Phần 25: PHÒNG BỆNH KHU CÁN BỘ NÒNG CỐT
Dương Mỹ Hà nở nụ cười sáng lạn, cũng không để ý tới Diêm y tá trưởng nhắc nhở, nói:
– Anh ở nơi này chờ một chút, tôi đi gặp Tào viện trưởng…
Không qua bao lâu, Dương Mỹ Hà đã quay trở về, nói Tào viện trưởng đã đáp ứng, đem gian phòng bệnh số ba mươi cán bộ nòng cốt để cho Đường Thành chuyển đến…
Đường Thành vô cùng cảm kích.
Dương Mỹ Hà dễ như trở bàn tay xoay trở, cũng làm cho Diêm y tá trưởng xem trợn mắt há hốc mồm, nàng chỉ biết là Dương Mỹ Hà đang công tác tại tỉnh ủy bên công đoàn, công đoàn cái danh dự tốt nghe, thật ra cũng chính là một cái nha môn hữu danh vô thật trong nước, không có quyền cũng không có tiền, nhưng mà chính là Dương Mỹ Hà phụ trách bên công đoàn vậy mà đến gặp Tào viện trưởng nói một câu, lại có thể đem phòng bệnh của vị lãnh đạo kia nhường lại, có thể thấy được, nàng có năng lượng cực lớn, có thể trong nháy mắt dọn dẹp bí thư thành ủy, điều này không phải người bình thường có thể làm được đấy, Diêm y tá trưởng đối với thân phận bối cảnh của Dương Mỹ Hà cũng là kinh ngạc vô cùng, đương nhiên, Đường Thành lại càng không biết gì…
Diêm y tá trưởng an bài hộ sĩ mở ra cửa phòng bệnh số ba mươi, để cho Đường Thành màng đồ dùng sinh hoạt chuyển vào, chỉ còn chờ Mã Ngọc Đình giải phẫu xong thì chuyển đến.
Gian phòng số ba mươi của khu cán bộ nòng cốt này cùng phòng khách sạn không sai biệt lắm, trong ngoài có hai gian phòng, có phòng vệ sinh riêng, phòng truyền dịch yên tĩnh, phòng khách thì rộng rãi.
Đường Thành nhìn thấy rất hài lòng, hắn đi ra, lần nữa nhìn Dương Mỹ Hà kích động nói:
– Mỹ Hà… thật sự là quá cảm kích, nếu có cơ hội, cô đến Liễu Hà huyện chơi, tôi nhất định tại Liễu Hà huyện long trọng mở tiệc chiêu đãi khách từ phương xa đến dùng cơm tẩy trần…
Dương Mỹ Hà nghịch ngợm cười nói:
– Mới tốt nghiệp có hai năm, lại biết ăn nói khéo như vậy a…
Đường Thành gãi đầu, nói:
– Đây không phải là khéo ăn nói, mà là nói thật lòng…
Mã Ngọc Đình bên kia giải phẫu sắp xong, Đường Thành cũng vội vàng, hai người liền trao đổi số điện thoại di động, Dương Mỹ Hà nói:
– Tôi công tác ngay tại tỉnh, tùy lúc anh có thể gọi điện thoại cho tôi…
Dương Mỹ Hà đi qua năm phút đồng hồ, thì Mã Ngọc Đình từ trong phòng giải phẫu được đẩy ra, đưa vào phòng bệnh số ba mươi, viêm ruột thừa cũng chỉ là tiểu phẫu, Mã Ngọc Đình thần trí rất nhanh thanh tỉnh, nhìn thấy mình đang ở tại khu phòng bệnh cán bộ nòng cốt, trên mặt còn suy yếu hiện mỉm cười, nàng nhẹ nhàng nhìn thoáng qua Đường Thành, gật đầu tỏ vẻ khen ngợi hắn.
Buổi tối, Mã Ngọc Đình bệnh tình đã ổn định, Đường Thành hỏi nàng:
– Mã bí thư, có cần báo tin về nhà với bên đảng ủy trấn không?
Mã Ngọc Đình suy nghĩ một chút, nói:
– Coi như trùng hợp là dì đang đi công tác, cũng không cần để cho người khác biết, hơn nữa, đây cũng là bệnh không nghiêm trọng, chúng ta ở đây vài ngày, rồi trở về.
Đường Thành gọt cho Mã Ngọc Đình một quả táo, hỏi:
– Mã bí thư, dì muốn ăn chút gì không, để cháu đi mua?
Mã Ngọc Đình nói:
– Dì muốn ăn chút cháo…
Đường Thành nói:
– Vâng… bên ngoài bệnh viện có quán chuyên bán cháo gạo đấy, để cháu đi mua…
Đường Thành đi ra ngoài bệnh viện, tại phụ cận tìm đến một tiệm ăn nhanh, dựa theo Mã Ngọc Đình dặn dò, mua hai chén cháo, bỏ vào trong cà – mên, mang về đưa cho Mã Ngọc Đình ăn…
Mã Ngọc Đình theo trên giường bệnh ngồi dậy nửa người, đem đầu tựa ở đầu giường, mà không có đưa tay ra cầm chén cháo, Đường Thành đã nhìn ra, Mã Ngọc Đình là muốn hắn đút cháo cho nàng…
Nữ nhân, theo trong đáy lòng, luôn có một loại muốn được nam nhân lo lắng chiếu cố, nhất là những lúc mang bệnh, càng muốn trước mặt nam nhân làm nũng, Mã Ngọc Đình là bí thư, nhưng nàng cũng là một nữ nhân, nàng cũng khát vọng được nam nhân chiếu cố, thời điểm này, bên cạnh nàng chỉ có một Đường Thành, nàng chỉ có thể đem tâm tính nữ tính, muốn hắn chiếu cố cho mình…
Đường Thành liền dùng muỗng nhỏ, từng muỗng một đút cho nàng ăn…
Thời gian dần qua, một chén cháo liền ăn hết vào trong bụng rồi, nàng lắc đầu không ăn nữa.
Còn thừa lại một chén cháo, Đường Thành ăn…
Kỳ thật, việc chiếu cố cho bệnh nhân, đại đa số mọi người cũng đã từng chiếu cố qua, không có gì là ghê gớm đấy, chỉ có hai điểm nhận thức, điểm thứ nhất là rất mệt, điểm thứ hai lúc này mới thấy sức khỏe đáng quý.
Vận mệnh đem Đường Thành cùng Mã Ngọc Đình lại tiến tới cùng một chỗ, Mã Ngọc Đình trên thân còn đang truyền dịch, đút cho nàng ăn đây là việc nhỏ, mấu chốt làm cho Đường Thành thấy thật khó khăn, đó chính là một lúc sau Mã Ngọc Đình lại thấy mắc tiểu…
Đường Thành liền đem một cái bình đựng nước tiểu tới, để cho Mã Ngọc Đình trực tiếp tại trên giường bệnh giải quyết.
Thời điểm này, Mã Ngọc Đình cùng Đường Thành vậy mà lại có cảm giác may mắn, may mắn là hai người trước đây không lâu đã đã xảy ra quan hệ xác thịt, bằng không thì giờ khắc này sẽ rất là lúng túng, cũng bởi vì chuyện này, hiện tại sự tình thao tác dễ hơn nhiều, Đường Thành nâng dậy thân thể Mã Ngọc Đình, đem nàng ôm vào trong ngực, một tay cầm lấy bình nước tiểu, đem bình nước tiểu đưa xuống cái mông lớn của nàng…