Phần 68: CHÁU GÁI VÀ DƯỢNG
Đây cũng là một biện pháp tốt, lấy danh nghĩa Thành Quan trấn đứng mua chiếc xe, sau đó lại trợ giúp cho phòng giáo dục huyện Liễu Hà, trực tiếp tài trợ đến cho trường cấp một huyện của Sử phó hiệu trưởng, Sử Thiện Lương đã có xe, sẽ không đoạt xe của Mã Ngọc Đình nữa…
Đường Thành bội phục trí lực Mã Ngọc Đình, làm quan là cần phải động não.
Hắn đem Mã Ngọc Đình đưa đến văn phòng xong, liền trở về trong văn phòng của tài xế, chờ kế toán Hoàng gọi điện thoại lên lấy tiền.
Thế nhưng là, đợi tới đợi lui, kế toán Hoàng cũng không có gọi cho Đường Thành, thì ra trấn trưởng Miêu Cơ Kiền cũng không phải ngồi không, lão sắp tiếp nhận vị trí của Mã Ngọc Đình đảm nhiệm làm người đứng đầu Thành Quan trấn rồi, lão cũng đã thông báo cho bên kế toán biết được, trong lúc Mã Ngọc Đình lại tiêu tiền, Hoàng kế toán nghĩ đến cũng phải báo cho bí thư tương lai một tiếng.
Kế toán Hoàng Nhân cũng sợ đắc tội với bí thư Mã Ngọc Đình, cũng không dám đắc tội bí thư tương lai Miêu Cơ Kiền, hắn nhận được lệnh của Mã Ngọc Đình xuất tiền mua xe hơi, liền vụng trộm báo cáo nhanh lên cho trấn trưởng Miêu Cơ Kiền.
Đường Thành lúc này chạy tới trước cửa phòng làm việc của Mã Ngọc Đình, thì nghe được bên trong Mã Ngọc Đình quát:
– Tôi bây giờ vẫn còn là bí thư đảng ủy Thành Quan trấn, vãn còn được hưởng quy định chính sách quyền ký tên, đứng tên mua xe công vụ, tôi không cần phải thương lượng với ai cả…
Miêu Cơ Kiền sắp tiếp quản quyền hành Thành Quan trấn, lão không muốn sau khi mình nhận đến tay, sau đó chính là sổ nợ chồng chồng, lão cũng không chịu thua tranh luận:
– Đứng tên Thành Quan trấn mua xe là chuyện đại sự, trước mắt tình kinh tế trấn chúng ta cũng không phải giàu có, bên trong trấn có mấy xí nghiệp khu trực thuộc, nộp lên lợi nhuận và thuế đã liên tục trong ba năm giảm mạnh, tình hình kinh tế thiếu hụt đã rất lợi hại, chúng ta đã miễn cưỡng duy trì vận chuyển cơ quan đơn vị của chúng ta bình thường, thời điểm này cho cô lại muốn mua xe, là không lý trí đấy, cũng không hợp với tình hình của trấn chúng ta…
Mã Ngọc Đình mặt đỏ tới mang tai, nàng tuy không hề sợ hãi Miêu Cơ Kiền, nhưng trong nội tâm rất phiền muộn, đây cũng là mình sắp ly khai Thành Quan trấn, với lại thăng nhiệm chỉ là chủ nhiệm phòng văn hóa thông tin huyện, nếu như nàng thăng nhiệm chính là chủ nhiệm phòng tổ chức cán bộ huyện, cấp cho Miêu Cơ Kiền ba cái gan, hắn cũng không dám cùng Mã Ngọc Đình nói như thế.
Mã Ngọc Đình không muốn đơn giản nhận thua, dù là chuyện mua xe có được, nhưng sẽ không còn có khả năng tài trợ cho trường cấp một huyện rồi, bởi vì chính mình quan uy bị khiêu khích, nàng cũng phải bất cứ giá nào mua cho bằng được chiếc xe này.
Mã Ngọc Đình nghiêm nghị nói:
– Tôi nhắc nhở Miêu trấn trưởng, tôi là người đứng đầu đảng uỷ, ông có thể xem lại quy định trong phòng họp, người đứng đầu đảng uỷ là chịu trách nhiệm toàn bộ đấy, là chủ trảo công tác toàn diện, ông là trấn trưởng, phó bí thư đảng uỷ, dựa theo phân công, ông phải là hiệp trợ công tác của tôi đấy, về phần tình hình kinh tế đương thời có khó khăn cũng được, giàu có cũng tốt, đó là sự tình của bí thư đảng ủy, không cần đến trấn trưởng quan tâm, chiếc xe này, dù ông đồng ý hay không, tôi cũng muốn mua.
Miêu Cơ Kiền nói:
– Lý luận là như vậy, nhưng mà tôi cũng nhắc nhở Mã bí thư một câu, cô là bí thư đảng ủy, nhưng mà cũng không có thể lấn quyền được đảng uỷ, dựa theo thể chế quy định hiện hữu của quốc gia, chuyện đại sự phải từ tập thể đảng ủy thảo luận biểu quyết rồi mới có thể quyết định.
Mã Ngọc Đình cười lạnh…
“Đúng là mắt chó nhìn người kém, chẳng qua là Mã Ngọc Đình ta sắp đi, bằng không, hắn Miêu Cơ Kiền làm gì mà dám như vậy”
Mã Ngọc Đình lạnh lùng nói:
– Đây chỉ là một chiếc xe, mười vạn không đến, đối với chúng ta một năm thu thuế hơn ba nghìn vạn, đối với đảng uỷ Thành Quan trấn mà nói, số tiền này không tính là chuyện đại sự, nên không cần phải thông qua hội nghị đảng ủy biểu quyết.
Miêu Cơ Kiền cũng cười lạnh, nói:
– Nếu như tôi không lầm, năm ngày trước, tôi đưa ra ý muốn thay đổi chiếc xe của tôi, chiếc xe hiện hữu đã sử dụng quá lâu tu sửa nhiều lần rồi nên đã xuống cấp, tôi định đổi qua chiếc Honda Accord, đem chiếc xe cũ bán đi, cũng được nhiều hơn mười vạn, chính cô đã nói, đổi xe là chuyện đại sự, cô một mình không làm chủ được, phải thông qua đảng uỷ nghiên cứu thảo luận, kết quả, hiện tại tôi vẫn còn chạy chiếc xe cũ, như thế nào bây giờ Mã bí thư muốn mua xe, thì không cần đảng uỷ biểu quyết đây.
Một câu nói làm nghẹn họng Mã Ngọc Đình, nàng uống một ngụm trà xanh, hồi sau nói:
– Vậy thì đảng uỷ nghiên cứu thảo luận đi…
Đường Thành nghe đến đó, vội vàng né đi ra ngoài, chờ Miêu Cơ Kiền rời khỏi văn phòng Mã Ngọc Đình, bước chân đi Miêu Cơ Kiền còn hậm hực lầm bầm nói: “Trước kia đều là ngươi Mã Ngọc Đình đặt ở trên mặt ta, về sau ta đem ngươi đè ở phía dưới của mình không thể nào không được…”
Đường Thành gõ cửa bước vào, Mã Ngọc Đình nhìn thấy hắn, nói:
– Đường Thành… hôm nay tạm thời không mua xe được, chờ tổ chức cuộc họp đảng ủy thì mới quyết định.
Đường Thành nói:
– Vâng…
Đường Thành vừa muốn đi ra, Mã Ngọc Đình lại kêu hắn, nói:
– Chị trước đây có kế hoạch, sai khi chị đi khỏi Thành Quan trấn, để em ở lại tiếp tục chuyên trách lái xe cho Miêu Cơ Kiền xem ra, nhưng chị đã thấy sai rồi, chị cùng hắn đã trở mặt thành nước với lửa, khó có thể tương dung được, như vậy đi, em hãy suy nghĩ một chút, nếu như không làm tài xế, em muốn nhận công tác gì, thì chị sẽ an bài cho em…
Đường Thành suy nghĩ một chút nói:
– Em muốn đến trung tâm quản lý khu, làm thư ký ghi chép vấn đề của các thôn xã…
Mã Ngọc Đình nói:
– Tốt, nếu em có thể nghĩ như vậy, cũng không tồi, sẽ phải theo từ cơ sở làm lên, theo vị trí gian khổ nhất để mà lớn lên, chị sẽ xem xét đấy.
Chính trong lúc đang nói chuyện, thì điện thoại Đường Thành vang lên, là Bưu Tử gọi tới, hắn từ trong điện thoại nói:
– Tôi đã thuê được một gian nhà trên lầu, có gì anh Đường ghé qua nhìn một chút.
Đường Thành nói:
– Chỉ cần cậu thấy được là được.
Bưu Tử nói:
– Tiền thuê nhà đóng theo quý, mỗi một tháng là tám trăm đấy.
Đường Thành hỏi:
– Cái gì mà tiền thuê mắc như vậy?
Bưu Tử nói:
– Vì vậy anh nên tới nhìn qua một chút…
Đường Thành liền nhìn thoáng qua Mã Ngọc Đình, hỏi:
– Mã bí thư, còn có việc gì không? Nếu như chưa có, em xin đi ra ngoài một chút, tầm nửa giờ sẽ quay trở lại…
Mã Ngọc Đình nói:
– Ừ… em đi đi…
Đường Thành đã đến địa chỉ mà Bưu Tử nhắn tin, nhìn qua là gian nhà lớn đến một trăm bốn mươi mét vuông, Đường Thành nói:
– Một mình cậu làm gì mà ở gian nhà lớn như vậy a…
Bưu Tử nói:
– Lâu nay tôi ở gian nhà chịu nhiều áp lực lắm, tại vì lúc đó tôi không có tiền, hiện tại, tôi đã cùng anh lăn lộn, cho nên muốn thoải mái một chút.
Đường Thành cười cười, xem như là cũng đồng ý rồi.
Bưu Tử thật cao hứng, Đường Thành bảo Bưu Tử chỉnh đốn sắp xếp lại, cũng làm cho cho hắn thêm một gian phòng ở bên trong, mình đã trưởng thành rồi, cứ ở cùng cha mẹ chung một chỗ, cũng bất tiện, còn chi bằng cùng Bưu Tử ở cùng một chỗ đây.
Đường Thành xin đi có nửa giờ, nói dứt lời, liền phải trở về đi, hắn vừa mở cửa phòng bước ra, thì thoáng cái sững sờ, thế giới này đôi khi thật sự rất nhỏ, hắn nhìn thấy một người đàn ông đang khoác vai ôm một người đàn bà cũng vừa đi đến trước cửa gian nhà đối diện trên lầu.
Người đàn bà Đường Thành nhận thức, là vợ của trấn trưởng Miêu Cơ Kiền, còn người đàn ông thì Đường Thành giống như đã từng quen biết, nhưng có thể khẳng định, đó không phải là Miêu Cơ Kiền.