Phần 21: TỰ HỦY TƯƠNG LAI
Đường Thành nhẹ nhàng lay tay cầm, không ngờ là cửa không có khóa, đẩy một cái liền mở ra, hắn đi vào bên trong, liếc mắt nhìn thấy Mã Ngọc Đình đang nằm nhắm mắt trên giường, toàn thân không có mảnh vải, một thân thể đàn bà trắng lóng lánh hiện ra…
Mái tóc đen vung rơi trên cái gối đầu, cùng với tấm đệm ga giường trắng như tuyết, ngoại trừ mái tóc đen sẫm, còn có chính là phía dưới hạ thể là cái âm hộ lớn cỡ bàn tay, thảm lông đen nhánh rậm rạp, đã hình thành rõ nét tươi sáng đối lập, càng thêm kích thích ánh mắt Đường Thành, làm cho hắn trong nháy mắt muốn chảy máu mũi, từ nơi chính giữa cái khe nứt âm hộ, có một cái lỗ nho nhỏ ẩm ướt, đang mở rộng lấy, từ cửa miệng âm đạo mềm mại khẽ nhúc nhích, phóng xuất ra đại lượng dịch nhờn…
Đây là như cao cao tại thượng thường ngày của Mã bí thư sao?
Nguyên lai, tuyệt đại bộ phận nam nhân thời điểm này, thần kinh đều là xúc động căng thẳng, đều là khó mà có thể khống chế được…
Huyết dịch vọt tới nửa dưới người, đầu óc như thiếu thiếu dưỡng khí, khi đó nam nhân sẽ làm ra chuyện bất kể hậu quả, lúc đó cái gì cũng quên, chỉ biết trước có người đàn bà này, nhất định là phải cưỡi lên.
Nếu như giây khắc này mà có nam nhân nào còn còn có thể bảo trì ung dung trấn định được tâm tính, thì trên xã hội đã cũng không có nhiều tội phạm cưỡng hiếp người như vậy, thời khắc mấu chốt nam nhân chính là khống chế không nổi.
Đường Thành ngơ ngác đứng ở bên người Mã Ngọc Đình, thở mạnh cũng không dám thở, hắn phân vân không biết vào thời điểm là này thì lui ra ngoài đem lãnh đạo theo từ trong trạng thái dục tiên dục tử kéo trở về, hay là quyết đoán trở mình sách súng leo lên ngựa, trợ giúp lãnh đạo một tay, để đẩy nhanh nàng đến đỉnh phong sung sướng…
Lý trí làm cho Đường Thành muốn lùi bước, người đàn bà trước mắt này tuy dù sao cũng là lãnh đạo của mình, nàng còn là bí thư Thành Quan trấn, sắp sửa được kiêm nhiệm huyện ủy thường ủy rồi, một quan lớn như vậy, Đường Thành quả thật không dám đơn giản mạo phạm.
Nhìn xem lãnh đạo biểu lộ khó nhịn, giống như đang bò lên sườn núi, nhưng trên lưng chừng núi, không thể đi lên, còn xuống thì không nổi, đỉnh phong cách nửa bước xa mà không thể đi lên, quay đầu lại vực sâu vạn trượng…
Nên ra tay thì phải liền ra tay, lãnh đạo gặp nạn, là chuyên trách lái xe phải xông lên, phải có nghĩa vụ vì lãnh đạo ưu sầu mà giải nạn.
Tất cả hảo hán Lương Sơn đều là dạy bảo những nam nhân phải làm như thế đấy.
Đường Thành cuống cuồng vội không kịp, thoáng cái đem cái quần tuột xuống quá gối, sắc đảm ngập trời, nếu không như thế thì làm sao mà có câu “sắc đảm ngập trời” truyền lại từ lâu nay, thực ra thì lúc này, nam nhân nào cũng có sắc đảm chống trời.
Đường Thành đem hai chân của Mã Ngọc Đình hơi dạng thêm ra, đem cái âm hộ đã sưng đỏ bày biện ra, dương vật nhắm ngay phương vị, đem cây dương vật lớn nhắm ngay cái lỗ lồn của nàng có chút mở ra, bờ mông nhún một chút, dùng sức đem cây dương vật cắm vào âm đạo Mã Ngọc Đình.
– Ai… hừm…
Mã Ngọc Đình mơ hồ rên rỉ, mí mắt hơi mở ra rồi lại nhắm lại.
Nàng ở chỗ này đã cố gắng hơn nửa giờ rồi, không thể đi lên đến đỉnh, cho nên định buông tha, ai biết nào ngờ bên trong tối tăm, có một kinh hỉ tạo ra cho nàng, giống như có được sự trợ giúp vậy, đột nhiên xuất hiện một nam nhân, làm cho thần kinh đang vắng vẻ, thoáng cái đã được lấp đầy rồi.
Dù sao thì Mã Ngọc Đình theo bản năng cũng muốn đẩy Đường Thành ra, thế nhưng một chút lý trí còn sót lại vẫn không thể chiến thắng được sinh lý bản thân tồn tại, nhất là bên dưới âm đạo đang được cây dương vật va chạm tựa như bạo phong mưa rào tiến đến đâm vào, điều này làm cho Mã Ngọc Đình không thể cự tuyệt rồi, theo bản năng đem cánh tay vòng qua, gác ở trên bờ vai Đường Thành…
Đường Thành cảm thấy dương vật bị kẹp quá chặt chẽ, thịt non âm đạo Mã Ngọc Đình không ngừng ngọ nguậy lấy, chăm chú bao quanh cây dương vật lớn, nàng lúc này tựa như cảm giác bị một cây dương vật thô to gì đó xâm nhập, có một loại cảm giác mãnh liệt là cái loại sâu trong hoa tâm được gãi ngứa như thế này, rồi lại chờ mong cái cây thô to này càng có lực xâm nhập, hơn nữa càng sâu xâm nhập.
Còn Đường Thành cuối cùng thì dương vật cũng đã cắm vào trong âm đạo Mã Ngọc Đình rồi, hắn cũng không thể bỏ qua cơ hội, vì vậy tiếp tục dùng lực đỉnh động bờ mông, hướng sâu trong hoa tâm Mã Ngọc Đình xâm nhập.
Rốt cục dương vật đã chọc vào tới đáy rồi, cây dương vật lớn trải qua trường chinh, rốt cục toàn bộ chui hết vào cái đường hang chật hẹp kia, hoàn toàn cắm sâu đến trong hoa tâm Mã Ngọc Đình, đầu khấc của hắn cùng hoa tâm nàng giúp nhau ma sát lấy, hắn có cảm giác được một loại khoái cảm khó nói nên lời, tràn ngập truyền khắp toàn thân tứ chi bách hài…
Rất nhanh cơ bắp căng cứng Mã Ngọc Đình dần dần buông lỏng, Đường Thành biết rõ nội tâm của nàng đã bắt đầu tiếp nhận hắn rồi, vì vậy Đường Thành bắt đầu từ từ kéo ra đưa vào, động tác nhẹ đến mạnh, lại để cho âm đạo nàng dần quen thuộc cây cây dương vật thô dài…
Mấy phút đồng hồ sau, trong âm đạo bắt đầu chậm rãi truyền ra khoái cảm, hơn nữa càng lúc càng mãnh liệt, Mã Ngọc Đình nhắm mắt lại, hưởng thụ cái tư vị dương vật thô to tại trong âm đạo kéo ra đưa vào, trong miệng nhịn không được kêu lên:
– Ah! Thật thoải mái… thật lớn… dùng sức… chọc vào…
Mã Ngọc Đình âm thanh rên rỉ làm cho Đường Thành vô cùng tự tin cùng dũng khí, hắn dùng tốc độ cao nhất tiến công, vô luận là tốc độ hay là độ mạnh yếu, đều là rất hung mãnh.
Âm đạo Mã Ngọc Đình đã hoàn toàn thích ứng thế tiến công dương vật của Đường Thành, cho nên trong lúc hắn dùng toàn lực, nàng ngược lại chiếm được càng lớn thỏa mãn, càng thêm hưởng thụ, dịch nhờn của nàng đã vung vẩy ra, không ngừng theo từ chỗ hai bộ phận dinh dục chặt chẽ kết hợp chảy tràn dính chung quanh khu vực cửa miệng âm đạo, một ít chảy xuôi xuống giữa hai đùi…
Đường Thành càng thêm hùng phong đại chấn, trắng trợn sát phạt đứng lên, dương vật hung ác chọc vào rút ra, mỗi lần đều toàn bộ rút ra, sau đó dũng mãnh cắm vào, thời điểm mỗi một lần chọc rút ra, Đường Thành đều là dùng hết lực lượng toàn thân, cho nên mỗi lần đều phát ra “phành phạch…” tiếng vang rền.
Suốt gần nửa giờ, Mã Ngọc Đình bị Đường Thành đại lực đút vào hạ, rốt cục đã muốn cao triều, trong miệng nàng điên cuồng rên bậy, đã có cảm giác sâu trong hoa tâm một hồi run rẩy, toàn thân tựa như bị dòng điện kích qua, không ngừng lay động, thân thể cũng rất nhanh cứng ngắc, cơ bắp trở nên khẩn trương, sâu trong hoa tâm đột nhiên co rút lại, sau đó lại đột nhiên lại mở ra, một làn âm tinh theo sâu trong hoa tâm xì xì ra, Đường Thành xem bộ dạng của Mã Ngọc Đình, thì biết rõ nàng đã đến đỉnh phong khoái lạc, liền đem dương vật cắm sâu vào trong âm đạo, sau đó đầu khấc đẩy lấy hoa tâm nàng xoay tròn, cọ xát lấy, đột nhiên lại thêm một làn âm tinh mãnh liệt trào ra, đánh vào tại trên đầu khấc dương vật, hắn liền cảm thấy một hồi mỹ diệu tê dại, run rẩy hạ xuống, thân thể nhịn không được lay động, dương vật nhúc nhích, từng làn tinh dịch từ trong cơ thể phún ra, phun ra tại sâu trong hoa tâm nàng. Đường Thành rốt cục cũng cùng Mã Ngọc Đình cùng lúc đạt tới cao triều!
Trận phong hoa tuyết nguyệt này, giằng co hơn nửa giờ, thì Đường Thành quăng mũ cởi giáp, còn Mã Ngọc Đình thì cảm thấy mỹ mãn…
Thân thể nam nhân sau khi phát tiết bài xuất ra bên ngoài cơ thể, huyết dịch trong nháy mắt từ phía dưới chảy trở về đến trong đầu, thần trí lập tức thanh tỉnh lại, chỉ là vui thích trong thời gian ngắn ngủi, lúc này mới nhìn thấy rõ Mã Ngọc Đình đang nằm bên dưới thân mình, xong rồi bản thân đã gây ra đại họa.
Trước mắt Mã Ngọc Đình còn có cho mình lái xe cho nàng hay không cũng đã là khó khăn, còn có một dự cảm tệ hơn quấn quanh tại tâm trí Đường Thành, không biết nàng có bẩm báo cục công an không đây?
Nếu vậy thì Đường Thành liền triệt để đã xong.
Đường Thành sợ choáng váng, không biết làm như thế nào để kết thúc chuyện này, hắn nhìn đến lãnh đạo nằm trên giường, vẫn còn chưa thức tỉnh, đã nghĩ đến việc rước lui ra bên ngoài, chờ nàng tỉnh lại rồi giải thích, hắn vừa định chuyển động bước chân, thì đột nhiên, trên giường vang lên thanh âm:
– Giỏi cho Đường Thành, cậu quá to gan lớn mật rồi, có bản lĩnh dám khi dễ người, cậu không muốn nhìn thấy tương lai về sau của mình sao?
Đường Thành lúng túng:
– Mã bì thư… cháu… cháu nhất thời hồ đồ, cháu sai rồi, xin Mã bí thư đừng chấp nhất, tạm tha thứ cho cháu qua lúc này đây đi. Về sau, cháu nguyện làm tùy tùng, không ngại gian khổ, Mã bí thư sai đâu đánh đó, có chết cũng không màng…
Mã Ngọc Đình nửa mở mắt ra, nhìn thoáng Đường Thành, hắn giờ như một đứa bé làm chuyện xấu, đang chờ cha mẹ mình trách phạt vậy, vẻ mặt áy náy chờ nàng xử lý.
Trong nháy mắt, Mã Ngọc Đình mềm lòng.