Phần 21
Chi may mắn ngất đi khi hai thằng còn cố địt nàng thêm một chút nữa trước khi mặc quần áo ra về. Lúc Chi tỉnh lại thì nàng thấy mình được nằm trên chiếc giường, thân thể trần truồng của nàng được đắp lên một chiếc chăn mỏng che đậy sự loã lồ. Bên dưới, lồn và bụng của nàng cũng đã được lau rửa, nhưng có lẽ chỉ qua quít nên Chi vẫn cảm thấy tưng tức nơi cửa mình vì tinh dịch còn dính lại bên trong. Cô gái quản lý nhà hàng bước vào hỏi thăm nàng và hỏi nàng có muốn báo cảnh sát chuyện mình bị hai thằng thuế vụ hãm hiếp hay không nhưng Chi lắc đầu từ chối. Nàng không muốn chuyện xấu xa ô nhục này bị đồn đại ra ngoài, nàng làm sao khi có thể nhìn mặt người thân, bạn bè, nhân viên và nhất là Hoàng một khi mọi người đều biết việc nàng bị tới hai thằng làm nhục cùng một lúc. Hơn nữa làm thế không có lợi cho công ty, chẳng phải nàng tổ chức bữa tiệc ở đây hôm nay nhằm hối lộ hai thằng vừa hiếp nàng hay sao.
Chi thấy miệng khô khốc vì thế nàng rất cảm ơn khi thấy một cô gái trẻ đứng cạnh cô quản lí đưa cho nàng một ly nước. Chi nhận ra đó chính là một trong hai cô tiếp viên khi nãy tiếp hai thằng thuế vụ cùng nàng, trong hai cô thì hình như cô này bị hành hạ nhiều hơn cô còn lại. Cô ta còn đưa cho Chi một viên thuốc, Chi biết là thuốc tránh thai khẩn cấp sau khi giao hợp. Chi uống ngay vì nàng cũng rất sợ dính bầu vì nàng biết hôm nay là ngày rất dễ xảy ra chuyên này trong kỳ kinh nguyệt. Nàng mặc lại quần áo, có đôi chỗ bị sờn, tuột chỉ vì nàng giằng co với hai thằng ban nãy, nhất là cái si líp của nàng thì lớp viền ngoài bằng đăng ten bị rách gần hết. Chi đành cắn răng mặc vào, nàng không ngại thay quần áo ngay vì trước mặt chỉ có hai người phụ nữ chứ không có đàn ông trong phòng.
Cô tiếp viên khi nãy có vẻ ngại ngùng khi đứng trước nàng, có lẽ cô ta cảm thấy có lỗi vì khi nãy đã không giúp đỡ được gì cho Chi. Tuy nhiên Chi không trách gì họ vì thực ra hai người con gái bọn họ yếu đuối, có muốn cũng chẳng thể giúp nàng thoát được, hơn nữa Chi thấy là bọn họ cũng bị hành hạ dã man chẳng kém gì nàng. Có điều họ làm gái làm tiền, đã quen với nhiều kiểu chơi của khách nên không bị sốc như nàng. Thậm chí Chi còn muốn cảm ơn họ đã săn sóc nàng lúc nàng ngất đi sau khi bị hiếp. Cô tiếp viên tên Hạnh bước lại gần Chi hỏi thăm, tỏ vẻ thông cảm với nàng. Cô ta cùng với cả cô quản lý đều khuyên Chi nên nghỉ lại đêm nay ở nhà hàng, đây là căn phòng riêng dành cho những vị khách say rượu không về được nhà thì ngủ lại. Cô tiếp viên còn bảo nàng ngày mai nên đến khám bác sĩ vì khi nãy cô ta thấy âm đạo của nàng chảy máu, có lẽ do trầy xước vì bị hai thằng thuế vụ “làm” quá mạnh. Cô ta còn đưa cho nàng thêm hai viên thuốc nữa, dặn dò nàng cách uống để đảm bảo hoàn toàn không bị có thai.
Mặc dù bị hiếp rất mệt nhưng Chi vẫn cảm ơn hai người bọn họ. Thực ra nếu không có hai cô tiếp viên để cho hai thằng thuế vụ làm tình trước khi chùng cưỡng hiếp Chi thì có lẽ hoàn cảnh của Chi còn tệ hơn bây giờ nhiều. Lúc hiếp Chi thì hai thằng bọn chúng đều đã làm tình và xuất tinh đến mấy lần với hai cô tiếp viên, thành thử sự hung tợn và dã man của chúng còn giảm đi bớt phần nào. Cô tiếp viên kể lại ngay khi Chi vừa rời khỏi phòng lần thứ nhất thì ngay lập tức hai thằng bọn chúng đã vồ lấy hai cô tiếp viên giày vò họ. Cô tiếp viên tên Hạnh thậm chí còn phải xin chúng từ từ một chút để nàng và bạn mình tự cởi quần áo ra, họ đều sợ bị hai thằng hứng lên xé rách bộ quần áo của họ. Hai thằng bọn chúng đặt Hạnh và cô bạn xuống sàn nhà rồi làm tình mà gần như hiếp. Hạnh kể lại chuyện hai cô tiếp viên bị hai thằng bắt quỳ cạnh nhau để chúng chơi, hai đứa chúng liên tục trao đổi người khiến cho cả hai cô tiếp viên tuy là đã quen đi khách mà vẫn thấy sợ. Lúc Chi bước vào phòng thì hai cô tiếp viên vừa mới bị hai thằng chơi xong, lỗ lồn, lỗ đít và miệng đều có tinh dịch của hai gã đàn ông. Cô tiếp viên tên Hạnh kể lại là khi thấy nàng bị hai thằng lột quần áo chuẩn bị hiếp thì cô ta đã định tri hô nhưng thân thể rã rời vì vừa bị địt nên chẳng thể hét ra tiếng. Chi cảm thấy ái ngại khi nghe Hạnh nói cả đời cô ta đi khách chưa bao giờ gặp hai gã mất nhân tính đến thế, chúng địt đủ kiểu mà kiểu nào cũng khiến đối tác đau đớn. Có vẻ chúng muốn tận dụng cơ hội với hai cô tiếp viên để thoả mãn thói bạo dâm của mình. Ngay bản thân Chi tuy biết trước hai thằng là nhân viên Nhà Nước biến chất song cũng chỉ nghĩ chúng là loại tham ô, ăn tiền chứ không nghĩ chúng còn là loại dâm đãng mất hết tính người như thế. Nàng tự trách mình đã không cẩn thận đề phòng để bản thân mình rơi vào cảnh bị hãm hiếp ê chề đến thế này. Chi sợ hãi khi nghĩ đến Hoàng, nàng tìm chàng mà vô vọng, chàng không chấp nhận nàng, không tha thứ cho sai lầm của nàng khi trước. Nếu Hoàng biết việc nàng bị hãm hiếp thế này, Chi nghĩ chàng càng thêm ghê tởm mà chẳng bao giờ thèm nghĩ đến nàng nữa. Nghĩ vậy mà Chi ôm mặt khóc, không phải nàng đau đớn vì bị hai thằng thuế vụ hiếp, dù sao chuyên này cũng đã xảy ra rồi không thể cứu vãn được nữa. Thực ra Chi khóc vì lo lắng chuyện Hoàng bỏ nàng mà đi, nàng đã tưởng mình có thể giải quyết mọi việc mà không cần Hoàng, nhưng giờ nàng mới nhận ra là nàng rất cần có hắn bên cạnh. Nếu có Hoàng thì Chi đã không bao giờ bị hai thằng đàn ông mạt hạng cưỡng hiếp như tối nay,thân thể nàng sẽ thuộc về Hoàng và chỉ mình hắn mà thôi.
Chi cố gắng lết về nhà, dĩ nhiên là sau khi thanh toán tiền bữa ăn, nàng còn trả thêm một ít tiền bù đắp cho hai cô nhân viên phải hầu hạ hai thằng thuế vụ. Chi chưa bao giờ cảm thấy thân thể nàng bẩn thỉu như bây giờ, cả đời nàng chưa bao giờ bị cưỡng hiếp, mà đây cũng là lần đầu tiên nàng làm tình cùng một lúc với hai gã đàn ông. Chi tắm rửa rất kỹ để xoá hết những dấu vết của cuộc hãm hiếp, nàng lên giường ngủ thì đã gần sáng. Trước khi đi ngủ, Chi không quên uống thêm một viên thuốc tránh thai khẩn cấp lúc nãy cô tiếp viên cho nàng. Bây giờ lo lắng lớn nhất của Chi là bị dính bầu, ngoài ra nàng còn phải đến bác sĩ phụ khoa ngày mai để kiểm tra xem liệu âm đạo và tử cung của nàng có bị sao không. Trong giấc ngủ của nàng, như mọi khi, hình bóng của Hoàng lại chập chờn hiện ra. Căn hộ của hắn vẫn luôn im lìm đóng cửa còn điện thoại thì không liên lạc được. Chi băn khoăn không biết vào lúc này, khi nàng vô cùng đau khổ, Hoàng đang ở đâu và làm gì.
Hoàng cầm trên tay xâu dây buộc hai con cá hắn vừa bắt được, hắn lái chiếc ghe nhỏ rẽ vào cái lạch nước phía sau nhà. Kể từ khi rời khỏi công ty Chi Anh, đã ba tháng trôi qua hắn rời khỏi Sài Gòn, lánh xa sự ồn ào và giả dối nơi thành thị để trở về với quê hương nơi hắn chôn rau cắt rốn. Mặc dù thực ra hắn chẳng có gì lưu luyến nơi này vì tại chính vùng đất này là nơi hắn trải qua những bi kịch tuổi thơ, nhưng trở lại nơi này hắn có thời gian để suy nghĩ kỹ hơn về quãng thời gian vừa qua. Hoàng muốn tránh xa khỏi những gì phù phiếm nơi thành phố lớn nhưng thực ra hắn cũng chẳng biết có phải mình đang chạy trốn khỏi Chi nữa hay không. Hoàng không muốn thừa nhận một thực tế là Chi đã chiếm cứ cả trái tim đã trải qua nhiều tổn thương của Hoàng, hắn không muốn thừa nhận là hắn nhớ đến nàng mọi phút mọi giây. Mỗi khi chợp mắt là hắn lại nghĩ về nàng và tưởng tượng ra cuộc sống hạnh phúc bên Chi, một hạnh phúc giản đơn, một ngôi nhà nhỏ cùng một bầy con xinh xắn và tinh nghịch. Hoàng chỉ dám tự thừa nhận với bản thân một điều, hắn đã quá khắc nghiệt với Chi về việc nàng bắt hắn lên giường với bà giám đốc Phượng để ký được hợp đồng làm ăn. Chi làm việc này một cách tự nhiên, không phải vì nàng coi thường hắn mà bởi vì nàng coi hắn và nàng là một, nàng coi sự hy sinh của hắn cũng tự nhiên như của chính mình. Hoàng cũng nhận ra thái độ của Chi, hắn hiểu nàng đã đau khổ và hối hận như thế nào khi hắn bỏ đi, nàng đã vất vả tìm kiếm hắn trong vô vọng khổ sở tới mức nào.
Có điều hình như cái sĩ diện cao ngạo vốn đã là bản tính khiến Hoàng từ chối chấp nhận những cảm xúc chân thực của con tim, hắn một mực chối bỏ tình cảm mình dành cho Chi. Hoàng không biết được rằng trong thời gian hắn rời bỏ nàng thì Chi đã phải chịu biết bao nhiêu đau khổ, vất vả và tủi nhục. Một mình nàng dù sao cũng là thân gái yếu đuối phải quán xuyến hết mọi việc của công ty, không có Hoàng mọi công việc như nhiều lên gấp bội. Và nhất là Hoàng làm sao hiểu được sự dằn vặt mà Chi phải chịu đựng, càng yêu hắn nàng lại càng cảm thấy có lỗi trong việc hắn bỏ nàng ra đi. Nếu không phải là một người đàn bà giàu nghị lực thì hẳn là Chi đã chẳng thể nào chịu nổi sức ép của công việc và chuyện riêng tư, chuyện nàng bị hai gã thuế vụ hãm hiếp để lại trong nàng những đau khổ vô cùng mà có lẽ chỉ có Hoàng là có khả năng khiến Chi vui trở lại.
Nhưng có lẽ Hoàng sẽ không bao giờ có đủ quyết tâm và dũng cảm để quay trở lại bên Chi, để chứng tỏ tình cảm mà hắn dành cho nàng nếu những biến cố dồn dập không xảy đến một cách quá đột ngột với Chi. Hôm đó khi Hoàng vừa trở về nhà người họ hàng mà hắn đã ở nhờ suốt ba tháng qua, định bụng đem nướng hai con cá vừa tự tay bắt được. Hắn giật mình khi liếc mắt qua TV, chương trình tin nhanh thời sự kinh tế, đó là thông tin về công ty của Chi. Hoàng không tin vào mắt mình khi nghe TV thông báo về công ty của Chi, cái công ty mà hắn đã bỏ vào không biết bao nhiêu tâm huyết trước khi rũ áo ra đi. Công trình xây dựng khu vui chơi giải trí – chính là cái công trình mà vì nó Hoàng phải lên giường với Phượng bị đình đốn và hợp đồng bị huỷ bỏ do công ty của Chi không đáp ứng được các điều kiện về vốn và kỹ thuật. Hoàng không thể tin vào điều đang xảy ra, hắn hiểu đây là một đòn chí mạng giáng vào Chi. Hắn hiểu nàng đã dồn hết tâm sức và kinh tế vào công trình này, nay nếu bị đình trệ thế này thì tổn thất là không thể tính nổi và phá sản không phải là một viễn cảnh xa vời mà đã hiển hiện ngay trước mắt. ngồi ở đây hắn cũng có thể tưởng tượng ra Chi đang đau khổ, lo lắng và phẫn uất đến thế nào – hơn lúc nào hết đây là lúc mà Chi cần đến hắn ở bên san xẻ.
Hoàng không suy nghĩ nhiều, hắn lên xe đò quay trơ lại Sài Gòn ngay trong đêm đó, vừa đến nơi hắn đã bắt tay ngay vào việc tìm hiểu kỹ hơn nguyên nhân của biến cố này. Dĩ nhiên là hắn làm việc này một cách bí mật, hắn vẫn không báo tin với Chi mà tự mình điều tra – không phải vì hắn còn giận nàng mà vì hắn muốn tự mình giải quyết trước khi gặp lại Chi. Đó có thể coi là một hành động vì sĩ diện tự tôn của một kẻ ngang tàn song đó là một biểu hiện không thể chối cãi của tình yêu mà hắn dành cho nàng. Căn hộ của hắn sau mấy tháng bỏ không giờ đầy bụi bặm song Hoàng cũng chỉ quét dọn qua loa vì trước mắt hắn là một nhiệm vụ cực kì khó khăn để chứng tỏ tình yêu của chính bản thân mình.
Chi chưa bao giờ lo lắng đến như thế, cũng chưa bao giờ nàng lại cảm thấy khốn quẫn đến vậy. Chi tự hỏi không biết có phải là trong thời gian qua nàng đã quá ỷ lại vào Hoàng hay không mà bây giờ hắn mới ra đi có ba tháng, mọi thứ đã trở nên tồi tệ nhanh chóng đến vậy. Chi hiểu có một bàn tay đứng đằng sau chuyện này hòng loại bỏ công ty của Chi, đang làm ăn phát đạt trông thấy. Linh cảm của một người đàn bà mách bảo cho Chi biết Phượng là người có dính dáng đến việc này, có khi chính bà ta là người giật dây để cho công ty của nàng đổ bể. Chi băn khoăn không biết tại sao bà ta lại ra tay tàn độc với nàng như vậy, mà nàng cũng không hiểu bà ta kiếm đâu ra những bằng chứng về việc công ty của nàng không đủ nằng lực để có thể huỷ hợp đồng. Thực ra Chi có làm một số giấy tờ khống về số tiền vốn lưu động nhưng cái đó đâu quá trầm trọng. những bằng chứng khác về trình độ kỹ thuật và bảo hiểm chống lai công ty của nàng đều được giả mạo một cách tinh vi, ngay cả Chi tìm mọi cách cũng không thể nào chứng minh được. Giờ phút này, nàng ước ao có Hoàng ở bên biết bao, hắn là chỗ dựa duy nhất mà nàng có thể tin cậy, vậy mà…