Phần 87: THÁI ĐỘ CỦA NGƯỜI CHỊ
Mã Ngọc Thiến bả vai nhẹ nhàng rung động, hắn đi qua vuốt ve Mã Ngọc Thiến, nói:
– Thôi được… em nghe lời chị, muốn đi thì đi…
Mã Ngọc Thiến lúc này mới nín khóc mỉm cười, đập ngực Đường Thành một cái nói:
– Vậy mới đúng là bạn trai của chị a…
Đường Thành cười khổ nói:
– Chúng ta mua cho chị Mã Đình chút lễ vật gì đó đi…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Không cần mua lễ vật gì đâu, em chính là lễ vật của chúng ta rồi.
Đường Thành nói:
– Hay là mua hoa quả ướp lạnh đi…
Mã Ngọc Thiến nói:
– Tùy em vậy.
Đường Thành bảo Bưu Tử lái xe tới đây, để cho Bưu Tử đưa Đường Thành cùng Mã Ngọc Thiến đi đến nhà Mã Ngọc Đình.
Bưu Tử rất nhanh đem xe chạy đến dưới lầu nhà Mã Ngọc Thiến, nàng nói:
– Giỏi cho Đường Thành, có tài xế riêng, cũng không nói cho chị một tiếng…
Đường Thành nói:
– Đây là bằng hữu của em…
Bưu Tử chỉ vào Mã Ngọc Thiến hỏi Đường Thành:
– Anh, tôi phải xưng hô như thế nào đây?
Mã Ngọc Thiến đoạt trước nói:
– Đương nhiên là xưng hô chị dâu rồi…
Bưu Tử khóe miệng giống như muốn nhảy ra ba chữ Dương Mỹ Hà, thì Đường Thành ngắt lời nói:
– Cứ chạy xe đi.
Bưu Tử rụt về lại, nói ra:
– Chị dâu của tôi nhiều quá a…
Bưu Tử ở bên ngoài đợi, Đường Thành cùng Mã Ngọc Thiến đang đứng ở trước mặt Mã Ngọc Đình, Mã Ngọc Đình có chút kinh ngạc hỏi em của mình nói:
– Ngọc Thiến, em như thế nào lại kêu Đường Thành tiễn đưa em tới đây, bạn trai của em đâu?
Mã Ngọc Thiến đỏ mặt.
Đường Thành cũng có chút ngượng ngùng. Mã Ngọc Thiến làm nũng nói:
– Chị… hắn là bạn trai của em đấy?
– Cái gì?
Mã Ngọc Đình sững sờ, nói:
– Chị không có hiểu, bạn trai của em là ai?
Mã Ngọc Thiến lặp lại nói:
– Đường Thành là bạn trai của em.
Đường Thành vội nói:
– Em đang cùng Ngọc Thiến yêu thương.
Mã Ngọc Đình sắc mặt trong nháy mắt ngưng kết lại lộ, nàng không thể tin được, hỏi:
– Ý của em nói là yêu thương?
– Đúng vậy…
Mã Ngọc Thiến trả lời.
– Chị không hỏi em…
Mã Ngọc Đình đem mặt chuyển hướng Đường Thành nói:
– Chị đang hỏi Đường Thành đây.
Đường Thành vẻ mặt buồn rười rượi, trả lời nói:
– Đúng vậy, chúng ta đang yêu thương.
– Thời gian bao lâu rồi?
Mã Ngọc Đình khàn cả giọng hỏi. Mã Ngọc Thiến trả lời:
– Đã hơn hai tháng…
Mã Ngọc Đình trong nháy mắt não cấp tốc chuyển động, nàng hiểu ra, nói cách khác, trong lúc Đường Thành đang cùng mình phát sinh quan hệ xác thịt, thì đã cùng em gái của mình yêu thương.
Mã Ngọc Đình trong nháy mắt có một loại cảm giác mình bị lường gạt, thằng Đường Thành này không phải chân đạp hai thuyền sao? Thời điểm hắn đút cây dương vật vào thân thể mình, thì miệng nói lời yêu thương với em gái mình, như thế nào cả hai chị em lại cùng họ Đường phát sinh quan hệ a.
Mã Ngọc Đình trong lòng không tiếp thụ được, nàng trầm mặt nói:
– Chị thấy hai người không có khả năng đến với nhau đâu…
– Vì cái gì? Vì Đường Thành là tài xế của chị, nên là hạ nhân sao?
Mã Ngọc Thiến tranh chấp. Mã Ngọc Đình nói:
– Chị nói không được là không được, đàn ông trên toàn thế giới này, ai em cũng có thể lựa chọn, chỉ không thể là Đường Thành, Đường Thành là tài xế của chị, trong khi em là em gái của chị, nếu lan truyền ra ngoài, giống như em gái của chị kiếm không ra ai vậy, vậy còn thể thống gì a…
Đường Thành nhất thời đứng ở chỗ đó, không biết trận này sẽ kết thúc như thế nào. Hắn cũng không phản bác được, chiếm đoạt lấy chị của người ra, trong khi lại là tuyên bố là bạn trai em gái của người ta, Mã Ngọc Đình trên tâm lý đúng là không tiếp thụ được.
Mã Ngọc Đình đối với Đường Thành mắng:
– Đường Thành, chị đối với em không tệ, đây là từ trong miệng em nói ân tình báo đáp đây sao?
Đường Thành nghẹn lời, hắn muốn biện luận: Đây đều là do em gái của chị dồn ép đấy, còn chuyện giữa hắn và Mã Ngọc Đình cũng không thể có kết quả, cuối cùng thì hắn cũng phải kết hôn a, thế nhưng nhìn xe Mã Ngọc Đình mặt đỏ lên vì tức giận, Đường Thành không có nói ra miệng được.
Mã Ngọc Thiến thì nước mắt chảy ra rồi, nàng không thể tưởng được chị mình lại phản ứng như vậy…
Lúc này chồng của Mã Ngọc Đình uống say ê ẩm, hắn vừa lên làm phó hiệu trưởng huyện Nhất Trung, chính là thời khắc nhân sinh đắc ý nhất, mỗi buổi tối, đều có khách mời uống rượu, hôm nay, hắn lại uống rượu say.
Hắn đem cặp công văn để tới trên bàn, đi đến bên người Mã Ngọc Thiến, hướng về phía Mã Ngọc Đình phát giận nói:
– Em xem lại mình một chút, thân làm chị, có lời gì, thì nhẹ nhàng mà nói, Ngọc Thiến đã lớn rồi, không nên hơi một chút, thì lấy cái tính khí bí thư áp dụng trong nhà.
Hắn nói chuyện, liền muốn đến lau nước mắt cho Mã Ngọc Thiến:
– Ngọc Thiến, có chuyện gì cứ nói với anh rể đây, để anh rể phân xử cho, đừng có nghe lời giọng điệu cán bộ của Ngọc Đình, có gì anh rể làm chủ cho.
Sử Thiện Lương chưa kịp lau nước mắt cho nàng, thì Mã Ngọc Thiến đã tránh né qua.
Mã Ngọc Đình nói:
– Họ Sử đấy, anh đừng có quản đến chuyện nhà của chúng ta, đây là chuyện của nhà họ Mã, không cần đến anh hồ ngôn loạn ngữ…
– Anh phải quản đến, Sử Thiện Lương này tại huyện Nhất Trung quản lý hơn hai trăm thầy giáo, huống chi gia sự trong nhà chỉ có một, hai người, Ngọc Thiến… em đừng có nghe lời của Mã Đình, có cái gì ủy khuất thì cùng anh rể nói, anh làm chủ cho…
Mã Ngọc Thiến tin tưởng Sử Thiện Lương, liền đem chuyện của mình cùng Đường Thành nói ra…
Sử Thiện Lương nghe xong, đó là Mã Ngọc Thiến muốn cùng Đường Thành yêu thương, hắn lập tức liền thay đổi, hòa thành cùng Mã Ngọc Đình một làn điệu, hắn nói:
– Về chuyện này thì anh hoàn toàn ủng hộ ý kiến chị của em, họ Đường này tính là cái gì, tại trong nhà của chúng ta hắn chỉ là người giúp việc mà thôi, còn em là nhị tiểu thư, mà nhị tiểu thư cùng với gia nô yêu thương, đây là đối với tổ tông đại bất kính a, chị của em phản đối cũng có đạo lý, Đường Thành này cũng có lá gan quá lớn, dám dụ dỗ mê hoặc nhị tiểu thư của nhà chúng ta, mau cút ra khỏi nhà của chúng ta đi…
Đường Thành nhìn thoáng qua Sử Thiện Lương, thực hận không thể tiến lên đập cho hắn một trận, thế nhưng là đang tại trước mặt chị em họ Mã, nên Đường Thành nhịn xuống không có phát tác…