Phần 16: VUI QUÁ HÓA BUỒN
Mã Ngọc Thiến:
– Uống chút rượu không?
Đường Thành nói:
– Uống bia đi…
Đường Thành tại đồn công an cả ngat xác thực đói bụng lắm rồi, hắn nuốt như hổ đói một phen, Mã Ngọc Thiến tửu lượng cũng tốt, uống bia cùng Đường Thành mà mặt không đổi sắc, tim không nhảy, nhìn thấy hắn nói:
– Chị tửu lượng rất khá đấy…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Tửu lượng của chị cũng bình thường, bất quá, hôm nay chị cao hứng, đừng để cho chị đem em uống gục là được…
Đường Thành mỉm cười nói:
– Tốt, hôm nay em mở mang kiến thức, để xem một phụ nữ cuối cùng có thể uống được bao nhiêu?
Hai người cùng một chỗ cười nói, bốn chai bia, đã là uống cạn.
Đường Thành hỏi Mã Ngọc Thiến:
– Kêu thêm bốn chai, chị dám không?
Mã Ngọc Thiến nghiêng đầu, mỉm cười, đôi mắt to trong, lộ ra xuân, nói:
– Câu này có lẽ để chị hỏi, em có dám không?
Bốn chai bia mang lên tiếp tục, lúc mới bắt đầu Đường Thành cùng Mã Ngọc Thiến còn ăn nhiều uống ít, về sau, liền biến thành ăn ít uống nhiều, uống bia, Đường Thành nhìn xem khuôn mặt Mã Ngọc Thiến chậm rãi biến thành hồng nhuận, ánh mắt vụt sáng lấy, thật là mê người, thật là có chút rượu say thì lòng người đổi thay, bản thân hắn vì nàng mà bị nhốt vào đồn công an, còn làm kiếm điểm nghề giáo dục một ngày, suýt nữa thì bị vào nhà giam câu lưu, nào ngờ Mã Ngọc Thiến tự mình tới đón hắn, bày ra tiệc rượu, vì hắn mà an ủi, điều này làm cho Đường Thành cảm thấy cũng đáng giá đấy, Mã Ngọc Thiến còn rất hiểu lòng người đấy, tương lai về sau không biết gặp gả cho người nào, tại dưới thân người đó hầu hạ, thật là tiện nghi cho người nam nhân đo…
Hai người tiếp tục uống bia, thời điểm này ông trời lại trở mình tốt rồi, đánh cho vài tiếng tiếng sấm, nổi lên một hồi cuồng phong, trong khoảnh khắc, bắt đầu mưa rơi xuống.
Bên ngoài trời mưa, Đường Thành nói:
– Chị à… bên ngoài trời mưa, chúng ta c đừng uống nữa, chị ở chỗ này chờ, em chạy lên cơ quan lấy xe ô tô, tới đón chị về nhà…
Mã Ngọc Thiến đã thấm hơi men nên hào hứng, nàng lắc đầu nói:
– Không cần đâu, mùa hè này có mưa, đến nhanh, thì tạnh cũng nhanh, chờ một lát là được, chúng ta cứ tiếp tục uống một chút, nói không chừng, mưa sẽ tạnh ngay thôi…
Đường Thành bất đắc dĩ, lại tiếp tục phụng bồi Mã Ngọc Thiến uống bia, bốn chai bia lại là uống cạn, Mã Ngọc Thiến đưa tay còn muốn kêu bia, Đường Thành thấy mình là đàn ông, không thể mắt nhìn Mã Ngọc Thiến uống say, nếu như chính mình có mưu đồ làm loạn gì đó thì không nói, cho nên đưa tay ra ngăn cản, nào ngờ Mã Ngọc Thiến men say mông lung nói:
– Như thế nào, chịu phục rồi a, chỉ cần em nói một tiếng, tửu lượng của em không bằng chị, thì coi như xong.
Đường Thành nói:
– Ừ… tửu lượng của em không bằng chị, được rồi…
Mã Ngọc Thiến nói…
– Vậy em ra ngoài xem đã bớt mưa chưa?
Đường Thành đi ra bên ngoài, quả thật làm Mã Ngọc Thiến nói đúng, mùa hè mưa đến nhanh, cũng đi nhanh, mãnh liệt rơi xuống một hồi, giờ đã tan mây, hắn do dự một chút, đem tay của mình đặt ở trên bờ vai Mã Ngọc Thiến nâng nàng dìu đi, may mắn là Mã Ngọc Thiến cũng ngầm đồng ý động tác của Đường Thành đỡ nàng, đã vậy còn nhích lại gần…
Hai người đi ra khỏi quán ăn, đi tới bên cạnh chiếc xe máy, Đường Thành nói:
– Để em chạy, chị ngồi phía sau đi…
Mã Ngọc Thiến trừng mắt nói:
– Hừ… chê chị uống bia nhiều, sẽ không cưỡi được sao? Đã vậy thì chị lại càng muốn cưỡi…
Mã Ngọc Thiến chân liền giơ lên ngồi trên xe máy, đối với Đường Thành nói:
– Lên đây đi, xem chị cưỡi xe đấy…
Đường Thành vừa lên xe, thì xe hơi lảo đảo, Mã Ngọc Thiến muốn về nhà, nói:
– Về trước nhà của chị đi, em cùng đi nhìn xem, họ Hách kia đấy, đêm nay có còn dám tới tìm chị không?
Đường Thành thừa dịp nói:
– Hắn nếu như còn dám tới, em gặp hắn một lần, sẽ đánh một lần.
Mã Ngọc Thiến cười nói:
– Em đúng là một nam nhân chân chính…
Đường Thành nói:
– Nói nhảm, em vốn chính là một nam nhân mà…
Có câu nói là vui quá hóa buồn, Mã Ngọc Thiến cùng Đường Thành hai người nói chuyện rất là hợp ý quên cả trời đất, chính đang nói chuyện thì trước mặt chạy đến một chiếc xe hơi, đèn xe lập loè, Mã Ngọc Thiến giật mình bị chói mắt, nàng đột nhiên hoảng hốt, “rầm…” một cái, liền lao xuống đường, hai người cùng một chỗ bị văng ra trúng vào hàng hoa kiểng trồng trên vỉa hè…