Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Nữ lãnh đạo (Update Phần 107)

Truyện Sex: Nữ lãnh đạo (Update Phần 107)

Phần 39: TÁI ÔNG MẤT NGỰA

Bạch Thành Kim cùng đám thủ hạ bị Đường Thành dùng thủ đoạn chiêu thức này làm cho sợ choáng váng, tất cả đứng nguyên tại chỗ không dám triển khai. Bạch Thành Kim đầu gối quỳ xuống, dùng sức lực hướng Đường Thành cầu xin tha thứ, Đường Thành lúc này nới lỏng mấy ngón tay, Bạch Thành Kim trên mặt khôi phục lại chút huyết sắc. Nhưng mà ngón tay của Đường Thành cũng không có rời xa. Nói:
– Tất cả mọi người là bạn với nhau trong ngục, cùng là người lưu lạc từ chân trời xa xăm đến đây, đã đi vào cái chỗ này, mọi người theo lý nên trợ giúp lẫn nhau, lẫn nhau cổ vũ, tranh thủ sớm ngày được rời khỏi cánh cửa ngục giam, sao lại cứ hành hạ lẫn nhau như thế này…

Bạch Thành Kim cũng không có hành động thiếu suy nghĩ, đành phải thuận theo ý tứ Đường Thành nói:

– Đúng đấy, tiểu huynh đệ này nói rất đúng, chúng ta đều người bị dồn ép đường cùng, nên mới đi đến con đường phạm tội, về sau, chúng ta phòng số hai mươi chín cũng không đánh nhau nữa.

Đám thủ hạ Bạch Thành Kim lĩnh giáo thủ đoạn của Đường Thành, đã chịu thua rồi, đối với Đường Thành nói:





– Tiểu huynh đệ, vậy mời thả đại ca Kim ca ra đi…

Đường Thành lúc này mới đem bàn tay theo từ cổ của Bạch Thành Kim thả ra, tên mặt nhỏ mặt bị bầm tím một cục lớn, đó là nắm đấm Đường Thành gây ra đấy.

Ngày đó vào buổi tối, Đường Thành không hề ngủ, cùng với Hoàng phó chủ tịch tỉnh hàn huyên cả đêm trời, khi biết được Đường Thành là lái xe cho bí thư Thành Quan trấn, Liễu Hà huyện, tương lai còn có thể đi vào con đường làm quan đường, Hoàng phó chủ tịch tỉnh khuyên nhủ Đường Thành nói:

– Tương lai của cháu cũng sẽ đi đến con đường làm quan, theo cách cháu xử sự làm hôm nay, chú tin tưởng, tương lai nhất định trên con đường làm quan sẽ có thu hoạch, nói không chừng, biết đầu sau này cháu làm chức quan so với chú phó chủ tịch tỉnh còn lớn hơn, cũng coi như là chú và cháu hữu duyên, một ngày kia, nếu thật sự cháu vượt qua chức vị phó chủ tịch tỉnh, thì đừng có quên lão già này, đến lúc đó, có thể tôi đã không còn ở nhân gian rồi, thì hãy đến mộ phần của chú, đốt chi chú chút vàng mã, chú cũng đủ hài lòng rồi, con gái của chú cũng đã định cư tại hải ngoại rồi, bọn họ là không cách nào quay về xử lý hậu sự cho chú, vì thế hậu sự của chú xin nhờ cháu…

Đường Thành gật đầu đáp ứng. Hoàng Hữu Thắng hỏi Đường Thành nói:

– Cháu đến cùng phạm vào chuyện gì vậy?

Đường Thành liền đem chuyện của mình kể lại cho Hoàng Hữu Thắng, lão nghe xong, nói:

– Vấn đề của cháu không lớn, có lẽ rất nhanh sẽ được thả ra đấy, cảnh sát đối cháu như vậy, đó là muốn bức bách cháu phải cung khai nhận tội, cháu chỉ cần có đánh chết cũng không có nhận là buôn bán ma túy, cảnh sát sẽ không làm gì được với cháu đâu…

Ngày hôm sau, đội cảnh sát phòng chống ma túy trên tỉnh đến bốn gã cảnh sát, thẩm vấn Đường Thành, tại trong phòng thẩm vấn ngục giam, bốn gã cảnh sát cẩn thận hỏi Đường Thành về vụ án qua, Đường Thành liền đem tình huống phát sinh ngày ấy, kể lại chi tiết lại cho cảnh sát làm biên bản.

Một trong người phụ trách cảnh sát nói:

– Đã như vậy, chúng tôi sẽ hướng lên thượng cấp phản ánh vấn đề, sẽ không làm cho oan uổng những người tốt, đồng thời cũng sẽ không bỏ qua bất cứ người xấu nào…

Đường Thành nói:

– Tôi chính là bị oan uổng, xin các anh nhất định phải theo lẽ công bằng xử lý…

Sau khi hỏi xong về sau, Đường Thành lại bị giám ngục một lần nữa đưa về nơi giam giữ.

Lúc này đây đám Bạch Thành Kim cũng không dám khi dễ Đường Thành rồi, biết rõ gặp phải võ thuật Tiệt Quyền Đạo, năm sáu người đánh không lại Đường Thành. Hoàng Hữu Thắng nhìn thấy cảnh sát thẩm vấn xong thì Đường Thành đã trở về, thì đã biết rõ, Đường Thành án sẽ rất nhanh có kết quả, Hoàng Hữu Thắng đem Đường Thành kêu qua một bên, nhỏ giọng nói:

– Tiểu huynh đệ, có lẽ cháu rất nhanh sẽ đi ra ngoài, sau khi cháu đi thì đám Bạch Thành Kim sẽ lại như cũ hành hạ chú đấy, vì vậy, chú nhờ cậy cháu một chuyện, cháu nhất định phải giúp chú…

Đường Thành hỏi:

– Cháu làm như thế nào để giúp chú đấy?

Hoàng Hữu Thắng nói:

– Chú không thể tiếp tục ở chỗ này được, đây là phòng giam tệ nhất trong ngục giam, cháu sau khi ra ngoài, tìm xem mối quan hệ, giúp chú khơi thông với trưởng giám ngục, đem chú từ nơi này điều đến giam giữ ở phòng số một hoặc là số hai đi, được vậy chú rất cảm tạ.

Đường Thành nói:

– Cháu cũng muốn giúp chú, thế nhưng trên tỉnh thì cháu cũng không có người quen, huống chi là trưởng ngục giam nơi đây, cháu cũng không biết cách nào để giúp chú đây…

Hoàng Hữu Thắng nói:

– Vấn đề này, chú cũng đã suy tính, chú vì tiền nên mới bị vào đây, chú am hiểu sâu ma lực của tiền cùng với tác dụng của nó, chỉ cần có tiền, cam lòng tiêu tiền, thì cháu nhất định có thể giúp được chú hoàn thành chuyện này, tiền của chú thì đưa hết cho vợ con chuyển dời ra hải ngoại rồi, chú không có cách nào chi phối, còn những người khác, lúc chú còn làm phó chủ tịch tỉnh, bọn họ thì chú nói gì nghe nấy, trung thành và tận tâm, nhưng mà sau khi chú và trong bốn bức tường này thì ai cũng tránh né bỏ chạy hết rồi, nhân tình thế thái, người đi trà liền lạnh, không còn có ai chủ động giúp chú, nhưng mà tại trên tỉnh ở viện hí kịch, chú còn có một người quen, nàng tên Nghiêm Quý Yên, người đàn bà này, chú cùng nàng từng có vài lần duyên phận, chú có một cái chi phiếu để ở chỗ nàng đấy, bên trong còn có chút tiền, chi phiếu này chú giấu giếm, đoán chừng không có bị viện kiểm sát thu lấy, sau khi cháu ra ngoài, nghĩ cách tìm được Nghiêm Quý Yên, lấy cái chi phiếu đó, dùng tiền giúp chú khơi thông quan hệ với trưởng ngục giam…

Đường Thành suy nghĩ một chút nói:

– Chuyện này cháu có thể giúp chú, nhưng Nghiêm Quý Yên sẽ chịu giao cái chi phiếu kia cho cháu sao?

Hoàng Hữu Thắng nói:

– Lúc ấy, chú giao cho Nghiêm Quý Yên cái chi phiếu này không có bao lâu thì chú bị bắt bỏ tù rồi, mật mã cũng chưa kịp nói cho nàng biết, nàng chỉ có cái chi phiếu, nên cũng không thể ra ngân hàng lấy tiền, cháu có thể thương lượng cùng nàng phân chia thành năm năm, mỗi người một nửa, chú sẽ đem mật mã nói cho cháu biết, hai người cùng nhau đi ra ngân hàng lấy tiền…

Đường Thành thật không ngờ bản thân mình bị bỏ tù một ngày, vậy mà đã làm quen với Hoàng phó chủ tịch tỉnh, một kẻ tham ô hơn hai trăm ức nhân dân tệ (*tiền), bây giờ còn phải giúp Hoàng phó chủ tịch tỉnh lấy tiền để thay đổi điều kiện phòng giam…

Hoàng Hữu Thắng đem sự tình nói rõ xong, liền đem mật mã nói cho Đường Thành nghe, sau khi xác nhận Đường Thành đã nhớ kỹ, thì trùng hợp giám ngục đến kêu Đường Thành chuẩn bị rời khỏi ngục giam.

Tính toán ra, Đường Thành ở trong tù hơn một ngày trời, cảnh sát đến áp giải Đường Thành là đội trưởng đội phòng chống ma túy tên là Ngô Hữu Dân, tự mình rót cho Đường Thành chén trà nước, nói:

– Đường Thành… đây là một sự hiểu lầm, hiện tại vụ án đã đã điều tra xong, số ma túy kia cùng cậu không có bất cứ quan hệ nào, vì chuyện này, đã gây phiền toái cho cậu, chúng tôi rất áy náy đối với tổn thất của cậu, Tào phó cục trưởng lập tức sẽ tới đây ngay, ông ấy sẽ đích thân giải thích cho cậu về những vấn đề này, mong cậu bỏ qua…

Một ngày trước, một ngày sau, vẻn vẹn qua một ngày, thái độ cảnh sát đối với Đường Thành, đã chuyển biến ngoay ngoắt một trăm tám mươi độ, đã vậy còn có phó cục trưởng tự mình tới đây xin lỗi Đường Thành.

Chuyện này giải thích giải thích như thế nào đây chứ? Chỉ có thể giải thích là vụ án của Đường Thành nhất định là đã làm kinh động đến lãnh đạo thượng cấp, cho nên từ trên thượng cấp gây áp lực xuống, còn về phần lãnh đạo thượng cấp là ai, thì Đường Thành không biết…

Tào phó cục trưởng đến, vẻ mặt cười làm lành, đối với Đường Thành nói tốt, hành động khác thường này, cũng làm cho Đường Thành có chút ngượng ngùng rồi.

Đường Thành hỏi Tào phó cục trưởng:

– Vậy bây giờ tôi có thể hoàn toàn tự do rồi phải không? Tôi có thể rời khỏi ngục giam này?

Tào phó cục trưởng nói:

– Đúng vậy, chẳng những có thể rời khỏi đây, mà chúng tôi còn cung cấp chiếc xe, đưa cậu đến nơi nào mà cậu muốn…

Đường Thành trong tâm giờ còn có việc gì nữa đâu rồi, lãnh đạo của mình Mã Ngọc Đình vẫn còn trong bệnh viện, trong khoảng thời gian này, Mã Ngọc Đình nhất định sẽ lo lắng, hắn cần lập tức trở lại cùng lãnh đạo gặp mặt, Đường Thành liền nói:

– Được rồi, nếu là như vậy, nhờ mấy anh đưa tôi về bệnh viện tỉnh đi.

Tào phó cục trưởng nói:

– Được rồi… tôi lập tức phái xe, Ngô đội trưởng tự mình tiễn đưa cậu trở về.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng