Phần 18: MẢNH BỌT XÀ PHÒNG THƠM
Đường Thành ảo tưởng cái khối xà bông thơm trước đây một phút đồng hồ vẫn còn chà xát trên cái âm hộ của Mã Ngọc Thiến, giờ khắc này đã đến trên người mình, thậm chí còn có lưu lại cái mùi thân thể của nàng, hắn nhắm mắt lại, cảm giác giống như là mình đang vuốt ve trên bộ vị bí ẩn riêng tư của nàng, biểu lộ rất say mê.
Đường Thành tắm xong, thì rời khỏi phòng tắm, lúc này Mã Ngọc Thiến đang cầm lấy cái đồ sấy tóc thổi y phục của mình, nàng lúc này đã mặc vào một thân váy dài, đem đường cong kích thước lưng áo bày ra không bỏ sót…
Đường Thành nói:
– Thổi sơ qua một chút là được, có hơi ẩm ướt một chút cũng không sao cả, về đến nhà thì tốt rồi.
Hai người hàn huyên trò chuyện vài câu, Mã Ngọc Thiến hỏi Đường Thành:
– Em là nhân viên công vụ của Thành Quan trấn sao?
Đường Thành trả lời nói:
– Không phải, em chỉ là một nhân viên thời vụ, là chị của chị thuê đến lái xe, một tháng được một nghìn hai tiền lương.
Mã Ngọc Thiến hỏi:
– Em có tốt nghiệp đại học chưa?
Đường Thành nói:
– Em tốt nghiệp đại học chính quy…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Em có thể tham gia dự thi nhân viên công vụ trong huyện mà…
Đường Thành nói:
– Em đã tham gia, nhưng thi không đậu…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Để chị nói với chị Ngọc Đình làm thủ tục nhận em vào làm nhân viên công vụ ủy ban Thành Quan trấn, không tốt hơn sao?
Đường Thành nói:
– Em đương nhiên là muốn, chỉ sợ chị của chị không đồng ý, bởi vì đã nghe nàng nói, hiện tại nhân viên công vụ đều phải trải qua cuộc thi, dựa theo con đường chính quy tiến người, không có xử lý giống như trước đây…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Đừng có nghe nghe, việc do người làm, trước đó vài ngày, bên cục tài chính cũng có một người đến, là con của lãnh đạo huyện phó cấp, giấy giới thiệu viết là nhờ chiếu cố, kỳ thật chính là đề nghị nhận làm, đương nhiên em không có cha mẹ là huyện phó cấp, nhưng ý chị là chuyện này không có gì là tuyệt đối, ở trong quan trường nếu có chỗ dựa, thì việc tiến vào hàng ngũ nhân viên công vụ là hoàn toàn có khả năng đấy…
Đường Thành nói:
– Cảm ơn chị nhắc nhở, em sẽ cố gắng đấy, hiện tại chưa phải là công tác chính thức, về các phương diện đều thua kém người khác một bậc, nếu không có được vào biên chế, em vừa không có nhà, vừa không có cô gái nào chịu gả cho em…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Em nói cũng đúng, nhưng có nhà cũng không phải là chủ yếu, mấu chốt là phải có một cái công tác chính thức, thì mới có thể một tiền đồ tốt.
Mã Ngọc Thiến nói lời này, Đường Thành giật mình, đây đúng là một cô gái tốt, nàng tuy rằng so với Đường Thành lớn hơn năm, sáu tuổi, nhưng mà người ta đã có nhà, hơn nữa còn là công tác tại cục tài chính, Đường Thành nếu như có thể lấy được một người vợ có điều kiện như vậy, thì cha mẹ của hắn mừng đến biết bao…
Thế nhưng Đường Thành chỉ có thân phận là một nhân viên thời vụ, không phải đứng trong hàng ngũ nhân viên công vụ quốc gia, tựa như Mã Ngọc Thiến nói vậy, không phải trong hàng ngũ nhân viên công vụ, thì chuyện đề bạt là vô vọng, tiền đồ xa vời…
Đường Thành nói:
– Để em tìm biện pháp, xem có thể tiến vào hàng ngũ nhân viên công vụ quốc gia hay không?
Nói xong, Đường Thành lại lầm bầm nói:
– Chị nói chỉ cần là lãnh đạo huyện phó cấp thì có thể có được chỉ tiêu chiếu cố, nếu như chị của chị lên được huyện phó cấp, thì em đây có thể hy vọng tiến vào hàng ngũ nhân viên công vụ rồi.
Mã Ngọc Thiến nói:
– Nguyên tắc là vậy, nhưng chỉ sợ chị Ngọc Đình không đảm đương nổi huyện phó cấp a…
Đường Thành nói:
– Em nghe nói, bước tiếp theo chị của chị sẽ tranh thủ để được đề bạt làm thường ủy huyện ủy kiêm nhiệm bí thư Thành Quan trấn, không biết huyện ủy thường ủy có là huyện phó cấp không vậy?
Mã Ngọc Thiến nói:
– Huyện ủy thường ủy đều là huyện phó cấp…
Đường Thành liền thầm suy nghĩ, nếu Mã Ngọc Đình thành lãnh đạo huyện phó cấp thì tốt rồi, hắn lái xe cho lãnh đạo huyện phó cấp, thì tỷ lệ bản thân được tiến vào làm nhân viên công vụ cũng lớn hơn.
… Bạn đang đọc truyện Nữ lãnh đạo tại nguồn: https://tuoinung.com/2022/05/truyen-sex-nu-lanh-dao.html
Thật sự là muốn cái gì thì được cái đó.
Một tuần lễ sau, Đường Thành đón Mã Ngọc Đình đưa đến ủy ban Thành Quan trấn, Mã Ngọc Đình vừa kêu hắn ứng thêm năm vạn nguyên, vốn sẵn dịp hắn muốn đem biên lai trước đó đã tiêu phí năm vạn nguyên, để cho Mã bí thư ký tên nhập sổ, thế nhưng Mã Ngọc Đình lại ở trong phòng làm việc hơn nửa giờ xử lý công tác, xử lý vừa xong, thì nhận được điện thoại của Hầu thư ký, báo cho Mã Ngọc Đình đến văn phóng Tôn Vận bí thư huyện ủy một chuyến có việc.
Mã Ngọc Đình liền cao hứng tiến vào trong xe, Đường Thành chở nàng đi lên huyện ủy, trên đường, Đường Thành hỏi:
– Mã bí thư cao hứng như vậy, có chuyện gì vui à…
Mã Ngọc Đình nói:
– Đoán chừng có thể là vì chuyện huyện ủy thường ủy kiêm nhiệm bí thư Thành Quan trấn nên bí thư Tôn Vận mới gọi lên…
Đường Thành nghe xong thì cũng rất vui vẻ, nếu như Mã Ngọc Đình đã trở thành huyện phó cấp, nước lên thì thuyền lên, mình cũng trở thành lái xe cho huyện phó cấp, vậy thì chuyện đi vào hàng ngũ nhân viên công vụ cũng không xa.
Đường Thành vội nói:
– Mã bí thư, nếu dì đã thành huyện ủy thường ủy, lãnh đạo huyện phó cấp người, thì nhớ đến chuyện của cháu a, cháu vẫn còn là một nhân viên thời vụ, nếu dì giúp cháu được vào biên chế, đến lúc đó, cháu sẽ tiễn đưa cho dì hai vạn…
Mã Ngọc Đình nói:
– Hiện tại chuyện dì làm huyện phó cấp thì vẫn còn đang trong dự tính, còn phải đợi bên phòng tổ chức cán bộ thành ủy xét duyệt, sau đó mới có thể xác định, trước mắt còn có rất nhiều chuyện không biết trước được, đến lúc đó, rồi hãy nói chuyện của cháu…