Phần 4: BẦU VÚ LỚN NHỎ CÓ QUAN HỆ ĐẾN TIỀN ĐỒ?
Đường Thành thì không có phúc phận lớn như vậy, hắn cùng lái xe kia hàn huyên vài câu, rồi xuất ra cây chổi quét dọn xe của mình.
Đến trưa vào lúc giờ ăn, thường ủy thành ủy, chủ nhiệm tổ chức cán Hạ Niên Phong dẫn các đồng liêu đến chúc thọ cho mẹ của mình, an bài đến nhà khách, cũng còn gọi là nhà khách Thạch Lựu, nguyên lai trước có tên là Nhị Chiêu, về sau bí thư thành ủy Liễu Tuyết Mai đến nhận chức, đổi tên là nhà khách Thạch Lựu, ngoại trừ chiêu đãi hoạt động công vụ của thành ủy, thì cũng chiêu đãi giới kinh doanh đến Tần Bắc.
Đường Thành cùng lái xe của các huyện được chia ra thành một tổ, an bài một bàn ăn riêng.
Cơm nước xong xuôi, hắn ra ngoài đứng chờ bên cạnh xe con, chuẩn bị chở bí thư Mã Ngọc Đình trở về, thế nhưng lúc bí thư Mã Ngọc Đình lên xe, thì Đường Thành lập tức ngửi được đến từ trên thân Mã Ngọc Đình nồng nặc mùi rượu.
Đàn bà xinh đẹp bình thường thì không uống rượu, nhưng một khi đã uống rượu, thì là uống được vô cùng nhiều đấy, hắn nhìn Mã Ngọc Đình lúc này sắc mặt trong trắng lộ hồng, tinh thần tỏa sáng, trước ngực hai bầu vú kiêu ngạo vốn là nảy nở, uống rượu xong, tựa như đột nhiên hai bầu vú nhận ra ưu điểm của mình, liền giống như càng phồng lớn hơn…
Đường Thành hỏi:
– Mã bí thư, chúng ta quay về Thành Quan trấn sao?
Mã Ngọc Đình nói:
– Chưa quay về, theo giúp dì đến khu vực chợ dạo phố một chút.
Đường Thành biết rõ Mã Ngọc Đình là bí thư đảng ủy thì không giả, nhưng mà nàng là một người đàn bà, thiên tính của đàn bà, thì là ưa thích dạo phố, Đường Thành không nói thêm gì, liền chở Mã Ngọc Đình đi đến khu vực chợ mua bán lớn nhất thành phố Tần Bắc, đi vào cửa hàng Mỹ Hương Giang…
Bên trong cửa hàng, Mã Ngọc Đình lại mua cho Đường Thành một kiện bộ âu phục giá một nghìn tám, Đường Thành nói:
– Hì… cháu không xứng để mặc quần áo mắc như vậy đâu.
Mã Ngọc Đình nói:
– Cháu là lái xe của dì, mặt mũi của cháu, chính là thể diện của dì, nên cháu cứ mặc đi.
Mã Ngọc Đình nhàn nhạt nói:
– Cháu cứ lấy biên lai, dì ký tên để cho kế toán thanh toán là được rồi.
Nếu là tiền của nhà nước, ngu sao mà không mặc, Đường Thành liền yên tâm thoải mái cầm lấy bộ âu phục mới mua.
Mặc vào hàng hiệu, Đường Thành càng đẹp trai hơn rồi, làm cho bí thư Mã Ngọc Đình, thêm vài phần thưởng thức.
Hai người cùng nhau đi dạo khu vực xung quanh các cửa hàng, đến bốn giờ chiều, thì Mã Ngọc Đình nhận được một cuộc điện thoại, liền cùng với Đường Thành chạy tới phía đông bắc thành phố Tần Bắc, đến khách sạn Hồng Nhan.
Mã Ngọc Đình bảo Đường Thành đi thuê phòng, tổng cộng mướn hai gian phòng, Mã Ngọc Đình một gian, Đường Thành một gian, hai gian liền nhau đấy.
Đường Thành biết rõ Mã Ngọc Đình cũng không vội trở về, bản thân mình được hầu hạ là một nữ lãnh đạo, hơn nữa ở trong quan trường hiện tại hắn thấy lăn lộn vui vẻ, Đường Thành trong lòng nghĩ, Mã Ngọc Đình nhất định cùng với lãnh đạo hẹn hò, cái đồng hồ nam kia, chính là mua cho thượng cấp đấy.
Đường Thành làm lái xe cho lãnh đạo, vốn hắn không nên quản đến việc tư của lãnh đạo, nhưng mà Đường Thành đang có chút dòm tư tâm, Mã Ngọc Đình nhìn tầm khoảng chưa tới bốn mươi m niên kỷ, nhưng mà bộ dạng thuỳ mị vẫn còn, người trong quan trường, ăn uống sung túc là tránh không khỏi, Mã Ngọc Đình hai cái bờ mông rất tròn, cặp đùi rất là no đủ, Đường Thành thậm chí có chút tưởng tượng, nếu một ngày kia, có thể cưỡi tại trên thân Mã Ngọc Đình, giày vò một hồi, chắc chắn là nước nhờn sẽ chảy ra như sông Hoàng Hà, nàng lại là một bí thư đảng ủy trấn Thành Quan, trên người nàng có cái khí chất loại quan nhân cao ngạo, mỗi cái giơ tay nhấc chân, đều có khí phách, Đường Thành rất muốn chinh phục cái loại khí phách này của nàng.
Đường Thành đem cửa phòng của mình hé mở một đường nhỏ, thì nhìn thấy một người đàn ông bụng phệ tiến vào trong gian phòng của Mã Ngọc Đình.
Đường Thành trong tâm có chút chua chua, thật sự là đáng tiếc cho Mã Ngọc Đình với hai cái bờ mông viên rất tròn, nói không chừng cái bờ mông đó có thế chuẩn bị hầu hạ dưới thân người đàn ông kia đấy…
Tiến đến gian phòng của Mã Ngọc Đình, chính là nhân vật chính giữa trưa hôm nay Mã Ngọc Đình đến bái phỏng, thường ủy thành phố Tần Bắc, chủ nhiệm tổ chức cán bộ Hạ Niên Phong.
Hạ Niên Phong tiến vào Mã Ngọc Đình gian phòng, Mã Ngọc Đình vội vàng tiếp nhận áo khoác Hạ Niên Phong, nói:
– Chào chủ nhiệm…
Hạ Niên Phong nói:
– Mã Ngọc Đình, cô khách sáo quá, đưa cho mẹ tôi thọ lễ quý trọng như vậy, tôi đảm đương không nổi đâu…
Mã Ngọc Đình nói:
– Lãnh đạo… có gì đâu, chút ít mừng thọ, để tỏ vẻ hiếu tâm, hơn nữa, em có thể được điều đến Thành Quan trấn làm bí thư, trong nội tâm của em minh bạch, đây đều là do Hạ chủ nhiệm từ bên trong cho giúp đỡ, nên em rất cảm kích…
Hạ Niên Phong nói:
– Cô có thể nghĩ được như vậy, tôi rất hài lòng, chứng minh Hạ Niên Phong tôi không có nhìn lầm người, Ngọc Đình, cô làm rất tốt, tranh thủ tại Thành Quan trấn làm ra thành tích, sẽ làm cho tôi tại thành ủy có thêm tiếng nói, là tôi cất nhắc người, đều là người có bổn sự và có năng lực.
– Vâng… nhất định không làm cho lãnh đạo đối với em mất tín nhiệm.
Mã Ngọc Đình hứa hẹn nói.
Hạ Niên Phong thời điểm này đến đây, nhất định là làm tăng ca đấy, đã hơn bốn giờ chiều, đúng là thời gian tốt để yêu đương vụng trộm.
Mã Ngọc Đình cũng đem áo thoát khỏi, hai bầu vú đầy đặn trước ngực liền hiện ra ở trước mắt Hạ Niên Phong. Thời điểm này, nói cái gì nữa mà nói, tất cả đều là dư thừa, Hạ Niên Phong vuốt ve lên hai bầu vú kiêu ngạo của Mã Ngọc Đình, nói:
– Ngọc Đình, cô có hai bầu vú to tròn như thế này, tôi biết ngay, nhất định là tiền đồ sẽ rộng mở…
Bầu vú lớn hay nhỏ, có thể quan hệ đến tiền đồ của Mã Ngọc Đình sao?