Phần 52: SỢ THÂN THỂ KHÔNG CHỊU ĐƯỢC
Đường Thành biết Dương Mỹ Hà tính tình nóng nảy, đó là cán bộ trên tỉnh ủy a, mình dập máy với Dương Mỹ Hà, nàng nhất định sẽ không từ bỏ ý đồ, nghĩ tới đây, Đường Thành vội vàng cáo từ Mã Ngọc Thiến, đi ra khỏi nhà, hắn liền chui vào trong xe, Dương Mỹ Hà điện thoại lại gọi đến, Đường Thành tiếp, trong điện thoại truyền tới tiếng giận dữ của Dương Mỹ Hà:
– Hay cho Dường Thành, dám cắt đứt điện thoại của tôi, anh thử đế đến tỉnh Đông Nam hỏi một chút đi, có mấy ai dám cắt đứt điện thoại của tôi?
Đường Thành nói:
– Không phải là tôi muốn cố ý cắt đứt điện thoại của cô, lúc đó thật sự là đang bất tiện nghe.
Dương Mỹ Hà tâm tình tựa như đang khó chịu, muốn thổ lộ chút chuyện gì đó với hắn, Đường Thành, hỏi:
– Có phải là họ Phạm kia, lại dây dưa với cô phải không?
Dương Mỹ Hà âm trầm nói:
– Đúng, thật sự là quá đáng ghét rồi, tất cả các thành viên trong gia đình của tôi, đều tán thành để tôi cùng họ Phạm kia kết hôn, thế nhưng là tôi thật sự đối với họ Phạm kia không có cảm giác gì cả…
Đường Thành khuyên giải:
– Cảm giác thì từ từ bồi dưỡng sẽ có…
Dương Mỹ Hà nói:
– Anh đừng có ở đấy nói chuyện không đâu, đều lúc này, mà còn nói lời như vậy, bất quá tôi cũng đã ngã bài ở trong nhà rồi, tôi tình nguyện về nông thôn rèn luyện, sẽ đến Liễu Hà huyện đấy, tôi cũng không muốn cùng họ Phạm kia kết hôn.
Đường Thành nói:
– Đừng có bởi vì vấn đề hôn nhân, mà vứt bỏ công tác ở tỉnh ủy tốt như vậy, có chút không đáng đâu…
Điện thoại bên kia trầm mặc một hồi, Dương Mỹ Hà nói:
– Có gì mà đáng giá hay không đáng giá, bất cứ chuyện gì, nếu mình thấy không hạnh phúc thì đều không có ý nghĩa, như vậy đi, ngày mai tôi sẽ đến Liễu Hà huyện giải sầu, chờ tôi đến rồi mời tôi ăn cơm.
Đường Thành vừa nghe Dương Mỹ Hà muốn tới, đầu lập tức liền lớn hơn, bản thân mệnh phạm hoa đào, bởi vì Mã Ngọc Thiến, nên cùng con trai của phó bí thư huyện ủy xung đột đánh nhau, suýt nữa bị câu lưu nhốt giam, lại bởi vì giả mạo bạn trai của Dương Mỹ Hà, đã tao ngộ với con trai của bộ trưởng thuỷ lợi, mà suýt nữa bị hình phạt tù, nếu như Dương Mỹ Hà đến Liễu Hà huyện, nói không chừng còn có thể gây cho Đường Thành không biết bao nhiêu phiền toái nữa, Đường Thành nghĩ tới đây, đột nhiên nhớ tới lúc mình trong tù gặp phải Hoàng phó chủ tịch, hắn đã từng đáp ứng Hoàng phó chủ tịch, giúp khơi thông quan hệ với giám ngục, để thay đổi phòng giam.
Nam tại hán đại trượng phu, nhất ngôn cửu đỉnh, đáp ứng chuyện của người khác, sẽ phải làm cho xong. Đường Thành liền muốn đi lên tỉnh thành tìm đến viện hí kịch, gặp Nghiêm Quý Yên, lấy tờ chi phiếu theo lời của Hoàng phó chủ tịch tỉnh, mật mã vẫn còn nằm trong đâu hắn đây…
Đường Thành vội nói:
– Dương Mỹ Hà… tại trại giam phía thành tây cô có người quen không? Giúp giùm tôi một chuyện…
Dương Mỹ Hà nói:
– Chỉ cần là sự tình tại tỉnh Đông Nam, anh cứ việc nói, không có chuyện gì mà tôi làm không được.
Đường Thành nói:
– Vậy là tốt rồi, vậy cô khoan đến Liễu Hà huyện, ở trên tỉnh thành tôi còn có chút chuyện quan trọng cần phải xử lý, ngày mai, tôi xin phép nghỉ, sẽ tới tỉnh thành, khi đến đến tỉnh thành, tôi sẽ gọi điện thoại cho cô…
Tắt điện thoại, Đường Thành cẩn thận suy tư, Hoàng phó chủ tịch ở trong tù, sống một ngày bằng một năm, nhất là tại phong giam số hai mươi chín, càng thêm vô cùng thê thảm, dù sao tuổi tác cũng đã lớn, tham ô tuy rằng đáng hận, nhưng mà chung quanh có mấy người trong sạch, bất quá là vận khí của mấy người kia tốt hơn mà thôi.
Đường Thành liền gọi cho Mã Ngọc Đình xin phép nghỉ, nói:
– Ngày mai em có chút việc tư, cần đến tỉnh thành xử lý một chút…
Mã Ngọc Đình nói:
– Cần lấy xe đi không?
Đường Thành nói:
– Không cần đâu, để xe lại để có gì chị còn dùng tới…
Mã Ngọc Đình nói:
– Được rồi, em đi đi, khi nào trở về, gọi điện thoại báo cho chị biết…
Đường Thành gọi cho Mã Ngọc Đình xong, nhìn đồng hồ, d8a4 là mười giờ tối, lúc này, đang có bao nhiêu cặp vợ chồng, đang ở trên giường tiến hành thông lệ giao cấu sự a…
Lại nghĩ đến thân thể của Mã Ngọc Đình khêu gợi hấp dẫn như vậy lúc nay cũng có thể đang cúi đầu ở dưới hàng chồng mình hầu hạ, Đường Thành trong tâm thậm có mơ hồ có chút chua chua.
Đã hơn nửa năm ở chung, Đường Thành đối với Mã Ngọc Đình đã có cảm giác, mà loại cảm tình này, lại khác với Mã Ngọc Thiến, cùng Dương Mỹ Hà cũng bất đồng, hắn biết rất rõ ràng hắn và Mã Ngọc Đình là không có kết quả, hai người vĩnh viễn sẽ không thể kết làm vợ chồng…
Trước đây hắn thất nghiệp không có việc làm, thông qua cùng Mã Ngọc Đình kết giao, bắt đầu đi vào con đường làm quan, có thể nói, Mã Ngọc Đình là một bước dẫn mấu chốt nhất cho Đường Thành, nếu không có Mã Ngọc Đình, thì sẽ không có Đường Thành hôm nay.
Đối với Mã Ngọc Đình, ngoại trừ tình yêu nam nữ, Đường Thành đối với Mã Ngọc Đình còn có một loại cảm giác thâm tình tựa như xem Mã Ngọc Đình giống như cô của mình vậy, đây là một loại tình cảm ám muội rất phức tạp.
Vừa rồi Đường Thành đã đoán đúng, lúc này Mã Ngọc Đình đang được Sử Thiện Lương lấy tay sờ soạng bên dưới cái âm hộ mình, khi Mã Ngọc Đình buông điện thoại ra sau khi trả lời Đường Thành, thì Sử Thiện Lương hỏi:
– Điện thoại của ai vậy?
Mã Ngọc Đình nói:
– Là lái xe của em đấy, hắn báo xin nghỉ phép ngày mai…
Sử Thiện Lương nói:
– Anh thấy tên tài xế kia cũng đẹp trai lắm đấy, em tuy làm lãnh đạo của hắn, nhưng cũng cần phải giữ một khoảng cách với hắn a.
Mã Ngọc Đình mắng Sử Thiện Lương:
– Anh nghĩ cái gì vậy, hắn là lái xe, em là lãnh đạo, làm sao có thể nghĩ như vậy chứ?
Sử Thiện Lương sờ soạng một hồi, nhận thấy cái khe thịt âm hộ của nàng đã ướt, hắn muốn đút dương vật vào.
Mã Ngọc Đình mắng:
– Đêm qua đã làm một lần rồi, giờ muốn làm nữa, thân thể của anh sao chịu được a…