Phần 102: GIỐNG NHƯ LÀ CHỒNG CỦA NÀNG
Bưu Tử mở một đường máu cho Đường Thành, hộ tống hắn lao ra khỏi vòng vây cảnh sát, Bưu Tử đem song quyền duỗi thẳng, nghiêm nghị nói:
– Tôi phải bảo vệ đại ca của tôi về nhà, nếu mấy người ngăn đón, nếu tôi đả thương người, thì không chịu trách nhiệm đâu nhé.
Mấy tên cảnh sát đồn công an nhìn thấy Bưu Tử lưng hùm vai gấu, giống như hung thần ác sát, cánh tay duỗi thẳng, chỗ khuỷu tay đều là cơ bắp căng phồng, đám cảnh sát chần chừ, dù sao, bọn họ cũng hiểu rõ, chuyện của Đường Thành phạm sai lầm nhập lại cũng không có gì lớn, đồn công an chỉ là vì nghĩa vụ với ủy ban trấn đến hỗ trợ, nếu như có thể đem Đường Thành hù dọa được thì tốt, hù dọa không được, đám cảnh sát cũng không dám có động tác thái quá kịch liệt, còn Hách Nguyên Phái thì đã nhân thức qua Đường Thành rồi, thằng này thật sự có một thằng không sợ trời không sợ đất song phương đang giằng co, thì Mã Ngọc Đình gọi điện thoại tới, bảo Đường Thành đi ngay đến nhà khách huyện ủy tiếp khách, tổ chức có công việc trọng yếu khác sắp xếp cho hắn.
Đường Thành đã nói:
– Em đang bị Miêu trấn trưởng giam lỏng tại phòng họp đảng ủy đây này, lão nói không có chỉ thị của lão, thì em không thể tự tiện ly khai.
Mã Ngọc Đình nói:
– Hừ… lão là cái đếch ấy gì, bây giờ cậu nghe lời Miêu Cơ Kiền, hay là nghe của tôi đây?
Đường Thành vội nói:
– Nghe theo bí thư đấy, thế nhưng Miêu trấn trưởng điều cảnh sát đến, đang bao vây em, không cho em ly khai a…
– Đúng là hồ đồ…
Mã Ngọc Đình nói:
– Em đưa điện thoại cho đồn trưởng, để tôi nói chuyện.
Đường Thành liền đưa di động đưa cho Hách Nguyên Phái, nói:
– Mã bí thư gọi điện thoại đây này…
Hách Nguyên Phái nhận được Mã Ngọc Đình điện thoại, Mã Ngọc Đình nghiêm khắc nói:
– Để cho Đường Thành đi qua, đây là bí thư huyện ủy tự mình hạ lệnh đấy, quyền hành của bí thư huyện ủy bí thư lớn hay là Miêu Cơ Kiền lớn hơn?
Hách Nguyên Phái gào lên, nói:
– Bí thư huyện ủy lớn hơn…
Hắn không dám hồ đồ, để cho Đường Thành đi.
Đường Thành ngồi trong xe do Bưu Tử lái, chạy tới nhà khách huyện ủy, Mã Ngọc Đình đã tại dưới lầu trong đại sảnh nhà khách huyện ủy ngồi chờ rồi, xem ra, yến hội ăn cơm phụng bồi Liễu Tuyết Mai đã tàn. Mã Ngọc Đình đem Đường Thành kéo qua một bên, nói:
– Liễu bí thư ăn xong cơm tối rồi, một mình trong phòng triệu kiến bí thư huyện ủy Tôn Vận, xong rồi lại triệu kiến đồng học Dương Mỹ Hà của em, chị thì cho rằng, người thứ ba mà nàng muốn triệu kiến chính là chị rồi, kết quả không phải, em đoán thử người thứ ba nàng muốn một mình triệu kiến chính là ai đây?
Đường Thành nghi ngờ, nói:
– Em làm sao có thể đoán được chứ?
Mã Ngọc Đình cười nói:
– Thật sự là kỳ quặc quái gở, Liễu bí thư đưa ra người thứ ba muốn triệu kiến lại là người đã làm cho nàng dính đầy bột mì trắng trên thân, đó là em đấy…
Đường Thành nhất thời như rơi xuống trong màn sương khói, chẳng lẽ mình vô tình làm dính bột mì lãnh đạo, lãnh đạo muốn đích thân hỏi đến việc này sao?
Mã Ngọc Đình nói:
– Ngay cả bí thư huyện ủy cũng bất ngờ, thế nhưng đây là sự thật, Tôn Vận liền gọi điện thoại cho chị, bảo em tới đây, nói là bí thư thành ủy điểm danh muốn gặp em đấy, chị ở bên ngoài chờ em, khi gặp Liễu bí thư thì cô gắng nói chuyện cho tốt, nàng với chị thì không giống nhau, đồng thời so với chị làm bí thư Thành Quan trấn thì còn cao hơn mấy cấp đấy…
Đường Thành dựa theo chỉ dẫn đến đi đến lầu mười ba, gian phòng vip 1313, mới từ trong thang máy đi ra đến lầu mười ba, đi đến đầu hành lang, thì có hai nhân viên công tác xác minh thân phận Đường Thành, Liễu Tuyết Mai dù sao cũng là bí thư thành ủy, cần phải có biện pháp an toàn, xác minh xong thì để cho tiến vào.
Liễu Tuyết Mai mặc cái váy ngủ màu hồng cánh sen, bộ ngực cao ngất, làn da trắng nõn, đầu gối phía dưới lộ ra, phía trên là những mạch máu nhỏ li ti, đều nhìn thấy tận mắt, nàng ngồi ở trên ghế salon, bờ mông rộng, hầu như chiếm lấy diện tích hơn nữa cái ghế sô pha, đàn bà mông lớn, thì có năng lực mạnh mẽ, thời điểm Thượng Đế tạo ra đàn bà, đã cho đàn bà có xương chậu mông lớn, thứ nhất, có lợi cho sinh dưỡng, thứ hai có lợi cho lúc giao hoan…
Bên cạnh nàng để nửa ly sữa, Đường Thành nơm nớp lo sợ nói:
– Liễu bí thư muốn gặp em?
Liễu Tuyết Mai ngẩng đầu nhìn thoáng qua Đường Thành, nói:
– Cậu tên gọi Đường Thành chính là người trước đó đã đến trong nhà của tôi phải không? Hôm nay, làm tôi dính đầy bột mì trên thân cũng chính là cậu?
Đường Thành vội nói:
– Thật sự xin lỗi, em đã mạo phạm đến lãnh đạo, nhưng mà, em thề với trời, là em không có cố ý.
Liễu Tuyết Mai lại cười cười, chỉ bên cạnh chỗ ngồi, bảo Đường Thành ngồi xuống rồi nói:
– Đường Thành, tình huống căn bản trước đây của cậu như thế nào, hãy cho tôi biết sơ qua một chút…
Đường Thành trung thực đem lý lịch cá nhân sơ lược hồi báo, nói:
– Bây giờ em là lái xe cho Mã bí thư Thành Quan trấn, thân phận nhân viên công vụ chính phủ.
Liễu Tuyết Mai lạnh nhạt à một cái, nói:
– Có biết vì sao đêm nay, tại sao tôi phải gặp cậu không?
Đường Thành nói:
– Em nghe Liễu bí thư đã từng nói qua, nói em bộ dáng có chút giống con trai của chị…
Liễu Tuyết Mai mỉm cười nói:
– Trí nhớ của cậu còn rất tốt, là như thế này, bất quá, cậu còn giống với một người thân của tôi.
Đường Thành hỏi:
– Còn giống ai a?
Liễu Tuyết Mai nói:
– Còn giống người chồng bị bệnh liệt giường của tôi đấy…
Đường Thành nghe vậy, nói:
– Liễu bí thư nói chuyện hài hước a, cha con vốn là giống nhau là đúng rồi…
Liễu Tuyết Mai nói:
– Đường thành, nếu đã có thân phận là nhân viên công vụ chính phủ, thì không thể thỏa mãn với nhiệm vụ lái xe, sẽ phải nỗ lực hơn nữa trên con đường làm quan, nếu cậu gặp được chỗ dựa thì tôi nghĩ là sẽ có tiến bộ a.
Đường Thành nói:
– Em cũng muốn như thế, nhưng em trong gia tộc không có bối cảnh, trong quan trường thì lại không có người quen biết…
Liễu Tuyết Mai lại nhàn nhạt nở nụ cười, nàng muốn đưa ra ý muốn nhận Đường Thành làm con nuôi, nhưng mà lại sợ Đường Thành nhất thời không tiếp thụ được, nên không có nói ra, bất quá, nàng đúng là đáng rất cô độc, từ khi nhìn thấy Đường Thành, nàng có một loại cảm giác như đã từng quen biết, Đường Thành có bộ dạng cực kỳ giống chồng của nàng lúc còn trẻ, nàng vừa nhìn thấy hắn thì trong tâm liền có một loại cảm giác trở lại thời mình còn có nhiều ảo tưởng, tâm tình rất là kỳ lạ.
Chồng bị bệnh nằm tê liệt tại giường, đã đánh mất năng lực năng lực sinh hoạt tình dục vợ chồng, con trai thì ở phía xa bên kia đại dương tại nước Mỹ, quanh năm không trở về nhà, nàng vô luận tâm linh cùng thể xác thực đều rất cần được an ủi, ánh mắt của nàng nhắm ngay Đường Thành, đã có tuổi thì cũng có thời khắc xuân tâm nảy mầm của người có tuổi…