả biết tâm.
Trạng của em, nên cứ phơi bều bệu lồn, vú ra đố, ng ồ I cườ I tủ m tỉm:
– Làm giống gì mà bác coi con như gà mắc dê vậy? Bác hỏi.
– Thưa bác. Sao tự nhiên trong người con nó khó chịu quá.
Bác đứng lên, đi tới đối diện sát mặt em. Lông lồn trong quần bả đen đến độ em tưởng bả úp cái nón bê rê trên lồn.
– Con khó chịu thì vô phòng ngủ của bác nằm nghỉ, chừng nào hết mưa thì về. Tội nghiệp. Mặt mày sao đỏ hừng lên vậy?
Càng lúc, bác càng áp sát cái đì của bác vô mặt em. Em muốn làm gan đưa mũi hun cái lồn bả một cái mà không dám. Thình llnh, bác đưa hai tay xoa xoa đầu tóc em, rồi hun lên đó một cái thật lâu, nói:
– Mệt thì vô phòng của bác nằm nghỉ. Bác cho phép đó. VÔ bác cho con uống cái – nước này, tự nhiên con hết mệt liền…
– Bác đem cái nước đó ra đây được không? Con choáng váng như say ruợu. Sợ vô đó… con… con ngã tới ngã lui, rồi con… con đụng vô ngườì bác, bác rầy.
– Ôi choáng váng, lớ có đụng vô người bác chút đỉnh, bác còn khoái nữa, chớ rầy cái giống gì. Không tin con đụng thử vô người bác coi. Bác có rầy không? Đụng đi con.
Nghe bác nói một cách dễ dàng tự nhiên như vậy không biết em gan dạ làm sao, bỗng úp mặt lên háng cúa bác mà hít. Em nghe hai bàn tay của bác ấn đầu em vô thêm. Bác hẩy hẩy cái mông đít cà vào mặt em, rồi nói nho nhỏ:
– Thấy không Du? Bác có la rầy gì đâu. Muốn làm gì bác thì làm đi. Bác thề là không nói một tiếng.
Máu dâm trong người em mỗi lúc càng bốc thêm lên. Em nhìn thật sát lồn bác, lông lồn bác. Em hít thật mạnh. Mùi nước hoa thơm ngào ngạt. Do tay bác áp sát mặt em vào, em bỗng há mồm ra, cạp chòm lông lồn bác một cái, ngậm luôn. Em liều mạng vì thèm quá. Thèm khốc liệt, thèm dã man. Giữa lúc đó, hai tay bác tụt cái lưng quần xuống. Trời ơi, mất em đố hào quang khi nhìn tận mắt chòm lông đen ngòm, dày cộm của bác. Em sà miệng vào táp đại. Mười bốn tuổi, và lần đầu, em không chút kinh nghiệm. Miệng em táp, mũi em hít. Em làm như cái máy bởi do thèm khát mà có. Chớ không phải do tình yêu. Bác dang hai đùi ra, nhấn đầu em vào. Nước lồn bác dính tèm lem mũi, môi em. Bác biểu giọng nhô:
– Bú lồn bác đi Du. Bác giàu lấm, sẽ nuôi con tới già, tới chết. Bú dùm bác đi con. Bác trai chết 1 năm rồi. Bác thèm đàn ông quá, con ơi! Bác dạng chân rồi đó, bú mạnh đi.
Em có biết bú lồn là gì đâu. Bác lấy hai ngón tay banh hai mép lồn ra, chỉ hột le, bảo ngậm vào mà bú. Em làm dúng như lời bác biểu. Không biết bác có sướng không, còn em thì như được bay lên trời mà ở. Đã quá, cặc em càng cứng ngấc, giật giật trong quần. Lưỡi em nghe chất nước mằn mặn thấm vào đã tê người. Bác tuột luôn quần ra khỏi hai chân. Rồi bác cầm tay em luồn vào áo của bác.
Trời đất thiên địa quỷ thần. Bàn tay em chạm vào cái vú bự của bác. Tự nhiên em biết bóp. Bóp rất mạnh. Em nhìn lên, thấy bác bặm môi, ngửa đầu nhấm mắt, rên từng hồi:
– Ông Tư ơi? Ông chết làm tôi thèm dụ quá sức Cho phép tôi ngoại tình một bữa nghe ông. Tối nay tôi cúng ông nồi chè. Ông bà đất nước ơi! Thằng cháu chồng tôi nó đang bú lồn tôi nè. Nút mạnh cái hột đó đi con, hay nút hai cái mép lồn bác cũng được. Làm gì bác cũng sướng hết. Bóp vú mạnh thật mạnh đi!
Tay em bóp vú. Lư()i em nút mạnh hai mép lồn. Bác càng nhấn sát mặt em vô, hẩy cái lồn sầm sập như giặc dậy. Tay kia của em cho xuống, cầm con cặc mà bóp khơi khơi chịu trận. Thấy vậy, bác quỳ xuống, tuột quần đùi em ra, đè em nằm ngửa trên ghế dài sofa, bú cặc em như mèo ăn mỡ. Em la muốn bể nhà. Ngoài trời mưa vẫn rơi vần vũ. Gió thổi lồng lộng. Trời lạnh lắm mà em không thấy lạnh. Không biết sao bữa dó em gan cùng mình. Trong khi bác bú cặc em, em đã dám dùng mu bàn chân chà nhè nhẹ ở mu lồn bác. Nước lồn của bác ở dâu mà nhiều quá. Bàn chân em ướt hết. Bác lừa lừa cho ngón cẳng cái của em lọt phllm vô lồn bác. Cứ thế bác vừa bú cặc vừa đụ ngón chân cái của em, chị Lan ơi!
Bác gái đã 40 rồi chớ phải còn phụ nữ trẻ trung gì sao. Vậy mà bả dâm tàn canh. Cặc em năm ngoái dã có chút lông dái. Bác ngậm bú thật mạnh, chừng nào bác thấy em la làng, bác bú chậm và nhẹ lại. Nếu không, em súyt phọt khí vô miệng bác hết mấy lần. Dưới kia, em gồng ngón cẳng cái cho bác đụ ngon lành. Em không còn biết bác cháu gì nữa. Em chỉ mong sao bả lần lên, đút cặc em vô lồn bả, cho em hưởng mùi người lớn một lần cho biết. Nhưng bác không làm, cứ tiếp tục đụ ngón cẳng em. Chịu không nổi, em năn nỉ bác một cách thống thiết:
– Sao bác kgông chịu lên đụ cặc con mà cứ nắc ngón cẳng hoài vậy.
Bác ngừng nấc, nhìn sững em. Mặt bác tội nghiệp, nói:
– Biết con có cho bác cái hân hạnh đó không? Trời ơi, nếu mà vậy thì, con muốn cái gì cũng có, Du ơi! Cho phép bác nhen?
Rồi bác trườn lên, cầm cặc em đút vào lồn, nằm sấp lên người em. Em cởi luôn áo bác ra. Hai trái vú bự ịn sát lên ngực em. Em nhốm người bác lên một chút, cầm một vú, em cong người bú sòng sọc trong khi bác đụ em ầm ầm lên cặc em. Sướng không thể nào tả nổi. Bác nói nho nhỏ:
– Anh Du ơi! Em thèm đụ anh lâu lắm rồi mà anh không biết. Em dụ dỗ anh biết bao nhiêu lần rồi, anh nhớ không? Em phải di Đại Ngãi tìm ông Thầy Miên mua thuốc nứng về làm kẹo, làm bánh mời anh. Bữa nay em mới thỏa nguyện. Ông Thầy nói: “Ai ăn thuốc này mà không đòi đụ, thì bà trở lại tôi trả bồi tiền gấp ba”. Thuốc tiên thật! Ổng còn nói, dàn ông con trai mà ăn thuốc này rồi, không những sẽ nứng, mà còn đụ rất lâu. Anh ráng dụ em lâu lâu chút, Du ơi!
Không biết có phải nhờ thuốc dó không. Bác đụ em lâu cả tiếng đồng hồ. Bác ra hết hai lần rồi dẫn em vô buồng, bắt em trèo lên đụ bác. Cặc em nhỏ quá, lồn bác lại lớn, mà còn quá nhiều nước. Em cảm thấy lỏng le, nhưng nhờ bác khép hai cái.
Đùi lại cặc em bót và sướng hơn.
– Anh dọn qua đây ở luôn với em được không? Du? Bác nói.
– Nếu bác cho phép, con ở luôn dây bữa nay. Em trả lời.
Nghe xong, bác bưng mặt em, dưa môi ngậm môi em. Bác chuyền lư~i qua biểu em nút. Bữa chiều đó, em biết hết những gì người lớn làm. Nhìn thân hình trần truồng cớa bác, em mê mẩn lâm thần. Bác chỉ có 2 người con, mà lại nhà giàu nên da bác trắng như bông bưởi. Người ta đồn bác trai chết vì bệnh thận. Em có biết bệnh thận là gì. Được của ngon, em cứ tha hồ hưởng cho sướng. Trời chạng vạng rồi tối hắn. Bác không bật đèn, cơn mưa vẫn kéo dai dẳng, càng nặng hột hơn. Tiếng ếch nhái, côn trùng vang lên ngoài vườn ngoài ruộng gần đó. Bác cắn bả vai em, cắn cằm em, rồi nói:
– Anh làm chồng em luôn được không, hả Du?
Anh đừng kêu em bằng bác nữa. Tên em là Nguyệt, gọi tên em là Nguyệt được rồi. Em không muốn của cải này lọt vào tay người khác. Nếu anh chịu làm chồng em, em bán hết, về quê em ở Vĩnh Long ở. Phía bên em, còn giàu gấp 10 lần. Em sợ ở đây chòm xóm dị nghị, tới tai cha mẹ anh. Em sẽ mất anh!
– Vậy thì bác, ủa quên, Nguyệt với Du cứ âm thầm đụ lén lén cũng sướng vậy. Việc gì làm vợ chồng cho thiên hạ cười chê? Như vậy, mình có thể chơi bao lâu cũng được.
Bác ôm em chặt cứng, nói giọng thiết tha:
– Không, em sợ mất anh. Bới vì sau bữa nay, anh sẽ thèm đụ đàn bà con gái hơn. Em thì đã 40, lớn hơn má anh. Sợ có ngày, anh sẽ gặp cô khác trẻ trung hơn, đẹp hơn rồi bỏ em. Khi ông Tư chồng em qua đời, em chỉ có một giấc mộng~: Tái giá với người chồng tưổi bằng anh. Anh gọi em bằng bác đâu, chớ có liên hệ máu mtl gì đâu mà anh sợ. Nghe không? Chịu làm chồng em không? Nói đi, gật đầu đi, cho em mừng chút coi.
Bỗng em gật đầu, tuổi thơ ngây lúc đó em không còn biết suy nghĩ xa gần gì cho mệt óc. Nghe được Bác cưng, chiều chuộng, ăn sung mặc sướng, nhất là mỗi ngày khỏi gánh nước tưới vườn dưa, vườn cà, em vui rồi. Lại dược tha hồ đụ… Nghe em gật đầu, bác Nguyệt rất hồ hởi, bảo em:
– Anh Du, em muốn anh bú lồn em lần nữa. Để em bật đèn lên cho anh thấy rõ lồn em nhen!