Phần 29
Không hiểu tại sao đêm nay thì Phượng lại tắm trước khi hắn về, khi hắn rủ bà ta vào tắm chung với hắn thì Phượng lắc đầu từ chối bảo sẽ ở bên ngoài chờ hắn. Lúc đầu thì Hoàng tưởng Phượng đang có kinh nên không muốn tắm chung nhưng hoá ra không phải vì khi hắn nháy mắt đòi hỏi chuyện ấy thì Phượng vẫn gật đầu hẹn khi hắn tắm xong ra thì sẽ chiều theo Hoàng. Hắn thật ngạc nhiên quá đỗi vì đêm nay Phượng kém hẳn nồng nhiệt so với thường ngày trong chuyện gối chăn. Hắn nói gì thì Phượng làm theo đó như một cái máy chứ không chủ động một cách cuồng nhiệt như mọi ngày. Hoàng thấy có cái gì đó không bình thường, hắn rút cặc ra khỏi lồn của Phượng, tay quay sang vuốt ve bầu ngực và mân mê hai núm vú cương to của bà ta. Hắn hỏi với một giọng lo lắng và ân cần như một người chồng thực sự.
– Em sao vậy, em mệt à. Nếu mệt thì để anh cố xuất ra để em nằm nghỉ nhé.
Hoàng đưa bàn tay đặt lên trán của Phượng, không nóng chứng tỏ Phượng không bị cảm sốt nhưng rõ ràng là khuôn mặt ủ rũ của Phượng rõ ràng không phải là vẻ mặt của người đàn bà hàng đêm đến với hắn. Hoàng đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi hơi nhợt nhạt của Phượng, cả ngay hôm nay nàng lười biếng không để mắt tới việc trang điểm, Hoàng thấy thực sự lo lắng cho người tình, con cặc hắn ban nãy con cương cứng chực chiếm đoạt Phượng mà giờ đây đã nhũn lại.
– Chắc chắn là em có chuyện gì rồi. Nói đi đừng giấu anh nữa, đừng làm anh lo lắng.
Phượng gục vào ngực hắn không nói một lời, Hoàng cúi xuống nhìn thì thấy hai hàng nước mắt long lanh đang chảy dài trên gò má người đàn bà năm mươi, môi của Phượng ngậm chặt đến bật máu. Hoàng cúi xuống hôn lên mắt và liếm hai hàng nước mắt của Phwongj rồi đột ngột cảm thấy mình bị đè ngửa ra. Phượng chốm lên người hắn, con cặc nãy giờ xìu xuống được bà ta thổi kèn cho to lại một cách nguyên vẹn như mọi đêm. Phượng cưỡi lên người hắn và bắt đầu làm tình với hắn một cách mãnh liệt. Đã lâu lắm rồi, có lẽ là kể từ hồi làm tình với nhau những lần đầu tiên Hoàng mới thấy Phượng làm tình một cách chủ động và mãnh liệt như thể ngày mai bà ta không còn có cơ hội chung chăn gối với hắn một lần nữa vậy.
Hoàng nằm im bên dưới cho Phượng tha hồ nhún nhẩy trên bụng hắn, bà ta cố hết sức ấn lồn cho con cặc của Hoàng đâm sâu hơn vào bên trong lồn của mình. Khi con cặc vào sâu hết cỡ, đầu khấc chạm cả vào tử cung thì Phượng xoay xoay mông như thể muốn xoắn chặt lấy cái vật đàn ông của Hoàng bên trong cơ thể của mình. Rõ ràng là Phượng ngày hôm nay không phải là người đàn bà mà Hoàng từng biết, hắn nhận thấy điều đó, nhất là qua cách mà bà ta làm tình với hắn. Không phải bởi bà ta làm tình bạo dạn hơn hẳn mọi khi, điều này khi mới quen nhau hắn cũng đã từng chứng kiến rồi. Có điều đây là lần đầu tiên Phượng làm tình với hắn trong im lặng, mà cái sự im lặng tồn tại thật đáng sợ trong lúc một người đàn bà và một người đàn ông làm cái chuyện ái ân. Nhất là với Phượng, trước giờ bà ta luôn luôn la hét rên rỉ rất nhiều khi ở trên giường, thậm chí nhiều lúc cực khoái Hoàng còn thường xuyên được nghe những câu chửi tục tĩu nhất thốt ra từ miệng người đàn bà này. Vậy mà đêm nay vừa cưỡi ngựa, Phượng lại mím chặt môi không thốt ra bất kì một tiéng nào cho dù là tiếng rên rỉ nhỏ nhất. Không thể, rõ ràng là không thể và không phải Phượng không thấy thích thú hay phải chịu đựng cuộc làm tình này. Ngược lại Phượng cực kì khoái lạc, Hoàng đọc được điều ấy trong cặp mắt dại đi đờ đẫn vì dục tình quen thuộc đêm nào hắn cũng thấy khi làm tình với Phượng. Vả lại Phượng càng lúc càng nồn nhiệt và say mê hơn với những cú ấn mông kinh hồn khiến cho Hoàng phải thốt ra bảo nhẹ một chút vì hắn cảm thấy hơi đau nơi đầu cặc. Phượng như điên loạn và không còn nhận thấy những gì xảy ra xung quanh mình ngoại trừ việc ra sức ấn thật mạnh lồn ngập hết chiều dài con cặc của Hoàng đang chỉa thẳng lên mà thôi. Khi Hoàng xuất tinh hắn bấu chặt lấy cái eo tròn lẳn đầy đạn của Phượng, mười đầu ngòn tay của hắn in dấu đỏ lên làn da trằng ngần của Phượng. Tuy vô cùng ngạc nhiên với những biểu hiện khác lạ đêm nay của Phượng nhưng Hoàng cũng không tránh khỏi những cám dỗ xác thịt quá đỗi ngọt ngào Phượng đem lai cho hắn theo cách hết sức hoang dại. Phượng nằm rạp xuống áp sát vào người Hoàng để cảm nhận một cách trọn vẹn nhất cảm giác ẩm ướt khoan khoái Hoàng đem lại cho nàng bên trong lồn, Phượng tự cắn vào môi mình đến bật máu trong lúc hành dâm để ngăn cản những tiếng kêu rên khoái cảm mà nàng không thể nào cưỡng lại được. Những giọt nước mắt khi nãy chưa kịp khô thì những dòng lện lại chảy lăn tăn trên gò má. Hoàng nhẹ nhàng đẩy Phượng ra khỏi bụng hắn, dương vật đã tuột khỏi cái lỗ thiên đường của Phượng từ nãy.
– Điều gì làm cho em buồn như thế, nói cho anh biết đi. Đừng cố giấu trong lòng em sẽ cảm thấy nằng nề lắm đó. Anh ở đây bên em là để chia sẻ vui buồn cùng em cơ mà. Nào nói cho anh nghe đi.
Phượng ngập ngừng, những dòng lệ trên má rõ ràng là đang chảy nhanh hơn. Dường như Phượng chỉ muốn ôm chặt lấy Hoàng, muốn nép vào bờ vai lực lưỡng của hắn mà khóc thật to nhưng cố kìm nén.
– Em sẽ nói với anh nhưng không phải ngay lúc này. Đừng bắt em đau khổ hơn nữa có được không anh. Em chỉ xin anh đêm nay đừng bắt em nói gì cả. Làm tình với em đi anh, em chỉ muốn được yêu anh trọn vẹn đêm nay thôi có được không anh.
Hoàng không nói gì thêm, giờ hắn hiểu đêm nay Phượng cần sự im lặng, cần cảm giác được yêu thương còn mãnh liệt hơn cảm giác nhục dục tầm thường hàng ngày. Hắn đạt bà ta ngưa ra giường một cách nhẹ nhàng và cẩn thận như thể trên tay hắn là một bông hoa mỏng manh và dễ vỡ. Thân thể trần truồng trắng ngần mà hắn đã quen thuộc tới mức thuộc lòng từng đường cong, từng vết thẹo giờ lại run lên bần bật trước những cử chỉ điêu luyện của hắn. hoàng không hiểu gì thêm mà chỉ muốn làm hết sức để cho Phượng cảm thấy thoả mãn. Giữa hắn và người đàn bà đáng tuổi mẹ hắn này, tuyệt đối không có tình yêu, hay nói đúng hơn thì chỉ có tình cảm đơn phương mà hắn nhận từ người đàn bà ấy. Nhưng hắn vẫn có tình cảm dành cho Phượng, một thứ tình cảm thật đặc biệt mà hắn chợt nhận ra. Sau mỗi đêm hành lạc với Phượng Hoàng lại thấy mình gắn bó hơn với người đàn bà ấy, khoảng cách giữa hai người được thu hẹp lại. Hoàng dần nhận ra Phượng cũng cô đơn và cũng cần có một gia đình đúng nghĩa của nó như biết bao người đàn bà khác, và hắn có trách nhiêm ở bên để an ủi Phượng. Hắn không còn làm tình một cách miễn cưỡng mà thực sự đã hoà cùng nhịp đập trái tim với Phượng mỗi khi cả hai ân ái. Chính vài thế đêm nay hắn càng làm tình một cách nhẹ nhàng và dịu dàng hơn với Phượng bởi hắn linh cảm thấy trái tim người đàn bà trần truồng đang nằm bên dưới thân thể hắn đang phải chịu một sự tổn thương và tan vỡ to lớn không gì bù đắp. Hắn hôn nhẹ lên mi mắt long lanh của Phượng trong khi bên dưới xuất tinh vào lồn lần thứ hai, hắn không thể cưỡng lại một tiếng thở dài khoan khoái trong lúc nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của Phượng. Phượng cố kìm nhưng không thể chống lại sự hành phúc tột cùng của một người đàn bà được yêu, nàng đầu hàng. Hoàng xuất tinh xong thì thấy vui hơn một chút khi nghe được tiếng rên rỉ ấy, dù sao đó cũng là lần đầu Phượng thốt ra một lời, dù là vô nghĩa. Nhưng Phượng vừa rên rỉ xong thì đã lăn ra bên cạnh hắn, nước mắt chảy ngày một nhiều và cho đến lúc mọi đau đớn không thể kìm lại được, nó như một cơn lũ cuốn phăng bờ đê cuối cùng và cuộn chảy dữ dội. Phượng trần truồng, áp thân thể vẫn còn đượm mùi ái ân, mùi tinh dịch nồng nàn của Hoàng vào người hắn rồi oà khóc nức nở như một đứa trẻ
– Em sắp phải xa anh rồi Hoàng ơi…..
Hoàng không còn tin vào tai mình, vào lời nói của Phượng mà hắn vừa nghe thấy. Tiếng khóc nức nở của Phượng bỗng chốc làm cho trái tim Hoàng bỗng như vỡ tan vì một niềm thương cảm mà ngay bản thân hắn không thể nào lí giải nổi. Hắn lắp bắp như bản năng, câu nói ấy hắn thốt ra không phải vì tình yêu mà vì một tình cảm nào đó mà hắn cũng không thể đặt tên cho tình cảm ấy.
– Không, em sẽ không xa anh, anh sẽ không để em xa anh.
Hoàng siết chặt lấy Phượng để chứng minh cho lời hắn vừa nói mặc cho trong lòng hắn Phượng vẫn thút thít không ngừng
– Em phải xa anh rồi. Em không muốn đâu Hoàng ơi, em không muốn xa anh một giây một phút nhưng em sắp phải xa anh mãi mãi rồi.
Hoàng nghe những tiếng khóc thổn thức của Phượng kề bên tai mình mà vẫn không thể nào tin đó là sự thực. Điều đó đến một cách quá đỗi đột ngột và ngay bản thân Hoàng cũng chưa thể hiểu rõ được bất kỳ lí do nào dẫn đến điều đó. Thời gian qua Hoàng ở bên Phượng hoàn toàn không phải vì tình yêu mà là vì một sự giao kèo tồn tại giữa hai người, có thể gọi đó là một sự đổi chác cũng không sai. Nhưng điều đó không có nghĩa là giữa hai con người cách biệt rất xa về tính cách tuổi tác và địa vị này lại không thể nảy sinh một tình cảm chân thành. Bấy lâu nay lúc nào Hoàng cũng tự nhủ với bản thân mình rằng hắn đến bên Phượng đơn thuần chỉ vì Chi – người hắn dành trọn tình yêu cháy bỏng. Thế nhưng thực ra chẳng biết tự lúc nào hắn đã tìm thấy ở bản thân mình sự cảm thông và chia sẻ, một thứ tình cảm rất chân thành và trong sáng hoàn toàn trái ngược hẳn với những gì dâm ô đồi bại mà hắn và Phượng vẫn thường làm cùng nhau. Đến giờ phút này khi nghe Phượng nói sắp phải chia tay, Hoàng mới dám thật lòng bày tỏ cùng Phượng những tình cảm của hắn, không phải là tình yêu hay tình bạn mà có lẽ là tình cảm giữa hai con người cùng cảnh cô đơn quạnh quẽ tìm tới nhau một cách bản năng tự nhiên.
Phượng vẫn vùi đầu vào ngực hắn khóc rưng rức, mặc cho những dòng tinh khí của Hoàng vẫn chảy ra rót rét phía bên dưới cửa mình. Cả Phượng và hắn, không ai còn có tâm trạng để lau rửa những thứ nước bầy hầy phía bên dưới, kết quả của một cuộc làm tình đau đớn và đẫm nước mắt chia ly. Hoàng lấy tay xoa xoa những đám nước trên bụng và dưới háng của Phượng để cho nàng khỏi cảm thấy dính bết bẩn thỉu nhưng cũng chỉ qua loa vì mọi tâm trí của hắn đang đặt vào những giọt nước mắt lăn tăn trên khuôn mặt mà giờ với Hoàng bỗng trở nên hết sức thân thương. Hắn bỗng thấy lúng túng khi lắng nghe những lời nói nức nở nhiều lúc ngắt quãng không thành tiếng của Phượng, hắn nghe mà vẫn chưa thể tin được rằng hắn sắp phải rời xa người phụ nữ này. Hoàng siết chặt hơn Phượng vào lòng để cho hai thân thể trần truồng áp sát vào nhau hơn nữa…