Phần 14: THẬT LÀ ẤM ÁP
Hoàng Bân phó chủ tịch cười ha ha nâng chung giơ lên trước mặt Mã Ngọc Đình, nói:
– Nếu là bí thư trấn Thành Quan của Liễu Hà huyện, thì khoảng cách làm phó huyện trưởng cũng chỉ là nửa bước, tôi thấy tướng mạo Mã bí thư cùng năng lực, ngày sau được đề bạt làm lãnh đạo huyện phó, là lấy vật trong túi dễ như trở bàn tay a, tôi với cô cùng uống hai chung.
Kỳ thật giờ khắc này, Mã Ngọc Đình đã là hết sức rồi, rượu không thể uống nữa, tửu lượng lớn, nhưng mà không chịu đựng nổi rượu quá nhiều a. Nàng chối từ nói:
– Lãnh đạo, em không thể uống thêm được nữa.
Hoàng Bân phó chủ tịch lập tức biến sắc, giọng nói cấp tốc trầm xuống, nói:
– Như thế nào, xem thường tôi sao? Không cho tôi mặt mũi này a.
Tôn Vận vội vàng nói:
– Hoàng chủ tịch được phân công quản lý hệ thống xây dựng thành phố Tần Bắc, đây là quan to một phương, tay cầm quyền cao, Ngọc Đình, cô uống hai chúng với Hoàng chủ tịch đi…
Mã Ngọc Đình bất đắc dĩ, l lại phụng bồi Hoàng Bân uống hai chung.
Mã Ngọc Đình uống xong, Hoàng Bân vỗ vỗ bả vai Mã Ngọc Đình nói:
– Vậy mới tốt chứ, về sau nếu có đến thành phố Tần Bắc, có gì thì tìm tới tôi, đại danh Mã Ngọc Đình tôi sẽ là nhớ kỹ.
Mã Ngọc Đình có chút mơ hồ không rõ, nói:
– Vâng… em cũng nhớ kỹ Hoàng… Hoàng chủ tịch rồi.
Lúc sau thì tiệc rượu giải tán, dựa theo thời gian sắp xếp, có thể ngồi xe quay về Liễu Hà huyện rồi, thế nhưng thời gian vẫn còn sớm, mới có hai giờ trưa, Tôn Vận đối với lái xe cùng thư ký của mình an bài nói:
– Như vậy đi, tôi cùng Mã bí thư giữa trưa có dùng chút rượu nên mệt, giờ chưa có vội trở về, tìm một khách sạn, nghỉ trưa một chút cho đến khi tỉnh rượu, lúc đó về cũng không muộn.
Hầu thư ký đến đường Chấn Hưng phía đông thành phố Tần Bắc tìm một khách sạn, thuê hai gian phòng, Tôn Vận liền dìu lấy Mã Ngọc Đình tiến vào bên trong một gian phòng.
Lái xe lúc này nói với Hầu thư ký:
– Còn hai người chúng ta thì làm sao bây giờ, lãnh đạo thì đi nghỉ trưa rồi, chúng ta không thể cứ ngồi trong xe đợi a.
Hầu thư ký nói:
– Hai người chúng ta đi tìm một khách sạn nhỏ gần đây nghỉ ngơi đi…
Lái xe đối với Hầu thư ký phàn nàn nói:
– Hầu thư ký, anh thuê hai gian phòng làm chi cho phí, em dám cam đoan, bọn họ vào chung ở một gian phòng đấy.
Hầu thư ký nói:
– Đó là chuyện của lãnh đạo, chúng ta không quản đến, chức trách của tôi là phải thuê hai gian phòng, chuyện của lãnh đạo chúng ta ít nghị luận đi, cậu nếu còn muốn chuyên trách lái xe thì chỉ nên hiểu mà không diễn đạt bằng lời, hiểu không?
Lái xe le lưỡi nói:
– Không nói nữa.
Tôn Vận đem Mã Ngọc Đình nâng đến trên giường, Mã Ngọc Đình toàn thân một chút sức lực cũng không có, mệt rã rời mềm nhũn giống như sợi bún, nằm ở trên giường, thân thể nằm thành chữ “太”, men say mông lung, mùi rượu ngút trời, nếu bình thường thì hai chân gấp lại, giờ say nên khi nằm vật xuống trên giường, hai chân liền giang rộng ra, tựa như là người tập võ dạng thẳng chân ra vậy.
Tôn Vận nhìn chằm chằm vào thân thể Mã Ngọc Đình, tâm thần chập chờn, xuân tâm nhộn nhạo, hắn là người đứng đầu Liễu Hà huyện, cho nên tất cả các loại tình huống của Mã Ngọc Đình thì hắn là có nghe được, biết rõ Mã Ngọc Đình cùng chủ nhiệm Hạ Niên Phong phòng tổ chức cán bộ thành phố Tần Bắc có mối quan hệ không giống bình thường, Mã Ngọc Đình đã bị Hạ Niên Phong đùa bỡn qua không biết bao nhiêu lần, mà Mã Ngọc Đình lại là cán bộ của Liễu Hà huyện cán bộ, là cán bộ trực tiếp dưới tay của Tôn Vận, không có Tôn Vận trợ giúp, Mã Ngọc Đình cũng không đảm đương nổi vị trí bí thư Thành Quan trấn, nếu Mã Ngọc Đình đã giao thân xác hiến cho Hạ Niên Phong rồi, chuyện này làm cho Tôn Vận trong nội tâm cảm thấy có chút không công bằng, vì sao nữ cấp dưới xinh đẹp của mình, lại để lọt vào tay của lãnh đạo trên thành phố chứ, làm quan hưởng lộc vua, ở chùa ăn lộc phật, mà bản thân mình lại không có được nàng, chính hắn một huy bí thư huyện ủy, thấy mình có chút oan ức a.
Người thường có tư tưởng chính là như vậy, không sợ nghèo, mà chỉ sợ bất công.
Nếu như bên trong lãnh đạo không có nhúng tay vào, hắn Tôn Vận cũng không nhúng tay vào, lãnh đạo thành phố đã nhúng tay, mà hắn không có nhúng tay, thì hắn đã cảm thấy không công bằng.
Đàn bà tốt, thì đàn ông truy cầu, đàn bà xinh đẹp, thì có người đàn ông nào mà không muốn đây?
… Bạn đang đọc truyện Nữ lãnh đạo tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-nu-lanh-dao.html
Tôn Vận nuốt nước miếng, nằm úp sấp trên thân Mã Ngọc Đình, cọ qua cọ lại, Tôn Vận thân không cao lắm, nên cùng Mã Ngọc Đình không sai biệt bao nhiêu, hai người chồng chất cùng một chỗ, vậy mà khớp nhau không chỗ nào chê được, không chỉ miệng có thể đối với miệng, rốn đối với rốn, khó khăn nhất phải là ngay cả ngón chân cũng đều có thể cùng một chỗ, nơi mấu chốt nhất là hai bộ phận sinh dục dính liền nhau, thì càng không cần phải nói.
Tôn Vận đem quần lót của nàng cởi ra, Mã Ngọc Đình đột nhiên tỉnh lại, mở mắt ra, nhìn thấy Tôn Vận đang nằm tại trên người của mình, nhìn thấy hắn hai mắt tỏa ánh sáng, gấp khó dằn nổi, một tay vẫn còn dưới thân thể của nàng tìm kiếm lấy cửa miệng âm đạo của nàng.
Mã Ngọc Đình liền nói:
– Tôn bí thư, về chuyện em làm thường ủy huyện ủy, anh phải giúp em đấy.
Tôn Vận mỉm cười, nói:
– Đều nói Mã Ngọc Đình ở Liễu Hà huyện chính là có đại danh tửu lượng, lời ấy đúng là không sai, đều lúc này, vậy mà còn thanh tỉnh như vậy, còn biết hỏi tôi câu này đây…
Mã Ngọc Đình đem bờ mông vặn vẹo uốn éo, dương vật Tôn Vận vừa mới có chút tiến đến cửa âm đạo nàng, liền bị trợt đi ra ngoài, Mã Ngọc Đình nói:
– Nếu anh không đáp ứng, thì bây giờ có muốn cũng vào không được đâu.
Tôn Vận vội nói:
– Đàn ông đến lúc này làm sao mà chờ đợi được nữa, cô nói đi, là muốn cái gì chứ?
Mã Ngọc Đình mông lung nói:
– Được… em nói là muốn làm huyện ủy thường ủy Liễu Hà huyện, kiêm nhiệm bí thư Thành Quan trấn, được không nào?
– Được… chỉ cần cô không có yêu cầu làm bí thư huyện ủy, mọi chuyện đều được…
Tôn Vận cũng uống rượu, chính tại nơi này trong lúc mấu chốt, hắn dĩ nhiên đối với Mã Ngọc Đình, nàng mà nói gì thì nghe nấy.
Mã Ngọc Đình lúc này mới đem bờ mông chuyển qua trạng thái bất động, ôn nhu kêu lên:
– Đây này… vào đi…
Mã Ngọc Đình cùng Tôn Vận đã đạt tới trình độ phối hợp hoàn mỹ, hiện tại Mã Ngọc Đình nằm úp ở trên giường, dùng khuỷu tay chống trước thân thể, nhếch lên cái bờ mông rộng hướng về phía Tôn Vận, hắn quỳ phía sau mông nàng ở trên giường, hai tay giữ lấy trên mông nàng, cây dương vật từ phía sau đút vào trong âm đạo nàng.
Lập tức Tôn Vận liền nói:
– Thật là ấm áp…